Ý của Cố Nguyệt Hoài đã rất rõ ràng: Cảm ơn bà đã nói cho tôi biết chuyện này, nhưng tôi không nghe Cô mở cửa bước ra ngoài, tự cười chế giễu Lúc mới sống lại, cô còn nghĩ Lâm Cẩm Thư bị mẹ chồng hành hạ, đến hai đứa con ruột của bà ta dưới sự nuôi dạy của mẹ chồng cũng không hề thân thiết với bà ta Cô đã từng nghĩ rằng liệu có nên thay đổi cuộc sống của bà ta, cứu bà ta khỏi cảnh “nước sôi lửa bỏng” này không Nhưng hôm nay nhìn thấy, xem ra đúng là cô tự mình đa tình Lâm Cẩm Thư cần người khác cứu sao “Bé con…” Đầu Lâm Cẩm Thư vang lên một tiếng ong ong, từ khi biết Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu đang yêu nhau, sợi dây căng thẳng trong lòng bà ta liền đứt phựt, bà ta không biết nếu Cố Nguyệt Hoài cứ mãi cố chấp như thế thì sẽ gặp phải chuyện gì nữa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài vừa bước chân ra ngoài thì suýt chút nữa dẫm lên chân một người Sắc mặt cô lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn người vừa đến Ông ta mặc một bộ vest cắt may vừa vặn, tóc được chải gọn gàng ra sau, trên sống mũi đeo một chiếc kính, trông rất trí thức, rất có phong thái của người làm quan Tần Vạn Giang, ông ta về nhanh thật Ông ta mỉm cười xin lỗi Cố Nguyệt Hoài: “Xin lỗi, tôi vừa mới đến, chưa kịp gõ cửa.”
Dù Tần Vạn Giang nói xin lỗi, nhưng giọng điệu lại không mang theo bao nhiêu cảm xúc, rõ ràng là chỉ xin lỗi cho có lệ Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng nhìn ông ta một cái, lắc đầu nói: “Không sao, tôi cũng đang định đi.”
Tần Vạn Giang im lặng một lúc, giữ lại: “Ở lại ăn cơm đi, hôm nay sinh nhật mẹ cô nên bà ấy rất mong có cô ở bên cạnh.”
Cố Nguyệt Hoài cúi đầu, bình tĩnh từ chối: “Xin lỗi, tôi còn phải về làm việc.”
Cô không còn là Cố Nguyệt Hoài ngu ngốc, ngây thơ của đời trước nữa Đương nhiên cũng sẽ không vì mấy câu nói của Tần Vạn Giang mà thật sự cho rằng ông ta và Lâm Cẩm Thư thực lòng muốn chăm sóc cô, giúp đỡ cô Họ có con ruột của mình, tại sao phải đối xử đặc biệt với cô Tình yêu của Tần Vạn Giang dành cho Lâm Cẩm Thư không thua gì Cố Chí Phượng Nhưng có lẽ, ở vị trí quyền cao chức trọng đã lâu nên tình yêu của ông ta mang nhiều tính chiếm hữu Đối với đứa con của Lâm Cẩm Thư và “chồng cũ” sinh ra, ông ta sẽ không có bao nhiêu thiện cảm Lâm Cẩm Thư nghe thấy tiếng động, thuận tay lau đi giọt nước mắt ở khóe mắt, đứng dậy tiến tới: “Lão Tần về rồi đấy à.”
Tần Vạn Giang nhìn thấy Lâm Cẩm Thư, ánh mắt đầy thâm ý đằng sau cặp kính liền trở nên dịu dàng: “Đi thôi, xuống ăn cơm nào.”
Lâm Cẩm Thư gật đầu, nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Bé con, chúng ta…”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu chào hai người: “Không làm phiền mọi người nữa.”
