Vẻ mặt Điền Tĩnh vừa mới tràn ngập oán hận, khi ngẩng đầu lên liền bày ra vẻ ủy khuất Hai mắt cô ta đẫm lệ, khóc lóc kể lể: “Thưa bí thư chi bộ, cháu thật sự không có, cháu.. cháu chỉ là.. đang tìm bằng chứng để chứng minh nhà họ Cố có ý đồ bất chính mà thôi!”
“Bằng chứng nhà họ có ý đồ bất chính?” Vương Phúc tạm thời ngừng lại động tác hút thuốc lá sợi, giọng nói đầy nghi ngờ Trong đôi mắt đen nhánh của Cố Nguyệt Hoài hiện lên một tia ngạc nhiên, cô thực sự không ngờ rằng, ý chí sinh tồn của Điền Tĩnh mạnh mẽ đến như vậy, để thoát khỏi tình cảnh khó khăn lần này, lại muốn phơi bày bí mật về việc ở đây có vàng bạc và đồ cổ “Ngài bí thư chi bộ, nhà họ Cố.. tổ tiên nhà họ Cố là địa chủ, mọi người chắc chắn đều biết phải không?” Cô ta lau nước mắt, đứng dậy, đi đến mảnh vườn rau đã bị đào xới tơi tả, khẽ nói: “Ở chỗ này, nhà họ Cố đã chôn giấu của cải ở đây.”
Ném xuống một hòn đá, cả mặt hồ dậy sóng* (*) 一石激起千层浪: ý chỉ một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mẽ Sắc mặt Cố Chí Phượng đột nhiên thay đổi, ông nhìn Điền Tĩnh với vẻ khó tin Chuyện này ngay cả ông cũng không biết, vậy Điền Tĩnh đã nghe được từ đâu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vương Phúc cũng không hút thuốc lá nữa, kinh ngạc nhìn Điền Tĩnh: “Con bé này, cháu có biết mình đang nói gì không?”
Điền Tĩnh lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo lại, giậm chân xuống đất, khẳng định chắc nịch: “Địa chủ bóc lột nông dân, sau khi bị lật đổ thì như con rết trăm chân, chết còn giãy giụa, của cải được chôn giấu ở đây có thể giúp cả nhà Cố Chí Phượng đông sơn tái khởi!”
Nếu như vừa nãy mọi người chỉ nghi ngờ, thì sau khi nghe thấy những gì Điền Tĩnh nói, bọn họ bắt đầu bàn tán xôn xao “Con gái nhà họ Điền có phải điên rồi không Chuyện này có thể nói bừa sao?”
“Tôi thấy cô ấy không giống nói bừa đâu Tổ tiên nhà họ Cố vốn là địa chủ mà, anh chưa nghe nói sao Ngay cả mấy anh chị nuôi của Cố Chí Phượng cũng đã đứng ra làm chứng rồi Nhà họ Cố không có lương tâm, loại người này chừa lại đường lui cho mình chẳng phải là chuyện bình thường sao?”
“Chậc, tôi còn tự hỏi vì sao cả nhà họ trước đây lông bông thế mà vẫn xây được nhà, hóa ra là chưa nộp hết tài sản!”
“Ngài bí thư chi bộ, chuyện này nhất định không thể bỏ qua được, ai biết nhà họ Cố đang đang tính toán chuyện gì Biết đâu bọn họ muốn trở lại làm địa chủ tiếp thì sao?”
“...”
Trong chốc lát, chuyện Điền Tĩnh phá hoại vườn rau, có ý định trộm cắp đã bị lấn át hoàn toàn bởi tin đồn này Tất cả các xã viên đều phẫn nộ, giọng nói đầy giận dữ, trừng mắt nhìn Cố Chí Phượng, Cố Đình Hoài và Cố Nguyệt Hoài Trước đây, trong mắt địa chủ, nông dân và tá điền đều không được coi là người, thậm chí còn không quý bằng gia súc Nếu như thực sự quay lại với cuộc sống bị địa chủ bóc lột như trước, thà rằng kêu bọn họ chết đi cho rồi Vương Phúc hít sâu một hơi, rít một hơi thuốc lá sợi, một lúc sau mới giơ tay ngăn lại những lời chỉ trích bàn tán của nhóm xã viên Ông ấy nhìn Điền Tĩnh, giọng nói nghiêm nghị: “Con gái nhà họ Điền, không phải chuyện gì cũng có thể nói bừa được.”
