Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 264: Mọi thứ đã kết thúc





Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy cảnh này, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên
Ở thời đại này, phụ nữ không mặc quần áo lót, tất cả mọi thứ đều giống với đàn ông, bên trong chỉ cần mặc áo ba lỗ với quần đùi là được rồi. 
Thực ra Lưu Nhị Nhĩ không giữ lại đồ lót của Lý Siêu Anh làm bằng chứng đề phòng chị ta hối hận khi ở bên cạnh gã, gã cũng không ngờ sẽ có một ngày như vậy, có lẽ chỉ muốn giữ đồ của vợ người khác để nhớ nhung thôi. 
Lý Siêu Anh nhìn áo ba lỗ và quần đùi rơi xuống đất, sắc mặt trắng bệch cả ra, cứng đầu nói: “Ai biết chú lấy trộm từ đâu, tại sao chú lại nói nó là của tôi
Không thể là của Cố Nguyệt Hoài sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ dựa vào cái này thôi á?”
Đầu tiên khi nghe thấy lời này thì Hoàng Phượng Anh thấy không vui, trách móc Lý Siêu Anh: “Tiểu Cố còn chưa kết hôn, nói mấy lời bẩn thỉu này để làm bẩn tai ai đấy
Đây là chuyện của cô và Lưu Nhị Nhĩ, đừng có đổ lên đầu người khác!”
Lưu Nhị Nhĩ nhìn chằm chằm chị ta nhưng gã không hoảng sợ chút nào, gã cong môi nói lời tàn nhẫn: “Như vậy còn chưa đủ sao
Thế còn nốt ruồi son trên mông cô, hay vết bớt trên đùi của cô thì sao
Hay là vết sẹo bỏng trên ngực nữa?”
Gã nói không nhanh không chậm, khiến ánh mắt của tất cả các thành viên trong nhóm xã viên đều đổ dồn về phía Lý Siêu Anh. 
Sắc mặt Lý Siêu Anh xám như tro, hai tay chống trên đất, cả người mềm nhũn, Lưu Nhị Nhĩ cứ nói một câu là sắc mặt chị ta càng xám hơn, cuối cùng, chị ta xụi lơ trên mặt đất, không còn muốn giải thích nữa. 
Lưu Nhị Nhĩ cười khẩy nhìn về phía Lý Siêu Anh, người đàn bà này hận không thể khiến gã ngồi tù, đã vậy thì tất cả cùng chết luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây chính là một bê bối tình cảm vừa kì lạ vừa hoang đường, kết cục cũng đã định rồi
Nhóm xã viên cảm thấy thật thú vị, ai cũng chỉ trỏ Lý Siêu Anh đang ở giữa, Lưu Nhị Nhĩ, thậm chí chỉ trỏ cả Lôi Đại Hoa và Trần Nhân, miệng ai cũng lẩm bẩm, tuy đã hạ thấp giọng, nhưng Lôi Đại Hoa vẫn nghe thấy hết tất cả
“Góa phụ Lý chẳng chọn lựa gì nhỉ, đến Lưu Nhị Nhĩ mà chị ta cũng có thể để ý, ha ha, sớm biết thì tôi cũng…”
“Ha ha, đúng là chẳng ngờ Lý Siêu Anh lại là loại người này, còn may mắn gả cho Trần Nguyệt Thăng.”
“Mọi người đoán xem góa phụ Lý bắt đầu qua lại với Lưu Nhị Nhĩ từ khi nào đi?”
“…”
Những lời nói vô cùng xấu xa đó khiến đầu Lôi Đại Hoa vô cùng choáng váng, suýt nữa đứng không vững mà ngất xỉu, bà ta hung tợn trừng mắt với Lý Siêu Anh đang xụi lơ trên mặt đất rồi đột nhiên gào lên một tiếng, nhào lên đánh chị ta thật mạnh
“Đồ đê tiện
Tao cho mày chết
Dám cắm sừng con trai tao, tao đánh chết mày
Tao đánh chết mày!”
