Trở Về Thập Niên 80: Trở Thành Nữ Phụ Bán Con Đổi Lương Thực

Chương 1018: Không Nhận Ra




Chương 1018: Không Nhận Ra

Nếu là người khác nói ra lời này thì anh đã bày ra dáng vẻ chê cười, châm biếm rồi nhưng đây lại là lời nói phát ra từ miệng Khương Chi nên nó rất đáng tin
“Các anh đã từng nghe qua ‘kỹ thuật đổi đầu’ chưa
Xem ra là chưa từng nghe qua rồi
Nguy Di không tin đúng không
Được, vậy anh ngồi làm mẫu cho tôi đi, tôi sẽ để anh được chiêm ngưỡng cái gì gọi là ‘kỹ thuật đổi đầu’ tiếng tăm lẫy lừng của Trung Quốc chúng ta.”

Khương Chi khẽ hất cằm dưới lên nhìn gương mặt tái nhợt của Nguy Di, trong thoáng chốc cô thật sự có ý muốn khoe khoang
Vốn dĩ Nguy Di còn đang do dự nhưng nhìn thấy Thi Liên Chu đã không còn thờ ơ nữa mà vẻ mặt rất nghiêm túc thì anh ấy biết có thể tin tưởng, vì vậy Nguy Di không chần chờ nữa, vỗ xuống bàn nói: “Được!”

Khương Chi vỗ tay: “Ngồi xuống, nhắm mắt lại!”

Nguy Di khẽ gật đầu, ngồi thẳng lưng, chờ đợi “kỹ thuật đổi đầu” của Khương Chi
Khương Chi liếc mắt ra hiệu cho Thi Liên Chu: “Anh tìm Mạnh Lam đưa ba lô lại đây, đồ vật đều nằm trong đó.”

Thi Liên Chu hiểu ngay, anh lập tức đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh sau đó đã cầm một cái ba lô quay về
Mạnh Lam đứng ngay trước cửa, phòng ngừa một số người râu ria ở trên thuyền có thể đến gần mà nghe thấy một số lời không nên nghe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Chi giả vờ cầm đồ từ trong ba lô ra, rất nhanh cô đã chuẩn bị xong xuôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ nghề chỉ vỏn vẹn có mỹ phẩm và dụng cụ trang điểm
Khương Chi xem xét chất da của Nguy Di, cô lựa chọn kem nền và kem che khuyết điểm phù hợp với da của anh ấy
Phụ nữ đều thích chưng diện, mà cô cũng không ngoại lệ
Đời trước, mỗi khi có thời gian cô cũng thuê mấy người thợ dạy trang điểm, học tập một số kỹ thuật trang điểm của họ trong một thời gian
Kiến thức về trang điểm rất phong phú, trang điểm để thay đổi hoàn toàn gương mặt có thể coi là đạt đến trình độ cao rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thi Liên Chu đứng bên cạnh nhìn, anh thấy Khương Chi lấy ra nhiều đồ vật kỳ lạ như vậy thì bắt đầu tập trung nhìn lên mặt Nguy Di
Làm xong các bước dưỡng da, qua nửa giờ sau, khóe miệng Nguy Di co giật, giọng điệu cực kỳ ghét bỏ: “Chị dâu, cô xem tôi là phụ nữ sao
Bôi bôi trét trét thế này thì ra thể thống gì nữa?”

Khương Chi nhíu mày, cầm bông mút vỗ lên mặt Nguy Di: “Anh gấp cái gì mà gấp
Nhắm mắt!”

Mí mắt Nguy Di cũng co giật nhưng vẫn nghe lời mà nhắm mắt lại
Được rồi, được rồi, vẫn phải nể mặt chị dâu
Khương Chi cầm đồ trang điểm lên, bắt đầu thực hiện từng bước lên mặt Nguy Di
Tuy gương mặt của tên này đã bị vết bớt làm hỏng nhưng làn da thì không tệ, lỗ chân lông rất nhỏ, gần như không nhìn thấy được
Cũng may là vết bớt trên mặt anh ấy không phải loại gồ lên, nếu không còn phải dùng đến sáp
Thời gian trôi qua từng phút, Thi Liên Chu chăm chú nhìn theo từng động tác Khương Chi thực hiện lên mặt Nguy Di, trong mắt anh tràn ngập vẻ ngạc nhiên
Anh không ngờ trang điểm lại có thể làm cho gương mặt người ta thay đổi lớn như vậy, dùng ‘mục nát hóa thần kỳ’ cũng chưa đủ để miêu tả
Đến khi Fujiwara Xuân Nại bưng một mâm đồ ăn quay lại thì phần trang điểm cũng đã đến bước cuối cùng
“Các người đang làm gì vậy?” Cô ấy rất tò mò, Fujiwara Xuân Nại vừa nói vừa đặt từng món ăn nóng hổi lên bàn, cô ấy biết Nguy Di không quen ăn đồ ăn của Nhật Bản nên Fujiwara Xuân Nại đã tự tay làm mấy món ăn Trung Quốc thế này
Khương Chi vẫn còn cầm cọ trang điểm trên tay mình, cô nhìn khắp gương mặt của Nguy Di, hài lòng gật đầu
Cô quay đầu lại nhìn Fujiwara Xuân Nại, gọi cô ấy: “Xuân Nại, cô đến đây nhìn thử đi!”

Fujiwara Xuân Nại bưng khay đi qua, cô ấy liếc mắt đã nhìn thấy người đàn ông ngồi trên ghế sô pha, trông anh ấy hơi quen nhưng cũng hơi lạ lẫm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.