Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 213: Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Ly





Cố Nguyệt Hoài nhíu chặt mày: “Nam nữ ở chung một phòng
Vậy dạo này họ ăn gì?”
Với tính tình của Lý Vệ Đông, thanh niên trí thức bị đập trúng sống lưng cũng chẳng ngó ngàng như vậy, nói gì tới quan tâm chuyện ăn uống của các thanh niên trí thức, lẽ nào mấy hôm nay họ luôn để Thiếu Ương và Thiếu Ly đói bụng sao
Hiển nhiên Yến Thiếu Ngu cũng nghĩ đến chuyện này, tay cầm súng cũng siết chặt theo
Lý Vệ Đông run rẩy, cực kỳ sợ Yến Thiếu Ngu sẽ run tay thì ông ta cũng tiêu đời, vội vàng tiến lên gõ cửa
Ông ta đập cửa, la to: “Dậy hết đi
Mở cửa ra coi!”
Gần như ngay khoảnh khắc ông ta vừa dứt lời thì trong nhà vang lên tiếng động, không lâu sau, một chàng trai trẻ râu ria xồm xoàm chạy ra mở cửa, cậu ấy chỉ hé ra một khe hở, giọng điệu quở trách: “Ông lại tới làm gì?”
Mặt Lý Vệ Đông biến sắc, dám chất vấn ông ta
Con kiến này chuẩn bị tạo phản hay sao đây
Ngay lập tức, ông ta định nổi giận nhưng chợt cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo sau lưng mới nhớ ra hôm nay không phải đến một mình mà là bị người ta áp giải tới, cố nén lại cơn giận, gượng cười nói: “Ngủ hết rồi à?”
Chàng trai không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Lý Vệ Đông, ánh mắt thoáng hiện vẻ căm ghét và thù hận
Cố Nguyệt Hoài đi lên trước, tiện tay đẩy Lý Vệ Đông ra, cong môi cười nói: “Chào cậu, chúng tôi là thanh niên trí thức của đại đội sản xuất Đại Lao Tử, nghe nói thanh niên trí thức của đại đội Liễu Chi gặp chuyện nên ghé qua thăm.”
Lý Vệ Đông lảo đảo một cái rồi hạ mông ngồi bệt ra đất, tức tới nỗi sắc mặt hết xanh lại trắng
Động tác này lại làm chàng trai mở cửa kia nhoẻn miệng cười, cậu ấy nhìn Cố Nguyệt Hoài, thấy gương mặt xinh đẹp của cô đầy thiện chí, không có bất kỳ sự tôn trọng nào dành cho Lý Vệ Đông thì biết cô không nói dối, lòng nảy sinh ấn tượng tốt
Cậu ấy vừa định lên tiếng thì chợt nắm được trọng điểm, lập tức trợn mắt: “Đồng chí, lúc nãy cô nói gì cơ
Các cô là thanh niên trí thức ở đâu
Đại đội sản xuất Đại Lao Tử
Các cô thật sự là thanh niên trí thức của đại đội sản xuất Đại Lao Tử?!”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, kéo Yến Thiếu Ngu qua: “Vâng, đó là sự thật.”
Chàng trai mừng rỡ, vội mở rộng cửa mời Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu vào: “Mau vào đi
Mọi người mau vào đi!”
Lý Vệ Đông vừa định chen vào nhưng bị Cố Nguyệt Hoài đẩy mạnh, ông ta vốn nhỏ gầy nên không trụ vững, lần nữa ngã oạch ra đất, thấy vậy, chàng trai cười nhạo thành tiếng không chút khách sáo rồi lập tức đóng cửa lại
“Cậu
Các cậu!” Lý Vệ Đông vừa sốc vừa tức, nhưng ngại thân phận của Yến Thiếu Ngu và cây súng trong tay anh nên không dây dưa gì nhiều, nghĩ thấy chắc có khả năng bị lộ chuyện bèn quay người vội vàng lao vào màn đêm, về nghĩ kế sách
Vừa vào nhà, Yến Thiếu Ngu đã nhìn chăm chú vào người nằm trên giường đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là một chàng thanh niên, anh ấy nằm trên giường, hơi thở yếu ớt, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên đau, bên cạnh anh ấy có một cô gái trẻ đang ngồi, cô ấy nhìn người nằm trên giường, im lặng rơi nước mắt
“Lôi Nghị, Lý Vệ Đông lại đến à?” Một giọng nữ rất hào sảng vang lên, giọng điệu cực kỳ căm ghét, sự căm ghét này hiển nhiên là dành cho Lý Vệ Đông, vì vậy có thể thấy rằng bí thư của đại đội Liễu Chi này chẳng có địa vị gì trong lòng các thanh niên trí thức cả
“Ừm.” Lôi Nghị đáp lại một câu rồi không nói gì thêm
Cậu ấy nhìn chàng trai nằm rạp ở đầu giường và cô gái đang lặng lẽ khóc kia, giọng điệu hơi kích động nói: “Thiếu Ương Thiếu Ly, thanh niên trí thức của đại đội sản xuất Đại Lao Tử đến thăm hai người này
Hai người mau xem có quen không!”
