Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 166: Gà bay chó sủa người kêu





Cố Nguyệt Hoài cầm bản vẽ đi theo sau nhóm thanh niên trí thức tới đầu thôn, đây là ngày làm việc đầu tiên của nhóm thanh niên trí thức
Đại đội cũng rất coi trọng họ, ngay cả những cán bộ trong đại đội như Vương Phúc, Vương Bồi Sinh và Hoàng Phượng Anh đều có mặt đông đủ. 
Mọi người vừa mới tới đầu thôn, Bùi Dịch cũng vừa hay đạp xe đạp đến đây, phía sau xe còn buộc chăn màn và hành lý
Anh ta chào hỏi Cố Nguyệt Hoài và Tống Kim An rồi vội vàng đưa đồ đến trung tâm thanh niên trí thức, rất nhanh đã mượn được một cái máy ảnh rồi mới trở lại đầu thôn, lúc này bí thư chi bộ đã bắt đầu phân nhiệm vụ
“Vào thời điểm này trong năm, ngày mùa bận rộn đã qua, đại đội cũng nhàn rỗi
Quyết định vậy đi, chúng ta thống nhất rằng nhóm thanh niên trí thức sẽ đến khu chăn nuôi của tôi để phụ giúp công việc, nào là cho gà ăn, dắt lợn đi dạo, chăn bò
Đợi qua tháng Chạp sau khi gieo lúa mì vụ xuân, chúng ta sẽ phân chia lại nhiệm vụ.” 
Dạo gần đây, Vương Phúc lo lắng đến mức tóc đều bạc trắng, không còn hơi sức để tâm đến việc sắp xếp cho đám thanh niên trí thức
Tình trạng thiếu lương thực đang dần lan rộng, công xã lo được cho một nhà chứ không lo được cho hai nhà, vì vậy họ đều bỏ gánh mặc kệ mấy đại đội sản xuất lân cận
Đây là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, bọn họ thân là những cán bộ cũng không biết nên mở miệng thông báo chuyện này cho nhóm xã viên như thế nào cho phải
Ngày mai đại đội sẽ đón một kỳ nghỉ lễ lớn, ngay sau hôm đó thì tới ngày đổi công điểm để lấy lương thực, lúc này ông ấy chẳng khác nào kiến bò trên chảo nóng
Ông ấy cũng muốn sắp xếp đám thanh niên trí thức này đi sửa kênh đập, nhưng cấp trên ở công xã đã nói rồi, dù gì bọn họ cũng chỉ là một lũ học trò yếu ớt từ Thủ đô xuống, nhà nào cũng có thế lực, có bản lĩnh, không làm nổi những công việc nặng nhọc
Trong đại đội có thêm một đám tổ tông sống, ông ấy còn có thể làm gì được
Sau khi nói xong, Vương Phúc gọi cả Vương Bồi Sinh và Hoàng Phượng Anh đi họp
Cố Nguyệt Hoài nhìn bọn họ, cô thầm thở dài trong lòng, xem ra chuyện thiếu lương thực đã vô cùng cấp bách
Cô khẽ mím đôi môi đỏ mọng, không nhìn tiếp nữa mà cúi đầu vẽ tiếp bức tranh đang nằm trên giá vẽ
Hôm nay là ngày đầu tiên nhóm thanh niên trí thức tham gia lao động tập thể, cũng có thể coi là một cảnh tượng đáng để đưa tin, đương nhiên cô không thể bỏ qua
Thôi Hoà Kiệt cũng nhìn Vương Phúc và hai người còn lại với ánh mắt khó hiểu, anh ta cũng không biết chuyện thiếu lương thực trong đội. 
Tuy vậy, anh ta đã tìm hiểu kĩ càng về đại đội sản xuất Đại Lao Tử, cũng nắm rõ vị trí của khu chăn nuôi
Lúc này, anh ta gọi Tống Kim An và những người khác: “Nào, mọi người đi theo tôi, chúng ta đi đến khu chăn nuôi!”
