Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 155: Chú sáu, anh ấy bị thương





Phan Nhược Nhân cắn môi: “Em thấy Yến Thiếu Ngu đối xử với cô ta vô cùng đặc biệt.”
Cái này phải kể từ lúc ở đại viện, người phụ nữ kia vậy mà có thể an ổn ngồi ở bên cạnh anh
Đừng nói đến mấy người cô ta, mà ngay cả người thân là em gái như Yến Thiếu Ly cũng mang mấy phần kính sợ đối với người anh cả này, chưa bao giờ dám làm ra mấy hành động thân mật nào
Tống Kim An lấy tay đỡ trán, vừa muốn mở miệng đã nghe thấy Thôi Hòa Kiệt hô lớn: “Đã tới đại đội sản xuất Đại Lao Tử rồi!”
Đám thanh niên trí thức mỗi người mang suy nghĩ riêng mà nhao nhao đứng dậy, bắt đầu nhìn về phía nông thôn như ẩn như hiện ở phía xa, mấy năm tới đây bọn họ đều phải sinh sống ở chỗ này, nhất thời không biết nên hy vọng vào tương lai hay vẫn là xót lòng mà thương tiếc cho quá khứ nữa
Hoàng Thịnh cũng đứng dậy, kiễng mũi chân nghển cổ về phía đằng kia: “Nhìn cũng không quá tệ.”
Đại đội sản xuất Đại Lao Tử cũng không tính là xa xôi, hoàn cảnh cũng không tồi, không phải nơi rừng sâu hoang vu gì, mặc dù chưa nói đến việc có khiến mấy con ông cháu cha nhà quyền quý này hài lòng hay không nhưng ít nhất cũng tốt hơn so với tưởng tượng của bọn họ một chút, vậy là đủ rồi
Xe nhanh chóng dừng lại, bí thư chi bộ Vương Phúc dẫn một nhóm xã viên giăng băng rôn để chào đón đoàn thanh niên trí thức
“Nhiệt liệt chào đón thanh niên trí thức từ Thủ đô đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử!”
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt nhìn mấy chữ bên trên băng rôn, sắc mặt lạnh lùng, công xã hay thậm chí trong huyện đều nâng niu đám con ông cháu cha này như tổ tông vậy, lệnh cho đại đội sản xuất Đại Lao Tử cũng phải tiếp đãi bọn họ thật tốt
Mấy người Vương Phúc, Vương Bồi Sinh chẳng qua cũng chỉ là cán bộ nông thôn, cho nên cũng phải tỏ thái độ xuống mức thấp nhất
Thôi Hòa Kiệt là người đầu tiên nhảy từ xe bán tải xuống, giơ lá cờ nhỏ trong tay, lớn tiếng nói: “Nhóm thanh niên trí thức thân mến, chúng ta đã đến rồi, mau xuống xe, nhờ các đồng hương ở đây dẫn chúng ta đến Trung tâm Thanh niên trí thức, để chúng ta sắp xếp lại một chút.”
Tống Kim An như trăng sáng được sao vây lấy, bị người xúm lại xung quanh mà xuống xe, ngay sau đó là Phan Nhược Nhân và Hoàng Thịnh
Sau khi một đám người xuống xong, lúc này nữ đồng chí vẫn luôn úp mặt xuống đầu gối ở bên trong mới cứng đờ người đứng dậy xuống xe
Cố Nguyệt Hoài chỉ nhìn cô ấy một cái rồi thôi
Đời này và đời trước có điểm khác biệt, đời trước có tổng cộng chín thanh niên trí thức xuống nông thôn, ngoại trừ nhóm Tống Kim An này ra, còn có ba anh em Yến Thiếu Ngu, Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Ly chứ không có cô gái ít nói nhút nhát này
Đời này không biết đã xảy ra chuyện gì mà Thiếu Ương và Thiếu Ly không ở đây
Cô nghĩ, vết thương của Yến Thiếu Ngu chắc chắn có liên quan đến hai người bọn họ, chẳng qua bây giờ không thích hợp để hỏi
“Tôi xuống xe trước.” Cố Nguyệt Hoài quay đầu nói với Yến Thiếu Ngu một tiếng, sau đó mới xuống xe theo Ngụy Lạc
Yến Thiếu Ngu lười biếng nâng mí mắt nhìn cô một cái, cho đến tận khi mọi người xuống xe hết, anh mới đứng dậy, hai ba bước tiến đến bên cạnh thùng xe, nhún người một cái nhảy lên, vững vàng đáp xuống mặt đất, ngay cả cát bụi cũng không bay lung tung
Thôi Hòa Kiệt dẫn mọi người đến trước mặt Vương Phúc, lần lượt giới thiệu đôi bên
Ý cười lan ra khắp khuôn mặt của Vương Phúc, bắt tay với đám người Tống Kim An nói: “Đại đội đã chuẩn bị lễ chào đón các vị thanh niên trí thức ở ngay tại Trung tâm Thanh niên trí thức, bây giờ chúng ta qua đó chứ nhỉ?”
