Mặc dù Yến Thiếu Ngu đã rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, nhưng những rắc rối cũng không vì thế mà ngừng kéo đến Nếu như Ngưu Tấn đã truyền tin về Thủ đô rồi thì nhất định sẽ có người ngăn không cho Yến Thiếu Ngu rời đi Cô không thể làm được gì nhiều, nhưng ít nhất trong chuyện này cô không thể tiếp tục làm một đứa ngu ngốc Đời này đã ở bên nhau rồi thì sớm muộn gì cũng phải đối mặt với những người ở Thủ đô, biết sớm để còn chuẩn bị sớm Cô không thể để Yến Thiếu Ngu một mình đối mặt với những chuyện này Hơn nữa, từ trong lời nói của Lâm Cẩm Thư thì có lẽ không chỉ Yến Thiếu Ngu, mà ngay cả cô – người yêu của Yến Thiếu Ngu cũng sẽ bị theo dõi Vậy còn Yến Thiếu Ương, Yến Thiếu Ly với Yến Thiếu Đường thì sao đây Cô đã đồng ý với Yến Thiếu Ngu là sẽ chăm sóc tốt cho họ Cô không muốn nuốt lời, phải tính toán từ sớm mới được Cố Nguyệt Hoài híp mắt, bình tĩnh nói: “Tôi không có nhiều thời gian, hy vọng bà giữ lời.”
Lâm Cẩm Thư mím môi, khẽ thở dài: “Bé con, mẹ chưa từng nghĩ đến việc lừa con.”
Bà ta mở cửa sân nhỏ, dẫn Cố Nguyệt Hoài vào, vừa vào cửa vừa lấy dép, vừa gọi người: “Bà Vương, bà Vương Cơm nước chuẩn bị thế nào rồi Bọn nhỏ đã về hết chưa?”
Nghe vậy, một người phụ nữ trung niên đeo tạp dề bước ra từ bếp, mặt mang theo nụ cười Bà vừa định nói gì đó thì thấy Cố Nguyệt Hoài đứng sau lưng Lâm Cẩm Thư [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bà khẽ sững sờ, biểu cảm trở nên hơi vi diệu Bà là bảo mẫu được nhà họ Tần thuê, đã làm việc được vài năm nên đương nhiên cũng biết một số chuyện của nhà họ Tần và Lâm Cẩm Thư Bà Vương lau tay vào tạp dề, nói: “Bí thư gọi điện về, nói sắp tan làm về ngay Hoa Hảo đã về rồi, đang ở trong phòng Nguyệt Viên chưa về, còn đồng chí Cố cũng chưa tan làm.”
Lâm Cẩm Thư dừng lại một chút, vẻ mặt không được tự nhiên hỏi thêm: “Bà cụ đâu?”
Bà Vương khẽ nhìn bà ta, nói: “Bà cụ ra ngoài rồi, cũng không nói đi đâu.”
Lâm Cẩm Thư gật đầu, không nói gì thêm, quay đầu nhẹ nhàng nói với Cố Nguyệt Hoài: “Bé con, con đổi đôi giày đi cho thoải mái.”
Cố Nguyệt Hoài cúi đầu nhìn đôi dép lông xù màu hồng trên đất Đây rõ ràng không phải cỡ của cô Cảnh tượng này khiến cô nhớ về đời trước Khi đó, cô đến nương nhờ Lâm Cẩm Thư, cũng là cảnh tượng như thế này Chỉ là lúc đó cô không nghĩ gì nhiều, mà trực tiếp thay đôi dép màu hồng mềm mại này Nhìn ngôi nhà của họ Tần được trang trí khiêm tốn nhưng không kém phần trang nhã, cô thoáng cảm thấy yên tâm Lúc đó cô nghĩ mình có nhà họ Tần bảo vệ, Điền Tĩnh dù giỏi đến đâu cũng không thể làm hại cô nữa Nhưng, sự yên tâm đó không kéo dài được bao lâu Tần Hoa Hảo trở về, với vẻ mặt khinh bỉ, tức giận trách cô sao mang dép của cô ta Khi đó cô chỉ cảm thấy mặt nóng bừng, chỉ muốn có cái lỗ để chui xuống Trong lòng cũng có chút oán trách Lâm Cẩm Thư vì đã đặt cô vào hoàn cảnh như vậy Cũng chính lúc đó cô bỗng hiểu ra, nhà họ Tần không phải là bến đỗ của cô, chỉ là một nơi tạm dừng chân để thở Nhớ lại quá khứ, Cố Nguyệt Hoài thoáng nở một nụ cười lạnh khó nhận thấy Vẻ mặt cô lạnh lùng, không có ý định thay dép vào Lâm Cẩm Thư thấy vậy cũng không nói gì thêm, chỉ nói: “Bé con, mau vào nhà đi Chúng ta vào phòng làm việc rồi nói chuyện được không?”
Bà ta biết rằng Cố Nguyệt Hoài rất không tình nguyện đến đây nên cũng không muốn tiếp tục kéo dài sự tò mò của cô Nếu không chắc chắn sẽ làm Cố Nguyệt Hoài không vui Hôm nay bà ta chỉ muốn nói ra những lời thật lòng, hai mẹ con cùng nhau mừng sinh nhật, ăn một bữa cơm Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Dẫn đường đi.”
