[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Yên tâm.”
Yến Thiếu Ngu cong môi mỉm cười, dường như anh đã nhiễm khói bụi của cuộc sống, có chút tức giận, anh đưa tay vỗ vào đầu cô, khuôn mặt đẹp đẽ cúi xuống mang theo vẻ dịu dàng, biểu cảm rực rỡ hiếm thấy như vậy, thật sự khiến cả người người ta tê dại
Hai chữ ngắn ngủi, nhưng mang theo đầy cảm giác an ủi, tràn ngập ý thức trách nhiệm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài nghe mà thấy buồn cười, nhưng đối diện với ánh mắt của anh, hai má cô bất giác đỏ bừng.
Yến Thiếu Ương nằm sấp trên giường bệnh cũng cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, không phải là anh ấy thẹn thùng mà là cảm thấy mình không nên ở đây lúc này, trong lúc nhất thời cả người anh ấy cứng đờ như phông nền, chỉ hận không thể đào một cái lỗ vùi mình vào đó
Song, anh ấy vẫn yên lặng suy nghĩ trong lòng, xem ra anh cả thật sự rất thích chị Nguyệt Hoài
Cố Nguyệt Hoài nghĩ đến chuyện tối hôm qua, nói: “Còn có một việc, liên quan đến Điền Tĩnh.”
Cô không ở bệnh viện, nếu cảnh sát tìm tới hỏi thăm tình hình, nhất định sẽ tìm Yến Thiếu Ngu, thế thì có một số việc cũng không thể giấu anh, cô liền nói chuyện đêm qua cho anh nghe, bao gồm cả chuyện Nhậm Thiên Tường có kế hoạch tiếp cận Điền Tĩnh
Cô nói: “Ngày hôm qua anh cả của em đã đưa Nhậm Thiên Tường đến đồn cảnh sát, những chuyện nên nói có lẽ cũng đều đã nói cả rồi.”
Đôi mắt đen nhánh của Yến Thiếu Ngu lóe lên: “Điền Tĩnh mang thai?”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: “Chỉ là lời nói thuận miệng để khích Nhậm Thiên Tường thừa nhận thôi, hẳn là không có, sau khi cô ta bị đưa đến bệnh viện bác sĩ sẽ kiểm tra sức khỏe của cô ta, cũng sẽ dùng thuốc, dù có nói mang thai thì cũng không gạt được bác sĩ, càng không gạt được Tống Kim An.”
Đương nhiên, cũng không ai biết Nhậm Thiên Tường ngủ với Điền Tĩnh lúc nào, sau này có mang thai hay không cũng không ai biết
Cô nhớ rõ Điền Tĩnh là người thuộc thể chất dễ mang thai, mới vừa kết hôn với Tống Kim An đã sinh con liên tiếp, cho nên dù mang thai với Nhậm Thiên Tường thì cũng không có gì quá ngạc nhiên, tuy nhiên, tốt nhất là cô ta đừng mang thai, nếu không vụ án cố ý giết người này cũng không có cách nào lôi cô ta ngồi vào tù được
Yến Thiếu Ngu gật đầu: “Anh biết rồi.”
Anh vừa dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, nghi ngờ nói: “Là bác sĩ tới kiểm tra phòng sao
Giờ này cũng nên ăn cơm trưa rồi?”
Yến Thiếu Ngu nheo mắt lại, không khí xung quanh chợt trở nên lạnh lẽo, anh đi tới cửa, nắm tay nắm mở cửa, ngay sau đó giọng nói vô cùng mệt mỏi của Tống Kim An vang lên: “Thiếu Ngu, biên tập Cố có tới đây không?”
Giọng nói của Yến Thiếu Ngu vô cùng lạnh lùng: “Tôi đã nói rồi, chuyện của Điền Tĩnh cậu tìm cô ấy cũng vô dụng.”
