Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 266: Lâm Cẩm Thư tới





Cố Đình Hoài hết sức kinh ngạc, mãi không nói nên lời, nghĩ đến Trần Nguyệt Thăng, trong lòng cũng lặng lẽ đồng tình với đối phương. 
“Được rồi anh, em không nói chuyện nữa, ngủ, anh cũng nhanh đi rửa mặt đi rồi đi ngủ sớm một chút.”
Cố Nguyệt Hoài xuống khỏi đệm, vươn vai, quay người trở về phòng
Sáng mai cô còn phải đến Trung tâm Thanh niên trí thức, cần phải báo cáo việc tu sửa trung tâm trong ngày mai, chỉ là trong đội không thể tránh khỏi một phen đổ máu, nghĩ đến việc này, Cố Nguyệt Hoài lại thấy sầu não, cô thật sự không đành lòng để bí thư chi bộ đau đầu vì chuyện này
Thế nhưng, Trung tâm Thanh niên trí thức sụp đổ là chuyện tất nhiên, nếu xảy ra chuyện gì thật, trong đội cũng không gánh nổi trách nhiệm này. 
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, trở về nhà nghỉ ngơi
Cố Đình Hoài vừa mới ăn cơm xong, chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài, ngay sau đó là một hồi tiếng gõ cửa
Anh ấy cau mày, nghĩ thầm trong lòng, muộn như này ai còn đến thăm vậy
Cố Đình Hoài mở cửa, lọt vào tầm mắt là đôi mắt đỏ hoe của Trần Nguyệt Thăng, cánh tay anh ta buông thõng bên người, cả người phát run lên, bộ dáng như bị đả kích, môi run rẩy nói: “Cố Nguyệt Hoài đâu?”
“Chúng ta ra ngoài rồi nói.” Cố Đình Hoài đẩy anh ta ra ngoài, xoay người đóng cửa lại
Anh ấy nhìn Trần Nguyệt Thăng thở dài, mặc dù anh ấy cũng đồng cảm với việc anh ta bị vợ cho đội mũ xanh, ngay cả đứa con cũng không phải của mình, nhưng đây cũng không phải lý do để anh ta quấy rầy bé con, kể cả có ly hôn, anh ta cũng không xứng với em gái của anh ấy
Cố Đình Hoài nói: “Đội trưởng Trần, chuyện tối hôm nay không liên quan gì đến bé con, nếu vợ cậu không làm chuyện điên rồ, Lưu Nhị Nhĩ sẽ không nói chuyện này ra, thực ra chuyện này cũng khá tốt với cậu, dù sao thì so với..
mười mấy năm sau mới biết chẳng phải tốt hơn sao?”
“Trong chuyện này bé con cũng là người bị hại, vợ cậu nói chuyện khó nghe như nào chắc tôi không cần phải nói lại đâu
Cậu thử nghĩ xem, tôi còn chưa sang nhà cậu nói chuyện, thế mà cậu đã sang đây trước, được rồi, nhà cậu giờ còn đang rối tung lên, nhanh đi về đi.”
Cố Đình Hoài phất tay, thẳng thắn nói hết tất cả mọi chuyện
Tâm tình Trần Nguyệt Thăng kích động, cả người run rẩy, nghe Cố Đình Hoài nói chuyện lạnh lùng như vậy, thấy đầu đau như muốn nứt ra, anh ta không bao giờ nghĩ đêm nay sẽ xảy ra chuyện như vậy, anh ta trở thành trò cười của toàn bộ đại đội
Nhưng mà không thể phủ nhận, khi phải chịu nỗi nhục, trong lòng anh ta tự nhiên sinh ra mong muốn được chung sống với Cố Nguyệt Hoài
Anh ta về đến nhà, nghe chuyện này, đầu tiên là nổi giận, chợt hiểu rõ, anh ta bị Lý Siêu Anh và Lưu Nhị Nhĩ tính kế, khi đó, anh ta tuyệt vọng đến tột cùng, không phải tuyệt vọng vì vợ mình đi ngoại tình, mà tuyệt vọng vì bị bọn họ làm hỏng cả cuộc đời
Nếu như bọn họ không tính toán ép buộc, anh ta sao lại lấy Lý Siêu Anh được
Sao lại có thể đánh mất Cố Nguyệt Hoài
Sau khi hết tức giận, anh ta đệ đơn ly hôn với Lý Siêu Anh, từ nay về sau đường ai nấy đi, tuy rằng Lý Siêu Anh không muốn, nhưng chuyện đã đến mức này, chị ta có không muốn cũng không có cách nào khác, cuối cùng được người của nhà mẹ đẻ đưa về nhà ngay trong đêm
Lý Siêu Anh rời đi rồi, mọi việc vẫn chưa đâu vào đâu, Trần Nhân luôn miệng nói chuyện này đều do Cố Nguyệt Hoài làm, anh ta vừa nghe xong, trong lòng không nói nên lời, vừa nổi giận lại có chút chờ mong, cô có còn tình cảm với anh ta không
Lý do anh ta tới vì muốn chính miệng hỏi cô, nếu sớm biết rằng Lý Siêu Anh và Lưu Nhị Nhĩ có quan hệ, tại sao lại mặc kệ anh ta cưới người phụ nữ này, mà hôm nay bóc trần hết mọi việc, là vì hận anh ta
Hận anh ta trước đây không quan tâm đến cô
Có yêu mới có hận, cô không phải không có chút tình cảm nào với anh ta đúng không
Cố Đình Hoài hoàn toàn không biết chỉ trong chốc lát này, trong đầu Trần Nguyệt Thăng xuất hiện trăm nghìn ý nghĩ
“Tôi muốn gặp Cố Nguyệt Hoài một lần, cậu có thể cho tôi gặp em một chút không?” Trần Nguyệt Thăng mím môi, ăn nói khép nép
Cố Đình Hoài trừng mắt nhìn anh ta, tức giận nói: “Tôi nói nhiều như vậy vẫn vô ích
Tôi cũng không muốn vòng vo với cậu, đội trưởng Trần, bé con của nhà tôi đã có người yêu rồi, cậu cũng biết, đó là thanh niên trí thức Yến, đừng nghĩ nữa, trở về đi.”