Đoàn người đi đến khu chăn nuôi
Tống Kim An ngắm nhìn những bức tranh tinh xảo trên tường, anh ấy cảm thấy vô cùng kinh ngạc
Những bức tranh trên tường đều có ngụ ý, nét vẽ cũng mới mẻ, độc đáo, anh ấy chưa từng nhìn thấy ở Thủ đô
Yến Thiếu Ngu cũng nhìn thấy các bức tranh vẽ trên tường ở khu chăn nuôi, anh híp mắt nhìn, không hiểu sao trong lòng nảy sinh cảm giác kỳ lạ
Anh được coi là một trong những cao thủ trong phương diện hội họa, những nét vẽ trên tường này đều rất điêu luyện
Nếu không vẽ tranh nhiều năm thì không thể vẽ được, không ngờ ở một đại đội sản xuất nho nhỏ ở nông thôn này còn có một nhân tài như vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi Hòa Kiệt thấy đám thanh niên trí thức đi chậm lại, anh ta để ý bọn họ đều đang bàn tán xôn xao về những bức tranh trên tường thì cười nói: “Nói ra cũng thật trùng hợp, những bức tranh tường này đều do một tay biên tập Cố vẽ đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng nhờ vào tài năng hội hoạ này mà cô ấy thuận lợi được nhận vào làm tại [Nhật báo Quần Chúng] đó.” 
Cố Nguyệt Hoài chính là người trong lòng của Hạ Lam Chương, đương nhiên anh ta cũng đã nghe ngóng được không ít chuyện về cô. 
Yến Thiếu Ngu nghe vậy thì con ngươi thâm trầm, dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khẽ mím lại
Cố Nguyệt Hoài, lại là Cố Nguyệt Hoài
Từ khi đặt chân đến nơi này, dường như cái tên này luôn ở rất gần anh. 
Hai mắt Tống Kim An sáng lên, anh ấy ngoái đầu lại nhìn Cố Nguyệt Hoài đang đứng phía sau đám đông một cách chăm chú. 
Hôm qua, Tống Kim An vẫn luôn trăn trở, Cố Nguyệt Hoài mà anh ấy biết có phải là người trong miệng nhóm xã viên đã nói hay không
Nhưng nhìn những bức tranh này, anh ấy bỗng nhiên tỉnh ngộ, quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ít nhất Cố Nguyệt Hoài mà anh ấy quen biết không giống như những gì mọi người vẫn hay nói
Nhưng hình như cô đối xử với Yến Thiếu Ngu có hơi khác thường, vì sao lại vậy
Không lẽ chỉ vì đồng cảm thôi sao
Tống Kim An ngẫm nghĩ trong lòng, từ khi mới quen biết cho đến bây giờ, nếu nói Yến Thiếu Ngu có gì khác so với bọn họ, thì là anh bị đám người Hoàng Thịnh cô lập, lúc đó cô ra tay giúp đỡ, cũng chỉ bởi vì nhìn không vừa mắt hạnh động “ỷ mạnh hiếp yếu” của Hoàng Thịnh sao
Ỷ mạnh hiếp yếu
Hoàng Thịnh là kẻ mạnh, Yến Thiếu Ngu là kẻ yếu? 
Ý nghĩ này khiến vẻ mặt Tống Kim An hơi kỳ lạ, từ nhỏ cho tới lớn, anh chưa bao giờ là người yếu kém cả
Đám người Hoàng Thịnh cũng ngạc nhiên nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài
Cho dù ở thời đại nào, người có năng lực đều khiến mọi người chú ý, huống chi Cố Nguyệt Hoài còn xinh đẹp, nhìn thêm mấy lần cũng không mất cái gì
Điền Tĩnh đứng ở trong góc, trong khi mọi người đang đổ dồn ánh mắt về phía Cố Nguyệt Hoài thì cô ta lại đang nhìn về phía Tống Kim An
Cô ta nhìn thấy Tống Kim An cũng đang nhìn Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt khác thường, cô ta cúi đầu xuống, không biết đang suy nghĩ cái gì. 
Phan Nhược Nhân ghét nhất là nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài được mọi người chú ý, cô ta thấy sự nổi bật bị cô cướp đi, không nhịn được mà tức tối khịt mũi với Thôi Hoà Kiệt: “Hừ, đã đến giờ làm việc rồi, còn đứng đây lười biếng à
Còn không mau đi đi!”