Tống Kim An khẽ gật đầu, nho nhã lịch sự nói: “Làm phiền bí thư chi bộ dẫn đường rồi.”
Trong đám người, Điền Tĩnh nhìn thấy người kia đứng ở bên cạnh Vương Phúc càng lộ vẻ cao lớn mạnh mẽ, trái tim cô ta đập loạn xạ, cũng chẳng phải động lòng gì mà là kích động, đi vào cái chốn chết tiệt này lâu như thế, cuối cùng cô ta cũng gặp được nhân vật nam chính trong tiểu thuyết rồi
Mà phần mở đầu của cốt truyện, nam chính là thanh niên trí thức xuống nông thôn tham gia vào đại đội sản xuất Đại Lao Tử
Tất nhiên, nam chính Tống Kim An này cũng không hề kém so với những gì được miêu tả trong tiểu thuyết, tuấn tú đẹp trai, nho nhã ôn hòa, xem ra là xuất thân từ một gia đình thuộc tầng lớp tri thức, giáo dưỡng tốt cho nên khác biệt một trời một vực với lớp người quê mùa ở nông thôn
Vốn dĩ Trần Nguyệt Thăng ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử đã tính là đẹp, nhưng so sánh với Tống Kim An này lại như đom đóm so với trăng sáng, cũng chỉ có người như thế này mới xứng đáng để cô ta dựa dẫm cả đời thôi
Chỉ cần cô ta với được tới Tống Kim An là có thể vượt qua một bậc, hoàn toàn giẫm Cố Nguyệt Hoài xuống dưới chân rồi
Dã tâm trong lòng Điền Tĩnh bừng bừng, nhưng chỉ nháy mắt sau khi nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đi ngay sát sau đám người đó, cảm xúc đang cuồn cuộn lập tức như bị một gáo nước lạnh dội “rào rào” cho tắt ngúm, chỉ còn thấy lạnh lẽo
Hai tay cô ta nắm thật chặt thành nắm đấm, không dám tin chút nào
Tại sao Cố Nguyệt Hoài lại có thể gặp được Tống Kim An sớm như thế chứ
Lần đầu mà nam nữ chính gặp nhau rõ ràng là ở sau núi mà
Khi đó lương thực trong đội thiếu thốn, nhóm thanh niên trí thức đều đeo gùi lên lưng lên núi để tìm kiếm đồ ăn cùng với nhóm xã viên, sau đó một trận mưa to trút xuống khiến cho đất đá trên núi lở ra, khi Tống Kim An gặp nạn thì Cố Nguyệt Hoài ra tay cứu giúp
Một màn mỹ nhân cứu anh hùng này là tiền đề vững chắc cho tình yêu bền chặt đến chết không thay đổi kia
Tại sao bọn họ đã gặp nhau sớm như vậy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liệu rằng có còn đoạn gặp nạn ở sau núi kia không
Nếu như không có thì cô ta làm sao mà thay thế Cố Nguyệt Hoài được, làm thế nào để cứu Tống Kim An, sao có thể lặng lẽ tạo ra lần gặp gỡ tình cờ bây giờ
Trong lòng Điền Tĩnh như bị mèo cào, lòng càng thêm hận Cố Nguyệt Hoài
Không biết từ khi nào, Cố Nguyệt Hoài lại luôn làm hỏng chuyện tốt của cô ta
Cố Nguyệt Hoài cũng không biết suy nghĩ trong lòng của Điền Tĩnh, cô đưa bản vẽ cho Ngụy Lạc, nhỏ giọng nói: “Tổng biên tập, mọi người đến Trung tâm Thanh niên trí thức trước đi, em còn chút chuyện, sẽ quay lại nhanh thôi.”
