Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 410: -







Vốn dĩ ông ta đã cảm thấy kỳ quặc rồi
Người đi học toàn ngủ, cũng không làm bài tập như Triển Nhan sao có thể thi được hơn bốn trăm điểm
Nhưng ông ta làm cha, dĩ nhiên hy vọng con gái hoá thành phượng hoàng, không muốn tự hỏi mấy điều này
Nhưng Bạc Đình và Thẩm Thanh Ca tới cửa, đánh vỡ ảo tưởng của ông ta
“Ông Triển, ông còn không tin con gái của chúng ta sao?” Mẹ của Triển Nhan cũng rất chột dạ
Bà ta không đi làm, ngày thường phụ trách đốc thúc Triển Nhan học tập
Nếu Triển Nhan học tập kém, ông Triển sẽ cãi nhau với bà ta
“Chính bà có tin không
Tôi không phải đứa ngốc.” Triển Thiên che ngực lại
Thẩm Thanh Ca không mặn không nhạt nói: “Tên trên phiếu điểm của chúng tôi đều bị mực nước che lại, bà không cảm thấy kỳ lạ à
Người phát phiếu điểm sẽ không chuyên nghiệp đến thế ư?”
Mẹ Triển Nhan giận dỗi nói: “Ai mà không có lúc lỡ tay chứ?”
Cô cười nói, "Được rồi
Còn có một biện pháp, đó chính là gọi điện thoại cho sở giáo dục cấp tỉnh tra điểm số
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi xem trong nhà chủ nhiệm Triển cũng có điện thoại, vậy gọi đi.”
Triển Thiên liếc Triển Nhan một cái thật sâu, ông ta cầm lấy ống nghe của điện thoại
Lúc chuẩn bị ấn số thứ nhất, Triển Nhan khóc lóc nói: “Cha, đừng gọi
Người thi được 101 điểm… Là con.”
“…” Ở đây không có người nào kinh ngạc
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng khách rơi vào im lặng
Hồi lâu mới truyền ra tiếng hít thở dồn dập
“Ai, Bạc Đình, thật xin lỗi
Không ngờ rằng tôi lại sinh ra một đứa con gái hư đốn như vậy
Tôi sẽ không bỏ qua cho nó!” Triển Thiên chỉ vào Triển Nhan, cánh tay run rẩy
Khuôn mặt già cả của ông ta tràn đầy nếp nhăn, hốc mắt lấp lánh ánh nước
Bạc Đình không đồng tình chút nào, hài hước nói: “Đừng khổ sở, tuy rằng ông không thể mời khách, nhưng tôi có thể mời ông.”
“…”
Lời này quả thực như còn dao đâm thẳng vào trái tim bọn họ, Triển Thiên khổ sở giơ tay lau mắt, "Triển Nhan
Xin lỗi Thẩm Thanh Ca mau!”
Triển Nhan không chân thành nói: “Xin lỗi, được rồi chứ?”
“Hình như cô rất bất mãn.” Thẩm Thanh Ca bình tĩnh nói
“Tôi bất mãn
Cô cũng thật keo kiệt, còn không phải là mượn phiếu điểm của cô dùng một chút à
Cô đến tận nhà tôi tính sổ
Dù sao tôi cũng không trộm được điểm của cô, chỉ là mượn một tờ giấy mà thôi.” Triển Nhan nói một đống lời ngụy biện
Thẩm Thanh Ca lạnh giọng hỏi: “Tôi đây hỏi cô, nếu tôi thật sự cho rằng tôi thi được 101 điểm, bỏ lỡ cơ hội đi đại học Thượng Hải thì phải làm sao bây giờ?”
“Nếu cô thông minh như vậy, tại sao không gọi điện thoại tra điểm số chứ
Không tra điểm số, đã nói lên rằng cô không đủ thông minh, không xứng được học tại đại học Thượng Hải.”
Triển Nhan trả treo nói, dù sao toàn bộ thế giới đều sai, chỉ có mình cô ta là vô tội
Thẩm Thanh Ca bị lời ngụy biện của cô ta chọc cười
Chát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triển Thiên tức giận đến mức mặt đỏ bừng, hung hăng tát cô ta một cái
“A…” Triển Nhan bụm mặt, kinh ngạc nhìn Triển Thiên
“Mày không xin lỗi
Còn ở đó mà ngụy biện, tao đánh chết mày!” Triển Thiên ném ấm trà trên bàn, quăng ghế…
Bạc Đình sợ cô sẽ bị thương, nên nhanh chóng kéo Thẩm Thanh Ca chạy đi
“Triển Thiên muốn đánh người cũng không nói trước một tiếng
Nếu làm em bị thương, anh sẽ không bỏ qua cho cả nhà bọn họ.”
Cô cười nói: “Lúc ấy anh đã đứng ra che ở trước mặt em, không tổn thương đến em được.”
Hai người rảo bước nhẹ nhàng đi đến văn phòng thiết kế
Cô cúi đầu nhìn đồng hồ, “Sắp hai giờ rồi, anh phải đi làm.”
“Em nhận được phiếu điểm rồi, anh còn đi làm cái gì?”
“Như vậy không tốt cho lắm đi?”
“Tại sao lại không tốt cho lắm
Xe hơi đã lắp ráp xong rồi, vốn dĩ anh đã nói với bọn họ, anh chỉ nhân lúc vợ anh ở nhà, mới bớt chút thời giờ ra làm việc.”
Cô chủ động kéo tay Bạc Đình, nghiêm túc khuyên nhủ: “Vậy anh cũng đi làm đi, tốt xấu gì thì cũng đến từ biệt đồng nghiệp chứ?”
“Cũng đúng… Anh sẽ đi khoe với bọn họ vợ anh thi được 430 điểm.”
Cô vừa tức giận vừa buồn cười, sao anh còn vui hơn cả cô thế
“Anh đừng nói khắp nơi.” Cô nhéo eo anh một cái
“Yên tâm, anh chỉ cần nói với người trong văn phòng, người trong xưởng đều sẽ biết.”
Cô rũ mắt, thật tức giận
Bạc Đình đúng là biết làm người ta tức giận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.