Cố Nguyệt Hoài không biết kết quả cuối cùng là như thế nào, sau khi cô đưa ra ý kiến thì rời khỏi khu chăn nuôi, ngay cả nơi ở của thanh niên trí thức cũng không về đã đến thẳng công xã, cô muốn về đơn vị một chuyến, xin nghỉ hai ngày với tổng biên tập Ngụy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chẳng qua, mặc dù không biết kết quả, nhưng lúc rời đi nhìn thấy sắc mặt đen kịt của Thôi Hòa Kiệt, cô vẫn cảm thấy tâm trạng mình không tệ lắm Sau khi Cố Nguyệt Hoài đi tới công xã, cô lập tức đến [Nhật báo Quần Chúng] Trên tay cô ôm một xấp bản thảo, đi thẳng đến văn phòng tổng biên tập của Ngụy Lạc Nghe được tiếng gõ cửa, Ngụy Lạc ở bên trong nói: “Vào đi.”
Lúc Cố Nguyệt Hoài vào cửa, nhìn thấy Ngụy Lạc đang ngồi sau bàn làm việc cầm bút viết gì đó, nghe được tiếng động, bà ấy ngẩng đầu lên, chợt nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, còn có chút kinh ngạc: “Tiểu Cố Chị còn nói sẽ dành ra một khoảng thời gian trống để đến thăm em, sao em lại quay về rồi?”
Khi nói chuyện, Ngụy Lạc còn đứng dậy bước hai bước tới nghênh đón Cố Nguyệt Hoài, đánh giá cô từ trên xuống dưới vài lần, thấy cô không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Hai ngày trước chị nghe nói em bị kẹt ở trong núi, còn đang lo lắng đây này, thấy em không sao là tốt rồi.”
Khuôn mặt Cố Nguyệt Hoài giãn ra, khẽ cười nói: “Cảm ơn tổng biên tập, nghe nói chị vì chuyện của em mà còn chạy hai chuyến từ công xã xuống.”
Ngụy Lạc lắc đầu: “Em nói chuyện kiểu gì đấy, ngày nào em còn là người của [Nhật báo Quần Chúng] chúng ta thì chị sẽ phải quan tâm tới em, may mà em không có chuyện gì, còn chưa nói tới đây, sao bỗng nhiên em lại về thế Chỗ thanh niên trí thức xảy ra chuyện gì sao?”
Cố Nguyệt Hoài nói: “Không có, nhóm thanh niên trí thức rất tốt, em về đưa bản thảo vẽ, thuận tiện xin nghỉ phép với tổng biên tập.”
Ngụy Lạc nhận lấy bản thảo vẽ trong tay cô, mở ra xem từng tờ một, mỗi tờ đều trông rất sống động, nắm bắt được sự say mê hấp dẫn và cuộc sống của mỗi người, xem như là tư liệu sống vô cùng tốt, bà ấy hài lòng gật đầu: “Bản thảo không tồi, em có lòng rồi.”
Nói xong, bà ấy lại hỏi: “Em vừa mới nói xin nghỉ phép sao, trong nhà xảy ra chuyện gì à?”
Khoé môi Cố Nguyệt Hoài khẽ cong lên, nói: “Xem như là chuyện trong nhà, người yêu của em muốn đi lính, em muốn trước khi anh ấy đi thì ở bên cạnh anh ấy thêm mấy ngày, nấu cho anh ấy chút đồ ăn.”
Lúc cô nói lời này cũng không hề có chút ngượng ngùng nào, ngược lại giọng điệu còn giống như đang nói một chuyện rất bình thường Mà nghe Cố Nguyệt Hoài nói chuyện cô có người yêu, biểu cảm của Ngụy Lạc rất khiếp sợ, bà ấy nói: “Người yêu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chị nhớ em không có người yêu mà Sao lại đột nhiên tìm được thế Tìm được trong đại đội của em sao?”
Ngụy Lạc nhíu mày, vẻ mặt vốn mang vẻ u sầu càng thêm sầu não, biểu cảm giống như cải trắng nhà mình bị heo cuỗm đi mất vậy Bà ấy lại không tiện nói rõ ràng nên cứ quanh co lòng vòng: “Bây giờ tuổi em còn nhỏ, không vội kết hôn, em nên chờ thêm một khoảng thời gian, chờ công việc ổn định hơn, kiếm được nhiều tiền một chút rồi hẵng suy nghĩ chuyện tình cảm.”
Cố Nguyệt Hoài nghe những lời nói đầy sâu xa của bà ấy, không khỏi mỉm cười: “Không cần suy nghĩ, không phải anh ấy em không gả.”
Ngụy Lạc: “...”
Bà ấy có chút muốn nói lại thôi, nhưng nhìn ánh mắt chan chứa ý cười của Cố Nguyệt Hoài, tất cả những lời thuyết phục của người từng trải lại nói không nên lời, từ lần đầu tiên gặp mặt bà ấy đã biết Cố Nguyệt Hoài là người rất có chủ kiến, chỉ là không ngờ tới đối với chuyện tình cảm cô gái này cũng như vậy Nhưng mà thôi, bà ấy chỉ là đồng nghiệp của cô, cũng không phải người thân, không được cho quá nhiều ý kiến Sắc mặt bà ấy thả lỏng hơn, nói: “Được, xin nghỉ hai ngày thì em nghỉ hai ngày đi.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Vậy em cảm ơn tổng biên tập, không có việc gì thì em về trước?”
