Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 199: Hormone





Tống Kim An cau mày muốn nói điều gì đó, nhưng lại cảm thấy bản thân không có tư cách nên im lặng
Điền Tĩnh hít một hơi thật sâu, vẻ mặt buồn bã nói: “Nguyệt Hoài, tôi không hề quen biết Nhậm Thiên Tường, sao anh ta có thể đi lao động cải tạo vì tôi chứ
Tôi biết cô không thích tôi, nhưng cô không thể vu khống cho sự trong sạch của tôi như vậy được!”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, nét mặt mang theo vẻ nghiền ngẫm: “Không biết
Tôi nhớ rõ có lần anh ta trần truồng bị phát hiện ở trước nhà cô, sau đó cô còn đi bệnh viện kiểm tra, tấm lòng của anh ta đối với cô đúng là hết mực chân thành.”
Con ngươi của Điền Tĩnh co rút lại, hai tay không khỏi siết chặt rơm rạ bên cạnh người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Kim An mím chặt môi, sắc mặt hơi không tốt, chứng tỏ việc này đối với anh ấy cũng là một cú sốc
Trong bầu không khí lạnh băng, Yến Thiếu Ngu trở về
Anh mang thịt lợn đã làm sạch sẽ về, đặt ngay ngắn ở bên hông ngôi nhà gỗ
Yến Thiếu Ngu vén tóc lên, nói: “Nướng qua đêm, nấu chín kỹ sẽ không dễ thu hút côn trùng.”
Nói xong, anh lại đi vào giữa làn mưa, cởi chiếc áo len đen ướt đẫm rồi tắm  dưới nước mưa lạnh
Trong không khí mát mẻ, nửa người trên của anh lộ ra, vòng eo thon gọn phủ đầy cơ bắp
Hormone nam tính dường như xuyên qua tấm màn mưa, anh rửa sạch mùi máu tanh trên người và quay trở lại ngôi nhà gỗ, dáng người gầy gầy trông lại càng rõ ràng hơn
Cố Nguyệt Hoài tính tình cởi mở, đôi mắt đen láy linh hoạt nhìn chằm chằm Yến Thiếu Ngu không chớp mắt, ánh mắt không giấu được sự yêu thích
Yến Thiếu Ngu có bản lĩnh như vậy, luôn có thể thu hút sự chú ý của mọi người, giọng nói lúc nào cũng mang một vẻ hoang dã khó thuần phục của một người đàn ông
Nước mưa rơi xuống, giọt nước trượt xuống đôi lông mày hẹp dài của anh, lướt qua yết hầu, xẹt qua xương quai xanh, từ cơ bụng chảy xuống
Cố Nguyệt Hoài hình như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Điền Tĩnh, quả nhiên thấy cô ta nằm trong đống rơm rạ, nhìn chằm chằm vào Yến Thiếu Ngu, ánh mắt cô hơi tối xuống, nhẹ giọng nói: “Điền Tĩnh, thấy đẹp không?” 
Nghe vậy, bầu không khí trong nhà gỗ nhỏ trong chớp mắt xấu hổ đến đỉnh điểm
Điền Tĩnh phục hồi tinh thần, sắc mặt đỏ bừng, lúng túng nói: “Tôi sợ thanh niên trí thức Yến bị bệnh cảm lạnh, Nguyệt Hoài, cô còn không nhanh chóng đưa quần áo cho thanh niên trí thức Yến đi, anh ấy vất vả săn thú, đừng để bị ốm.”
Cô ta không giải thích thì không sao, một khi giải thích, lại có cảm giác giấu đầu lòi đuôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài cười khẩy một cái, không nói gì thêm gì nữa, đưa chiếc áo khoác da cho Yến Thiếu Ngu, sau đó cầm chiếc áo len đen anh ném xuống đất giặt sạch dưới mưa, động tác của cô rất tự nhiên, Yến Thiếu Ngu không tìm được lý do từ chối
Bên kia, lúc Cố Nguyệt Hoài quay lại, liền ngửi thấy mùi khét
Cô hơi nhíu mày: “Thanh niên trí thức Tống, thịt nướng của anh cháy rồi.”
Tống Kim An không biết đang suy nghĩ cái gì, không trả lời, thịt vẫn đang nướng trên đống lửa
Cố Nguyệt Hoài cau mày, lớn tiếng nói: “Tống Kim An
Sắp lãng phí hết thịt rồi!”
Đây chính là con lợn rừng Yến Thiếu Ngu khổ cực đi săn về, còn phải tắm mưa sơ chế lâu như thế, cầm về không phải để cho Tống Kim An lãng phí như thế, xem ra Điền Tĩnh đã vô thức ảnh hưởng đến Tống Kim An, nếu không thì anh ấy sẽ không thất thần như vậy
“Hả?” Tống Kim An giật mình một cái, tỉnh táo lại
Yến Thiếu Ngu đã mặc xong áo khoác liếc mắt nhìn anh ấy, nhẹ nhàng nói: “Thịt sắp cháy rồi.”
Tống Kim An vội vàng cầm miếng thịt lên, quả nhiên thấy một mặt bên đã cháy đen, anh ấy cười tự giễu, có chút thất vọng nhưng vẫn cố phấn chấn, bình tĩnh nói với Điền Tĩnh: “Đồng chí Điền, thịt cháy, để tôi nướng lại cho cô nhé.”
