Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 170: : Biên tập Cố có người yêu!





Yến Thiếu Ngu nhìn bóng dáng quật cường rời đi của Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt hơi ngưng một lúc, anh lấy túi lưới đặt lên xe đạp rồi tiếp tục đẩy xe vào Trung tâm Thanh niên trí thức, đúng giờ cơm trưa, anh dễ dàng đẩy đồ ăn đã mua vào trong
Tống Kim An có chút kinh ngạc: “Thiếu Ngu, cậu muốn tự nấu cơm sao?”
Yến Thiếu Ngu lạnh nhạt ừ một tiếng, cũng không để ý tới quá nhiều, cầm túi lưới ngồi xuống bên kia ăn cơm
Cố Nguyệt Hoài đã nói đến mức đó, anh thật sự không thể vứt phần cơm này đi
Vừa mở nắp cơm hộp bằng nhôm ra, một mùi thơm nồng của cơm tràn vào khoang mũi, cơm trắng được bọc trong trứng, bên trong còn có cà rốt, dưa chuột và nấm thái lựu, các màu sắc đen xen lẫn nhau, trông rất đẹp mắt
Yến Thiếu Ngu im lặng một lúc, cầm lấy đũa và cơm vào trong miệng, hương vị vừa phải, mùi hương thơm phức
Lúc này, Hoàng Thịnh ở bên cạnh nhìn thoáng qua Yến Thiếu Ngu, đột nhiên nói với Tống Kim An: “Anh năm, nếu không chúng ta trả một chút tiền để đồng chí Cố làm cơm cho chúng ta được không
Tôi thấy tay nghề của cô ấy không tệ, nấu cơm rất thơm ngon!”
Vừa nói xong, thanh niên trí thức có mái tóc ngắn tên Vũ Kiến Quốc mím môi lại.                       
Thôi Hoà Kiệt hơi nhíu mày, cũng nhìn về phía Tống Kim An, thật ra anh ta từng nghe Hạ Lam Chương nói qua, tay nghề nấu cơm của Cố Nguyệt Hoài có thể sánh với đầu bếp của nhà hàng quốc doanh, nếu cô thật sự tới Trung tâm Thanh niên trí thức nấu cơm, vậy anh ta cũng có thể thưởng thức những món ngon này
Có điều, tính tình của Cố Nguyệt Hoài không tốt, chỉ sợ cô sẽ không đồng ý làm đầu bếp
Ánh mắt của Bùi Dịch cũng rất phức tạp, anh ta cảm thấy bản thân chỉ không tới một đêm mà đã xảy ra rất nhiều chuyện
Lần đầu tiên anh ta gặp Cố Nguyệt Hoài ở đơn vị, anh ta đã cảm thấy nữ đồng chí này có điều gì đó không bình thường, ngoại hình chỉ là một phần khiến người ta chú ý đến, thứ thực sự khiến anh ta tôn trọng cô là thái độ thản nhiên đó
Anh ta không hiểu, tại sao một cô gái trẻ còn chưa tới hai mươi tuổi sao lại giống một người đã vào độ trung niên đến thế
Vu Kiến Quốc không nhận được câu trả lời của Tống Kim An, đôi mắt mong chờ nhìn anh ta: “Anh năm?”
Tống Kim An cười khổ lắc đầu: “Đừng mong đợi, đồng chí Cố có việc phải làm, sao có thể tới nấu cơm cho chúng ta
Cô ấy là một nữ đồng chí, nếu làm vậy sẽ rất mệt mỏi.”
Hơn nữa, anh ấy cũng nhận ra thái độ đặc biệt của Cố Nguyệt Hoài dành cho Yến Thiếu Ngu
Nếu cô thật sự đồng cảm Yến Thiếu Ngu bị “cô lập” như anh ấy nghĩ thì cũng không nên quan tâm như vậy, thậm chí còn hỏi thăm của người nhà của anh, thái độ này, rõ ràng không phù hợp
Chẳng lẽ cô thật sự thích Yến Thiếu Ngu
Ý nghĩ này khiến Tống Kim An cảm thấy ghen tị, cảm giác này thật lạ, anh ấy cũng cảm thấy không ổn
Có điều, theo bản năng anh ấy cảm thấy Cố Nguyệt Hoài không phải người sẽ yêu từ cái nhìn đầu tiên, trong này nhất định có bí mật nào đó mà anh ấy không biết, so với tìm lý do thoái thác, ý nghĩ này của anh ấy càng thuyết phục hơn
Vu Kiến Quốc thở dài nhưng vẫn không từ bỏ ý định nhìn về phía Yến Thiếu Ngu
Anh ta mấp máy môi hồi lâu nhưng đợi nửa ngày vẫn không nói lên lời
“Yến Thiếu Ngu” ba chữ này đối với nhóm bọn họ thật sự rất xa lạ, bởi vì từ nhỏ đến lớn, trong lòng bọn họ đều là “anh ba”, đáng tiếc là xưng hô này không còn được anh thừa nhận từ lâu rồi
Vu Kiến Quốc có chút thất vọng, giơ tay sờ đầu mình
Yến Thiếu Ngu nghe thấy cuộc hội thoại của mấy người nhưng không lên tiếng
Khi đó trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ: Tay nghề của Cố Nguyệt Hoài rất tốt
Nhóm thanh niên trí thức vừa ăn cơm xong, bên ngoài vang lên giọng nói của bà Lưu: “Nguyệt Hoài
Cố Nguyệt Hoài, bên ngoài có người tìm cháu!”
