Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 248: Lợi dụng lúc cô ta đang bệnh mà chơi cô ta một vố





Cố Nguyệt Hoài cùng Yến Thiếu Ngu rời bệnh viện, hai người đi thẳng đến Cục Cảnh sát huyện Thanh An
Hai người bước vào Cục Cảnh sát, bên trong chỉ có một cảnh sát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy có người đi vào, anh đứng dậy, nhìn về phía hai người: “Hai đồng chí, có việc gì không?”
Trước khi tới đây, Cố Nguyệt Hoài đã chuẩn bị sẵn lời nói, kể lại chuyện mất tích hồi trước ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử, mọi người cùng lên núi nhưng cô lại bị Điền Tĩnh hại ngã xuống dốc núi
“Cố Nguyệt Hoài
Yến Thiếu Ngu?” Cảnh sát nghe thấy tên hai người thì ngớ ra một lúc, sau đó trên mặt lộ vẻ hiểu ra: “Hóa ra là hai người, hai người mất tích như thế sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà đồng chí Điền Tĩnh, không phải cô ta đang cấp cứu ở bệnh viện sao?”
Tất cả nhân viên của Cục Cảnh sát huyện Thanh An đều bận rộn mấy ngày nay với chuyện của đại đội sản xuất Đại Lao Tử, vốn tưởng rằng Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu trở về là có thể nghỉ ngơi, ai ngờ chuyện này vẫn chưa kết thúc, hầu hết cảnh sát đều đã đến đại đội Liễu Chi
“Ở trên núi, cô ta muốn giết tôi, bị thanh niên trí thức Yến phát hiện, sau đó chỉ có thể giả vờ xuống núi tìm tôi, rồi núi lở, mấy người chúng tôi bao gồm cả thanh niên trí thức Tống đều bị mắc kẹt trên núi.”
“Sau đó chúng tôi may mắn, tìm được một căn nhà gỗ để tạm trú, nhưng lại bị một bầy sói theo dõi.”
“Lúc thanh niên trí thức Yến đối đầu với bầy sói để cứu chúng tôi, Điền Tĩnh sợ tôi sống sót trở về thì sẽ vạch trần chuyện cô ta muốn giết tôi, vậy nên liền cầm dao định đâm tôi, trong lúc giằng co mới vô tình làm mình bị thương.”
“Bây giờ cô ta đã tỉnh lại, nhưng bác sĩ lại nói cô ta bị mất trí nhớ, không nhớ những gì mình đã làm, cô ta suýt nữa đã hại chết tôi, mặc dù chúng tôi đều sống sót trở về, những tội danh này này vẫn phải có người gánh chứ?”
“Đồng chí cảnh sát, sợi dây thừng này chính là vật chứng mà nhóm xã viên của đại đội sản xuất Đại Lao Tử lấy được, không tin, các anh có thể điều tra.”
Giọng nói của Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, kể lại rõ nguyên nhân kết quả của sự việc
Khi nói đến từ "mất trí nhớ," cô cố tình nhấn mạnh ngữ điệu, tạo ra cảm giác rằng Điền Tĩnh đang muốn trốn tránh thân phận tội phạm giết người của mình nên cố ý biến bản thân trở thành nạn nhân, là người có tâm cơ thâm sâu khó lường
Sắc mặt cảnh sát nghiêm túc lại, nhìn sợi dây thừng mà Cố Nguyệt Hoài đưa tới, lông mày nhíu chặt lại
Nếu đúng như lời Cố Nguyệt Hoài nói thì vụ mất tích đơn giản của thanh niên trí thức này sẽ trở thành một vụ án nghiêm trọng có mưu tính trước và Điền Tĩnh cần được đưa về để tiến hành điều tra thẩm vấn
Yến Thiếu Ngu định mở miệng phụ họa vài câu, nhưng lại bị Cố Nguyệt Hoài nắm lấy cổ tay
Cô để anh đi cùng không phải để anh làm chứng
Cô biết rõ, nếu không cho anh đi anh cũng không yên tâm, còn chuyện của Điền Tĩnh vốn không liên quan gì đến anh, tự nhiên cô cũng không muốn kéo anh vào
Nhưng Yến Thiếu Ngu lại không hề do dự, giọng nói lạnh lùng: “Đồng chí cảnh sát, tôi tận mắt thấy Điền Tĩnh dùng liềm cắt đứt dây thừng, không thể giả được, cô ta không vô tội, hy vọng đồng chí cảnh sát có thể nhanh chóng xử lý.”
Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn anh, mím môi
Yến Thiếu Ngu là thanh niên trí thức đến từ Thủ đô, lời nói của anh rất đáng tin cậy
Cảnh sát trầm ngâm một lúc, lấy giấy bút, ghi chép lại chi tiết vụ án, một lúc sau, hỏi: "Đồng chí Cố, cô và Điền Tĩnh đều là xã viên của một đội, tại sao cô ta lại muốn giết cô
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, tâm trạng ảm đạm nói: "Hồi nhỏ quan hệ của tôi và cô ta cũng tốt, nhưng vài tháng trước đột nhiên thay đổi, tôi nghĩ, điều này có thể là do Nhậm Thiên Tường
Cảnh sát ngạc nhiên: "Nhậm Thiên Tường
Là Nhậm Thiên Tường ở công xã Hoàng Oanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gia đình từng là địa chủ đó sao
Yến Thiếu Ngu khẽ động lông mày, Nhậm Thiên Tường
Anh mới đến huyện Thanh An không lâu, không biết người này
"Đúng, Nhậm Thiên Tường và Điền Tĩnh có quan hệ..