Điền Tĩnh nghe giọng điệu xa cách này, trong lòng như đang rỉ máu
Căn nhà gỗ nhỏ vốn là nơi tốt để nâng cao tình cảm, bây giờ lại biến thành Tu La tràng (*)
Cô ta không những không thành công chiếm được trái tim của Tống Kim An, lại còn để Cố Nguyệt Hoài nói ra tất cả những chuyện trước kia khiến Tống Kim An đối xử với cô ta lạnh nhạt như thế
(*) Bắt nguồn từ Phật Giáo, dùng để mô tả một chiến trường khốc liệt
Cố Nguyệt Hoài cầm chiếc áo len đen của Yến Thiếu Ngu đứng lên, nhìn đống lửa nói: “Rơm rạ không dùng được lâu, chúng ta cần dỡ bỏ cửa sổ hoặc sàn nhà gỗ để làm nhiên liệu, nếu không nhiệt độ trong rừng ban đêm rất thấp, sẽ lạnh đấy.”
Yến Thiếu Ngu gật đầu, nhìn quanh nhà gỗ nhỏ một vòng, nói rằng: “Khung chắn cửa sổ gỗ đã lỏng lẻo, có thể tháo ra.”
Anh là người thuộc phái hành động, nói làm là làm, dỡ bỏ hai khung cửa sổ của ngôi nhà gỗ rất nhanh, đồng thời chất đống gỗ lên trên sàn nhà, những mảnh gỗ này cháy lâu hơn rơm rạ, coi như là một giải pháp tức thời
Yến Thiếu Ngu xiên những miếng thịt vào que gỗ, đưa cho Cố Nguyệt Hoài: “Nướng thịt đi, nướng hết tất cả chỗ thịt này.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, bên ngoài trời đã rất tối, không nhìn rõ cái gì, lúc này ngoại trừ ở trong nhà gỗ trông chừng đống lửa thì không thể làm chuyện gì hết
Yến Thiếu Ngu quay người lại đưa thịt cho Điền Tĩnh, giọng nói thanh thoát lạnh lùng: “Không nuôi người rảnh rỗi.”
Điền Tĩnh ngẩng đầu liếc nhìn Yến Thiếu Ngu, cắn môi nhận lấy thịt, chịu đựng cơn đau đớn ở mắt cá chân, xiên thịt nướng vào que gỗ, ngồi bên cạnh đống lửa bắt đầu nướng thịt, bốn người đều im lặng không nói gì, bầu không khí ngượng ngùng đến tĩnh lặng
Dường như cô ta vẫn muốn xây dựng hình tượng bản thân là một người dịu dàng hiền lành, im lặng một lúc, Điền Tĩnh bỗng nhiên lên tiếng, thì thầm với giọng điệu đầy thương cảm: ‘Không biết mấy người bí thư chi bộ như thế nào rồi, có trở về an toàn hay không nữa?”
Khi nói chuyện cô ta nhìn về phía Tống Kim An, anh ấy do dự một chút, sau đó nói: “Nhất định sẽ trở về an toàn.”
Anh ấy không thích những người nói dối, nhưng suy nghĩ một chút, Điền Tĩnh trừ việc đối xử đặc biệt thân thiết với anh ấy ra, cũng chưa từng nói điều gì không đúng lúc, tại sau khi nghe lời Cố Nguyệt Hoài nói, anh ấy sinh ra cảm giác né tránh Điền Tĩnh
Suy cho cùng, Điền Tĩnh cũng chỉ là một kẻ đáng thương, hôm nay cô ta bị cô lập, chỉ có anh ấy mới có thể cho cô ta một chút thương xót
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điền Tĩnh nghe được câu trả lời của Tống Kim An, trên mặt hiện lên sự xúc động, thậm chí vành mắt còn đỏ ửng, ánh mắt nhìn về phía Tống Kim An tràn đầy ỷ lại, bộ dáng vô hại lại đáng thương khiến Tống Kim An thở dài
Cố Nguyệt Hoài lật qua lật lại miếng thịt nướng trong tay, ngước mắt lên liền nhìn thấy mặt mày Điền Tĩnh và Tống Kim An đang ủ rũ
Bỗng nhiên cô nở nụ cười, tiếng cười của cô nhẹ nhàng êm tai, tô điểm thêm chút màu sắc cho ngôi nhà gỗ nhỏ
Yến Thiếu Ngu nhìn về phía cô, hơi híp mắt, ánh mắt mang theo vẻ lười biếng
Điền Tĩnh cũng đột nhiên nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt tràn đầy hận ý, trong lòng dâng lên cảm giác bất an, Cố Nguyệt Hoài này luôn xuất hiện ở thời điểm mấu chốt rồi phá chuyện, nếu như bên ngoài không có sói, cô ta thà kéo Tống  Kim An tách đội, chứ không muốn ở lại chỗ này
Tống Kim An nhìn Cố Nguyệt Hoài, bắt gặp với ánh mắt linh động xinh đẹp của cô, thoải mái hơn nhiều: “Biên tập Cố, cô cười gì vậy?”
Cố Nguyệt Hoài đưa tay ra vắt chút nước trái cây dại vào trong thịt nướng, giọng điệu chậm rãi nói: “Thanh niên trí thức Tống, tôi nghe Điền Tĩnh nói cha anh là chủ tịch tỉnh H
Vậy gia đình anh chắc là rất có quyền lực nhỉ?”
Nhắc đến chủ đề nhạy cảm này trong căn nhà gỗ nhỏ, vẻ mặt của Tống Kim An có chút đờ đẫn
Anh ấy siết chặt thanh gỗ đang cầm trong tay, bỗng nhiên nhớ đến sự quan tâm ngay từ đầu của Điền Tĩnh  đối với anh. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.