Tống Kim An nhíu mày: “Thiếu Ngu, Điền Tĩnh cũng là người bị hại, chuyện này vốn là..
quên đi, trong lòng chúng ta đều biết rõ, cho dù giữa bọn họ có thù oán, nhưng cũng phải để cho Điền Tĩnh nghỉ ngơi chăm sóc tốt cho sức khỏe chứ
Tình trạng thế này thì làm sao đưa đến đồn cảnh sát được?”
Giọng điệu của anh ấy có chút sốt ruột, giơ tay gãi gãi đầu, trong con ngươi màu nâu đầy vẻ mệt mỏi
Đêm qua cảnh sát nhân dân đã tìm đến bệnh viện, nói muốn đưa Điền Tĩnh về đồn cảnh sát lập án điều tra, hiện giờ bệnh tình của Điền Tĩnh rất nặng, vốn không thể rời khỏi bệnh viện thì cũng không nói, cô ta còn rất dính anh ấy, khiến anh ấy cũng không biết bây giờ mình nên làm sao mới tốt
Anh ấy biết rõ nội tình, hiểu được trong chuyện này Điền Tĩnh cũng là một người bị hại, tuy rằng quả thật lúc ở trên vách núi cô ta đã làm ra hành vi quá khích, hại Cố Nguyệt Hoài rơi xuống sườn núi, nhưng sau đó cô ta cũng bị đâm một dao, hiện giờ cũng mất trí nhớ
Oan oan tương báo đến bao giờ mới dứt, Cố Nguyệt Hoài lợi dụng lúc cô ta mất trí nhớ để báo án, về bản chất đây chính là hành vi lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn
Ý kiến của anh ấy là để cho Điền Tĩnh nghỉ ngơi dưỡng sức thêm vài ngày, chờ đến khi tâm trạng của cô ta ổn định lại rồi mới đến đồn cảnh sát, đến lúc đó anh ấy nhất định sẽ không ngăn cản cô, dù sao cái mạng này của cô ta cũng là do anh ấy cố sức cứu trở về, nói chung cũng không thể cứ phủi tay mặc kệ như vậy được
Đúng, đúng là anh ấy cảm thấy Điền Tĩnh rất phiền, thậm chí trong lúc đó cô ta còn có khúc mắc với Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, nhưng anh ấy thật sự không đành lòng tổn thương bất kỳ ai, nhất là dưới tình huống đã biết rõ nội tình, anh ấy không thể phớt lờ lương tâm, khoanh tay làm ngơ được
Sáng sớm hôm nay anh ấy đã tới hỏi qua, Cố Nguyệt Hoài không đến, hiện tại Điền Tĩnh ngủ rồi, anh ấy mới bớt chút thời gian chạy lại đây một chuyến
Cảnh sát nhân dân xác nhận bệnh tình của Điền Tĩnh đúng thật là không ổn định nên mới không cưỡng chế đưa người đi, chẳng qua nếu như chuyện này vẫn không đưa ra được kết luận, bọn họ nhất định sẽ còn trở lại, nghĩ đến mỗi lần Điền Tĩnh nhìn thấy cảnh sát nhân dân đều sợ tới mức la to, Tống Kim An lại cảm thấy đau đầu
Sắc mặt Cố Nguyệt Hoài lạnh đi, cô đi tới bên cạnh Yến Thiếu Ngu, cũng không nhìn Tống Kim An lấy một cái, nói: “Hôm nay em phải về sớm một chút, anh và Thiếu Ương muốn ăn gì, em đi mua, mua xong em phải về nhà rồi.”
Nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, Tống Kim An sửng sốt, nói không nên lời những lý do thoái thác mà ban đầu mình định nói
Yến Thiếu Ngu cũng không nhìn Tống Kim An nữa, nói với Cố Nguyệt Hoài: “Tùy tiện mua một chút là được, đi sớm về sớm.”
