Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 208: Cuộc sống ở chung với Yến Thiếu Ngu





Thể chất của Cố Nguyệt Hoài đã được nước giếng trong không gian cải thiện rất nhiều, một đêm ngủ ngon không mộng mị, cũng không còn tái sốt. 
Yến Thiếu Ngu âm thầm chăm sóc cho cô cả đêm, mãi đến khi trời tờ mờ sáng mới chợp mắt nghỉ ngơi một lát. 
Trong căn nhà gỗ nhỏ im ắng, bên ngoài căn nhà mưa to gió lớn mãi không ngừng
Sáng sớm, bởi vì trận mưa như trút nước đêm quá, bên ngoài bầu trời vẫn xám xịt
“Rắc rắc ——”
Tiếng cây cối gãy ngang thân vang vọng khắp nơi, ngay sau đó, Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu bị đánh thức, mở mắt dậy
“Chuyện gì vậy?” Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài ngơ ngác, vừa nhìn đã biết cô vừa ngủ rất say
Có điều, nằm ngủ cả đêm trên đống cỏ khô, cũng không thể giảm bớt sự ẩm ướt và cứng cáp của sàn nhà
Cô ngồi dậy, cảm giác đau nhức khắp người khiến cô phải cau mày lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi Yến Thiếu Ngu mở mắt ra, đôi mắt hoa đào sắc bén vô cùng tỉnh táo, hiển nhiên anh không ngủ, bất cứ lúc nào cũng giữ vững cảnh giác
Anh đứng dậy đi tới trước cửa sổ quan sát một chút, trầm giọng nói: “Bên ngoài mưa to gió lớn làm cây bị gãy.” 
Cố Nguyệt Hoài mím môi không nói, trong trí nhớ của cô thì trận mưa này rất lâu mới tạnh, ước chừng cũng phải mấy ngày liền
Cho nên, trong khoảng thời gian này, cô và Yến Thiếu Ngu cũng chỉ có thể bị nhốt ở chỗ này, có thể tạm gọi là sống chung trong một khoảng thời gian ngắn ngủi? 
Cố Nguyệt Hoài bị ý nghĩ này chọc cười, cô nói: “Tôi ra ngoài đi vệ sinh một lát, anh nướng thịt giúp tôi đi.” 
Yến Thiếu Ngu nhíu mày: “Bên ngoài không an toàn.”
“Nhưng tôi cũng không thể giải quyết ngay tại đây được đúng chứ?” Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn anh, cô mặc kệ anh nói gì, cầm theo ống trúc ngày hôm qua đã bị nướng đen rồi mở cửa rời đi, sau khi ra khỏi cửa còn nhẹ nhàng nói vọng vào: “Yên tâm, tôi không đi xa đâu, sẽ quay trở về sớm thôi!”
Yến Thiếu Ngu lắc đầu, anh vốn định đi ra ngoài với cô, nhưng lại cảm thấy nam nữ khác biệt, chuyện này không thích hợp cho lắm
Chỉ có thể kiềm chế nỗi bất an và lo lắng trong lòng, cầm miếng thịt ngồi nướng bên đống lửa. 
Mà ở bên kia, Cố Nguyệt Hoài thật sự ra ngoài đi vệ sinh. 
Cô dáo dác nhìn ngó xung quanh, sau khi giải quyết xong vấn đề cá nhân thì đi vào trong không gian Sumeru, dùng ống trúc rót đầy nước giếng trong không gian vào
Ban đầu, cô còn định xách theo một con thỏ ra ngoài, nhưng chợt nhớ ra Yến Thiếu Ngu  không phải kẻ ngốc, làm vậy sẽ chỉ khiến anh cảm thấy nghi ngờ
Không phải là cô không tin tưởng Yến Thiếu Ngu, chỉ là lúc này vẫn chưa phải thời điểm thích hợp để cô nói cho anh biết về không gian Sumeru
Hơn nữa, tử bất ngữ quái lực loạn thần (*)
Nếu như để cho ngoài biết được chuyện này, sợ rằng so với việc nhìn thấy ma quỷ cũng không có gì khác biệt
(*) Nguyên văn là 子不语怪力乱神: ý chỉ người có hiểu biết không nói về những chuyện ma quỷ. 
