Ngay sau đó, cô đã biết rồi Vu Kiến Quốc và Trần Bân chạy thật nhanh ra khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức, không lâu sau đã vác chú sáu quay trở lại, luôn miệng thúc giục: "Nhanh lên nhanh lên, anh ta đau sắp chết rồi Không rõ là bệnh gì nữa, ông mau xem thử đi Chú sáu đeo hộp y tế thở không ra hơi, nghe được tiếng rên rỉ đau đớn trong phòng thì cau mày lại Cố Nguyệt Hoài ôm ngực dựa ở trước cửa, khẽ mỉm cười: "Bị sao thế này Ăn đồ hư nên đau bụng ư Hoàng Thịnh đang nằm lăn lộn trên đầu giường sưởi, mặt mày nhợt nhạt không còn chút máu, trán đổ đầy mồ hôi hột Anh ta nghe thấy giọng nói của Cố Nguyệt Hoài thì giơ tay lên muốn chỉ vào mắng hai câu, nhưng bụng cứ đau quặn liên hồi khiến anh ta chỉ muốn khóc to lên Cố Nguyệt Hoài nhìn Hoàng Thịnh nằm lăn lộn trên đầu giường sưởi, không cười nữa, sắc mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lại khiến người khác vô cùng khiếp sợ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lam Thiên ngồi co ro trong góc, thấy biểu cảm của Cố Nguyệt Hoài thì không nhịn được run lên cầm cập, ánh mắt nơm nớp lo sợ giống như một con thỏ bị hoảng loạn, ngay sau đó lại cụp mắt xuống sợ sẽ bị người khác chú ý tới Cố Nguyệt Hoài nhìn cô ta, nhìn chằm chằm một lúc Chú sáu sờ lên bụng của Hoàng Thịnh, do dự kê cho anh ta một liều thuốc giảm đau Nhưng mà, sau khi uống chén thuốc vào bụng thì Hoàng Thịnh lại càng đau dữ dội hơn, bắt đầu điên cuồng lăn qua lăn lại trên giường Cả người anh ta như mới được vớt ra từ trong nước, kiệt sức nói: "—— Đau, đau chết mất Đau Vu Kiến Quốc cau mày, bất mãn nhìn chú sáu: "Rốt cuộc có chuyện gì thế [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Đúng đó bác sĩ, ông không khám ra được ra bệnh gì sao Thôi Hòa Kiệt cũng hơi nóng ruột, khóe miệng sắp sùi cả bọt mép rồi Anh ta nhận ra thời gian gần đây mình không hề suôn sẻ, rõ ràng đã có một đám con ông cháu cha này tới bên cạnh theo như ý nguyện, quan hệ cũng rất tốt nhưng lại cứ gặp chuyện liên tục Chuyện này chưa xong thì chuyện khác đã kéo tới, nếu thật sự xảy ra thêm chuyện nữa thì anh ta phải lãnh trọn hậu quả rồi Chú sáu ôm hộp y tế đứng lên, rụt rè nói: "Trời ơi, tôi chỉ là một bác sĩ nhỏ trong đại đội, không khám ra được triệu chứng của cậu Sờ lên bụng thì có lẽ ăn phải đồ hư không tiêu hóa được, chắc phải tới bệnh viện để bác sĩ kiểm tra kỹ lưỡng cho cậu, tôi không khám ra được bệnh gì Mấy người nên đi nhanh đi, để càng lâu sẽ càng rắc rối thêm Chú sáu nói xong thì chạy vội đi, không dám dính líu tới chuyện rắc rối này Chú sáu vừa chạy đi, đám người ở lại đã rối như tơ vò Cố Nguyệt Hoài nhoẻn miệng cười, nói: "Không nghe chú sáu nói gì sao Còn không đưa người tới bệnh viện nữa thì sẽ gặp nguy hiểm đó Lý