Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 278: Hội chợ lớn trong núi





Khi Cố Nguyệt Hoài đến khu chăn nuôi, quả nhiên nghe thấy Thôi Hoà Kiệt đang dựa vào lý lẽ để biện luận trong phòng làm việc
“Bí thư chi bộ, những thanh niên trí thức đến từ Thủ đô kia đều chưa từng chịu khổ, ông để họ rời khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức, đi ăn nhờ ở đậu trong nhà xã viên, ông thấy có phù hợp không
Ăn nhờ ở đậu nào có thoải mái như ở chỗ của mình?”
“Cho dù trong đội có khó khăn đi nữa cũng vẫn có thể dành ra một ít tiền xây phòng ở chứ?”
“Bí thư chi bộ, tôi là người hướng dẫn cho thanh niên trí thức, nếu ông không đồng ý bỏ tiền tu sửa Trung tâm Thanh niên trí thức, vậy tôi cũng chỉ có thể lên huyện tìm những lãnh đạo khác nói một chút, đến lúc đó sự việc sẽ rất khó coi
Ông phải biết, cấp trên rất chú ý những thanh niên trí thức đến từ Thủ đô này, trong số họ có ai mà không có địa vị
Chúng ta làm chủ nhà, thật sự không thể bạc đãi họ đâu!”
Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng cười, xem ra chủ nhiệm Hoàng đã nói ý tưởng của cô cho bí thư chi bộ, ông ấy cũng đồng ý rồi
Và người duy nhất không đồng ý là Thôi Hoà Kiệt và đám thanh niên trí thức con ông cháu cha kia
Vương Phúc bị Thôi Hoà Kiệt nói đến mức mặt đỏ lên, nhưng lại không biết nên phản bác như thế nào
Đây chính là nỗi bi ai của người yếu thế, anh ta luôn mồm nói muốn đi lên huyện báo cáo mà ông ấy chỉ là một bí thư chi bộ nho nhỏ của đại đội, sao có thể đấu lại được
Vương Bồi Sinh thở dài nói: “Hướng dẫn viên Thôi, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng làm cho tình hình trở nên nghiêm trọng như thế.”
Hiển nhiên, sự kiên nhẫn của Thôi Hoà Kiệt cũng đã cạn hết: “Tôi chỉ hỏi một câu, các ông có thể bỏ vốn tu sửa Trung tâm Thanh niên trí thức không?”
Mục đích anh ta tới nơi này chính là tạo mối quan hệ với thanh niên trí thức
Nếu như họ vào nhà xã viên ở, vậy anh ta còn dựa vào việc cùng ăn cùng ở để gây dựng tình nghĩa với họ kiểu gì
Rồi đến lúc thanh niên trí thức về thành phố, sao anh ta có thể mặt dày mày dạn xin bọn họ giúp một tay nữa
Với suy nghĩ như vậy, đắc tội người khác cũng không còn quan trọng nữa, dù sao chỉ là một đám nông dân, đâu thể làm gì anh ta được
Nghe Thôi Hoà Kiệt nói năng không khách sáo như vậy, sắc mặt Vương Phúc và Vương Bồi Sinh cũng sầm xuống, bầu không khí chút căng thẳng
Lúc này, cửa phòng làm việc của khu chăn nuôi bị đẩy ra, Cố Nguyệt Hoài bước vào
Vẻ mặt cô thờ ơ nhưng giọng điệu lại rất sắc bén: “Hướng dẫn viên Thôi đúng là uy phong, luôn mồm nói đến thanh niên trí thức đến từ Thủ đô, làm sao
Thanh niên trí thức đến từ Thủ đô có gì hơn người à
E là anh đã quên cuộc động viên thanh niên tri thức ở thành phố lên núi xuống nông thôn là chính sách cơ bản, mục đích của quốc gia là để họ đến nơi sóng to gió lớn rèn luyện, chuyện này có sắc thái cách mạng!”