Anh ta từng bị phát hiện không mặc quần áo xuất hiện trước cửa nhà Điền Tĩnh, sau đó Điền Tĩnh vì phá hoại vườn rau nhà tôi, lại còn tùy tiện xúc phạm, bôi nhọ gia đình tôi nên cô ta bị đưa vào trại cải tạo, Nhậm Thiên Tường vì cô ta, cũng vào trại lao động cải tạo, sau đó cô ta trở về, tôi đã nhiều lần bắt gặp gặp Nhậm Thiên Tường ra vào nhà Điền Tĩnh vào ban đêm
"Tôi nghĩ, có lẽ cô ta sợ tôi tiết lộ chuyện này nên mới muốn trả thù tôi
"Hơn nữa, việc cô ta phải vào trại lao động cải tạo cũng là vì tôi phát hiện hành vi trộm cắp của cô ta
"À, còn một chuyện nữa, anh hai tôi Cố Duệ Hoài từng vì Điền Tĩnh mà trở mặt với gia đình, thậm chí suýt giết tôi, nhưng sau khi bị cha tôi đuổi ra khỏi nhà cũng chia tay với Điền Tĩnh
"Tôi biết đại khái là như vậy, còn lại vẫn cần đồng chí cảnh sát điều tra thẩm vấn
Từ đầu đến cuối, Cố Nguyệt Hoài đều điềm tĩnh, nói chuyện có lý có tình, không hề giống như bịa chuyện
Lợi dụng lúc cô ta đang bệnh mà chơi cô ta một vố, sau chuyện này, chắc chắn thân phận kẻ giết người của Điền Tĩnh không thể rửa sạch
Cảnh sát nghiêm túc gật đầu: "Tôi hiểu rồi, đồng chí Cố yên tâm, phục vụ nhân dân là trách nhiệm của chúng tôi, nếu Điền Tĩnh thực sự làm chuyện tàn ác như vậy, cô ta xứng đáng bị trừng phạt, chúng tôi sẽ nhanh chóng tiến hành điều tra
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: "Sau này có chuyện gì cần tôi hợp tác, đồng chí cảnh sát cứ tìm tôi
Cảnh sát gật đầu: "Đồng chí Cố ký tên vào đây là có thể rời đi
Cố Nguyệt Hoài cúi xuống ký vào biên bản, sau đó rời khỏi Cục Cảnh sát cùng Yến Thiếu Ngu, mọi thứ suôn sẻ một cách kỳ lạ
Trên đường, Yến Thiếu Ngu nhìn cô, giọng trầm thấp: "Để anh làm chứng thì cảnh sát sẽ tin em hơn
Cố Nguyệt Hoài cười nhẹ, kéo tay anh lắc lư, nghiêm túc nói: "Thiếu Ngu, người thân làm chứng không có hiệu quả đâu." 
Nói xong, cô lại nghĩ thầm: Hơn nữa, em không muốn anh dính vào chuyện này, một mình em nói dối là đủ rồi
Yến Thiếu Ngu nhướng mày, mím môi nhìn cô, cuối cùng đành bất đắc dĩ lắc đầu
Cố Nguyệt Hoài không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, lại nói: "Chúng ta tiện đường mua cơm tối về nhé
Yến Thiếu Ngu gật đầu, hai người đến nhà hàng quốc doanh
Hôm nay bán mì vằn thắn, Cố Nguyệt Hoài gọi hai bát để ăn tại chỗ, gói ba bát vằn thắn nhân thịt cho Cố Chí Phượng, Cố Tích Hoài và Yến Thiếu Ương, một bát giá một hào hai
Khi định Yến Thiếu Ngu trả tiền thì Cố Nguyệt Hoài giành một bước trả trước, còn đưa phiếu lương thực
Cô kéo Yến Thiếu Ngu đang cau mày về chỗ ngồi, móc tiền và phiếu từ túi áo anh ra, ngạc nhiên nói: "Thiếu Ngu, anh không có nhiều tiền nhưng lại nhiều phiếu thế, có thể cho em được không
Tiền trong túi áo Yến Thiếu Ngu cộng tổng lại mới được gần bốn đồng, đúng là nghèo rớt mồng tơi
Tuy nhiên, túi áo anh lại có rất nhiều phiếu, có phiếu lương thực, phiếu thịt, phiếu vải, phiếu bánh kẹo, phiếu tắm rửa, các loại phiếu lặt vặt
Không những thế, trong đó còn có hai tấm phiếu mua xe đạp và một số phiếu mua hàng công nghiệp dùng hàng ngày
Những phiếu này đều là phiếu sử dụng toàn quốc, rất có giá trị
Yến Thiếu Ngu nhìn cô, đưa tất cả phiếu lương thực và phiếu thịt cho cô, còn lại phiếu mua xe đạp và phiếu mua hàng, giọng trầm thấp: "Thiếu Ương nằm viện cần tiền, những phiếu này anh định mang đi chợ đen bán."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.