Điền Tĩnh bỗng nhiên bật cười thành tiếng, cố tình cất cao giọng để tất cả mọi người đều có thể nghe rõ: “Cháu không nói bừa Nhà họ Cố có rắp tâm bất lương là sự thật, chẳng qua việc cháu làm hôm nay là muốn công khai vạch trần bộ mặt xấu xa của nhà họ cho mọi người nhìn thấy mà thôi!”
Nghe được những lời lẽ đanh thép hùng hồn, những tư tưởng cao thượng đó, Cố Nguyệt Hoài suýt nữa bật cười thành tiếng. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Cố Chí Phượng thì tức đến run tay: “Tuổi còn nhỏ mà đã ăn nói xằng bậy, nếu cháu thật sự vì chuyện này, sao lúc nãy không nói rõ Tại sao còn dập đầu nhận sai với bé con nhà tôi Hơn nữa, chuyện này tôi còn chẳng biết, cháu làm sao mà biết được?”
Cố Đình Hoài cũng nhíu mày, nghiêm giọng quát: “Điền Tĩnh, trời cao có mắt, cô không sợ quả báo sao?”
“Đúng vậy, có những người, chỉ giỏi nói mồm.” Cố Tích Hoài cũng ôm ngực cười khẩy, nếu nhà họ thật sự có của cải, làm sao phải sống khổ sở như vậy Nói dối mà không chớp mắt, Điền Tĩnh quả thật không phải kẻ tốt lành gì Điền Tĩnh vậy mà vẫn rất bình tĩnh, cô ta nói: “Chú không biết ư Chú Cố à, mạnh miệng quá thì cũng không tốt đâu, chẳng phải đống của cải đó là do chính tay chú chôn sao Hồi còn nhỏ cháu đã tận mắt nhìn thấy, chú đừng có chối nữa.”
Khóe miệng Cố Chí Phượng giật giật, bị những lời nói của Điền Tĩnh làm cho rối bời Nếu ông không phải là người trong cuộc, nhìn vẻ mặt của Điền Tĩnh, có lẽ ông cũng đã tin vào lời bịa đặt của cô ta Lúc này, một tràng pháo tay nhẹ nhàng vang lên Điền Tĩnh quay đầu nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài đang vỗ tay, trên môi vẫn nở nụ cười, không hề tỏ ra hoảng loạn Cố Nguyệt Hoài cười như không cười nói: “Điền Tĩnh, chuyện hồi nhỏ mà cô vẫn còn nhớ cho đến bây giờ, trí nhớ thật tốt nhỉ.”
Ngay sau đó, cô liền nói sang chuyện khác : “Thưa bí thư chi bộ, không biết tội vu khống cho đồng chí cùng giai cấp sẽ bị xử lý thế nào?”
Vương Phúc nhìn sang Cố Nguyệt Hoài, thời gian gần đây ông ấy có ấn tượng tốt hơn về cô Nghe câu hỏi đó, ông ấy trầm ngâm nói: “Vu khống đồng chí cùng giai cấp, trong đội sẽ phải tổ chức một cuộc họp phê bình, đưa Điền Tĩnh ra giáo dục riêng.”
Cố Nguyệt Hoài như có điều suy nghĩ, gật gật đầu rồi nói tiếp: “Nếu những gì cô ta nói là giả thì điều đó đã chứng thực được hành vi trộm cắp và phá hoại vườn rau nhà tôi của Điền Tĩnh tối nay là thật Cô ta cần phải bồi thường thiệt hại cho nhà chúng tôi và sẽ bị đưa đi lao động cải tạo.”
