Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 175: Đây là một nhà ba người?





Yến Thiếu Ngu nhìn cô một lúc lâu, tất nhiên anh sẽ không tin lý do kỳ cục như vậy
Cố Nguyệt Hoài nhìn ra chỗ khác, vui mừng cười nói: “Nếu anh là anh trai ruột của Thiếu Đường vậy thì từ giờ trở đi chúng ta là người một nhà rồi, hôm nay đúng là ngày lành, chúng ta phải chúc mừng, đi thôi, chúng ta đi về trước!”
Dứt lời, cô ngước lên nhìn anh với ánh mắt kiêu ngạo, khóe môi hơi nhếch lên, trong mắt hiện lên nụ cười như cơn gió xuân lay động hàng liễu
Đôi mắt Yến Thiếu Ngu lướt qua cần cổ thon nhỏ trắng ngần của Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt thoáng ngẩn ra, người một nhà
Từ khi cha mẹ bị bắt đi thì anh đã không còn người thân nào nữa, thế nhưng..
Yến Thiếu Ngu nhìn Cố Nguyệt Hoài, hàng mi dài khẽ chớp, anh kiềm chế sự ngượng ngùng trong lòng, nhẹ nhàng nói: “Được.”
Nghe anh đáp lời, Cố Nguyệt Hoài bỗng nhiên nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng long lanh đẹp vô ngần
Lúc hai người về, Cố Tích Hoài đang chặt thịt con gà mái đã được làm lông sạch sẽ, Yến Thiếu Đường đang ngồi xổm dưới đất ngắm thỏ
Cô bé chăm sóc thỏ rất kỹ
Bốn chú thỏ con đã lớn hơn rất nhiều, lông mượt mà, vừa nhìn là biết ăn rất khỏe
Tất nhiên, trong đó cũng có một phần nhờ Cố Nguyệt Hoài ngày nào cũng trợ cấp trái cây trong không gian Sumeru
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa vào phòng, Cố Tích Hoài đã nhìn về phía Yến Thiếu Ngu bằng ánh mắt cảnh giác
Cố Nguyệt Hoài đi ra chỗ kệ bếp, nói: “Anh ba, thanh niên trí thức Yến là anh trai ruột của Thiếu Đường
Anh thấy trùng hợp không
Sau này chúng ta ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đều là người một nhà, anh đừng có mà lạnh nhạt với người ta nữa, biết không?”
Cố Tích Hoài: “???”
Cậu ấy đần mặt nhìn Cố Nguyệt Hoài, nghĩ bụng không phải em mới là người vừa nghi ngờ Yến Thiếu Ngu hay sao
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài tràn đầy niềm vui sướng, cô ngước mắt liếc nhìn Yến Thiếu Ngu một cái, anh đang đứng cạnh Yến Thiếu Đường, ngẩn người nhìn cô em gái nhỏ bị mất tích nay đã tìm về được, cô nói: “Thiếu Ngu, anh ngồi trước đi, cơm nước xong ngay giờ đây!”
Nghe cô thay đổi cách xưng hô, Yến Thiếu Ngu thoáng nhíu mày, nhướng mắt nhìn về phía cô
Cố Nguyệt Hoài chỉ làm bộ như không thấy ánh mắt của anh, cô thái đồ ăn, chuẩn bị xào thịt gà
Thiếu Ngu: ??