Cuối cùng cô cũng chỉ đành từ bỏ ý định xách thỏ về nấu một bữa ngon, ngậm ngùi cầm mỗi ống trúc chứa nước trở về. 
Vừa vào cửa, mùi thơm ngào ngạt của thịt nướng xông thẳng vào mũi
Chỉ là, ăn thịt suốt hai ngày trời, cô thật sự thấy hơi ngán
Nhìn thấy cô trở về, Yến Thiếu Ngu mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tập trung tinh thần nướng thịt. 
Cố Nguyệt Hoài đặt ống trúc ở bên đống lửa, làm nóng ống trúc rồi mới đưa cho Yến Thiếu Ngu: “Anh uống chút nước đi, tôi hứng nước mưa bên ngoài, tuy không sạch sẽ lắm, nhưng ở nơi này cũng không thể quá kén chọn được.”
Yến Thiếu Ngu nhìn cô một cái, cùng không từ chối ý tốt của cô, nhận lấy ống trúc uống vài hớp nước
Nước trong ống trúc khi uống vào miệng có cảm giác ngọt thanh, trong veo chứ không hề giống nước mưa như cô vừa nói
Nhưng cô cũng không có lí do gì phải gạt anh, tuy có chút nghi ngờ nhưng anh vẫn ném cái suy nghĩ này ra sau đầu. 
Yến Thiếu Ngu uống được một nửa rồi đưa số nước còn lại cho Cố Nguyệt Hoài, cô cũng không ngại, nhận lấy ống trúc rồi ghé vào miệng uống
Nước giếng trong không gian phần nào hỗ trợ hai người họ bình an vượt qua khoảng thời gian ở nhà gỗ, ít ra sẽ không tới nỗi ốm đau liên miên, không có thuốc thang để chữa trị
Yến Thiếu Ngu nhìn Cố Nguyệt Hoài, nói: “Với tình hình mưa to gió lớn thế này, có lẽ chúng ta sẽ không thể ra ngoài trong một khoảng thời gian ngắn.”
Cổ Nguyệt Hoài gật đầu, vẻ mặt thong dong bình tĩnh: “Tôi biết chứ, vì vậy mấy ngày nay chúng ta phải ở chung với nhau, mong anh giúp đỡ nhiều hơn.” 
Nói xong, cô lại lẩm bẩm: “Cùng không biết bức tranh của tôi thế nào rồi?”
Nghe vậy, khóe miệng của Yến Thiếu Ngu giật giật
Trong tình cảnh hiện giờ, ngay cả sống sót cũng là một vấn đề, vậy mà cô còn tâm trí để lo lắng về công việc của mình. 
Yên lặng một hồi lâu, thịt trong tay Yến Thiếu Ngu cũng đã nướng xong, anh đưa cho Cố Nguyệt Hoài, tựa như có chút tò mò nhưng vẫn hỏi cô với giọng điệu bình thản: “Cô học vẽ tranh từ ai vậy?”
Cổ Nguyệt Hoài hơi khựng lại, ngẩng đầu lên nhìn anh, cười khẽ: “Thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh cảm thấy tôi vẽ đẹp à?” 
Cho đến hôm nay, dù gì Yến Thiếu Ngu cũng đã quen với tính cách thẳng thắn của Cố Nguyệt Hoài, anh cũng không che giấu, gật đầu nói: “Đúng là không tệ.”
Vốn dĩ anh cũng là một tay vẽ lành nghề, đương nhiên có thể nhận thấy năng lực hội hoạ của Cố Nguyệt Hoài có được là do đã rèn giũa qua nhiều năm
Mà ở một nơi như thế này, muốn tìm được một người thầy giỏi cũng không phải chuyện dễ dàng
Tất nhiên, khả năng hội hoạ cũng một phần là do có thiên phú nữa
Có lẽ, Cố Nguyệt Hoài chính là kiểu học trò có thiên phú đáng ngạc nhiên chăng
Bên ngoài gió táp mưa sa, hai người bọn họ rảnh rỗi không có chuyện gì để làm, vừa ăn thịt vừa nói chuyện phiếm
Cố Nguyệt Hoài cũng không ngại kể thêm về mình cho Yến Thiếu Ngu nghe
Dù sao, khi bắt đầu tò mò về một người, cũng chính là thời điểm khởi đầu của việc sa vào lưới tình
Cố Nguyệt Hoài cắn một miếng thịt, vừa ăn vừa nói: “Tôi học với thầy giáo ở trong trường.” 
