Cố Nguyệt Hoài không muốn tiếp tục nói về chủ đề này liền mang nước nóng cho Yến Thiếu Đường rửa mặt, rửa chân, đánh răng Đồng hồ sinh học của cô bé lại vang lên, sau khi tắm xong cô bé lại nhắm mắt ngủ thiếp đi nên Yến Thiếu Ly bế cô bé vào phòng Lúc Cố Đình Hoài trở về, chỉ có Cố Nguyệt Hoài đang chờ anh ấy ở cửa Anh ấy có chút áy náy sờ sờ ót nói: “Bé con, anh về muộn, em mau đi ngủ đi.”
Cố Nguyệt Hoài rót cho anh ấy một cốc nước nóng, cũng không nói gì đả kích anh ấy mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Bên ngoài trời lạnh, trước khi đi ngủ uống một cốc nước nóng cho ấm, nếu không lạnh chân sẽ không ngủ được đâu Anh cả, anh đi ngủ sớm một chút đi.”
Đây là lần đầu tiên Cố Đình Hoài thích một người, mặc dù cô thấy không tốt nhưng cô cũng sẽ không ngăn cản Như cô đã nói, vấn đề tình cảm cũng giống như uống nước, người uống tự biết ấm lạnh Đời này anh cả đã có người mình thích cũng là một loại may mắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nếu có thể thành đôi thì không gì có thể tốt hơn, nếu không thể vậy cũng không coi là chuyện gì xấu Cố Nguyệt Hoài vươn vai, đang chuẩn bị vào nhà thì bị Cố Đình Hoài ngăn lại “Bé con, anh...” Cố Đình Hoài muốn nói lại thôi, do dự một lát mới thấp giọng nói: “Bé con, em có quen đồng chí Bạch Mai không Anh, anh muốn.. ừm, anh muốn theo đuổi cô ấy Em nghĩ rằng anh có cơ hội không “
Nói xong, khuôn mặt cứng đờ của Cố Đình Hoài đỏ bừng lên, đây là lần đầu tiên anh ấy muốn biểu đạt nhiều như vậy Nói điều này với em gái cực kỳ xấu hổ, nhưng trong nhà cũng chỉ có cô quen thuộc với Bạch Mai nhất Cố Nguyệt Hoài im lặng nghe, suy nghĩ hồi lâu, xoay người ngồi lên trên giường, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng nắm chặt mặt bàn, vẻ mặt có chút trầm ngưng khiến Cố Đình Hoài không khỏi cũng nín thở tập trung suy nghĩ, trái tim cũng nhảy lên bình bịch, luôn có linh cảm không lành Cố Nguyệt Hoài mím môi, nghĩ đến Hoàng Thịnh, quyết định tiêm cho anh ấy một mũi dự phòng, nói: “Là như thế này, anh cả, tình huống trong nhà Bạch Mai có chút phức tạp, em cũng không giấu giếm anh Nếu sau khi anh biết vẫn không muốn từ bỏ, thì hãy thử xem.”
Cố Đình Hoài gật đầu, yên lặng thẳng lưng, vểnh tai lên Cố Nguyệt Hoài kể lại toàn bộ thân thế của Bạch Mai và sự tình của Hoàng Thịnh “Anh cả, Hoàng Thịnh là người Thủ đô, trong nhà có bối cảnh lớn Cha mẹ Bạch Mai tham tiền, nếu có được chút lợi ích thì họ sẽ không nhịn được mà bán con gái mình Hơn nữa, Bạch Mai có chút ngu hiếu, nói không chừng có thể cô ấy sẽ thực sự nghe theo mong muốn của cha mẹ mình mà chọn Hoàng Thịnh làm đối tượng.”
“Em không muốn anh càng ngày càng lún sâu, cũng hy vọng anh có thể được như ý nguyện, lựa chọn như thế nào là tùy anh.”
“Đương nhiên, mặc kệ anh lựa chọn thế nào, em cũng sẽ ủng hộ anh.”
Cố Đình Hoài nghe xong, sắc mặt rất phức tạp, đầu óc trống rỗng Tuy nhiên, cảm xúc vốn mơ hồ như lục bình của anh ấy khi nghe những lời cuối cùng của Cố Nguyệt Hoài chợt dịu xuống Anh ấy bắt gặp ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài, nghiêm túc nói: “Hoàng Thịnh không phải người tốt, đồng chí Bạch Mai không nên chọn anh ta làm người yêu của mình, anh sẽ cố gắng để cô ấy và cha mẹ cô ấy thấy anh tốt như thế nào Bé con, anh muốn thử xem.”
Trong giọng nói của Cố Đình Hoài không hề thấy chút sa sút nào mà ngược lại rất kiên quyết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài hơi kinh ngạc, cô không ngờ rằng, tình yêu sét đánh lại có thể mạnh mẽ như vậy Dù anh ấy biết rõ trong núi có hổ nhưng vẫn chọn đi lên núi So sánh Hoàng Thịnh với hổ không phải vì cô sợ Hoàng Thịnh mà vì anh cả trung thành và lương thiện nhưng khi gặp việc gấp sẽ dễ làm chuyện ngu ngốc không suy nghĩ nhiều [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bởi vậy cũng dễ dàng khiến mình bị kéo vào Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát: “Anh cả, em ủng hộ anh Nhưng mà, em hy vọng anh hứa với em một chuyện.”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, Cố Đình Hoài cũng trở nên nghiêm túc: “Nói đi!”
