Ánh mắt Điền Tĩnh chợt u ám, tay cầm dưa muối bỗng siết chặt lại Cho đến bây giờ, cô ta vẫn không hiểu được, rốt cuộc tiền bạc của cải được chôn ở sân sau nhà họ Cố có phải đã sớm rơi vào tay Cố Nguyệt Hoài từ lâu rồi hay không, nếu không thì, bàn tay vàng được đề cập đến trong tiểu thuyết là cái gì Vì sao Cố Nguyệt Hoài lại không để lộ ra một tí sơ hở nào?
Cuộc sống của nhà họ Cố cũng không được tính là dư giả Nếu cô có được nhiều của cải như vậy, vì sao không mang đi bán để cải thiện chất lượng cuộc sống trong nhà Trong lúc cô ta còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, có một người đàn ông mở cửa bước ra.
Dáng người anh cao ráo, ngoại hình tuấn tú, khí thế mạnh mẽ, nếu so với khí chất dịu dàng như ngọc của Tống Kim An, hiển nhiên anh càng ra dáng một nam chính trong tiểu thuyết hơn.
Điền Tĩnh hơi sửng sốt, đây là Yến Thiếu Ngu sao Tất nhiên cô ta có biết đến người này, một nam phụ nho nhỏ chỉ được nhắc qua loa trong tiểu thuyết, tác giả cũng không dành nhiều bút mực để miêu tả kỹ về nhân vật này, thế nhưng trước đây trong nhà anh từng rất giàu có, đáng tiếc giờ đã lụn bại “Này, đồ ăn sáng của anh.” Cố Nguyệt Hoài đưa túi lưới trong tay cho Yến Thiếu Ngu, cô cũng không nhiều lời, cứ thế xoay người rời đi.
Vẻ mặt Yến Thiếu Ngu lãnh đạm, anh liếc mắt nhìn lướt qua Điền Tĩnh đang trốn ở trong góc, sau đó quay người đi vào nhà.
“Thì ra Cố Nguyệt Hoài vội tới đây để đưa đồ ăn sáng cho Yến Thiếu Ngu sao?” Điền Tĩnh nhìn đến ngây người, cô ta cứ ngỡ bản thân còn chưa tỉnh ngủ Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu Đây rốt cuộc là tình tiết kỳ quái nào thế Trong mắt của Điền Tĩnh ánh lên vẻ vô cùng khiếp sợ Theo những gì được viết trong tiểu thuyết, hai người bọn họ vốn chẳng có mấy liên quan đến nhau cơ mà Ngày hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Cô ta đã bỏ lỡ chuyện gì sao Có chuyện gì mà cô ta không biết hay không Vì sao Cố Nguyệt Hoài không ở bên nam chính là Tống Kim An, thế nhưng lại có mối quan hệ thân thiết với một nam phụ nhỏ bé như Yến Thiếu Ngu Cốt truyện của tiểu thuyết đã thực sự đã thay đổi, cô ta vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo bởi mình có được góc nhìn của một độc giả toàn tri, nhưng liệu rằng nó còn có chút giá trị nào hay không Sắc mặt Điền Tĩnh trông rất khó coi, hai tay nắm chặt miệng bát đến nỗi để lộ ra cả khớp xương ngón tay Lúc này, bà Lưu bưng mâm đồ ăn cuối cùng đi tới, nhìn thấy Điền Tĩnh đứng nghệt ra tại chỗ thì tức giận mắng: “Cô còn đứng nghệt ra đó làm gì Còn không nhanh đem dưa muối vào trong đi? [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu làm chậm trễ thời gian ăn cơm của nhóm thanh niên trí thức, cô chịu trách nhiệm được sao!”
