Lôi Nghị còn chưa kịp lên tiếng, Uông Tử Yên đã nói tiếp: "Chị Cố, chị hỏi câu này rất hay, theo lý thuyết thì Vân Viện sẽ không biết những chuyện này, dù sao thì 'trình độ' của chị ấy cũng quá nông cạn, nhưng chị ấy cố ý đưa mình vào Cố Nguyệt Hoài hơi giật mình, nhíu mày khó hiểu: "Cố ý đưa mình vào là có ý gì Cô ấy biết nơi này có vấn đề sao Uông Tử Yên khẽ gật đầu: "Chị của chị ấy xuống nông thôn tới đại đội Liễu Chi nhưng không trở về, tin tức gửi về nói là đã trượt chân rơi xuống nước chết đuối, đại đội Liễu Chi gửi kèm một khoản tiền trợ cấp, sau đó cũng không giải quyết được gì "Người trong nhà chị ấy phức tạp, trọng nam khinh nữ, khi còn bé Vân Viện và chị sống nương tựa lẫn nhau Vì không thể giải thích được cái chết của chị mình nên chị ấy muốn điều tra rõ ràng, nhưng trước khi chị ấy đăng ký về nông thôn thì bị bọn buôn người hạ thuốc mê mang đi "Lúc ấy chị ấy không bị bán tới đại đội Liễu Chi, mà là bị bán đến một nơi khác "Về sau chị ấy may mắn trốn thoát, chấp nhận đâm lao thì theo lao, không trở về thành phố mà quanh đi quẩn lại tới đại đội Liễu Chi rồi tự nguyện lưu lại, chỉ nói mình chạy nạn đến đây, sau này chọn bừa một người đàn ông để kết hôn "Chị ấy không tính là bị bán đến đại đội Liễu Chi nên đương nhiên những người ở đây không nghi ngờ chị ấy "Mà Vân Viện lại rất có thủ đoạn, tính tình của gia đình chị ấy gả vào cũng khá đôn hậu, đối xử với chị ấy không tệ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trong hai tháng, chị ấy điều tra rõ ràng chuyện ở chỗ này, nhưng mà vẫn không tìm được chứng cớ nào rõ ràng "Chị ấy từng nghĩ đến chuyện để cho chồng mình cùng đi làm chứng, nhưng dù sao thì chị ấy bơ vơ không có ai để nương tựa, sợ sau khi nói ra lại khiến người trong thôn phòng bị nên vẫn luôn im lặng Mãi cho đến khi chúng tôi tới đại đội Liễu Chi, chị ấy như thấy được hi vọng, mỗi lần đều chờ ở trên núi, cũng vì lí do này nên chúng tôi mới biết câu chuyện bên trong của đại đội Liễu Chi Uông Tử Yên kể lại chuyện của Vân Viện một mạch, giọng điệu cũng có chút thổn thức Xem như đời này của Vân Viện đã bị phá hủy hoàn toàn, điều duy nhất cô ấy muốn làm bây giờ là vạch trần hành vi bẩn thỉu của đại đội Liễu Chi Cố Nguyệt Hoài gật đầu: "Thì ra là thế, vậy Vân Viện cũng có thể coi là một nhân chứng thuyết phục Lôi Nghị khẽ gật đầu, nói: "Ừm, chỉ là không biết thi thể của những người bị Lý Vệ Đông giết hại bị chôn ở chỗ nào rồi, các cô ấy đều chết oan chết uổng, có lẽ chúng ta có thể tìm được bằng chứng từ thi thể của họ Đôi môi mỏng của Yến Thiếu Ngu hơi mở ra, anh nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Khó Cố Nguyệt Hoài cũng im lặng không lên tiếng, bây giờ kỹ thuật pháp y còn lạc hậu, muốn phát hiện tin tức hữu dụng từ những xác chết đã sắp biến thành xương trắng kia cũng không dễ dàng, đồng thời cũng tốn một lượng lớn nhân công và vật lực, có thể công xã sẽ không đồng ý Dù sao, bây giờ chuyện hàng đầu là giải quyết vấn đề thiếu lương thực đã đặt ở trên đầu lãnh đạo công xã, làm sao bọn họ có thể dành nhiều nguồn lực hơn để điều tra những vấn đề này được Trừ khi là tìm được vật chứng, hoặc là những người phụ nữ bị bán đến đại đội Liễu Chi đồng ý cùng làm chứng Đương nhiên, đây chỉ là để cho Lý Vệ Đông ngã nhanh hơn, nhưng chỉ cần Vân Viện đồng ý đứng ra, chắc chắn công xã phải sai người đến điều tra, e là trong công xã có người cùng một giuộc với Lý Vệ Đông, chỉ điều tra qua loa rồi báo kết quả bịa đặt Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, nói: "Nghỉ ngơi trước đã, sáng sớm ngày mai chúng ta rời khỏi đây rồi nói sau Bây giờ nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô ích, Lý Vệ Đông có thể bình yên vô sự ở đây nhiều năm như vậy đương nhiên sẽ có năng lực của riêng mình, muốn hạ bệ cũng không dễ dàng như vậy, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn Chuyện hàng đầu bây giờ là đưa Yến Thiếu Ương đi tiến hành trị liệu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lý Vệ Đông làm bí thư chi bộ của đại đội, cũng không chỉ như Lôi Nghị và Uông Tử Yên nói mà ông ta còn kiểm soát việc mua bán phụ nữ, dùng cái này để bắt thóp xã viên bình thường trong đại đội, ông ta còn có quyền lợi trong các phương diện như ghi công điểm, đi học, gia nhập quân đội, tuyển dụng công nhân, v.v Quyền lực là một điểm nóng của tham nhũng, đại đội Liễu Chi xa xôi đã thoát khỏi giám sát của quần chúng, bởi vậy ông ta trở nên không kiêng nể gì cả Lôi Nghị và Uông Tử Yên khẽ gật đầu, cũng biết muốn vội vã giải quyết chuyện Lý Vệ Đông là rất khó Căn phòng nhanh chóng chìm vào yên tĩnh Yến Thiếu Ngu không ngủ, anh dựa lưng vào trước cửa sổ, dáng người thẳng tắp thon dài, đôi mắt đẹp dưới lông mày đầy lạnh lùng, anh quay lại nhìn thoáng qua mấy người đã mê man thiếp đi rồi mở cửa, lặng yên không một tiếng động rời khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức Anh vừa mới rời đi, Cố Nguyệt Hoài mở mắt, đôi mắt mèo xinh đẹp mà hoàn toàn tỉnh táo Cô mấp máy môi đỏ, nhìn sang Yến Thiếu Ly vẫn đang cau mày trong giấc ngủ ở bên cạnh, dém góc chăn cho cô ấy rồi nhẹ nhàng đứng dậy từ trong chăn, mặc áo khoác, sau đó cũng rời khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức Bên ngoài tối đen như mực, bóng dáng của Yến Thiếu Ngu đã biến mất Cố Nguyệt Hoài cũng không vội, cô rẽ vào góc, lợi dụng bốn bề vắng lặng tiến không gian Sumeru, mấy ngày nay ở cùng với Yến Thiếu Ngu nên cô chỉ có thể tranh thủ thời gian đi vào, cây trồng trong đó đã chín, không khí tràn ngập mùi thơm của đồ ăn Cô lấy một thùng nước giếng không gian ra, đặt nó trước nhà để sau này sử dụng Nước giếng không gian có tác dụng chữa bệnh, cho Yến Thiếu Ương dùng nhiều chút sẽ tốt cho vết thương của anh ấy Sau khi làm những chuyện này xong, cô cũng không đi tìm Yến Thiếu Ngu mà ngồi ở ngưỡng cửa chờ anh trở về Thời gian dần dần trôi qua, sau khoảng một tiếng, trong không khí tràn đầy sương mù mịt mờ Cố Nguyệt Hoài hắt hơi, cô kéo chặt cổ áo, khẽ cau mày rồi thầm nghĩ trong lòng, sao anh vẫn chưa về Chẳng lẽ anh đã giết Lý Vệ Đông rồi Cô hiểu Yến Thiếu Ngu, đương nhiên biết anh sẽ không nuốt trôi cơn giận này Thiếu Ương bị thương nặng, Thiếu Ly lại suýt bị hại, món nợ này đã ghi tạc trên đầu Lý Vệ Đông Tạm thời bọn họ không làm gì được ông ta, hơn nữa ngày mai sẽ phải rời đi nên Yến Thiếu Ngu nhất định sẽ trút cơn giận này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Còn anh có thể giết luôn Lý Vệ Đông hay không thì cô cũng không chắc, nếu anh thật sự muốn giết thì cô có thể mang thi thể ông ta vào trong không gian Sumeru làm dinh dưỡng cho đất không nhỉ Làm như vậy chắc chắn là an toàn nhất Cố Nguyệt Hoài suy tư trong lòng, nghĩ đến khả năng này, cô đứng lên chuẩn bị đi tìm Yến Thiếu Ngu Cô vừa mới đứng lên đã thấy có người từ trong màn đêm đi tới Yến Thiếu Ngu chỉ mặc một chiếc áo lông màu đen, cổ áo lông hơi mở lộ ra lồng ngực gầy gò, trong làn sương mù mịt mờ, gió lạnh gào thét, dường như anh không cảm thấy lạnh chút nào, để mặc gió rét luồn vào trong cổ áo Cố Nguyệt Hoài nhìn bóng dáng quen thuộc rồi thở phào nhẹ nhõm Cô chạy chậm ra đón anh, cong mắt nói: "Anh về rồi Yến Thiếu Ngu giật mình, như thể không ngờ cô lại không ngủ mà đợi anh ở đây "Anh không bị thương chứ Cố Nguyệt Hoài nhìn Yến Thiếu Ngu từ trên xuống dưới, khoảnh khắc cô đến gần anh, cô ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, lông mày không nhịn được nhíu lại Trong tay Lý Vệ Đông kia cũng có súng, ông ta muốn phản công thì không phải là chuyện không thể Yến Thiếu Ngu mím môi nhìn cô, con ngươi trong đôi mắt hoa đào vừa đen vừa sáng, một lúc sau anh đưa tay ra nắm lấy tay cô, ngón tay lạnh lẽo gần như không có nhiệt độ, giọng điệu hơi không vui: "Từ lúc tôi rời đi, cô đã đợi ở đây rồi?"