“Lòng dạ Hoàng Thịnh bẩn thỉu, làm việc bất chấp hậu quả Nếu gặp phải chuyện gì khiến anh tức giận, em hy vọng anh có thể bình tĩnh, suy nghĩ thật kỹ biện pháp Không nghĩ ra có thể hỏi em Đừng vì một chút nóng nảy mà hành động liều lĩnh.”
“Anh cả, chúng ta là một gia đình Em hy vọng anh sẽ suy nghĩ thật kỹ trước khi hành động.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn thẳng Cố Đình Hoài, giọng điệu có chút nghiêm túc Cô thật sự không muốn chuyện cũ xảy ra lần nữa Dù biết nhiều thứ và có nhiều cách để đối phó nhưng cô không phải là quái vật, không thể bày mưu tính kế không bỏ sót điều gì E rằng nếu sơ suất một chút sẽ gây ra hậu quả không thể cứu vãn Cố Đình Hoài không biết tại sao, nhưng ánh mắt Cố Nguyệt Hoài khiến anh ấy căng thẳng Sau khi nghiêm túc suy nghĩ, anh ấy nặng nề gật đầu: “Bé con, em yên tâm, anh biết cái gì nên làm với cái gì không nên làm.”
Anh ấy thực sự không hiểu, chẳng qua chỉ là thích một người thôi, tại sao em gái lại cảnh giác như vậy Nghe được câu trả lời của anh ấy, Cố Nguyệt Hoài mới thả lỏng một chút, chớp mắt nhìn anh ấy, trêu chọc nói: “Được rồi, đi ngủ sớm đi Ngày mai em còn phải đưa Thiếu Ngu đến nhà ga Anh à, anh cũng nên đi ngủ sớm đi, dù sao muốn theo đuổi người ta cũng phải có tinh lực mới được.”
Cố Đình Hoài hắng giọng, có chút ngượng ngùng Cố Nguyệt Hoài đang chuẩn bị vào phòng, đột nhiên quay đầu nhìn Cố Đình Hoài nói: “Đúng rồi anh cả, có một chuyện có lẽ anh không biết, Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ đều thích anh, anh cả vẫn rất có mị lực đấy.”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài cũng không nhìn vẻ mặt Cố Đình Hoài mà đi vào phòng Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường ngủ rất say, phát ra tiếng hít thở nhẹ nhàng Cô nhìn một lúc rồi ngồi xuống bàn Một lúc sau, bên ngoài vang lên tiếng đóng cửa phòng, cô lặng lẽ đứng dậy rời khỏi phòng, đi vòng ra vườn rau Sau nhà, mượn sự che lấp của cỏ khô và cây cối, cô bước vào không gian Sumeru Không gian vẫn sáng sủa như trước, một mùi hương tươi mát tự nhiên tươi mát ập vào người “Bòooo… bòooo…” Vừa bước vào, con bê què đã chạy về phía cô Không biết có phải do được nuôi dưỡng bằng hơi thở không gian hay không mà trông bê rất có tinh thần, không thấy một chút dấu hiệu thương tật nào của di chứng Cố Nguyệt Hoài sờ đầu bê, liếc nhìn bát cơm đã cạn trong đó, cô nói: “Xin lỗi, hai ngày nay chị bận quá, em ăn tạm ít hạt ngô trước đi Đợi ngày mai chị nấu cháo đem vào cho em.”
Ngô trong không gian đều rất tươi, hạt đầy đặn, ngọt ngào, bê con cũng không kén chọn, ăn rất ngon Cố Nguyệt Hoài gom hết hoa màu ngoài đồng vào trong nhà tranh, ngồi xổm trong khu nhân sâm, nhẹ nhàng kéo cành lá, nhân sâm dễ dàng trồi lên khỏi mặt đất nguyên vẹn rễ, mỗi sợi rễ dày như ngón tay cái Nhân sâm có thể bồi bổ sinh lực, để Yến Thiếu Ngu mang theo, ít nhiều cũng có chút tác dụng Cố Nguyệt Hoài không ở lâu trong không gian, cô gói nhân sâm vào trong báo rồi rời đi Nhưng khi cô quay lại sân, liền nhìn thấy Yến Thiếu Ngu đang ngồi ở cửa Anh mặc một bộ quần áo rất mỏng, cổ áo hơi hé mở, để gió lạnh lùa vào, yên lặng ngồi trên cái tráp nhỏ, đôi chân dài hơi cong, hai tay đặt trên đầu gối, những ngón tay thon dài đan vào nhau, đôi mắt hơi khép hờ, không biết đang nghĩ gì Nghe thấy tiếng động, Yến Thiếu Ngu ngước mắt lên, ánh mắt chính xác nhìn chằm chằm vào Cố Nguyệt Hoài Một lúc sau, anh vẫy tay với cô: “Lại đây.”