Cố Tích Hoài thẫn thờ nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, lúc này nếu cậu ấy mà còn không nhận ra cái gì thì đúng là đồ ngốc
Cho nên, cô em gái “xả hàng gái ế” của cậu ấy lại về rồi
Chỉ là mục tiêu lần này không phải Trần Nguyệt Thăng mà đổi thành Yến Thiếu Ngu
Tên này có gì tốt
Còn không phải là có mỗi cái mặt đẹp thôi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cần thiết không
Cố Tích Hoài âm thầm ghét bỏ, nhìn về phía Yến Thiếu Ngu bằng ánh mắt anh chồng nhìn em rể
Ánh mắt của cậu ấy cũng chuyển từ cảnh giác biến thành bắt bẻ, nhưng ngay sau đó lại nghĩ đến Cố Nguyệt Hoài hồi xưa, cậu ấy lại cảm thấy có chút lo lắng, chắc là cô sẽ không quay lại cái nết như xưa chỉ vì có người mình thích đâu nhỉ
Cố Nguyệt Hoài cũng không biết lo lắng trong lòng Cố Tích Hoài, cô đang tập trung nấu cơm tối
Cách làm món lẩu gà không khó
Đầu tiên, xào gà cho đến khi lên màu đẹp mắt rồi cho hạt tiêu, ớt, gừng, ngồng tỏi, hành lá… vào nồi xào chín rồi đổ nước sốt đã chuẩn bị sẵn vào, nước xâm xấp thịt gà là có thể bắt đầu hầm
Không lâu sau, trong phòng tràn ngập một mùi thơm nồng nàn, cay nồng, thơm ngon khó tả
Trong lúc hầm gà, Cố Nguyệt Hoài cũng không quên nhào mì, sợi mì cô làm dai, có thể nấu trong nồi lẩu gà, ngoài ra phần thịt đùi gà còn lại có thể xé sợi, dùng làm món mì gà xé không cay cho Yến Thiếu Đường
Ở bên này cô chuẩn bị chu đáo mọi thứ, bên kia, Yến Thiếu Ngu đã ngồi ở đầu giường đất, tiếp thu các câu hỏi do Cố Tích Hoài đề ra
Thái độ của anh không mấy nhiệt tình, nhưng sau khi trả lời đôi ba câu thì cũng đã khiến Cố Tích Hoài thả lỏng cảnh giác và bài xích, cậu ấy là cái người thông minh, đương nhiên có thể nhận ra Yến Thiếu Ngu và Trần Nguyệt Thăng là hai loại người hoàn toàn khác nhau, nói cách khác, là rất đáng tin cậy
Đương nhiên, sự đáng tin cậy này rốt cuộc là vẻ bề ngoài hay là bản chất thì còn cần phải xem xét thêm
Lúc này, bên ngoài có động tĩnh, là Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài trở về
Cố Tích Hoài nhìn thấy hai người đi vào cửa bèn chào một tiếng: “Ba, anh cả.”
Cố Chí Phượng đang mặt ủ mày chau, ngửi thấy mùi thịt thơm phức trong nhà thì vẻ mặt u sầu mới hơi giãn ra một chút, vừa ngẩng đầu thì đã thấy Yến Thiếu Ngu đang ngồi ở đầu giường đất thì không khỏi sửng sốt, bối rối: “Đây là ai?”
Cố Đình Hoài cũng giật mình, nhìn về phía Cố Tích Hoài, cho rằng đó là bạn của cậu ấy
Yến Thiếu Ngu đứng dậy, nhìn hai người, gật đầu chào họ và tự giới thiệu: “Cháu là Yến Thiếu Ngu, thanh niên trí thức trên Thủ đô về nông thôn, cũng là..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
anh trai của Thiếu Đường.”
“Anh trai của Thiếu Đường?!”
“Anh trai của Thiếu Đường?!”
Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài giật mình đồng thanh thốt lên, dường như không dám tin, hai người liên tục nhìn về phía Yến Thiếu Ngu và Yến Thiếu Đường, không biết làm sao mà càng nhìn thì lại càng cảm thấy hai người giống nhau y đúc
Cố Nguyệt Hoài vớt gà đã hầm xong ra, sau đó thêm mì và rau vào trong nước dùng
Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài, sau đó thuật lại toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối
Sau khi nghe xong, Cố Chí Phượng cũng không khỏi xuýt xoa: “Vậy thì đúng là duyên phận rồi, đứa bé được nhặt về từ thành phố Chu Lan thế mà lại là em gái của thanh niên trí thức Yến, chuyện này nếu nói không phải duyên phận thì thật sự không có cách nào giải thích được.”
