Tống Kim An bỗng nhiên cười, dùng giọng điệu bình tĩnh nói rằng: “Chủ tịch tỉnh có quyền nhưng tôi không có.”
Khi nói lời này, sắc mặt Tống Kim An có chút lạnh lùng Tuy rằng anh ấy đơn thuần, dễ dàng đối xử tốt với người khác nhưng không phải anh ấy chưa từng gặp phải người có ác ý, dù sao thì xét về gia thế bối cảnh ở đây, từ nhỏ đến lớn cũng có rất nhiều người có ý định xấu với anh ấy, tuy nhiên tất cả đều bị Thiếu Ngu ngăn cản Nghĩ đến đây, Tống Kim An không khỏi ngẩng đầu liếc nhìn Yến Thiếu Ngu, như thể đang hồi tưởng lại tình bạn giữa hai người đã cùng nhau lớn lên Yến Thiếu Ngu không nhìn anh ấy, rủ mắt xuống, chậm rãi nướng thịt trong tay Sắc mặt Điền Tĩnh tái nhợt, mím môi, cảm thấy tủi thân và oán hận: “Cô nói bậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tôi chưa bao giờ nói với cô như thế Cố Nguyệt Hoài, sao cô có thể vu khống tôi như vậy Để ngăn cản thanh niên trí thức Tống thích tôi cô thực sự rất nhọc lòng đấy nhỉ!”
Cô ta tức giận đến mức toàn thân run rẩy, suýt chút nữa không kiềm chế được bản thân xông tới bóp cổ Cố Nguyệt Hoài đến chết Từ khi thanh niên trí thức về nông thôn, cô ta đã cố gắng hết sức để đến gần Tống Kim An, thậm chí còn đẩy mình vào tình thế nguy hiểm, suýt chút nữa thì bị sói cắn chết, thế mà Cố Nguyệt Hoài chỉ nhẹ nhàng nói mấy câu, tất cả nỗ lực của cô ta liền tan vỡ trong chớp mắt Cố Nguyệt Hoài cười ha ha, liếc mắt nhìn Điền Tĩnh: “Có hay không trong lòng cô tự rõ, có bản lĩnh thì cô nói, cô không thích thanh niên trí thức Tống, không muốn làm người yêu của anh ấy, tương lai cũng không muốn gả cho anh ấy đi.”
Tống Kim An nhìn Cố Nguyệt Hoài dùng giọng điệu hết sức nhạo báng chế giễu chuyện anh ấy và Điền Tĩnh, không rõ cảm giác trong lòng là gì, luôn cảm thấy có gì đó dần thoát ra khỏi tầm kiểm soát, hình như mọi chuyện vốn không nên như vậy Điền Tĩnh nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán hận nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài Giết người không bằng giết tâm, lần này Cố Nguyệt Hoài sống lại đã hoàn toàn nhìn thấu tâm tư của cô ta, đồng thời ngăn cản chèn ép hết kế hoạch mà cô ta chuẩn bị, cô thích Yến Thiếu Ngu, tại sao còn muốn cản đường tiến triển của cô ta? Cô ta hít một hơi thật sâu, quay lại nhìn Tống Kim An bằng ánh mắt thâm tình Vốn dĩ cô ta muốn nước ấm nấu ếch, dần dần khiến Tống Kim An có cảm tình với cô ta, nếu Cố Nguyệt Hoài cứ muốn chọc thủng tầng cửa sổ giấy mỏng manh này, vậy thì cùng lắm cô ta sẽ đâm lao theo lao, kể hết mọi chuyện ra, quang minh chính đại theo đuổi Tống Kim An Chỉ là một người đàn ông thôi, mấy chuyện này cô ta thấy trên mạng nhiều rồi, còn sợ không theo đuổi được anh ấy sao Nghĩ như vậy, Điền Tĩnh liền bình tĩnh lại rồi nghiêm túc nói: “Tôi thích thanh niên trí thức Tống, ngay từ lần đầu gặp mặt đã thích, không phải vì thân phận và xuất thân của anh ấy, tôi thích anh ấy, là bởi anh ấy anh tuấn dịu dàng, quân tử thẳng thắn!”
Nói xong, cô ta lại nhìn Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu tức giận nói: “Cố Nguyệt Hoài, không phải ai cũng nông cạn như cô, cô không thấy được thanh niên trí thức Tống tốt như thế nào, là bởi vì trong lòng cô chỉ có Trần Nguyệt Thăng thôi chứ gì?”
“Cô thích Trần Nguyệt Thăng lâu như vậy, đáng tiếc anh ta chẳng bao giờ liếc mắt nhìn cô một cái.”
