Chương 414: Ông Tổ Trộm Mộ
Hồ Vĩnh Chí nắm chiếc đinh sắt trong tay mình
À không, phải gọi đó là xẻng Lạc Dương thì càng thích hợp hơn
Anh ấy không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Khương Chi, một lát sau, cơ thịt trên mặt khẽ nhăn một cái, giọng nói cũng không còn nhẹ nhàng nữa mà trở nên âm u, cả người giống như dây cung bị kéo căng: “Cô biết những thứ này là gì.”
Hồ Vĩnh Chí dùng giọng khẳng định
Động tác Khương Chi ngửi cái đèn mỏ đã nhắc nhở anh ấy, cô đã ngửi thấy mùi xác thối
Triệu Ngọc Phương bị dọa sợ hồn bay phách tán, cô ấy há miệng, run rẩy nói: “Đều… Đều là hiểu lầm cả
Tiểu Khương, em, em cũng không biết những thứ này đâu, đúng không?”
Làm thế nào cô ấy cũng không nghĩ đến Khương Chi lại có thể nhận biết những món dụng cụ trộm mộ này
Khương Chi liếc nhìn hai người họ, giọng nói cũng không hề run rẩy, giống như ánh mắt của cô vậy: “Đừng căng thẳng như vậy
Ngồi đi!”
Hồ Vĩnh Chí và Triệu Ngọc Phương nhìn nhau, hai người như chết đứng, một lát sau mới chậm rãi đến gần, ngồi vào bàn
Phía sau lưng của hai người đều toát đầy mồ hôi lạnh, họ cau mày không nói gì
“Không ngờ “ông tổ” tiếng tăm lẫy lừng đã kết hôn sinh con, ở ẩn trong một xưởng luyện thép nho nhỏ này.” Ngón tay của Khương Chi vuốt bên ngoài ly, giọng điệu như cảm thán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vào thập niên 80, 90 là thời điểm mà trộm mộ lộng hành và ngang ngược nhất, cũng là lúc mà những văn vật bị trộm, buôn lậu nhiều nhất
“Ông tổ” chính là biệt danh người ta gọi Hồ Vĩnh Chí, tổ tiên nhà anh ấy cũng là những kẻ trộm mộ rất nổi tiếng
Trong nhà mình, Hồ Vĩnh Chí đứng hàng ba, từ nhỏ, anh ấy đã theo cha mình xuống mộ, học được một thân bản lĩnh
Trong tiểu thuyết, Hồ Vĩnh Chí ở ẩn nhiều năm mà không xuất hiện, cũng không còn làm nghề trộm mộ nữa
Mãi đến mấy năm sau đó, trong một buổi đấu giá văn vật, một cây trâm vàng song điệp khảm bảo thạch vốn đã được Lê Sơ mua bị mất trộm
Bởi vì cô làm buôn bán cổ vật nên cô đã đọc rất kỹ đoạn nội dung này
Cây trâm vàng đó được Lê Sơ mua lại làm lễ vật đính hôn với Thi Nam Châu, lúc ấy Lê Sơ đã mua với giá hơn tám trăm hai mươi vạn, thế nhưng lễ vật biểu tượng cho tình yêu của nam nữ chính lại bị trộm mất ở ngay phía sau sân khấu
Mà ở phía sau sân khấu của buổi đấu giá không phải không có những văn vật khác có giá trị cao hơn, cây trâm vàng đó cũng chỉ là một vật nhỏ trong số đó
Sự kiện mất trộm này rất lớn, sau cùng nhà họ Thi và nhà họ Lê đã kết hợp, bắt kẻ trộm về quy án
Kẻ trộm là một người đàn ông trung niên, dáng người mảnh khảnh
Sau khi bị bắt, kẻ trộm rất tỉnh táo, không khóc cũng không nháo, chỉ cầu xin Lê Sơ cứu đứa con gái mắc bệnh ung thư máu của mình
Mà theo điều tra, dân chúng mới biết được thì ra người đàn ông trung niên bị bắt này không chỉ là một tội phạm trộm văn vật mà còn là một “ông tổ” trộm mộ khét tiếng, chỉ cần tính đến án trộm mộ cũng đã rất nhiều
Lúc đọc đoạn này, Khương Chi còn thổn thức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tên trộm mộ đã ở ẩn, vì muốn cứu con gái mình mà phải quay lại nghề cũ, trái lại xem như cũng có tình có nghĩa
Khi Hồ Vĩnh Chí nghe thấy Khương Chi gọi anh ấy bằng biệt danh người ngoài gọi mình thì anh ấy vô cùng bất ngờ, vừa giật mình vừa hoảng hốt, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng khó mà miêu tả được, môi anh ấy cũng run rẩy: “Cô, làm sao cô biết?”
Khi còn là thiếu niên, anh ấy đã trộm không ít mộ nhưng không biết có phải do bị mùi xác thối dưới mộ lây nhiễm hay vì làm nghề này nên bị báo ứng mà khiến cơ thể anh ấy càng ngày càng gầy gò, trước đây anh ấy cũng cao lớn, khỏe mạnh nhưng sau đó, chỉ mới bước được ba bước thì phải thở gấp rồi
Vì mạng sống, anh ấy đã từ bỏ nghề trộm mộ, thỉnh thoảng cũng làm chút việc trộm cắp, đủ khiến bản thân không phải lo đến cơm áo là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]