Có Yến Thiếu Đường làm cầu nối ở giữa, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cũng có ấn tượng tốt với Yến Thiếu Ngu
Cố Chí Phượng vốn là người hoạt ngôn, ông ngồi xuống đầu giường với Yến Thiếu Ngu, nói chậm rãi, càng nói càng thân thiết: “Thiếu Ngu này, bé con nói đúng đấy, sau này chúng ta đều là người một nhà cả rồi, nhớ thường xuyên qua chơi.”
Yến Thiếu Ngu nhìn vẻ thân thiện cởi mở của Cố Chí Phượng, chợt anh bần thần trong giây lát
Cố Đình Hoài cười nói: “Cha, cha đừng làm Thiếu Ngu sợ chứ.”
Cố Tích Hoài bế Yến Thiếu Đường ngồi một bên, nhìn khung cảnh hòa hợp trước mặt thì cũng xuýt xoa trong lòng, cậu ấy rất muốn biết, nếu cha và anh cả biết Cố Nguyệt Hoài có hứng thú với thanh niên trí thức Yến thì liệu họ còn dễ nói chuyện như thế hay không
Cố Nguyệt Hoài nhìn người nhà hòa thuận, hơi nước lượn lờ, không khỏi nhoẻn miệng cười: “Dọn bàn ra nào, cơm sắp xong rồi đây.”
Chiếc bàn nhỏ được kê trên giường đất, một nồi thịt gà to với đầy đủ hương vị lẫn màu sắc được bưng ra, cộng thêm phần mì dai mềm và rau xanh ăn kèm, đây quả là một bữa ăn thịnh soạn
Cố Nguyệt Hoài bưng mấy bát nhỏ chia cho mấy người, ngồi ở bên cạnh Yến Thiếu Ngu, nói: “Thiếu Ngu, ăn nhiều vào.”
Tay cầm đũa của Cố Đình Hoài thoáng khựng lại, anh ấy ngờ ngợ nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, chỉ thấy trên gương mặt xinh xắn của em gái mình là một nụ cười nhẹ, đôi mắt mèo phản chiếu hình ảnh của Yến Thiếu Ngu, hai người ngồi cạnh nhau, trông như một đôi tình nhân trẻ
??
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy
Cố Đình Hoài có dự cảm không tốt, chắc là không phải như anh ấy nghĩ đâu nhỉ
Yến Thiếu Ngu hơi không quen với sự nhiệt tình của Cố Nguyệt Hoài, anh bị sặc một ngụm, quay đầu đi, nắm tay che miệng ho khan vài tiếng
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt cười, giang hai tay với Yến Thiếu Đường: “Nào, Thiếu Đường, qua chỗ chị nào.”
Mắt Yến Thiếu Đường sáng lên, chạy vòng qua mọi người ra chỗ Cố Nguyệt Hoài, duỗi tay ôm choàng lấy cổ cô, dáng vẻ tin tưởng và ỷ lại như vậy khiến Yến Thiếu Ngu ngồi bên cạnh thoáng ngẩn người, anh chưa bao giờ nhìn thấy biểu cảm lanh lợi như vậy trên khuôn mặt em gái mình
Tuy rằng cô bé đã khôi phục ý thức, thế nhưng lại không hề nhớ anh trai của mình
Cố Nguyệt Hoài khẽ búng chóp mũi Yến Thiếu Đường, bưng bát nhỏ lên, gắp miếng thịt gà xé sợi: “Chị đút thịt cho em, được không?”
Yến Thiếu Đường rất hợp tác há miệng, để lộ ra hàm răng nhỏ như hạt gạo
Người này đút người kia ăn, không khí vô cùng hài hòa
Cố Chí Phượng ngẩng đầu nhìn sang, nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đang bế Yến Thiếu Đường, Yến Thiếu Ngu thì nhìn hai người, khung cảnh này khiến ông thầm cảm thấy có chút kỳ lạ, sao càng nhìn càng thấy giống một nhà ba người thế nhỉ? 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.