[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cùng ngày, sau khi ăn cơm xong, Bạc Đình liền chuẩn bị đi ngủ sớm
Thẩm Thanh Ca cười nói: “Vào ban ngày anh đã ngủ nửa ngày rồi, anh đi ngủ sớm như thế này thì anh có ngủ được không?”
“Ngủ được.” Bạc Đình lấy quyển sách ngữ pháp từ trên giá sách xuống đưa cho cô xem
Vẻ mặt cô không nói nên lời
Trong một khoảng thời gian ngắn, không biết nên nói Bạc Đình ghét học giỏi hay là rất chăm học nữa
Khi hai người đang nói chuyện, thì vang lên tiếng gõ cửa
Từ bên ngoài truyền đến âm thanh khụt khịt
Thẩm Thanh Ca nhanh chóng chạy ra mở cửa, nhìn thấy thì ra là quản gia đến: “Thiếu gia, phu nhân không ổn rồi
Trường Sinh xảy ra chuyện rồi…”
“Ai cơ?” Trái tim của Thẩm Thanh Ca bắt đầu đập nhanh hơn, cô quay người muốn gọi Bạc Đình ra
Bạc Đình đã đi từ trong phòng ra tới cửa
Vẻ mặt anh hung dữ: “Con bé đang ở đâu?”
“Ở bệnh viện… Nhưng đang chuẩn bị đưa về nhà
Nghe nói rằng không thể cứu được nữa.” Quản gia lau nước mắt
Ngay lập tức, Bạc Đình liền đưa Thẩm Thanh Ca và quản gia cùng lên xe
Nếu Bạc Trường Sinh xảy ra chuyện gì, thì đó sẽ là thảm họa đối với gia đình Bạc Phúc Lộc
Khi đến bệnh viện, Bạc Phúc Lộc và Triệu Hồng Lan đang khóc lớn trước cửa phòng phẫu thuật
“Con gái tôi
Nó còn nhỏ như vậy, tại sao mệnh nó lại khổ cực như vậy?” Triệu Hồng Lan than khóc
Bạc Phúc Lộc mím môi, cố gắng không để nước mắt rơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đều tại cô cả
Trường Sinh của tôi chính vì muốn đi gặp cô nên mới bị xe đâm khi đang trên đường đi!” Triệu Hồng Lan nhìn thấy Thẩm Thanh Ca liền muốn nhào qua đánh cô
Bạc Đình không thương tiếc đẩy Triệu Hồng Lan ra, “Đồ điên!”
Triệu Hồng Lan ngã xuống đất, đau lòng đến mức cả người run rẩy, “Bạc Đình
Hay là do các người hại nó
Có phải cậu sợ chúng tôi đòi phân chia tài sản của cậu nên mới đâm chết Bạc Trường Sinh?”
“Bà muốn chết đúng không?” Bạc Đình gằn giọng nói từng chữ một
“Đừng nói nhảm nữa!” Bạc Phúc Lộc giận dữ giậm chân thật mạnh
Bạc Phúc Lộc cầm khăn tay lau nước mắt trên khóe mắt: “Bạc Đình, Thanh Ca, hai người đừng nghe người phụ nữ này nói nhảm!”
“…” Sắc mặt của Bạc Đình vẫn âm trầm, im lặng không nói gì
Nhìn thấy tình huống như thế, Thẩm Thanh Ca liền tiến lên phía trước, dịu dàng dò hỏi: “Chú hai, các người có tìm được kẻ đã đâm Trường Sinh không?”
“Đã tìm được rồi
Anh ta đã phải bồi thường tiền và ngồi tù
Nhưng có ích gì sao?” Bạc Phúc Lộc lấy tay che mặt, cố gắng không để người khác nhìn thấy sự đau khổ của bản thân
Thẩm Thanh Ca cảm giác được có chuyện gì đó không ổn, ở thời đại này, xe hơi rất ít, càng không nói đến việc sẽ lái xe ra ngoài vào ban đêm
“Chuyện này nhất định có vấn đề, người kia là người thuộc nhà nào
Chú có biết anh ta không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cháu nghĩ rằng chú nên điều tra thử xem.” Thẩm Thanh Ca đề nghị
“Haizz… Đây chính là số phận
Đều do chú không để ý đến nó, để nó chạy lung tung trên đường.” Bạc Phúc Lộc lắc đầu
Trong nháy mắt ông ta như già đi mấy chục tuổi, thoạt nhìn tóc trên đỉnh đầu như đã bạc trắng
Con gái lớn gặp phải người xấu, đi thuê hung thủ giết người, đã bị tống vào tù
Bây giờ, con gái nhỏ thì đang trong phòng phẫu thuật, sống chết chưa rõ
Thẩm Thanh Ca và Bạc Đình ngồi ở ghế dài bên ngoài phòng phẫu thuật, cô nắm tay Bạc Đình một cách bất an
Tay cô ướt đẫm mồ hôi, mà chính cô cũng không biết từ khi nào mà tay mình ra nhiều mồ hôi như vậy
“Em đừng lo lắng quá.” Bạc Đình an ủi
Cô cười gượng
Vốn dĩ tối nay Bạc Đình còn dự định đi ngủ sớm hơn một chút, mà bất tri bất giác trời đã gần sáng rồi
Sau ba tiếng chờ đợi, bà nội Bạc và ông nội Bạc cũng đã đến
Bỗng nhiên, cửa phòng phẫu thuật mở ra
Bạc Trường Sinh nhắm hai mắt, được đẩy ra ngoài
“Con gái của tôi…” Triệu Hồng Lan quỳ trên mặt đất khóc lớn
Bạc Phúc Lộc sờ mặt Bạc Trường Sinh nói: “Trường Sinh à, cha không bao giờ trọng nam khinh nữ nữa
Cha yêu con mà!”
Ông nội Bạc và bà nội Mỏng đều rơi nước mắt
“Anh Đình…” Mắt của Thẩm Thanh Ca cũng đỏ hoe
Tuy rằng có chút làm ra vẻ, nhưng trong lòng cô cũng không coi Bạc Trường Sinh là em họ mà coi em ấy nhu con gái ruột của mình vậy
Cô tin rằng Bạc Đình cũng như vậy