Những gì cô vừa nói ra đã một lần nữa gây nên không ít xôn xao Lao động cải tạo, chính là dùng lao động để răn đe, đây cũng xem như là một biện pháp xử phạt Thời buổi này, nhóm xã viên làm bất cứ việc gì cũng không còn lối thoát, chỉ có thể chịu sự quản lý của đội sản xuất Đối với những kẻ trộm cắp, đánh nhau và các hành vi phạm tội khác, họ sẽ bị phê bình giáo dục công khai Còn đối với những trường hợp nghiêm trọng, họ sẽ bị đưa đi lao động cải tạo, với những trường hợp này sẽ không phải do trong đội xử phạt mà phải báo lên trên để đưa họ đến trại lao động cải tạo Tuy nhiên, thời gian lao động cải tạo cũng không dài, thường chỉ nửa năm hoặc một năm, không bao giờ vượt quá ba năm Sắc mặt Điền Tĩnh cũng thay đổi Nếu không phải vì cô ta đã đọc kỹ tiểu thuyết, biết rõ mọi chi tiết nhỏ trong đó thì có lẽ đã bị lời nói của Cố Nguyệt Hoài dọa cho phải nuốt lại lời rồi Cô ta có thể khẳng định, của cải của nhà họ Cố chắc chắn nằm trong mảnh đất này Vương Phúc cũng bị lời nói của Cố Nguyệt Hoài làm cho chấn động, vì vậy mà ông ấy cũng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ về lời nói của Điền Tĩnh Ông ấy nhíu mày rít một hơi thuốc lá, một hồi lâu sau mới ngẩng đầu lên nhìn Điền Tĩnh: “Cháu có ý kiến gì về lời nói của Tiểu Cố không?”
Điền Tĩnh cắn môi: “Hồi nhỏ cháu thật sự đã nhìn thấy, cháu vẫn còn nhớ rất rõ, nhưng ai biết được giữa chừng bọn họ có đem giấu của cải đi ở nơi khác hay không Điều này cháu cũng không chắc, nếu họ đã giấu đồ ở chỗ khác, không lẽ lại bắt cháu phải chịu phạt sao?”
Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, dù chắc chắn kho báu ở đây, cũng phải để lại cho mình một con đường lui [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài bỗng nhiên bật ra một tiếng cười ngắn ngủi: “Điền Tĩnh, đen trắng gì cũng đều do cô nói ra, thế nào, chúng tôi phải đứng im như tượng gỗ để mặc cho cô hắt nước bẩn vào người à Nếu ai trong đại đội cũng như cô, tùy tiện gán tội cho người khác, mọi người còn có thể đồng lòng hợp sức với nhau sao Lao động tập thể đều dựa vào cái gì Dựa vào chính sự nhiệt huyết, chân thành của nhóm xã viên!”
“Cô như vậy, có khác gì so với cứt chuột đâu chứ?”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài khinh bỉ liếc nhìn Điền Tĩnh từ trên xuống dưới Miệng lưỡi cô vốn lanh lợi, tất nhiên không thể để Điền Tĩnh chiếm lợi thế Quả nhiên, những lời phản bác lại của cô khiến đám đông vốn đang sôi sục hào hứng vì đề tài “địa chủ” như bị tạt một gáo nước lạnh, trố mắt nhìn nhau một hồi rồi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Điền Tĩnh “Tôi…” Điền Tĩnh nghiến răng, nhưng cô ta không biết phải mở miệng biện bạch lại như thế nào Vương Phúc xua tay, nghiêm túc nói: “Được rồi, cứ làm theo lời tiểu Cố nói đi Nào, mang dụng cụ ra đây, bắt đầu đào đi!”
Mấy chàng trai trẻ nhiệt tình đồng ý, trên đường đến đây nghe nói là phải bắt kẻ trộm nên ai cũng mang theo nông cụ Những người đang có mặt ở đây toàn là những tay làm việc giỏi, vác cuốc lên bắt đầu đào đất [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chẳng mấy chốc, mảnh vườn rau nhỏ đã bị đào tung lên.