Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 239: Giới thiệu người yêu cho cô?





Cố Nguyệt Hoài do dự nói: “Không biết bí thư chi bộ còn nhớ Nhậm Thiên Tường không?”
Nghe vậy, Vương Phúc giật mình, nhìn Vương Bồi Sinh một cái, sau đó nói: “Chính là đồng chí nam thành phần địa chủ từng gây chuyện ở đại đội chúng ta chứ gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chú nhớ, hình như lúc đó cậu ta cũng liên quan đến Điền Tĩnh phải không?”
Vương Phúc suy nghĩ kỹ càng, nói: “Có phải là Nhậm Thiên Tường mà làm chuyện mờ ám với Điền Tĩnh trước nhà cô ta không?”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Đúng ạ, chính là anh ta
Sau khi Điền Tĩnh đi trại lao động cải tạo, Nhậm Thiên Tường cũng đi, giữa hai người hình như đang lén lút gì đấy, cháu từng thấy sau khi Điền Tĩnh trở về thì Nhậm Thiên Tường lẻn vào nhà cô ta.”
“Điền Tĩnh biết cháu biết mối quan hệ của bọn họ, từ đó cô ta càng thêm oán giận cháu hơn.”
Biểu cảm của Cố Nguyệt Hoài hơi ngượng ngùng, giọng nói cũng rất khó xử, trong thời đại này, mối quan hệ nam nữ như Điền Tĩnh và Nhậm Thiên Tường phải đối mặt với rất nhiều thử thách trắc trở, vấn đề tác phong như vậy thì chắc chắn sẽ phải đối mặt với sự chỉ trích
Vương Phúc và Vương Bồi Sinh nhíu mày suy nghĩ, dù sao hai người này cũng có tiền án, lời của Cố Nguyệt Hoài không phải là không có lý
Hơn nữa, rốt cuộc hai người này có quan hệ gì đó hay không, chỉ cần kiểm tra như lần trước là có thể rõ ràng
Vương Bồi Sinh nói: “Đây quả thực là một lý do đấy, cháu yên tâm, bọn chú nhớ chuyện này rồi
Còn lý do khác không
Là gì
Có thì cháu nói ra luôn, bọn chú sẽ trực tiếp báo cáo khi về Huyện Thanh An.”
Nhắc đến điều này, biểu cảm của Cố Nguyệt Hoài càng nghiêm túc hơn
Cô hạ giọng nói: “Hình như có một đêm cháu gặp Trần Nguyệt Thăng và Điền Tĩnh, lúc đó họ đang tranh cãi chuyện chia tay.”
Vương Phúc nghi ngờ nói: “Chuyện chia tay
Nếu là quan hệ chính đáng, bị cháu gặp thì cũng không sao chứ?”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, nói rất nghiêm túc: “Chú cũng biết, gia cảnh của Điền Tĩnh kém, ăn mặc phần lớn do Trần Nguyệt Thăng cung cấp, tất nhiên cô ta không muốn chia tay, vì vậy lời nói lúc đó không hề kiêng nể, nói..
nói rằng gia đình Trần Nguyệt Thăng lợi dụng chức vụ để thu lợi, thường xuyên lợi dụng cơ hội đi mua sắm tại cung tiêu xã để tham ô tài sản của đại đội!”
Nghe vậy, mặt Vương Phúc và Vương Bồi Sinh đều biến sắc, hạ giọng nói: “Lời này không thể nói bừa đâu!”
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài chân thành, nói: “Mấy lời này cháu làm sao dám nói bừa ạ
Chú nghĩ đi, gia đình Trần Nguyệt Thăng dù đã có hai đội trưởng, nhưng tại sao lại giàu có như vậy
Sao mà lấy ra mười, hai mươi đồng nhanh thế được
Ai cũng biết “không được lấy dù chỉ một đường kim mũi chỉ của người dân” là luật thép, gia đình Trần Nguyệt Thăng cứ phạm tội như thế, bí thư chi bộ, chú không thể nhân nhượng, dù sao cũng phải điều tra trước, chắc chắn sẽ luôn để lại manh mối.”
Vương Phúc không hút thuốc nữa, khuôn mặt trở nên xám xịt đi, nhìn có vẻ tức giận
Mặt của Vương Bồi Sinh cũng biểu hiện rất nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Nếu thật sự như cháu nói thì đại đội chúng ta chắc chắn không nhân nhượng
Bây giờ chưa nên công khai việc này ra ngoài, về kiểm tra kỹ sổ sách, tìm ra bằng chứng rồi mới hành động!”
Vương Phúc nghe xong cũng không biểu hiện gì, nhưng cơ thể như toát ra sự tức giận rõ ràng
Cố Nguyệt Hoài cúi đầu, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, đáy mắt tràn đầy sự lạnh lùng
Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc tha thứ cho Trần Nguyệt Thăng - một kẻ tiểu nhân không hơn không kém, trong khi cuộc sống của mọi người đều bị đảo lộn, tại sao người như anh ta lại có thể sống yên bình được chứ
Chỉ là không biết, sau khi mất danh hiệu tiểu đội trưởng, lại phát hiện vợ ngoại tình đội cho mình một cái sừng to đùng, con cũng không phải của mình, Trần Nguyệt Thăng sẽ có cảm xúc gì
Có tuyệt vọng giống như cô ở kiếp trước hay không đây
Cố Nguyệt Hoài mở to đôi mắt, nụ cười trên môi cũng nhạt đi
Vì chuyện của Điền Tĩnh và Trần Nguyệt Thăng, không khí trên xe bò nặng nề hơn nhiều, suốt đường không ai nói một lời nào
Bệnh viện huyện Thanh An
Vương Bồi Sinh buộc xe bò, nói: “Bí thư chi bộ, ông đi xem thanh niên trí thức Hoàng thế nào, tôi coi xe bò cho.”