Ngụy Lạc nhìn bản vẽ kẹp bên trên đã được ký tên, lại nhìn Lưu Tường đang đi nhón nhón mũi chân như sợ bụi đất và cứt gà dính vào chân mình, trong lòng lại hài lòng và yêu thích Cố Nguyệt Hoài thêm mấy phần
Cô ấy gật đầu nói: “Đi đi.”
Cố Nguyệt Hoài lập tức vòng qua đám người, không thấy được chú sáu nên đi thẳng về chỗ ở của ông ấy
*
Trung tâm Thanh niên trí thức
Sau khi có chỉ thị “Thanh niên có văn hóa về đến nông thôn, tiếp thu giáo dục của bần nông và trung nông là vô cùng cần thiết”, phong trào quy mô lớn thanh niên có văn hóa đi lên núi xuống nông thôn được tiến hành trên phạm vi cả nước, Trung tâm Thanh niên trí thức chính là nơi mà họ dừng chân, đại đội nào cũng có
Nhóm thanh niên trí thức theo Vương Phúc tiến vào Trung tâm Thanh niên trí thức, xe bán tải thì chở hành lý của họ theo sát phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trung tâm Thanh niên trí thức đã được quét dọn sạch sẽ, mặc dù có chút cũ kỹ nhưng không ảnh hưởng đến người ở, hơn nữa bốn phía đều là cờ màu bay trong gió, treo băng rôn khẩu hiệu chào đón thanh niên trí thức ngược lại làm nổi bật lên bầu không khí hân hoan chào mừng đến mức cao nhất
Nhóm xã viên nhao nhao trợ giúp thanh niên trí thức đem hành lý vào trong phòng, là nhà tập thể, giường ghép của mấy đồng chí nam ở một bên, hai đồng chí nữ ở một bên khác
Ngay sau đó, nhóm xã viên nhiệt tình mời đám người Tống Kim An vào trong sân, lúc sau đám người Vương Phúc, Vương Bồi Sinh lại lần lượt đi lên trước phát biểu mấy lời diễn văn chào mừng, nói vài lời vui vẻ
Lúc Cố Nguyệt Hoài gọi chú sáu đến, nghi thức chào đón ngắn gọn cũng vừa kết thúc
Ánh mắt cô lập tức dừng lại trên người Yến Thiếu Ngu có vẻ hơi cô đơn lẻ bóng đang ngồi trên ghế mộc bên cạnh
Dường như anh không có hứng thú với những chuyện ngoài kia, lại giống như đang có tâm sự
“Chú sáu nhanh lên!” Cố Nguyệt Hoài kéo kéo tay chú sáu, chen qua đám người đi đến trước mặt Yến Thiếu Ngu, chỉ chỉ cánh tay vẫn còn đang chảy máu của anh, trên mặt cũng bị trầy da nói: “Chú sáu, chính là anh ấy bị thương, chú giúp anh ấy băng bó một chút đi.”
Yến Thiếu Ngu chậm chạp ngẩng đầu lên, đập vào mắt anh chính là gương mặt xinh đẹp lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô nhíu mày nói chuyện với người trung niên bên cạnh, tất cả đều là vì vết thương của anh
Tại sao
Yến Thiếu Ngu không hiểu, cũng mất một giây ngơ ngác, sau đó khuôn mặt kiêu căng bướng bỉnh kia lại lập tức thoáng thả lỏng
Tròng mắt anh hơi chuyển động, trong lòng có mấy suy nghĩ không rõ cứ nối tiếp nhau đến, sau cùng lại trở nên bình tĩnh. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.