Vốn dĩ cô không đến đây để chúc sinh nhật Lâm Cẩm Thư Bà ta nói càng nhanh thì cô nghe càng sớm cũng được, để còn sớm rời đi Cô không có bất cứ cảm tình gì với nơi này, và cũng có thể tưởng tượng được biểu cảm của Tần Hoa Hảo khi nhìn thấy cô [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phòng làm việc nhà họ Tần là nơi Tần Vạn Giang làm việc hàng ngày, rất rộng rãi, từ điện thoại đến radio, đều có thể cho thấy đây là một gia đình rất giàu có Khác một trời một vực với nhà họ Cố ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử “Bé con, con ngồi đi, mẹ đi rót cho con ly nước, con muốn uống nước trái cây hay…”
Lâm Cẩm Thư chưa nói hết câu, Cố Nguyệt Hoài đã hơi khó chịu cắt ngang: “Không cần, cảm ơn, phiền bà nói những gì biết được cho tôi, không cần quá mức thân thiết như vậy.”
Cô thực sự mệt mỏi với thái độ quá nhiệt tình của bà ta Lâm Cẩm Thư có chút bất lực, không tiếp tục bận rộn nữa mà ngồi xuống đối diện với Cố Nguyệt Hoài, nói: “Con à, trước khi nói về chuyện nhà họ Yến, mẹ vẫn muốn khuyên con một điều, Yến Thiếu Ngu và con không phải là người cùng đường, hai người không hợp nhau đâu.”
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp thoáng qua một tia lạnh lùng, sinh ra sự chán ghét không thể kiềm chế đối với lời nói này của Lâm Cẩm Thư Bà ta chưa bao giờ lo lắng cho cuộc sống sinh hoạt của cô, không quan tâm cô có ăn đủ no, có mặc đủ ấm hay không Mà bây giờ gặp lại, điều đầu tiên là liên tục khuyên cô rời đại đội sản xuất Đại Lao Tử - nơi mọi người đều tránh né, sau đó lại là khuyên cô chia tay Quả nhiên, sau bao nhiêu năm, Lâm Cẩm Thư vẫn là Lâm Cẩm Thư Bà ta ích kỷ, chỉ quan tâm đến những gì bà ta quan tâm, chưa từng nghĩ đến người khác Bà ta thì biết gì chứ Đối với cô, Yến Thiếu Ngu không đơn giản chỉ là một người bạn đời Anh là người đã nắm chặt tay cô, dẫn cô vượt qua hận thù và âm mưu, không để cô bị chìm sâu trong đó Không ai hiểu được anh quan trọng với cô đến thế nào, ít nhất, Lâm Cẩm Thư không có tư cách nói ra những lời này Lâm Cẩm Thư nhận thấy sự xa cách của Cố Nguyệt Hoài, trên mặt hiện lên nụ cười chua chát “Mẹ biết, nói những lời này sẽ khiến con phản cảm, nhưng mẹ vẫn phải nói.”
“Con không hiểu tình cảnh hiện tại của Yến Thiếu Ngu có bao nhiêu nguy hiểm đâu, con ở bên cạnh cậu ta, sớm muộn gì cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”
Nói đến đây, Lâm Cẩm Thư cố gắng hạ giọng: “Con à, không phải mẹ dọa con đâu Có phải con cho rằng Yến Thiếu Ngu rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đến quân khu tám là an toàn rồi không?”
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài sắc bén: “Ý bà là gì?”
Lâm Cẩm Thư lặng lẽ nhìn Cố Nguyệt Hoài Thấy mỗi khi nhắc đến Yến Thiếu Ngu thì tâm trạng của cô lại trở nên căng thẳng, trong lòng bà ta có chút nặng nề Bà ta cứ tưởng rằng hai người mới quen không lâu, tình cảm cũng chưa sâu Nhưng hiện tại xem ra không phải như vậy Bà ta thở dài một hơi: “Trước khi nói đến đó, mẹ muốn kể cho con nghe về nhà họ Yến.”
"Có lẽ con đã thấy một số chuyện về nhà họ Yến trên báo chí Gia đình bọn họ rất nổi tiếng, dòng dõi phồn thịnh, từ thời Dân quốc đã là một thế lực lớn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thậm chí, sau khi xã hội mới được thành lập thì càng trở nên thịnh vượng.”
“Cha của Yến Thiếu Ngu, Yến Thú Chi là người nắm quyền quân đội Khi đó gần như là nhân vật quyền lực nhất ở nước Z.”
“Mẹ của cậu ta cũng không phải người tầm thường, Kỷ Thanh, cha của bà, Kỷ Tiên Tri, từng là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao.”
“Không chỉ cha mẹ cậu ta, mà các chú bác, cô dì của Yến Thiếu Ngu cũng đều giữ những vị trí cao Thế lực gia tộc của bọn họ rất mạnh, là trâm anh thế gia thực sự Nếu như nhà họ Yến không sụp đổ thì con nghĩ con có thể liên quan gì đến Yến Thiếu Ngu?”
Lâm Cẩm Thư nói bằng giọng điệu bình thản, trong lòng cũng có chút cảm thán Nếu Cố Nguyệt Hoài quen Yến Thiếu Ngu trước khi nhà họ Yến sụp đổ thì việc đó không khác gì kết hôn với hoàng gia quý tộc Đây là sự chênh lệch cực kỳ lớn, là điều mà không ai dám nghĩ đến Đáng tiếc, nhà họ Yến bây giờ đâu còn gì, cô không những không được lợi lộc gì mà còn bị liên lụy