Anh ấy nói xong, cũng không muốn nói chuyện với Trần Nguyệt Thăng nữa, đi vào nhà rồi đóng sầm cửa lại, chốt thanh gỗ vào
“Bé con nhà tôi đã có người yêu, cậu cũng biết, đó là thanh niên trí thức Yến.”
Những lời này quanh quẩn bên tai Trần Nguyệt Thăng, anh ta giống như bị kim châm, con ngươi co rút mãnh liệt, mãi vẫn chưa hoàn hồn lại
Thanh niên trí thức Yến
Trần Nguyệt Thăng nghĩ đến ngày hôm đó ở trên núi, mưa xối xả liên miên, người đàn ông đó không chút do dự lao xuống núi tìm Cố Nguyệt Hoài, trong lòng cuộn trào những cơn sóng lớn, một lúc sau, anh ta mới phục hồi lại tinh thần
Trần Nguyệt Thăng ngẩng đầu nhìn cánh cửa đang đóng chặt, cười tự giễu, lảo đảo xoay người rời khỏi, lúc rời đi, vẻ mặt anh ta u ám, ánh mắt đờ đẫn, dường như mất hết sức lực vậy
Cố Đình Hoài đứng cạnh cửa lắng nghe, rồi mở cửa nhìn ngó, thấy người đã rời đi, mới bĩu môi rồi đóng cửa lại lần nữa
Có một số người đúng là chưa đến Hoàng Hà thì chưa từ bỏ, quá khứ là quá khứ, đánh mất là đánh mất, lại còn muốn bù đắp lại lỗi lầm
*
Sáng sớm hôm sau, Cố Nguyệt Hoài làm bánh xuân, xào khoai tây thái sợi, còn nấu một nồi cháo
Bữa sáng đơn giản, nhẹ nhàng dễ chịu khiến Yến Thiếu Ly muốn đập bàn tán thưởng, nhưng còn chưa ăn cơm xong thì có khách tới nhà, nhưng lần này người đến không đi xe đạp, mà là một chiếc xe hơi
Ở thời đại này còn chưa nổi lên phong trào “sính ngoại”, nhân dân vẫn thích hãng xe ô tô Thượng Hải hơn
“Ô tô
Ai tới vậy?” Yến Thiếu Ly có chút ngạc nhiên, hé mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài
Ô tô không làm cô ấy quá ngạc nhiên, nhưng từ lúc đến huyện Thanh An, cô ấy ít khi nhìn thấy ô tô, càng không phải nói đến đại đội ở nông thôn, mà mục đích của chủ xe ô tô rất rõ ràng, dừng xe ở trước cửa nhà họ Cố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Yến Thiếu Ly nằm bò ngẩng đầu về phía trước cửa sổ, quay đầu lại nói: “Nguyệt Hoài, nhà chị có họ hàng nào giàu có à?”
Cố Nguyệt Hoài hơi nhướng chân mày, chỉ cần suy nghĩ chút là biết người tới là ai, dù sao nhà cô ngoại trừ bác gái cả Nhiếp Bội Lan và mẹ ruột Lâm Cẩm Thư của cô thì không còn ai có thân phận có địa vị, có khả năng đi được ô tô như vậy cả. 
Tuy nhiên, từ trước đến nay Nhiếp Bội Lan luôn coi họ hàng thân thích nghèo hèn như bọn họ là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, không thể nào “hạ thấp mình xuống”
Có thể đoán được người tới là ai, từ lần trước Lâm Cẩm Thư đón Cố Duệ Hoài què chân đi, không thấy tin tức gì của hai người này nữa, hôm nay đột nhiên tới nhà không biết là để làm gì
Lúc hai người đang nói chuyện, Cố Đình Hoài đã vén rèm lên đi ra cửa
Một lúc sau, anh ấy trầm mặc vào nhà, ngay sau đó, một người tài xế có vẻ trẻ tuổi xách một túi gạo vào phòng, nhìn chỗ lương thực đó, chắc phải năm mươi cân, đối với tình trạng thiếu lương thực hiện nay mà nói, đây cũng coi như là một khoản tiền khổng lồ
Cố Nguyệt Hoài hiểu rõ, Lâm Cẩm Thư đang muốn thể hiện tình yêu thương của mẹ đây mà
Quả nhiên, cô vừa nghĩ như vậy, Lâm Cẩm Thư liền bước vào nhà, bà ta nhìn Cố Nguyệt Hoài đang ngồi im bất động ở trên chiếc đệm sưởi, sắc mặt có chút xấu hổ: “Bé con, mẹ tới đưa cho các con chút dầu gạo mắm muối đây.”
Mẹ
Yến Thiếu Ly hơi kinh ngạc quan sát Lâm Cẩm Thư vài lần, ừm, cô ấy thấy hơi kỳ lạ, tướng mạo cha Cố tục tằng, tính tình lỗ mãng, không giống như người có thể sinh ra một người đẹp lịch sự tao nhã như Cố Nguyệt Hoài, hôm nay nhìn thấy mẹ cô mới hiểu ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà, sao cô ấy chưa bao giờ nghe Cố Nguyệt Hoài nhắc đến mẹ của mình
Hình như bà ta cũng không ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử. 
 
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.