Yến Thiếu Ngu hơi bất ngờ: “Trong trường sao?”
Cố Nguyệt Hoài liếc mắt, tức giận nói: “Tôi trông giống như người mù chữ lắm sao?” 
“Tôi không phải là người mù chữ, lúc trước tôi từng đến công xã học cấp hai, khi đó trường học có một thầy giáo là một thanh niên trí thức, lúc rảnh rỗi thầy ấy sẽ dạy chúng tôi vẽ
Có lẽ là tôi may mắn có chút thiên phú trong lĩnh vực này, cho nên tiếp thu rất nhanh.” 
Nói tới đây, trên mặt Cổ Nguyệt Hoài khó giấu được vẻ đắc ý, biểu cảm lém lỉnh trên gương mặt của cô khiến cho Yến Thiếu Ngu ngượng ngùng quay mặt đi
Tuy rằng cô nói hơi lố nhưng chuyện học khá giỏi cũng không phải là nói bừa. 
Kiếp trước, cô không có việc gì để làm, học được không ít thứ, phần lớn đều là do Yến Thiếu Ngu dạy
Trong đó, chỉ có hội hoạ là môn cô học tốt nhất
Anh từng nói, cô thật sự rất có thiên phú trong lĩnh vực này, nếu như kiên trì, nói  không chừng còn có thể trở thành họa sĩ
Cố Nguyệt Hoài chống cằm, tò mò nói: “Còn anh thì sao
Anh từng học đại học rồi phải không?”
Lần này, cô muốn làm quen với anh một lần nữa. 
Yến Thiếu Ngu cũng không tỏ vẻ kiêu ngạo, chỉ khẽ “Ừ” một tiếng bằng giọng mũi
Cố Nguyệt Hoài cong khóe môi, cười hỏi: “Vậy anh học trường gì
Là trường học ở Thủ đô sao
Có phải là Bắc Đại không?” 
“Cô biết Bắc Đại à?” Yến Thiếu Ngu nhướng mày. 
Cố Nguyệt Hoài bĩu môi: “Anh đừng có mà xem thường người khác, có ai từng đi học mà không biết Thanh Hoa Bắc Đại đâu chứ
Đó đều là những trường đại học tốt nhất, những người có thể thi đậu cũng không nhiều, nhưng tôi thấy anh chắc chắn là một học sinh giỏi.”
Yến Thiếu Ngu từ chối cho ý kiến, không có ý định tiếp tục khoác lác về chủ đề này
Cố Nguyệt Hoài nhìn những khúc gỗ đã bị đốt cháy thành tro bên trong đống lửa, ánh mắt khẽ lay động, cô kéo vạt áo của Yến Thiếu Ngu, dè dặt hỏi: “Dù sao cũng đang rảnh rỗi, hay là anh dạy tôi kiến thức cấp ba đi
Cho dù là toán hay văn đều được, có thể học thêm được chút kiến thức là tốt rồi, có được không?”
Được không? 
Cô hèn mọn hệt như kiếp trước, cũng nắm lấy vạt áo Yến Thiếu Ngu, hỏi anh có được không
Anh là người cô yêu, cũng là thầy giáo và ngọn đèn soi đường chỉ lối cho cô
Kiếp này, cô muốn tham gia kỳ thi đại học vào năm 77
Mặc dù kiếp trước cô cũng từng học kiến thức cấp ba với Yến Thiếu Ngu nhưng phải làm lại từ đầu, dù sao cũng phải ngụy tạo một cái cớ để không bị lộ, không chỉ học tập mà còn có thể tiếp xúc gần gũi với Yến Thiếu Ngu, xem như đôi bên cùng có lợi! 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.