Lôi Đại Hoa không hề khách khí, túm tóc, cào mặt, lột quần áo, bà ta dùng tới tất cả các ngón đòn, tuy rằng ngày thường ở nhà bà ta sống trong nhung lụa nhưng khi tức giận động tay động chân thì không thể khinh thường, chỉ chốc lát sau Lý Siêu Anh đã chật vật không chịu nổi
Lưu Nhị Nhĩ xem được cảnh này thì vô cùng hả giận, nhưng đến lúc sau lại hơi lo lắng cho con mình, do dự không biết có nên ngăn cản một chút không, nhưng thấy Lôi Đại Hoa đang nổi điên nên vẫn không dám tiến lên thêm dầu vào lửa
Đến nỗi Trần Nhân cũng như một con rối gỗ ngơ ngác đứng tại chỗ nhìn người mẹ xưa nay đều tự cho mình là người thành phố của mình bây giờ lại giống như người đàn bà đanh đá xâu xé Lý Siêu Anh, cô ta sợ tới mức mặt trắng bệch, cả người run lẩy bẩy
Tại sao lại như vậy
Cô ta nhìn ánh mắt của nhóm xã viên xung quanh, người thì cười nhạo, người thì thương hại, người thì vui sướng khi người khác gặp họa, lại có chút ngỡ ngàng
Cô ta không hiểu vì sao mọi chuyện lại trở thành tình trạng như ngày hôm nay, nhà cô ta chính là gia đình chiến sĩ thi đua vẻ vang, tại sao lại khiến cho đại đội chê cười thế này
Cô ta cũng không dám tưởng tượng đợi lát nữa anh trai cô ta trở về thì mọi thứ sẽ trở nên như thế nào nữa
Tự Trần Nhân cũng cảm thấy mất mặt nên không muốn tiến lên ngăn cản Lôi Đại Hoa, chỉ có thể mặc kệ cho trò cười này tiếp tục diễn ra
Cuối cùng vẫn là Hoàng Phượng Anh không thể đứng nhìn được nữa, tiến lên ngăn cản Lôi Đại Hoa: “Được rồi, chẳng lẽ bà còn muốn đánh chết cô ta?”
Lôi Đại Hoa thở hồng hộc, trừng Lý Siêu Anh bằng đôi mắt đỏ lừ, khi bị kéo ra ngoài còn không quên đưa chân đá Lý Siêu Anh: “Cái thứ đồ hạ tiện này, đánh chết thì đánh chết thôi, tiếc cái gì chứ?!”
Con dâu cắm sừng con trai mình, còn chửa con hoang, hiện thực như thế làm sao mà bà ta có thể chịu được
Lúc này, Vương Phúc đi tới, sắc mặt ông ấy nghiêm trọng nhìn Lý Siêu Anh, rồi lại nhìn sang Lưu Nhị Nhĩ, hỏi: “Lưu Nhị Nhĩ, tôi hỏi cậu một lần cuối cùng, cậu giấu con bê ở chỗ nào
Nếu bây giờ cậu nói ra thì đội có thể cho cậu mức xử phạt nhẹ.”
Vừa nghe thấy chuyện liên quan đến mình, trong chốc lát Lưu Nhị Nhĩ trở nên gấp gáp, nói với vẻ mặt như đưa đám: “Bí thư chi bộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôi thật sự không gạt ông, lúc ấy bò mẹ đẻ con, tôi thấy con bê thiếu một chân, là thứ tàn tật, chắc chắn trong đội sẽ không nuôi sống nổi nên muốn giữ lại làm thịt, trong bụng Lý Siêu Anh là con tôi, tôi làm cha dù sao cũng phải nghĩ nhiều cách bồi bổ chứ, đúng không bí thư chi bộ?”
“Bí thư chi bộ, xin ông đó, tôi thật sự biết sai rồi, nhưng con bê đi đâu thì tôi thật sự không biết đâu!”