Ngụy Lạc gật đầu, nhìn bóng lưng Cố Nguyệt Hoài đi xa, bà ấy khoanh tay lắc đầu, chỉ hy vọng cô có thể tiến lùi một cách chừng mực trong chuyện tình cảm, cố gắng để không đau lòng là được, nghĩ như vậy, Ngụy Lạc lại cúi người ngồi trở lại bàn làm việc tiếp tục viết bản thảo *
Sau khi Cố Nguyệt Hoài rời khỏi [Nhật báo Quần Chúng], cô mang cuộn phiếu đến cung tiêu xã Cô muốn mua ít thịt, nhưng đến mua vào lúc này thì chắc chắn là không được rồi, dù sao lượng thịt heo mỗi tháng cung ứng đều đã được quy định sẵn, mỗi tháng người dân thành phố chỉ được cung ứng một cân thịt, chỉ có Tết âm lịch mới có thể tăng lên ba cân Hơn nữa, bên trong việc mua thịt heo cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, chất lượng thịt cũng chia thành nhiều loại, thịt loại một tám hào, thịt loại hai bảy hào, thịt loại ba còn lại là sáu hào, mỗi lần cung tiêu xã lên thịt heo mới, người ta sẽ xếp thành hàng dài như quân đội đứng chờ trước cửa từ sáng sớm Cố Nguyệt Hoài đi tới cung tiêu xã, vào cửa thì thấy Diêu Mỹ Lệ đang đan áo len Cô ấy quả thật là mẫu người vợ hiền mẹ tốt, mỗi lần gặp mặt cô đều thấy cô ấy làm những công việc thủ công tỉ mỉ này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Nguyệt Hoài!” Diêu Mỹ Lệ nghe được tiếng động, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, phản ứng đầu tiên của cô ấy là bất ngờ, rồi vẻ mặt chợt vui sướng buông kim đan áo len trên tay xuống, đứng lên vẫy vẫy tay với cô, sắng giọng: “Đã lâu lắm em không tới rồi đấy.”
Cố Nguyệt Hoài cười cười: “Mấy ngày nay xảy ra chút chuyện, không rảnh đến đây, gần đây chị thế nào?”
Diêu Mỹ Lệ xòe tay: “Không phải là vẫn thế này sao Còn em Có chuyện gì thế?”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, cô không muốn nhắc nhiều đến chuyện trong núi, nói: “Hôm nay em tới là muốn mua mấy tấm vải mới để làm ga giường và vỏ chăn, chị lấy ra cho em xem thử đi.”
“Vải mới à?” Diêu Mỹ Lệ hơi ngạc nhiên, đầu năm nay, trừ khi trong nhà muốn cưới xin, nếu không thật đúng là không có ai sẽ dùng tiền để mua vải mới về làm ga giường và vỏ chăn, chẳng lẽ là bên Cố Đình Hoài xảy ra chuyện gì rồi Nghĩ đến đây, thần kinh của Diêu Mỹ Lệ trở nên căng thẳng, cô ấy có chút không tập trung lấy vải ra, cứ liên tục nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng rồi lại cảm thấy có chút xấu hổ, cuối cùng đành phải nói vòng vo: “Em mua vải mới làm gì thế?”
Cố Nguyệt Hoài nghe ra giọng nói của cô ấy có chút khác thường, đuôi lông mày nhướng lên, ngẩng đầu nhìn cô ấy một cái Diêu Mỹ Lệ có chút xấu hổ vuốt vuốt tóc, thuận miệng nói sang chuyện khác: “Em xem, những chất vải này đều là vải thô, màu sắc hay hoa văn cũng đều rất đẹp, nếu em không thích cũng có thể mua chỉ về tự dệt.”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười không nói gì, cũng không giải thích, cô chọn hai loại vải, cắt vài mét, cũng may hiện tại hóa đơn đã đầy đủ, không còn thiếu phiếu vải nữa, mua xong, cô lại mua thêm hai miếng đậu hủ và một ít xương sườn còn lại Sườn heo cũng không phổ biến vào những năm 70, ăn khô cằn, xương còn nặng hơn cả thịt, dân chúng mua thịt thì thường chọn thịt mỡ để mua, thịt mỡ có thể chiết ra dầu, hầm rau nấu canh cũng thơm hơn, cho nên bình thường mỡ dày chính là thịt loại một Lúc Cố Nguyệt Hoài mua đồ xong chuẩn bị đi, Diêu Mỹ Lệ đi ra từ trong quầy, đuổi theo cô vài bước, thái độ có chút ngượng ngùng: “Nguyệt Hoài, không phải em nói sẽ mời chị đến nhà em chơi sao Chị thì lúc nào cũng rảnh cả, em xem?”
Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài bật cười, sức hấp dẫn của anh cả của cô thật đúng là không nhỏ, thế mà lại làm cho các cô gái trong thành phố đều coi trọng như vậy Cô suy nghĩ một chút, nói: “Hai ngày nay em còn có chút việc phải làm, chờ lúc rảnh rỗi em lại tới tìm chị nha.”
Nghe xong lời này, Diêu Mỹ Lệ có chút thất vọng gật đầu, gượng cười nói: “Được thôi, vậy em cũng đừng quên đó.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, ôm đồ đi đến bệnh viện huyện Diêu Mỹ Lệ thở dài, xoay người trở về cung tiêu xã, cô ấy sờ lên chiếc áo len màu xanh đậm mình đan, mím môi nhẹ nhàng mỉm cười, một lát sau mới bình tĩnh trở lại, tiếp tục đan chiếc áo len trong tay, hy vọng đến lúc đó đi làm khách có thể mang theo Cố Nguyệt Hoài cũng không biết rằng Diêu Mỹ Lệ đang muốn phí tâm tư lấy lòng Cố Đình Hoài, cô đi bộ hơn hai mươi phút mới đến bệnh viện.