Lúc này Điền Tĩnh mới hoàn hồn, cô ta cúi đầu đi vào bên trong Một nhóm thanh niên trí thức đang ngồi càu nhàu về chuyện đồ ăn sáng, bữa sáng chỉ có bốn món rau xanh, ngoài ra còn có một đĩa dưa muối nhỏ xíu, một giỏ bánh cao lương, ăn vào rất khô miệng, đến cả gạo dùng để nấu cháo cũng là loại chưa được xay kĩ, bọn họ chưa bao giờ đụng đến mấy món này ở Thủ đô Yến Thiếu Ngu không ngồi cùng một chỗ với bọn họ, anh cầm túi lưới ngồi ở một bên, lúc mở hộp cơm được làm bằng nhôm ra, bên trong là bánh kếp trứng, phía trên còn được rắc thêm một ít hành lá dùng để trang trí, vừa mở nắp ra đã có thể ngửi thấy được mùi thơm ngào ngạt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh khẽ nhíu mày, anh chỉ đưa cô hai đồng, chừng này căn bản không đủ để ngày nào cũng có bánh kếp trứng ăn Nếu mỗi ngày đều ăn theo tiêu chuẩn như vậy, anh dự tính trong đầu, quả thật chén cơm này của Cố Nguyệt Hoài anh ăn không nổi Yến Thiếu Ngu lấy bánh kếp trứng ra, bên trong hộp cơm còn có cháo gạo lứt nóng hổi Anh mím môi, trong lòng cũng được an ủi đôi chút, cũng may món cháo này được làm từ lương thực thô Nhưng lúc múc một muỗng lên húp một ngụm, anh không kiềm chế được mà nhíu mày, bát cháo này được nấu rất bài bản, gạo nở đều, lúc cho vào miệng có cảm giác ngọt ngào giống như cho đường vào vậy Đường sao?
Yến Thiếu Ngu lắc đầu, sau đó húp từng ngụm từng ngụm cháo rồi mới bắt đầu ăn bánh kếp trứng Hương thơm của bánh kếp trứng tỏa ra khắp nơi khiến cho nhóm thanh niên trí thức nhìn thấy mà miệng chảy nước miếng.
Lúc Phan Nhược Nhân và Lam Thiên đi tới thì nhìn thấy nhóm thanh niên trí thức đang thập thò lén nhìn Yến Thiếu Ngu “Mọi người đang nhìn cái gì thế?” Phan Nhược Nhân nhíu mày, cẩn thận quan sát một chút Cô ta cũng nhìn ra những món mà Yến Thiếu Ngu đang ăn không giống với bọn họ Mùi rất thơm, chỉ cần động não một tí cũng biết những thứ đó đều có liên quan đến Cố Nguyệt Hoài Cô ta nghiến chặt răng, kéo mạnh chiếc ghế ra khiến cho nó phát ra âm thanh chói tai Cô ta nhìn sang thì thấy nhóm Hoàng Thịnh vẫn còn đang nhìn chằm chằm về phía bên đó, Phan Nhược Nhân tức giận nói: “Còn không lo ăn nhanh đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sắp tới giờ tập hợp rồi.”
Tống Kim An phụ hoạ nói: “Mọi người mau ăn nhanh đi.”
Tác phong của Yến Thiếu Ngu rất nhanh nhẹn, anh ăn xong rất nhanh, sau khi rửa sạch hộp cơm thì anh lập tức đi đến chỗ của nữ thanh niên trí thức ở bên ngoài Anh cất tiếng gọi: “Đồng chí Cố.”
Cố Nguyệt Hoài thu dọn bản vẽ và giấy bút xong thì đi ra khỏi phòng, nhận lấy hộp cơm từ trên tay của Yến Thiếu Ngu, cô hỏi: “Đồ ăn có hợp khẩu vị của anh không Sau này anh còn muốn ăn thêm món gì thì có thể nói lại với tôi.”
Yến Thiếu Ngu mím chặt đôi môi mỏng, cặp mắt hoa đào đen láy nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, sau một hồi lâu, giọng nói trầm ấm vang lên: “Về sau cô không cần đưa cơm cho tôi nữa, tôi sẽ tự nghĩ cách.”
Thay vì lợi dụng một cô gái, thà rằng anh tự mua lương thực về nấu còn hơn Nụ cười trên gương mặt của Cố Nguyệt Hoài chợt tắt, cô ngước mắt lên nhìn Yến Thiếu Ngu, đáp lại với giọng điệu bình thản: “Mỗi ngày tôi đều nấu cơm, không phải chỉ nấu cho một mình anh, tôi còn phải chăm lo cho người nhà của mình Dù sao cũng không thể chỉ vì nấu cho anh một bữa mà khiến cho cha và anh của tôi chịu thiệt đúng không?”
Yến Thiếu Ngu xoa mày, cô nói cũng không sai Mới đầu, anh chỉ cảm thấy tay nghề nấu nướng của Cố Nguyệt Hoài không tồi, hơn nữa anh chỉ trả cô hai đồng coi như chi phí ăn uống, cái giá này thực sự rất rẻ Nhưng hôm nay, sau khi nghĩ kĩ lại, anh cũng thấy có hơi bất tiện, tốt nhất là sau này không nên làm phiền đến cô.