Giọng của bà Lưu không nhỏ, nhóm Tống Kim An có thể nghe thấy được
Cố Nguyệt Hoài đang ở trong phòng may áo bông nghe thấy có người gọi, cô trả lời ngay lập tức: “Vâng, đến đây!”
Cô đi ra thấy bà Lưu chỉ ra ngoài Trung tâm Thanh niên trí thức nói: “Nguyệt Hoài, bên ngoài có một chàng trai trẻ!”
Vừa nói, bà Lưu vừa nháy mắt, giọng điệu có chút chế nhạo
Cố Nguyệt Hoài nhìn về phía Trung tâm Thanh niên trí thức, liếc mắt một cái là có thể thấy Hạ Lam Chương đang đứng ở cửa, cậu ấy đẩy xe đạp, bên trong là áo sơ mi trắng như tuyết, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác quân đội, trông cậu ấy sạch sẽ như ánh mặt trời
“Đồng chí Hạ
Sao cậu lại đến đây?” Cố Nguyệt Hoài có chút kinh ngạc, cô còn tưởng là Nhậm Thiên Tường và Trần Nguyệt Thăng đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ Lam Chương nhìn Cố Nguyệt Hoài ngày càng thon thả, mím môi khẽ cười: “Cô có rảnh không
Tôi có chuyện này muốn nói với cô.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn đồng hồ, gật đầu nói: “Được, cậu chờ tôi một lúc.”
Cô quay lại Trung tâm Thanh niên trí thức, chạy đến trước cửa phòng của nam thanh niên trí thức, nói với Yến Thiếu Ngu đang ở bên trong: “Thanh niên trí thức Yến, anh ăn xong cứ để hộp cơm ở cửa ký túc xá chúng tôi, khi nào quay về tôi sẽ lấy.”
Yến Thiếu Ngu dừng lại một chút, anh vốn định lên tiếng nhưng khi ngẩng đầu lên Cố Nguyệt Hoài đã rời đi
Hoàng Thịnh nheo mắt, liếc Vu Kiến Quốc ở bên cạnh, hai người rón rén đi theo ra ngoài
“Hai người đi đâu?” Tống Kim An cau mày, chưa kịp nói hết, hai người đã bỏ chạy không thấy bóng dáng đâu
Hai phút sau, Hoàng Thịnh và Vu Kiến Quốc vội vã chạy về, trên mặt khó giấu được vẻ hưng phấn, thở hồng hộc nói: “Tin lớn
Tin lớn
Anh năm, anh đoán xem chúng tôi đã thấy gì?”
Lời này vừa nói ra, trong mắt Hoàng Thịnh còn có chút trào phúng liếc nhìn Yến Thiếu Ngu một cái
Tống Kim An khó hiểu: “Thấy cái gì?”
Vu Kiến Quốc thở hổn hển, giọng điệu vừa phấn khích vừa hoảng hốt nói: “Đồng chí Cố
Đồng chí Cố có người yêu!”
“Cái gì?” Giọng điệu Tống Kinh An có phần khiếp sợ
Sao anh ấy chưa từng nghe nói chuyện Cố Nguyệt Hoài có người yêu vậy
Anh ấy biết cô từng thích một tiểu đội trưởng tên là Trần Nguyệt Thăng nhưng Trần Nguyệt Thăng đã kết hôn rồi, người yêu của cô rốt cuộc là ai
Thôi Hoài Kiệt và Bùi Dịch cũng không dám tin, người sau phản bác nói: “Không thể nào, mỗi ngày đồng chí Cố đều tới đơn vị, tôi thấy cô ấy chưa từng tiếp xúc gần với đồng chí nam nào, sao cô ấy có thể có người yêu được?”
Hoàng Thịnh quay người coi thường: “Tại sao lại không thể
Chính mắt chúng tôi nhìn thấy còn có thể là giả sao?”
Tống Kim An nghĩ đến hai người vừa đi theo Cố Nguyệt Hoài, nhíu mày không nói gì
Thôi Hoài Kiệt hoài nghi hỏi: “Tận mắt nhìn thấy?”
Vu Kiến Quốc gật đầu thật mạnh: “Đúng vậy, vừa nãy ở bên ngoài, mọi người đều nghe thấy đúng không
Có người đến tìm đồng chí Cố, là đàn ông, cậu ta rất trẻ lại trông rất đẹp trai, ăn mặc cũng có phong thái, nhìn qua không phải người bình thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu ta lái xe đạp, đồng chí Cố ngồi phía sau, hai người đi xa
Chắc chắn là hẹn hò!”
Anh ta nói tận mắt chứng kiến, nhóm thanh niên trí thức mặt đối mặt, ai cũng lộ ra biểu tình “hóa ra là như vậy”
Hoàng Thịnh liếc nhìn Yến Thiếu Ngu đang ngồi đó: “Có vài người, cũng đừng quá đa tình, trong thôn có rất nhiều cô gái thích nhưng nói không chừng chỉ là đang trêu đùa mà thôi, ha ha.”
Anh ta không thích Yến Thiếu Ngu, biết Cố Nguyệt Hoài đối xử với anh khác biệt, trong lòng đã âm thầm coi thường ánh mắt của người phụ nữ này, bây giờ anh ta đã biết Cố Nguyệt Hoài có người yêu, đương nhiên phải cười nhạo Yến Thiếu Ngu
Quả nhiên anh không tốt số như vậy. 
  
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.