Giọng điệu tức giận của Điền Tĩnh dần dần chuyển thành thương hại Cố Nguyệt Hoài hết lần này đến lần khác hủy hoại việc tốt của cô ta, đương nhiên cô ta muốn dùng cách tương tự để trả thù Không phải cô thích Yến Thiếu Ngu sao Vậy thì cô ta sẽ hủy hoại danh tiếng của cô trước mặt Yến Thiếu Ngu, cô ta muốn nhìn xem, liệu một quý công tử lạc hồn lạc phách ở Thủ đô có muốn yêu một người đàn bà từng thích một anh chàng chân lấm tay bùn quê mùa hay không Tống Kim An liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt phức tạp, anh ấy đã biết chuyện này từ lâu Nhưng có lẽ Thiếu Ngu không biết Tống Kim An nhìn Yến Thiếu Ngu, muốn xem anh có phản ứng thế nào, Cố Nguyệt Hoài rốt cuộc là đơn phương tình nguyện hay là.. [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không chỉ Tống Kim An, Cố Nguyệt Hoài cũng hơi tò mò, cô chớp chớp mắt, không giải thích trước mà nhìn về Yến Thiếu Ngu, muốn nhìn ánh mắt của anh xem anh có thái độ gì đối với chuyện này Đáng tiếc, không nhìn ra được điều gì Yến Thiếu Ngu rũ mắt xuống, chỉ có thể nhìn thấy sống mũi cao cao, môi mỏng mím nhẹ, không có phản ứng gì “Haizz.” Cố Nguyệt Hoài có chút thất vọng thở dài [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô đưa thịt nướng đã nướng xong cho Yến Thiếu Ngu, đột nhiên mất hứng, liếc nhìn Điền Tĩnh nói: “Trần Nguyệt Thăng là tiểu đội trưởng tiểu đội sản xuất sáu, anh ta đẹp trai, gia thế tốt, ai lại không thích Cô không thích sao Vậy tại sao cô lại muốn thành đôi với anh ta Nghe nói một trăm đồng tiền sính lễ đã chuẩn bị xong, nếu như thanh niên trí thức Tống không tới, chắc là cô đã kết hôn với anh ta đấy chứ?”
“Anh của tôi đã từng cứu Trần Nguyệt Thăng, cô chưa từng nghe nói sao Ơn cứu mạng đương nhiên nên lấy thân báo đáp, anh trai tôi có mỗi tôi là em gái, anh ta không nên cưới tôi sao Đáng tiếc, mắt anh ta chột thế nào mà lại nhìn trúng cô.”
“Chậc, cô xem, trước đây đồ ăn cái mặc của cô đều là Trần Nguyệt Thăng cung cấp, bây giờ mới qua bao lâu, cô đã có thể công khai bày tỏ tình cảm với người đàn ông khác, cô như thế, còn dám bảo tôi là nông cạn?”
Đôi môi đỏ mọng của Cố Nguyệt Hoài hé mở thốt ra lời nói sắc bén, khiến sắc mặt Điền Tĩnh tái xanh rồi trắng bệch Cô vừa nói ra những lời có chút ngạo mạn này, Yến Thiếu Ngu và Tống Kim An đều nhìn sang Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, lại lấy một xiên thịt khác nướng trên lửa: “Các anh tò mò à?”
“Trước đây tôi rất béo, ít nhất là một trăm cân, không nói các anh cũng có thể tưởng tượng ra, dáng người đồ sộ như vậy, không ai thèm lấy, vừa hay Trần Nguyệt Thăng lại nợ anh trai tôi ân tình Dù sao thì dựa vào con rùa vàng như vậy vẫn tốt hơn là không gả đi được mà đúng không?”
Khi nói ra những lời này, giọng nói Cố Nguyệt Hoài hết sức tự nhiên, không hề xấu hổ chút nào Tống Kim An giật giật khóe miệng, ánh mắt nhìn cô thêm phần phức tạp Yến Thiếu Ngu mím môi, dường như trong đôi mắt đen như mun hiện lên ý cười khẽ hiếm thấy Cố Nguyệt Hoài nhún vai, trong căn nhà gỗ hoang vắng, có thể kể chuyện này ra, cũng coi như là tận dụng được hết “Để có thể gả cho Trần Nguyệt Thăng, tôi thường xuyên mang tiền mang đồ ăn lấy lòng anh ta, thậm chí cả em gái anh ta, nhưng mà, Trần Nguyệt Thăng lại coi tôi như kẻ ngốc, vừa để tôi theo đuổi vừa yêu đương với Điền Tĩnh.”
“Đương nhiên, giữa tôi và Điền Tĩnh nảy sinh thù hận không phải vì Trần Nguyệt Thăng, mà là bởi vì…” Cố Nguyệt Hoài dừng lại, trên mặt mang theo ý cười: “Điền Tĩnh là một tên trộm, lợi dụng lúc đêm khuya vắng người, sang vườn rau nhà tôi đào bới, nói là tổ tiên tôi để lại bảo bối.”
“Tôi cũng rất tò mò, không biết bảo bối đấy là gì, lúc đó cô bị đưa đến trại lao động cải tạo nhanh quá, tôi quên hỏi cô, tổ tiên của tôi để lại bảo bối gì đấy?”
“Lúc đó cô nói cô chính mắt nhìn thấy cha tôi chôn xuống, còn nói đó là bảo bối, đó là bảo bối gì?”
“Bây giờ chỉ có bốn người chúng ta ở đây, hay là cô nói cho tôi biết đi?”
Khi cô hỏi, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lộ rõ vẻ khó hiểu, nhìn có vẻ như thật sự không biết Yến Thiếu Ngu và Tống Kim An cũng không ngờ rằng, mối bất hòa giữa hai người phụ nữ, còn có thể liên quan đến thứ gọi là bảo bối Sắc mặt Điền Tĩnh u ám đáng sợ, cho dù Tống Kim An còn ở đây, cũng khó có thể che giấu ánh mắt như muốn nuốt chửng người khác Cô ta thực sự không ngờ rằng, Cố Nguyệt Hoài lại ra con bài không theo lẽ thường như vậy, cô hoàn toàn không quan tâm đến những tai tiếng của bản thân, không muốn che giấu bí mật, thậm chí còn nói ra một cách công khai, muốn mượn cớ này để ép cô ta, moi ra bằng được lai lịch của cô ta Lúc này, bầu không khí vô cùng lạnh lẽo.