Nhĩ Tân nhìn cô, cau mày nói: "Không thể chậm trễ nữa, đưa người tới bệnh viện đi Vu Kiến Quốc nghiến răng, gật đầu đáp: "Tôi cõng cậu ta, chúng ta đi chung, dọc đường sẽ luân phiên nhau cõng Anh ta nói xong thì cõng Hoàng Thịnh đang co giật lên, dưới chân cả đám người như gắn tên lửa, lao ra khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức nhanh như một cơn gió Chỉ còn sót lại một mình Lam Thiên vẫn đang diễn vai tấm bình phong, ngồi co ro trong một góc Cố Nguyệt Hoài ngó nhìn cô ta, sau đó xoay người rời khỏi trung tâm Thanh niên trí thức Cô không đuổi theo ngay, dù sao đám người Hoàng Thịnh tới bệnh viện cũng không phải là để khám bệnh sao Đúng lúc cô về nhà tranh thủ đi nấu cơm, như vậy thì Cố Đình Hoài, Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường sẽ có cơm ăn Mà cô cũng có thể mang tới bệnh viện, đỡ phải đi đi về về Trước khi rời khỏi trung tâm Thanh niên thi thức, Cố Nguyệt Hoài cũng không quên cầm theo cái áo bông mình vẫn chưa làm xong Khoảng thời gian này cô sẽ ở nhà, mùa đông sắp tới nên chuyện áo bông cũng phải được đưa vào lịch trình Nhưng mà trong nhà lại có thêm vài miệng ăn rồi, chỉ dựa vào một mình cô thì khó mà lo cho cả đám được, xem ra vẫn cần phải tìm người giúp đỡ Cố Nguyệt Hoài nghĩ ngợi, quay về nhà Bầu không khí trong nhà bình yên hơn nhiều so với trung tâm Thanh niên trí thức, Yến Thiếu Ly ngồi trên băng ghế, Yến Thiếu Đường thì đang đuổi bắt thỏ trong sân "Nguyệt Hoài "Chị Cố Nguyệt Hoài vừa quay về thì hai chị em đã không hẹn mà cùng đứng lên, trên mặt cả hai đều nở nụ cười ấm áp [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] "Hai đứa đã ăn cơm chưa Cố Nguyệt Hoài phủi bụi bặm trên người Yến Thiếu Đường rồi hỏi Yến Thiếu Ly cười đáp: "Ăn rồi ạ, sao chị lại về thế Trung tâm Thanh niên trí thức đã hết việc rồi ạ Cố Nguyệt Hoài gật đầu, chả buồn nói mấy chuyện tồi tệ ở Trung tâm Thanh niên trí thức, cô nói: "Hôm nay không có chuyện gì hết, chị làm bữa trưa xong rồi mang tới bệnh viện cho họ Yến Thiếu Ly nghe thế thì lập tức chớp chớp mắt, cười trêu: "Chẳng lẽ đây chính là một ngày không gặp ngỡ cách ba thu đó sao Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lúc, vuốt cằm nghiêm túc nói: "Chị nghĩ chắc là vậy Hai người liếc mắt nhìn nhau, cười rộ lên Sau khi vào trong nhà, Cố Nguyệt Hoài không nhìn thấy Cố Đình Hoài đâu cả, Yến Thiếu Ly nói: "Anh Cố lên núi đào củ sắn rồi, ai trong đại đội cũng đi, anh ấy cũng không thể cứ mãi ở trong nhà được Không biết cuối cùng sẽ phân chia củ sắn như nào nữa Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, tình hình bây giờ đã khác rồi Lúc trước đi đào củ sắn, phần lớn nhóm xã viên đều có một suy nghĩ chính là giấu riêng Chỉ có tự tay đào lên thì mới có cơ hội giấu riêng, nếu không thì dựa vào sự phân chia của đại đội, có ai mà chịu đi chứ Nhưng mà, mấy chuyện này không quan trọng Lúc trước cô nói chuyện củ sắn ra, thứ nhất là không muốn Điền Tĩnh dựa vào chuyện này để lập công giống như kiếp trước, thứ hai cũng là nhất thời mềm lòng khi thấy Vương Phúc và Vương Bồi Sinh cứ lo âu chuyện lương thực Cố Nguyệt Hoài trở về phòng nhìn lương thực dự trữ, hỏi: "Trưa nay muốn ăn gì Yến Thiếu Ly đang ôm Yến Thiếu Đường, hai người dáo dác ngó nhìn những túi vải chất chồng lên nhau một cách ngăn nắp Một lúc sau, Yến Thiếu Ly mới cả kinh nói: "Nguyệt Hoài, những thứ này thật sự đều là lương thực sao Cố Nguyệt Hoài gật đầu: "Đúng vậy, cho nên chúng ta không cần ăn uống tiết kiệm nữa Nói đi, muốn ăn gì nào Yến Thiếu Ly nuốt từng ngụm nước bọt, đỏ mắt mong chờ mà hỏi: "Thật sự có thể sao Cố Nguyệt Hoài ngó nhìn người kia, cười ha hả: "Em lề mà lề mề như thế, thôi thì trưa nay cứ nấu cơm bí đỏ vậy "Cơm bí đỏ Sao chị lại biết anh cả em thích ăn cơm bí đỏ Giọng điệu của Yến Thiếu Ly hơi ngạc nhiên, dù sao thì chuyện này không giống chuyện mà anh cả sẽ nói ra Nếu như không phải quen biết từ nhỏ, chắc chắn cô ấy sẽ không biết được "bí mật" này Cố Nguyệt Hoài nhíu mày lại, hời hợt đáp: "Vậy sao Chị không biết Thật ra thì làm sao có thể không biết được chứ Cô không chỉ biết rõ Yến Thiếu Ngu thích ăn cơm bí đỏ, còn biết anh thích mùa thu, ghét ngày nắng nóng, thích màu đen, không thích ồn ào và có một ám ảnh với việc trở thành một quân nhân Không biết những biến cố gặp phải trong kiếp này có khơi gợi lên chấp niệm trong lòng khiến anh rời đi sớm hay không Nghĩ tới chuyện này, Cố Nguyệt Hoài cảm thấy lòng mình chùng xuống "Vậy thì nấu cơm bí đỏ đi, anh cả thích á Yến Thiếu Ly nhoẻn miệng cười, vô cùng hài lòng Bây giờ cô ấy thật sự cảm thấy không uổng công anh cả tìm kiếm người chị dâu này, hai người rất có duyên, vô cùng ăn ý Cố Nguyệt Hoài gạt tâm tình phức tạp qua một bên, gật đầu sau đó bắt đầu múc gạo nấu cơm Yến Thiếu Ly lại dắt Yến Thiếu Đường ra ngoài bắt thỏ, cô gái nhỏ thật sự chẳng có điều gì phiền muộn cả Cố Nguyệt Hoài cười cười, nấu cơm xong thì suy nghĩ một chút, sau đó lại lấy từ trong không gian Sumeru ra một con thỏ và hai con gà, bắc nước nhổ lông sạch sẽ rồi chặt ra Một phần xào với ớt băm cho thơm, phần còn lại thì để hầm canh Chỉ ăn cơm bí đỏ thì hơi đạm bạc, Yến Thiếu Ương nằm viện phải uống thuốc mỗi ngày cần được bồi bổ sức khỏe Lúc nấu cơm, Cố Nguyệt Hoài cũng không quên thêm nước giếng sau khi đã được thăng cấp trong không gian vào, không biết liệu có được hiệu quả đặc biệt gì hay không Dĩ nhiên bây giờ cô đã có năng lực chữa trị, có thể điều trị vết thương của Yến Thiếu Ương một cách âm thầm không ai hay biết.