“Nếu như là để ăn sung mặc sướng thì còn xuống nông thôn làm gì?”
“Màn diễn xuất này của anh sẽ khiến cho thanh niên trí thức Tống khi về thành phố không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa
Xã hội mới của chúng ta không đề xướng lấy quyền đè người, không có tiền chính là không có tiền, không thích đến nhà xã viên ở, vậy thì rời khỏi đại đội sản xuất Đạo Lao Tử đi!”
“Đã ngứa mắt những người nông dân như chúng tôi, thấy mình thượng đẳng không xứng để ở cùng, vậy thì mau chóng rời đi đi.”
Khi Cố Nguyệt Hoài nói chuyện, cô lạnh lùng nhìn chằm chằm Thôi Hoà Kiệt, trong giọng nói nhàn nhạt của cô có một cảm giác lạnh lẽo
Tội danh miệt thị nông dân, lấy quyền đè người, v.v… áp xuống đã khiến sắc mặt Thôi Hoà Kiệt trắng bệch, chân cũng bắt đầu nhũn ra
Từ trước cho tới nay, anh ta không cảm thấy thanh niên trí thức đến từ Thủ đô hơn người khác một bậc là có gì không đúng
Bây giờ họ đều đang đứng ở đỉnh cao quyền lực, đương nhiên hành động và lời nói của bọn họ sẽ khác với người bình thường
Ngay cả anh ta cũng chỉ có thể cúi đầu trước những thanh niên trí thức Thủ đô, càng không nói đến những nông dân ngu muội vô tri này
Nhưng lời nói của Cố Nguyệt Hoài lại khiến anh ta sợ vỡ mật, bị chụp một cái mũ lớn như vậy, nếu có người điều tra kỹ càng thật thì chỉ sợ là cha vợ Chu Phong của anh ta cũng không gánh nổi
Hay cho một Cố Nguyệt Hoài, khiến anh ta sợ muốn chết
Nếu như Thôi Hoà Kiệt sợ hãi, vậy thì Vương Phúc và Vương Bồi Sinh lại vô cùng thoải mái
Hai người vừa mới bị Thôi Hoà Kiệt chỉ mũi áp bức, suýt chút nữa đã không chịu được, chấp nhận cầu toàn đồng ý bỏ vốn cho xong chuyện
Nhưng nếu như vậy thì khoản thu sẽ không đủ chi, trong trời đông giá rét lại thiếu lương thực này, cuộc sống của đại đội họ sẽ càng thêm gian nan
Bây giờ thấy Nguyệt Hoài nói khiến Thôi Hoà Kiệt bỗng thay đổi sắc mặt, tự nhiên cảm thấy trong lòng đã không thôi
Cuối cùng Thôi Hoà Kiệt cũng không nói gì nữa, chỉ lạnh lùng liếc Cố Nguyệt Hoài rồi xoay người rời khỏi khu chăn nuôi
Anh ta biết cái miệng của Cố Nguyệt Hoài uy lực đến mức nào, anh ta cũng không nghĩ rằng mình sẽ thật sự khiêu khích cô
Nếu không khi thời cơ đến, một cái mũ lớn sẽ bị chụp xuống, đừng nói là anh ta, cho dù đám Tống Kim An, Hoàng Thịnh cũng không chịu nổi
Trong những năm này, uy lực của dư luận cực kỳ đáng sợ, nó có thể giết người, cũng có thể khiến người ta có được hào quang rực rỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ví dụ như lúc này Cố Nguyệt Hoài đạt được vinh dự xã viên ưu tú, chỉ cần một truyền mười, mười truyền trăm thì chưa đến hai ngày, chuyện đại đội sản xuất Đạo Lao Tử có một nữ đồng chí ưu tú sẽ lan truyền ra ngoài
Mặc dù đây chỉ là một hư danh, nhưng Cố Nguyệt Hoài lại có thể dùng hư danh này đạt được rất nhiều lợi ích thực tế
Thôi Hoà Kiệt vừa rời đi, bầu không khí trong văn phòng lập tức dịu đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiểu Cố à, cháu lại giúp đại đội một chuyện lớn rồi, cháu nói xem, chúng tôi phải cảm ơn cháu như thế nào mới phải đây.”
Ánh mắt Vương Phúc có chút phức tạp nhìn Cố Nguyệt Hoài, ông ấy vốn không tin số mệnh, nhưng hôm nay cũng không thể không tin
Cố Nguyệt Hoài thật sự là ngôi sao may mắn của đại đội họ, mỗi lần chỉ cần có cô ở đó thì dường như tất cả phiền phức đều có thể được giải quyết dễ dàng
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: “Bí thư chi bộ khách sáo với cháu làm gì
Cháu cũng là một thành viên trong đại đội của chúng ta mà.”
Nói đến đây, chuyện này vẫn là phiền phức do cô mà có, cũng may hiện tại đã thuận lợi giải quyết, nếu không cô thật sự có chút xấu hổ
Đương nhiên cô sẽ không nói những lời này ra, sẽ vô duyên vô cớ khiến cho bí thư chi bộ ngột ngạt phải không
Còn Thôi Hoà Kiệt có thể rời đi cùng mấy người Tống Kim An hay không, vậy thì càng là lời nói vô căn cứ
Chỉ đạo viên đã ký tên đóng dấu, bọn họ muốn rời khỏi đây thì cần đưa ra một lý do chính đáng
Nhưng ngay cả khi bọn họ thực sự muốn rời đi thì cũng không có ai ngăn cản bọn họ cả, một đám “ông bà nội” như thế, ai muốn hầu hạ thì hầu hạ đi
Vương Phúc đứng dậy đi đến bàn làm việc lấy bằng khen, đưa cho Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu có chút kiêu ngạo: “Ầy, Tiểu Cố à, cái này cho cháu, giữ cho tốt đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay là chúng ta tổ chức một đại hội xã viên để khen ngợi cháu nhỉ?”
Cố Nguyệt Hoài nhận giấy khen, trên đó viết tên của cô cùng dòng chữ xã viên ưu tú, còn có con dấu của công xã nữa
Tuy nói giấy khen không đáng tiền nhưng ở trong niên đại này thì đó chính là vinh dự khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ
Nhưng vì một tờ giấy khen này mà mở đại hội khen ngợi
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, vội nói: “Không cần đâu bí thư chi bộ, cũng không phải chuyện gì quan trọng, không cần chiếm dụng tài nguyên của đại đội
Mọi người vẫn chờ đại đội phát lương thực đấy
Sắp đến Tết rồi, bí thư chi bộ vẫn nên làm chuyện quan trọng trước đi.”
Nghe cô nói vậy, Vương Phúc thở dài, gật đầu nói: “Cháu nói cũng đúng, là tôi cân nhắc không chu toàn.”
Thấy ông ấy bỏ suy nghĩ mở đại hội khen ngợi, Cố Nguyệt Hoài cũng thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự không muốn danh tiếng kia đâu
Lúc gần đi, Cố Nguyệt Hoài lại nói: “Bí thư chi bộ, chuyện thanh niên trí thức chú cứ cắn chặt răng không hé miệng, để bọn họ đến nhà xã viên ở là được
Thế lực nhà bọn họ có lớn đến đâu cũng ngoài tầm tay với, nơi này chính là địa bàn của đại đội sản xuất Đạo Lao Tử chúng ta.”
Nghe lời nói hơi trẻ con này, Vương Phúc cùng Vương Bồi Sinh đều bị cô chọc cho bật cười
Cố Nguyệt Hoài cũng cười, lúc rời khỏi khu chăn nuôi, cô lại nhận được một tin tức tốt, trên núi sắp có một buổi hội chợ lớn! 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.