Nghe thấy mấy chữ “đại đội sản xuất Đại Lao Tử”, nhóm người trong nhà đồng loạt nhìn sang Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu
Yến Thiếu Ly chợt ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy Yến Thiếu Ngu
Thoáng cái, nước mắt cô ấy tuôn như suối lũ, nhảy cả người xuống giường như mũi tên rời khỏi nỏ, nhào vào lòng Yến Thiếu Ngu, ôm lấy anh khóc nức nở: “Anh cả
Thật sự là anh cả của em
Em cứ tưởng em nằm mơ!”
Cố Nguyệt Hoài nhìn Yến Thiếu Ly, kiếp trước cô và Yến Thiếu Ly không có tiếp xúc nhiều, có lẽ vì gia tộc sa sút nên cô công chúa nhỏ cao cao tại thượng của nhà họ Yến ngày xưa nay trở nên nhạy cảm đa nghi, luôn xa cách và đẩy người khác ra xa
Lúc ấy, Yến Thiếu Ngu đã gây dựng được tên tuổi trong quân đội, nắm quyền trong tay, gần như có thể sánh ngang với mấy gia tộc lớn ở Thủ đô, anh nhanh chóng đón Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Ương về nhưng cô ấy lại không được tốt số
Sau khi về đến Thủ đô, Yến Thiếu Ngu bận rộn chuyện quân sự, Yến Thiếu Ương lại phụ giúp anh trai nên cũng thường xuyên ra ngoài
Yến Thiếu Ly đi học đại học, nhưng va phải tên đàn ông tồi ở trường, bị gã ta lừa
Cố Nguyệt Hoài thầm suy tư, không khỏi tiếc thương cho Yến Thiếu Ly
Hai người xấp xỉ nhau, nhưng đều là người số khổ bị vận mệnh trêu đùa
Yến Thiếu Ngu rũ mắt nhìn Yến Thiếu Ly khóc tới nỗi khó thở, môi mỏng mím chặt
Hồi lâu sau, anh im lặng đẩy Yến Thiếu Ly ra, đi đến bên giường nhìn Yến Thiếu Ương nằm ở đầu giường, cố gắng đưa mắt nhìn anh, đứa em trai lúc rời đi vẫn còn khỏe mạnh, giờ đây lại như một người bị liệt, ngay cả quay đầu cũng khó khăn
Khoảnh khắc này, Yến Thiếu Ngu chỉ thấy một cảm giác bất lực dữ dội đang cuộn trào
Dây thừng luôn đứt ở đoạn mỏng, đau khổ thì luôn tìm đến người bất hạnh
Lúc trước anh không tin vào số phận, nhưng kể từ khi nhà họ Yến sa sút, anh gánh vác tất cả trọng trách của gia tộc, hứng chịu rắc rối từ khắp mọi nơi ùa đến hết lần này đến lần khác, mới biết có nhiều lúc, nhiều việc không tin vào số phận thì không được
Yến Thiếu Ương không khóc, giọng điệu của anh ấy còn mang theo đôi chút khát khao: “Anh cả
Là anh sao anh cả?”
Yến Thiếu Ngu ừm một tiếng, giọng hơi khàn
Yết hầu anh khẽ chuyển động, đôi mắt hẹp dài nhìn vào sống lưng của Yến Thiếu Ương: “Em sao rồi?”
Yến Thiếu Ương cười khổ một tiếng, rõ ràng cơ thể đau tới chịu không nổi nhưng miệng vẫn nói: “Không sao, nghỉ ngơi chút là khỏe rồi
Anh cả, sao anh đến đây
người hướng dẫn biết anh đến không
Họ không gây sự với anh chứ?”
Lòng anh ấy biết rất rõ, kể từ khi nhà họ Yến sa sút, Yến Thiếu Ngu thân là anh cả đã mệt mỏi và vất vả đến nhường nào
“Sao có thể không sao
Anh hai, tại sao anh không nói cho anh cả
Sống lưng của anh bị trật khớp xương, ngày nào cũng đau tới nỗi không ngủ được, nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy, nói không chừng..
Nói không chừng sau này anh chẳng thể đứng lên được nữa mất
Anh cả đến rồi, anh ấy có thể đưa chúng ta đến bệnh viện, đi khám bác sĩ
Nhất định có thể chữa khỏi.” Yến Thiếu Ly rơi nước mắt lã chã, không thể ngừng khóc
Sắc mặt của Yến Thiếu Ương có sự thay đổi, hơi suy sụp tinh thần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh ấy biết rất rõ tình hình hiện tại, ba anh em họ lang bạt đầu đường xó chợ, tiền trong tay chẳng được bao nhiêu, sao có thể đến bệnh viện chữa bệnh
Đó là một khoản chi phí đắt đỏ, đây là đang ép anh cả
Yến Thiếu Ngu nhắm mắt lại, siết bàn tay nổi gân xanh đang rũ bên người thành quyền
Lúc mở mắt ra lại, trên mặt anh không có cảm xúc gì, nói: “Chúng ta đến thành phố Chu Lan, không được nữa thì về Thủ đô.”
Dù vừa mới trốn thoát khỏi ổ sói từ Thủ đô, nhưng nếu không thể chữa khỏi cho Yến Thiếu Ương, vậy họ trốn chạy nhếch nhác như vậy có ý nghĩa gì
Nếu chỉ có bác sĩ ở Thủ đô mới có thể chữa khỏi cho anh ấy thì anh sẽ quay về. 
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.