“Dạ.” Cố Nguyệt Hoài gật đầu, trực tiếp bỏ qua Tống Kim An, đi xuống lầu
Tống Kim An cắn răng, vừa muốn đuổi theo lại bị Yến Thiếu Ngu ngăn lại, anh thản nhiên nói: “Xem ra cậu còn không hiểu tính tình của cô ấy, chuyện của Điền Tĩnh đã có kết luận rồi, cảnh sát nhân dân không nói với cậu à
Mặc dù cô ta không cần ngồi tù vì tội giết người, nhưng cô ta vẫn phải chịu trách nhiệm với hành vi bất chính của mình, hình như cô ta mang thai rồi đó, không thì cậu đưa cô ta đến khám phụ khoa kiểm tra xem.”
Nghe vậy, Tống Kim An trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt khiếp sợ
Điền Tĩnh mang thai
Tin tức này tựa như sét đánh ngang tai, khiến anh ấy đờ người ra một lúc lâu cũng không nói nên lời
Một lát sau, anh ấy mới bình tĩnh lại, sắc mặt trịnh trọng lắc đầu: “Điều này là không thể nào, ngực cô ấy bị thương, bác sĩ còn tiến hành gây mê phẫu thuật, nếu quả thật là mang thai thì đứa bé cũng không giữ được.”
Yến Thiếu Ngu nhướng mày, từ chối cho ý kiến nói: “À, không mang thai là may mắn của cô ta, dù sao, gian phu của cô ta còn đang ở trong đồn cảnh sát chờ đoàn tụ với cô ta, nếu có con rồi, khó tránh khỏi cảnh chịu khổ.”
Tống Kim An không nói nữa, chuyện gian phu gì đó, đêm qua lúc cảnh sát nhân dân đến cũng không đề cập tới
Yến Thiếu Ngu nhìn vẻ mặt không nói nên lời của Tống Kim An, đôi môi mỏng mím nhẹ, nói: “Trở về đi, không cần phải ở chịu trận cùng với Điền Tĩnh, cậu cho rằng sau khi cô ta khôi phục trí nhớ, sẽ đi tuyên truyền khắp nơi chuyện cậu chăm sóc cô ta như hình với bóng ở bệnh viện như thế nào sao?”
Tống Kim An là người tốt, thậm chí còn tốt một cách thái quá, người như anh ấy không có suy tính, ở trong mắt anh ấy, thế giới này không đen thì trắng, cũng chính là do quá đơn thuần nên dễ bị người khác tính kế
Dù sao bọn họ cũng lớn lên cùng nhau, anh không hy vọng sau này anh ấy sẽ bị Điền Tĩnh bám vào người hút máu
Biểu cảm của Tống Kim An khẽ thay đổi, anh ấy đưa mắt nhìn về phía Yến Thiếu Ngu, vừa định nói gì đó, lại thấy anh đã xoay người trở về phòng bệnh
Cửa phòng bệnh đóng lại, cũng ngăn cản những lời anh ấy muốn nói
Tống Kim An mỉm cười tự giễu, anh ấy hít sâu một hơi, không định tìm điểm đột phá từ chỗ Cố Nguyệt Hoài nữa
Anh ấy trở về phòng bệnh của Điền Tĩnh, còn chưa đi vào, đã chợt nghe tiếng Điền Tĩnh khóc lóc: “Kim An
Kim An anh ở đâu rồi
Tôi sợ lắm, anh mau quay lại đi, tôi sợ lắm.”
Tống Kim An nhíu mày tạo thành nếp nhăn giữa hai chân mày, cố nén khó chịu trong lòng, đẩy cửa đi vào
Điền Tĩnh vốn đang ngồi trên giường bệnh ôm đầu gối, vừa nghe tiếng mở cửa, hai mắt lập tức sáng lên, đợi đến khi nhìn thấy rõ Tống Kim An, cô ta lập tức nhảy xuống từ trên giường bệnh giống như một con thỏ, hóa thành một cơn gió lốc nhào vào lòng Tống Kim An.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]