Lưu Nhị Nhĩ nói hết lời, Vương Phúc im lặng hồi lâu, một lát sau ông ấy xua xua tay, ý bảo nhóm xã viên yên lặng
“Các đồng chí, chuyện trong đội chúng ta buổi tối hôm nay mọi người đều đã biết, trong đội sẽ không bỏ qua chuyện làm sai, nhưng nếu vì đội mà cống hiến, chúng ta phải khen thưởng, mọi người nói xem đạo lý này có đúng hay không?”
Tiếng nói của Vương Phúc vừa dứt, xung quanh đã vang lên tiếng phụ họa: “Đúng
Bí thư chi bộ nói rất đúng!”
“Đồng chí Cố Nguyệt Hoài giúp đại đội chúng ta tìm bò về, còn giúp bò mẹ sinh nở an toàn, đúng là cống hiến to lớn
Lưu Nhị Nhĩ ỷ vào quyền lợi của người chăn bò mà giấu con bê đi, đây là phạm tội
Không thể tha thứ!”
“Còn nữa, Lưu Nhị Nhĩ và Lý Siêu Anh, hai người họ đang làm xấu mặt đại đội chúng ta!”
“Haiz, vận số năm nay không may mắn, vận số năm nay không may mắn chút nào!”
Vương Phúc nhắm mắt, trên mặt tràn đầy chua xót, đâu đâu cũng im lặng, không ai phát ra tiếng động
Sau một lúc lâu, ông ấy chỉ vào Lưu Nhị Nhĩ nói: “Niệm tình cậu chăn bò cho đội nhiều năm như thế, bận rộn nhiều ở khu chăn nuôi nên sẽ không đăng báo chuyện này, nhưng từ giờ về sau hãy tự sống đi, cậu sẽ không còn là người của đại đội Đại Lao Tử nữa.”
Đuổi người ra khỏi đại đội, trừng phạt như vậy đối với một người vô dụng như Lưu Nhị Nhĩ đã là rất nghiêm trọng, nhưng vẫn tốt hơn ngồi tù, Lưu Nhị Nhĩ vốn còn đang muốn nói gì đó giật giật môi, cuối cùng vẫn không dám hé răng
Bây giờ gã đã xem như là kẻ xấu đáng căm giận, mọi người đều đòi đánh, lúc này mà nói gì cũng đều sẽ khiến mọi người phẫn nộ
Sau khi Vương Phúc quyết định khai trừ Lưu Nhị Nhĩ, ông ấy lại chắp tay sau lưng nhìn về phía Lý Siêu Anh mặt đã không còn chút máu, lắc lắc đầu, nói với Lôi Đại Hoa: “Đây là chuyện nhà mấy người, nhà mấy người tự quyết định, không được nữa thì ly hôn, đừng cứ muốn đánh muốn giết, làm gì có ai không có cha mẹ
Nếu làm loạn ra chuyện gì thì Lôi Đại Chuỳ cũng không thể bảo vệ được bà.”
Nói đến vế sau, giọng điệu Vương Phúc mang theo sự cảnh cáo, hiển nhiên trong lòng ông ấy hiểu rõ tính tình của Lôi Đại Hoa
Mà Lôi Đại Hoa sau khi nghe lời ông ấy nói thì rất khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế tính tình rồi gật gật đầu
Bí thư chi bộ ở đại đội vẫn rất có sự uy hiếp, dù cho bà ta ỷ vào có người chống lưng thì cũng không dám nói thêm gì nữa
Nhưng trong lòng bà ta đã tính toán muốn hạ sức ảnh hưởng của chuyện này đến mức thấp nhất, như vậy cũng để kiếm thêm một mối hôn sự tốt hơn cho con trai Trần Nguyệt Thăng của mình, tốt nhất là có thể nhờ anh cả tìm cho một cô gái trong thành phố, cách thật xa đại đội Đại Lao Tử! 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.