Ngón tay Điền Tĩnh chậm rãi siết chặt, ánh mặt lộ ra sự tàn ác Bỗng nhiên cô ta lùi ra sau hai bước, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Trần Nguyệt Thăng và Cố Nguyệt Hoài, cười khẩy nói: "Trần Nguyệt Thăng, anh thấy Cố Nguyệt Hoài thay đổi, xinh ra nên muốn quay lại Trần Nguyệt Thăng sững sờ, lạnh lùng nói: "Im miệng Rõ ràng là cô dây dưa mập mờ với người đàn ông khác, thế mà cô còn hắt nước bẩn lên người tôi nữa à Điền Tĩnh, dáng vẻ dịu dàng lương thiện của cô khi trước, bây giờ nghĩ lại chỉ khiến tôi thấy ghê tởm Điền Tĩnh bật cười, cười nghiêng cười ngả, một lúc lâu sau mới lau giọt nước trào ra vì cười trên khoé mắt đi: "Tôi ghê tởm Phì, đàn ông đúng là tệ bạc Anh ôm tôi nói yêu tôi, lúc muốn cưới tôi sao không cảm thấy tôi ghê tởm Nếu chuyện đã đến nước này, cô ta cũng không sợ khiến Trần Nguyệt Thăng càng chán ghét cô ta hơn Bây giờ cô ta đã tìm được một đường ra khác, sắp sửa được đến nhà máy làm việc rồi, làm gì có ai còn để ý đến một tiểu đội trưởng đội sản xuất nữa Cố Nguyệt Hoài muốn thì cô ta sẽ trả cho cô, thanh niên trí thức sắp sửa xuống nông thôn, Cố Nguyệt Hoài cứ ôm chặt lấy anh ta thì càng tốt Nghĩ vậy, Điền Tĩnh cúi người nhặt cái làn trên đất lên, bình tĩnh thản nhiên nói: "Chia tay thì được, nhưng trả tiền thì mơ đi, tôi còn chưa đòi anh phí chia tay đâu đấy, Trần Nguyệt Thăng, đừng có mà được voi đòi tiên Nếu không, cùng lắm thì cá chết lưới rách Lúc nói xong câu cuối cùng, trong giọng nói Điền Tĩnh ẩn chứa sự tàn nhẫn khiến Trần Nguyệt Thăng sững sờ tại chỗ Cố Nguyệt Hoài nheo mắt nhìn cô ta, ánh mắt tràn ngập sự âm u Đúng rồi, đây mới là Điền Tĩnh, bình thường giả vờ dịu dàng yếu đuối, cô ta không thấy khó chịu, cô nhìn cũng thấy cay hết cả mắt Lúc Trần Nguyệt Thăng phản ứng kịp thì suýt chút nữa bật cười vì tức: "Phí chia tay Từ trước đến giờ anh ta không phải người tốt tính, hạ giọng nói: "Điền Tĩnh, cô nghĩ cô là ai Tình hình nhà họ Điền rối ren, nếu không phải tôi thì sao cô được sống vẻ vang thế này Cá chết lưới rách, được thôi, tôi muốn xem xem cô muốn cá chết lưới rách như nào đây Bỗng Điền Tĩnh che miệng cười, rõ ràng là vô cùng quyến rũ nhưng lời nói ra lại chẳng khác gì rắn độc phun độc đang nói chuyện với Trần Nguyệt Thăng: "Sao nào, anh muốn tôi nói chuyện của anh ra à Nói xong, cô nhìn sang Cố Nguyệt Hoài bên cạnh như đang nghĩ gì đấy: "Anh lên làm tiểu đội trưởng, cấp dưới lại.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sắc mặt Trần Nguyệt Thăng trầm xuống, đôi tay rũ bên người nắm lại thành nắm đấm: "Điền Tĩnh, cô điên rồi à Đột nhiên Điền Tĩnh hét khản cả giọng: "Đúng Tôi điên đấy Chính anh khiến tôi phát điên Cố Nguyệt Hoài nhìn cảnh tượng "chó cắn chó" trước mặt, trong lòng cảm thấy thoải mái khó tả. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
"Công chúa" và "chú chó trung thành" kiếp trước yêu nhau chân thành mới đấy đã lật mặt nhau, dùng câu từ độc ác tấn công nhau, hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương, cảnh tượng này còn thú vị hơn giết người nhiều Cô phấn khích xem một lúc, vừa định xoay người về nhà thì nhìn thấy bí thư chi bộ Vương Phúc dẫn hai đứa con trai bê một cái cối xay đá đi về phía này, suốt đoạn đường vừa đi vừa dừng nhìn trông có vẻ rất mệt Cố Nguyệt Hoài vui vẻ, mở cửa ra ngoài đón "Bí thư chi bộ Cô hét lên, cũng đánh thức Điền Tĩnh và Trần Nguyệt Thăng đang cãi nhau Trần Nguyệt Thăng ngẩng đầu lên nhìn sang, lại hung dữ trợn mắt nhìn Điền Tĩnh, hạ giọng nói: "Ngậm chặt miệng vào, nếu để tôi nghe thấy cái gì không nên nghe thì cô cứ chờ đấy Nói xong, Điền Tĩnh còn chưa có phản ứng gì, anh vội vàng bước mấy bước, chào hỏi Vương Phúc: "Bí thư chi bộ, sắp đến giờ ghi điểm làm việc rồi, mọi người đang làm gì thế Vương Phúc liếc nhìn Trần Nguyệt Thăng, thấy hơi kỳ lạ: "Cháu ở đây