Nói xong, cô liền đi xuống lầu trước, nhưng khi thấy cảnh tượng náo nhiệt dưới lầu, sắc mặt cô càng lạnh lùng hơn Dù đã biết vào nhà họ Tần thì sẽ không có chuyện gì tốt đẹp xảy ra, nhưng khi chuyện xảy ra thật, cô vẫn không nhịn được muốn chửi thề Khác hẳn với sự yên tĩnh lúc cô mới đến, phòng khách rộng rãi ban đầu bây giờ nhìn đâu cũng thấy người nhà họ Tần Gia đình họ Tần nói chính xác thì rất đông, trên có một người già, chính là mẹ của Tần Vạn Giang, bà cụ Tần Con cái có bốn người, hai nam hai nữ, có thể nói là một gia đình hoàn hảo, thực sự đáng ngưỡng mộ Tần Vạn Giang và Lâm Cẩm Thư đều kết hôn lần thứ hai, vợ trước của ông ta vì khó sinh đứa con thứ hai mà không qua khỏi Để lại cho Tần Vạn Giang một trai một gái, con trai lớn chính là Tần Mục, người suýt chút nữa kết hôn với Diêu Mỹ Lệ Tần Mục với Tần Vạn Giang có vài nét giống nhau, cũng đeo kính, cầm sách ngồi trên ghế sofa như một học giả già Tính cách anh ta lười biếng, làm việc chậm chạp, trên người hoàn toàn không có sự sắc bén của con nhà quan, trông rất dễ tiếp cận Cô đã từng tiếp xúc với Tần Mục một thời gian, biết anh ta thực sự trong ngoài như một, là một người đơn giản Sau này khi kết hôn đã lấy một cô gái bình thường, cũng đơn giản Vậy nên người này không quá được Tần Vạn Giang và bà cụ Tần yêu thích Người con thứ hai tên là Tần Dung, đang ngồi bên cạnh Tần Mục, ôm một cốc sữa, ánh mắt hứng thú nhìn về phía cô So với Tần Mục hiền lành, thì Tần Dung được yêu thích hơn Cô ta đẹp kiểu tri thức, mặc áo len trắng, trông rất thời trang Người thứ ba tên là Tần Hoa Hảo, người thứ tư là Tần Nguyệt Viên, hai người này là cặp song sinh Từ tên gọi có thể thấy Tần Vạn Giang rất thích Lâm Cẩm Thư, “Hoa Hảo Nguyệt Viên” mang ý nghĩa rất đẹp Chỉ là, Tần Vạn Giang không quan tâm nhiều đến việc giáo dục con cái, trái tim chia thành hai phần, một nửa dành cho Lâm Cẩm Thư, nửa còn lại dành cho công việc của mình, bình thường rất ít khi có thời gian ở cùng các con Lâm Cẩm Thư lại rất quan tâm đến cặp song sinh, tiếc là bà cụ Tần ghét bà ta nên không cho bà ta tiếp xúc với con cái Nói đến cặp song sinh, không thể không nhắc đến chủ nhân thật sự của nhà họ Tần, đó chính là bà cụ Tần đây Bà cụ Tần là một người phụ nữ nông thôn chính gốc, thời trẻ sống cuộc sống vất vả, ăn không no mặc không đủ, còn phải nuôi mấy đứa con Cũng may thay là nỗ lực của bà cụ cũng được đền đáp, con cái thành đạt, làm quan Người nghèo đột nhiên giàu có sẽ trở nên nhỏ nhen, bà cụ Tần là ví dụ đặc biệt điển hình cho câu nói này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bà cụ thích mặc những bộ quần áo đắt tiền, không cần biết có phù hợp với mình hay không, thích hành hạ con dâu Đặc biệt khi Tần Vạn Giang thiên vị Lâm Cẩm Thư thì sự hành hạ này sẽ càng nghiêm trọng hơn Có lẽ bà cụ nghĩ rằng mình đã vất vả nhiều năm mới có được cuộc sống như bây giờ, vậy mà Lâm Cẩm Thư chỉ dựa vào khuôn mặt đã có thể chiếm được trái tim của con trai nên đâm ra không hài lòng Ngoài ra, bà cụ Tần cũng thực sự ghét dáng vẻ cô chiêu nuôi hoa nuôi cỏ của Lâm Cẩm Thư Lâm Cẩm Thư là cô chiêu danh giá đích thực, năm đó cũng coi là môn đăng hộ đối với Cố Chí Phượng Nếu không bà ta cũng sẽ không vì không chịu nổi cuộc sống nông thôn mà bỏ rơi con cái, trở về với cuộc sống phú quý mà mình quen thuộc Cũng vì ghét nên khi có cơ hội bà cụ Tần liền muốn cảnh cáo, dạy dỗ Lâm Cẩm Thư một phen Dù Tần Vạn Giang có thích Lâm Cẩm Thư đến mức nào thì cũng có ích gì Trên có mẹ già đè ép thì cũng chỉ có thể khuyên Lâm Cẩm Thư nhẫn nhịn Mà sự hành hạ lớn nhất của bà cụ Tần đối với Lâm Cẩm Thư, không gì hơn việc tự tay nuôi dạy cặp song sinh do bà ta sinh ra Chúng cũng học được bảy tám phần tính cách của bà cụ Tần, miệng mở ra là nói những lời khinh thường như “đồ nhà quê”, “người nhà quê”, “thứ quê mùa” Dường như không chế giễu người khác thì không thể thể hiện được thân phận của mình Cả gia đình họ Tần sống cùng nhau, cuộc sống hàng ngày có bao nhiêu ồn ào lộn xộn cũng không kể hết, mà bây giờ lại có thêm một người là Cố Duệ Hoài - con của Lâm Cẩm Thư và Cố Chí Phượng, tình cảnh này cũng giống như đời trước của cô khi đến nhà họ Tần ở nhờ vậy Nghĩ đến đây, ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài nhàn nhạt lướt qua Cố Duệ Hoài đang đứng bên cửa sổ, sắc mặt u ám Hai người bọn họ đã lâu không gặp nhau Ừm.. người từng vì Điền Tĩnh mà khoe khoang, cho rằng chỉ cần có tình yêu là có cả thế giới [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Giờ đây, Cố Duệ Hoài hoàn toàn như biến thành một người khác, dường như cậu ta bị cô lập, đứng bên cửa sổ không nói một lời, giống như một cái bóng không có sự hiện diện Ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài rất nhạt, rất nhạt, như đang nhìn một người xa lạ không có chút liên quan.