Yến Thiếu Ngu nói: “Do tôi đã suy nghĩ không chu đáo, nhưng từ nay về sau, đồng chí Cố không cần mang cơm cho tôi nữa.”
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, tính khí khó chiều Cô đột nhiên bật cười, không nhanh không chậm nói: “Như vậy đi, nếu anh không muốn tôi đưa cơm đến, vậy anh đến nhà tôi ăn cũng được.”
Yến Thiếu Ngu lạnh lùng nhìn cô, cũng không cảm thấy câu nói đó có gì đáng cười Những gì nên nói anh cũng đã nói hết rồi, tiền ăn cũng đã đưa, dù cho tạm thời anh không cần cô mang cơm, anh cũng sẽ không đòi lại tiền Cố Nguyệt Hoài nhìn bóng lưng sấm rền gió cuốn* của Yến Thiếu Ngu, trong lòng cô dâng lên cảm giác khó nói thành lời (*) Nguyên văn là 雷厉风行 – lôi lệ phong hành: ý nói rất mạnh mẽ, kiên định Đời trước, người quay lưng với anh là cô, đời này thì ngược lại, quả nhiên là sông có khúc, người có lúc Thôi vậy, dù sao cô không tin người này sau khi nhìn thấy Thiếu Đường thì vẫn còn bướng bỉnh được như thế Cố Nguyệt Hoài mím môi, quay người lại thì thấy Điền Tĩnh đang đứng lén lút trốn ở trong góc để nghe lén Ánh mắt cô tối sầm lại, cô bất chợt nhếch mép cười, tuy rằng đang cười nhưng nụ cười lại chẳng có chút ấm áp nào Điền Tĩnh giống như bị kim đâm, cuống quýt trốn sang một bên, tim đập thình thịch Sau khi bình tĩnh lại, Điền Tĩnh mới thò đầu ra nhìn nhưng Cố Nguyệt Hoài đã rời đi rồi Vẻ mặt cô ta có chút ảm đạm, không nhịn được mà dùng sức cắn mạnh vào môi Sau nhiều lần thảm bại dưới tay Cố Nguyệt Hoài, cô ta bất giác sinh ra cảm giác sợ hãi đối với cô gái này.
Cô ta đã xuyên đến đây, đứng ở góc nhìn của một độc giả toàn tri, vậy mà không thể đấu lại một đám nhân vật trong tiểu thuyết, thật đúng là trò cười cho thiên hạ Cô ta cũng khiến cho cô gái mình xuyên vào mất hết mặt mũi Chẳng qua là, cô ta vừa mới chứng kiến rõ ràng toàn bộ những chuyện vừa xảy ra lúc nãy, có vẻ như… Cố Nguyệt Hoài thích Yến Thiếu Ngu?
Cố Nguyệt Hoài vốn là nhân vật chính, lại không đem lòng mến mộ nam chính Tống Kim An, đã vậy cô còn đi thích một nam phụ vô danh Nội dung của cốt truyện bị thay đổi tới mức long trời lở đất, đối với cô ta không biết là phúc hay là hoạ Nhưng mà, nếu nhìn từ một góc độ khác, Cố Nguyệt Hoài không thích Tống Kim An, thì đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của cô ta đã không còn, có tóm được Tống Kim An hay không cũng chỉ là vấn đề thời gian Với tình hình trước mắt, dường như cũng chẳng có gì không tốt Trong lòng Điền Tĩnh đang thầm tính toán trăm bề, hai mắt lóe sáng Lúc này, tiếng chuông báo hiệu đã đến giờ làm việc ở đầu thôn vang lên Điền Tĩnh kiềm chế cảm xúc trên mặt, cũng chuẩn bị đến đầu thôn để tham gia lao động tập thể Tuy rằng trên danh nghĩa, cô ta chỉ là một phụ bếp nhưng thời gian rảnh rỗi tương đối nhiều, thế nên cô ta ngỏ ý xin Vương Phúc được tham gia lao động cùng với nhóm thanh niên trí thức, không bỏ qua bất kì cơ hội nào để được gần gũi, thân mật với Tống Kim An Ngày ngày tấn công, không lo sẽ thiếu cơ hội lật ngược tình thế Còn Cố Nguyệt Hoài, ha ha, cô thích Yến Thiếu Ngu sao Cô càng muốn cái gì thì cô ta nhất định sẽ không để cho cô dễ dàng được toại nguyện.