Thôi Hòa Kiệt hậm hực, chỉ đành cười gượng, anh ta dẫn đường cho đoàn người đi vào trong khu chăn nuôi
Cố Nguyệt Hoài vẫn đang tập trung làm việc, Bùi Dịch đi bên cạnh cô, thỉnh thoảng lại giơ máy ảnh lên để chụp vài tấm hình
Sau khi đến khu chăn nuôi, mùi động vật gay mũi xông thẳng vào trong mũi
Bùi Dịch đưa tay bịt mũi, anh ta nhìn Cố Nguyệt Hoài không hề có phản ứng gì ở bên cạnh liền ngượng ngùng bỏ tay xuống: “Nguyệt Hoài, khu chăn nuôi của đại đội các cô trông cũng không nhỏ nhỉ.”
Anh ta tự nhận mình là đồng nghiệp của Cố Nguyệt Hoài, gọi tên cô cũng không được tính là bất lịch sự
Cố Nguyệt Hoài không để ý, cũng chỉ là một cách gọi
Cô nghe Bùi Dịch nói thì thản nhiên ừ một tiếng
Cố Nguyệt Hoài từng đến khu chăn nuôi rất nhiều lần nên cô không hề thấy ngạc nhiên
Mùi này ngửi nhiều cũng thành quen
Trước đây khi đến vẽ tranh tường, cô thường dẫn theo Thiếu Đường đến đây xem động vật
Thôi Hoà Kiệt làm nhiệm vụ người hướng dẫn cho thanh niên trí thức, lúc này anh ta đảm nhận vai trò của người dẫn đoàn, thế nhưng đám nhị thế tổ* này cũng không dễ quản lý, anh ta thử thương lượng với Tống Kim An: “Khu chăn nuôi này có không ít động vật, gà, dê, lợn, thỏ và bò đều có cả
Chúng ta phân chia ra hai người một nhóm, mỗi nhóm phụ trách một khu vực, trước tiên là dọn dẹp, có được không?”
(*) Nhị thế tổ chỉ con cháu của những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp
Tống Kim An không hề có kinh nghiệm trong chuyện này, anh ấy gật đầu nói: “Chúng tôi nghe theo anh, người hướng dẫn Thôi.”
Yến Thiếu Ngu đứng ở bên cạnh đám đông, anh nghe tiếng kêu “be be”, “ụt ụt” bên tai thì đau đầu nhíu mày
Anh thà đi sửa đê đắp kênh còn hơn là lãng phí thời gian chăm sóc đàn gia súc như gà, dê này
Thôi Hoà Kiệt chia nhóm rất nhanh, tám thanh niên trí thức cộng thêm anh ta và Điền Tĩnh, tổng cộng chia thành năm nhóm
Cố Nguyệt Hoài và Bùi Dịch đều không tham gia lao động tập thể, chỉ phụ trách ghi lại hình ảnh các thanh niên trí thức đang làm việc
Điền Tĩnh vốn rất kích động, cô ta ngập tràn hy vọng mình được phân cùng tổ với Tống Kim An, đáng tiếc cô ta lại được phân vào tổ của một thanh niên trí thức không hề nổi bật
Phan Nhược Nhân ngang ngược thành thói, trực tiếp nói rõ muốn được xếp cùng nhóm với anh họ Tống Kim An
Thôi Hòa Kiệt cũng không dám nói gì, suy nghĩ một lúc, anh ta xếp mình và Yến Thiếu Ngu vào cùng một nhóm
Đối với đám cậu ấm cô chiêu quen được nuông chiều này, quét dọn chuồng dê, chuồng lợn không phải là một việc dễ dàng
Chẳng mấy chốc, khu chăn nuôi đã náo loạn đến gà bay chó sủa, đâu đâu cũng nghe thấy tiếng la hét thất thanh vì dẫm phải “mìn”
Cố Nguyệt Hoài không nhịn được cười, cô không nể nang gì mà vẽ lại hình ảnh nhóm thanh niên trí thức tức đến giậm chân. 
Cô dùng những nét vẽ đơn giản, cách vẽ rất hài hước, khắc họa ra bức tranh độc đáo với cảnh gà bay chó sủa người kêu. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.