làm gì Chẳng phải quan hệ của cháu với Tiểu Cố không tốt à Trần Nguyệt Thăng nghẹn họng, không biết nên trả lời như nào "Được rồi, ra đây phụ một tay đi, khiêng cái cối xay đá này vào nhà họ Cố Vương Phúc không thấy quá tò mò, ông ấy lười lo chuyện của người trẻ tuổi, chào hỏi Trần Nguyệt Thăng, bảo anh ta giúp khiêng cối xay đá vào sân nhà họ Cố [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài quan sát một vòng cối xay đá, trong lòng thấy hài lòng, cười nói: "Bí thư chi bộ, cảm ơn chú Vương Phúc vẫy tay, lấy tẩu hút thuốc ra hút hai hơi, cười nói: "Khách sáo làm gì Cháu vẽ tranh tường ở khu chăn nuôi đẹp còn tốt hơn bất cứ chuyện gì Trần Nguyệt Thăng đứng bên cạnh nhìn, hơi ngạc nhiên Tuy anh ta biết Cố Nguyệt Hoài đã thay đổi, nhưng không ngờ bây giờ đến cả bí thư chi bộ cũng tươi cười chào hỏi cô, có thể thấy danh tiếng của cô rất tốt, không còn là cô gái u mê kia nữa Bỗng dưng, tâm trạng Trần Nguyệt Thăng hơi phức tạp Cố Nguyệt Hoài gật đầu nói: "Bí thư chi bộ yên tâm, chắc chắn cháu sẽ vẽ tường đàng hoàng, mấy ngày nữa là sẽ hoàn thành Chú xem, cái cối xay đá này bao nhiêu tiền thế Vương Phúc lắc đầu: "Trả tiền làm gì, cháu cho goá phụ Lý một trăm công điểm là được Cối xay đá cũng không phải thứ gì đáng tiền, chỉ tốn công làm, đại đội bọn họ có thợ đá, nên cũng không cần cái này Cối xay đá nhà Lý Siêu Anh cũng để không, chẳng thà lấy ra đổi thành công điểm còn tốt hơn Người ở quê không hay lấy tiền để mua đồ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghe thấy vậy, Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên, tính ra thì lần mua bán này cô được lợi Cô nghiêm túc nói: "Cảm ơn bí thư chi bộ."
Nói xong, lại nói với hai cậu chàng giúp bê cối xay đá đến đây: "Cảm ơn hai người đã bê cối xay đá đến đây giúp tôi, vất vả rồi Hai chàng trai vốn đang buồn bực, vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài cười tủm tỉm cảm ơn, vành tai đỏ bừng Trần Nguyệt Thăng ở bên cạnh nhíu mày nhưng cũng không nói gì Bí thư chi bộ cười tủm tỉm, lại bỏ tẩu hút thuốc vào thắt lưng, chắp tay sau lưng, hơi thần bí nói: "Được rồi, thu dọn đi rồi đi chấm công làm việc, hôm nay có chuyện vui, lát nữa sẽ thông báo "Chuyện vui Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, không hiểu lắm Cô đâu có nhớ kiếp trước hôm nay có chuyện vui gì đâu, dù sao lúc thanh niên trí thức xuống nông thôn, trong thôn bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị lại phát hiện công điểm với số lương thực thu hoạch được chênh lệch rất lớn, cán bộ đại đội sầu bạc cả tóc, công xã còn mở một cuộc họp khẩn cấp Tiếc là tất cả đều không có tác dụng Năm nay chính là năm đói kém, tuy không có người chết đói nhưng cực kỳ cực khổ, khi đó hầu như tất cả mọi người đều ăn không đủ no, có không ít người không chịu nổi dần rời khỏi quê hương, đến một nơi khác kiếm sống Chuyện vui, cô thật sự không biết có chuyện gì vui Vương Phúc dẫn người đến nhanh, đi cũng nhanh Cố Nguyệt Hoài không định để ý đến Trần Nguyệt Thăng, quay người về nhà, định gọi người nhà đến chấm công làm việc Trần Nguyệt Thăng lại không muốn rời đi như thế, hỏi: "Cô không tò mò trong đội có chuyện gì vui à Cố Nguyệt Hoài nhìn Trần Nguyệt Thăng với vẻ mặt bình tĩnh: "Nếu anh có ý đồ gì với tôi thì tôi khuyên anh nên tỉnh ra đi, từ đầu chúng ta đã không đội trời chung rồi, đừng có mơ mộng hão huyền nữa, không đâu lại khiến người ta ghê tởm Nghe thấy vậy, mặt Trần Nguyệt Thăng tối sầm Anh ta nhíu mày nói: "Tôi không hề nghĩ thế Cố Nguyệt Hoài gật đầu, thản nhiên nói: "À, thế thì tốt Cô nói xong, quay đầu đi vào nhà mà không quay đầu lại Trần Nguyệt Thăng mím môi không biết đang nghĩ gì, anh ta ở đấy một lúc, cho đến khi tiếng chuông chấm công làm việc vang lên anh ta mới rời khỏi sân nhà họ Cố, còn Điền Tĩnh thì đã mất hút từ bao giờ.