Vương Phúc đan tay sau lưng, im lặng gật đầu
Cố Nguyệt Hoài đi theo vào bệnh viện, hỏi y tá thì biết phòng bệnh của Hoàng Thịnh cũng ở tầng hai, cạnh Yến Thiếu Ương
Cô nói: “Bí thư cứ đi trước đi, cháu mang cơm cho cha cháu rồi sẽ đến sau.”
Vương Phúc nói: “Được rồi, cháu đi nhanh đi, trên đường chắc cơm cũng sắp nguội hết rồi.”
Khi Cố Nguyệt Hoài đến phòng bệnh của Cố Chí Phượng, cô nghe thấy giọng của bác cả Cố Thiên Phượng từ trong phòng vọng ra
“Thằng tư, chân của em cũng không có gì nghiêm trọng, đến lúc đó em đi nhé?”
Cố Nguyệt Hoài đẩy cửa bước vào, thắc mắc hỏi: “Đi đâu thế ạ?”
Cố Thiên Phượng sững người, quay đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài, nhìn một hồi lại không khỏi cảm thán, trước đây con bé này vừa mập vừa xấu, bây giờ thì như biến thành người khác, hoàn toàn là lột xác, dáng vẻ mảnh mai này có tương lai sáng lắm đấy
Nghĩ như vậy, trên mặt Cố Thiên Phượng nở nụ cười: “Bé con đến rồi à, cha cháu đã khỏe lên nhiều rồi đấy, bác đang nói chuyện với ông ấy, vài ngày nữa anh cháu kết hôn, cha của cháu cũng phải có mặt chứ.”
Cố Nguyệt Hoài hiểu ra, con trai của Cố Thiên Phượng là Cố Gia sắp kết hôn, lần trước còn đến mượn năm mươi đồng để làm sính lễ
Nhưng, bảo cha cô đến để có mặt chỉ là cái cớ, thật ra là để đòi tiền mừng đúng không
Đây là nhìn thấy bây giờ nhà họ điều kiện tốt, với tư cách là “chú ruột”, tiền mừng cũng không thể ít quá được
Muốn nhân cơ hội kiếm chút tiền chứ gì
Bàn tính toán kêu leng keng đấy nhỉ
Cố Tích Hoài khoanh tay đứng một bên, trên mặt lộ ra nụ cười giả tạo, rõ ràng cũng nhìn thấu tất cả
Cố Chí Phượng vừa thấy Cố Nguyệt Hoài liền ngồi dậy từ trên giường bệnh: “Bé con, sao con lại đến giờ này?”
Cố Nguyệt Hoài không nói nhiều, lấy hộp cơm từ trong giỏ ra: “Con mang cơm đến cho mọi người, mọi người ăn nhanh đi, nguội mất rồi đây này.”
“Cơm à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con không nói thì không thấy đói, nói ra thì bụng đói cồn cào đây này.” Hai mắt Cố Chí Phượng sáng lên, mấy ngày rồi không được ăn cơm Cố Nguyệt Hoài nấu, ông luôn cảm thấy trong bụng không đủ dầu mỡ gì cả, giờ có thể bù lại rồi
Cố Nguyệt Hoài cười lắc đầu, cô mở hộp cơm ra, một mùi thơm ngào ngạt ngay lập tức tỏa ra
Cố Thiên Phượng ngửi ngửi, kinh ngạc nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Bé con, là cháu nấu sao?”
Đứa cháu gái này, thật là càng ngày càng tốt, chi bằng nhờ người tìm cho nó một chàng trai trong thành phố thì sao nhỉ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ vậy, Cố Thiên Phượng lại nghiêm túc đánh giá Cố Nguyệt Hoài vài lần, càng nghĩ càng thấy với dáng vẻ xinh đẹp này, dù có tìm một người làm quan cũng không có vấn đề gì, không chừng cháu gái sau này còn phải cảm ơn mình nữa đấy
Cố Nguyệt Hoài quay đầu nhìn Cố Thiên Phượng, không hề vội vàng nói: “Bác cả, cháu không biết bác ở đây nên cháu cũng không có chuẩn bị cơm cho bác.”
Cố Thiên Phượng xua tay, trong lòng có chuyện, tất nhiên không để ý đến mấy chuyện này
Cố Nguyệt Hoài lấy cơm canh gà trong giỏ ra, nói: “Cha, anh ba, hai người ăn trước đi, con đi mang cơm cho Thiếu Ngu.”
Nghe vậy, Cố Chí Phượng liếc nhìn cô, lẩm bẩm nói: “Con ăn no chưa mà đi mang cơm cho người ta
Người ta có chịu ơn con không
Con đến đây để mang cơm cho người khác đó hả?”
Nói nói, giọng của Cố Chí Phượng liền có chút ghen tị, cây cải nhà mình mới lớn tốt, đã lo lắng bị lợn gặm
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy lập tức bật cười thành tiếng, vừa định mở miệng, Cố Tích Hoài đã vẫy tay đuổi người: “Được rồi, em đi nhanh đi.”
Cô ném cho Cố Tích Hoài một ánh mắt cảm kích, xách giỏ chạy ra ngoài, trước khi rời đi còn nghe thấy Cố Thiên Phượng nghi ngờ hỏi: “Thiếu Ngu
Thiếu Ngu nào
Bác có biết không?” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.