Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 310: Yến Thiếu Ngu gửi thư





Sự lo lắng của Cố Nguyệt Hoài kéo dài ròng rã hai mươi ngày, qua hai ngày nữa là đến Tết âm lịch
Khoảng thời gian này không xảy ra chuyện gì nên cũng không có gì đáng nói, chỉ có hai chuyện đáng để nhắc tới
Chuyện thứ nhất là, quan hệ giữa Cố Đình Hoài và Bạch Mai bỗng nhiên có sự nhảy vọt, tuy rằng vẫn chưa tỏ tình nhưng ai cũng có thể nhận ra được bầu không khí mập mờ giữa hai người họ
Xem ra khoảng thời gian này anh ấy đưa người ta về nhà không uổng công rồi
Mấy ngày nay Cố Nguyệt Hoài chăm chỉ học hành, cô muốn đọc cho tường tận, đọc cho thông hiểu, gặp phải vấn đều nào không hiểu thì mời Bạch Mai đến nhà làm giáo viên phụ đạo
Cứ như vậy, xem như gián tiếp tạo điều kiện cho Cố Đình Hoài
Quan hệ giữa Bạch Mai và Cố Nguyệt Hoài càng ngày càng thân thiết, hai người đã thật sự trở thành những người bạn thân của nhau
Cô ấy cũng không giấu chuyện Hoàng Thịnh thường xuyên làm phiền
Nhưng mà, có lẽ gần đây Hoàng Thịnh cảm thấy cô ấy nhàm chán, khó theo đuổi quá nên đã lâu rồi anh ta không đến đại đội Phiền Căn để quấy rầy cha mẹ cô ấy
Dường như người này đang dần biến mất khỏi cuộc đời của cô ấy
Bạch Mai đã trở nên nhẹ nhõm hơn, ngày nào cũng đến nhà họ Cố với khuôn mặt tươi cười
Chuyện thứ hai là, chuyện khi trước Cố Nguyệt Hoài đi báo án, cảnh sát nhân dân tìm đến nhà để bàn bạc với cô kỹ hơn về Điền Tĩnh
Tất nhiên bọn họ sẽ không đề cập đến Tống Kim An, họ chỉ bảo là qua quá trình điều tra, chứng cứ không đủ vân vân, nói một cách qua loa tắc trách
Cố Nguyệt Hoài cũng không làm khó dễ, dù sao cấp trên dặn dò thế nào thì cấp dưới làm theo thôi, bọn họ cũng không phải là người trực tiếp đưa ra quyết định như thế
Ngoài chuyện này ra, cảnh sát nhân dân còn nói việc Nhậm Thiên Tường bị bắt bỏ tù không phải vì tội làm nhục phụ nữ mà là vì đột nhập trộm cắp
Cô không biết Tống Kim An có nhúng tay vào đó hay không, nhưng trong vòng vài năm nữa Nhậm Thiên Tường sẽ không được ra ngoài
Hai chuyện này xem như là chuyện lớn duy nhất trong khoảng thời gian này, những chuyện khác đều không đáng kể
Cố Nguyệt Hoài gần như trở thành người vô hình ở [Nhật báo Quần Chúng], công việc ra sao thì làm thế nhưng cô đã không còn nhiệt tình như trước nữa
Đến giờ thì đi làm, đến giờ thì tan làm, không ở lại lâu
Vì chuyện này mà Vạn Thanh Lam và Hoàng Bân Bân khuyên cô để tâm nhiều hơn
Bùi Dịch rời huyện Thanh An trở về thành phố Chu Lan
Không bao lâu sau, vì công việc tin tức vô cùng ổn định ở đại đội Liễu Chi mà Lưu Tường cũng rời huyện Thanh An theo Bùi Dịch đến thành phố Chu Lan
Cứ như vậy, cuộc sống ở đơn vị trở nên bình thường hơn
Hôm nay, Cố Nguyệt Hoài tan làm như thường, lúc về đến cửa nhà thì nhìn thấy một người đưa thư
Ánh mắt cô sáng bừng, bước nhanh đến: “Xin chào đồng chí, đến đưa thư sao?”
Người đưa thư mặc đồng phục màu xanh lục ngẩng đầu nhìn cô, cậu trai vẫn còn trẻ, nhìn thấy một cô gái đẹp nên hơi xấu hổ, cậu ấy lục lọi những bức thư trong túi đeo vai, lấy ra một bức thư ở giữa: “Là, là thư của đồng chí Cố Nguyệt Hoài.”
Cố Nguyệt Hoài hơi nín thở, nhìn người đưa thư với ánh mắt long lanh: “Gửi từ tỉnh H phải không?”
Đã hơn hai mươi ngày cô không nhận được tin tức về Yến Thiếu Ngu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mấy ngày nay trong lòng cô vừa căng thẳng vừa sợ hãi, nhưng cô hoàn toàn không biết cụ thể quân khu tám mà Yến Thiếu Ngu đang ở là nơi nào, không thể viết thư, lại càng không có cách nào đi tìm anh cả
Người đưa thư cúi đầu nhìn thoáng qua bức thư, gật đầu nói: “Phải, là từ tỉnh H, cô là đồng chí Cố Nguyệt Hoài sao?”
Cố Nguyệt Hoài vội vàng gật đầu: “Phải, là tôi.”
Người đưa thư giao thư lại cho cô, sau đó liền lái xe đạp đi đến nhà tiếp theo để đưa thư
Những người đưa thư này hoạt động mạnh ở khắp các vùng quê, trong thời kỳ giao thông không tiện, thông tin chưa phát triển thì trọng trách đưa những bức thư của người tha phương về đến tay người thân của họ là một nghề nghiệp vô cùng vĩ đại, đáng được người khác tôn trọng
Cố Nguyệt Hoài cầm bức thư trong tay, tâm trạng hơi phấn khích
Cô chạy vào trong phòng, ngồi trước bàn rồi châm đèn dầu lên, nhìn kỹ những con chữ trên bức thư
Nét chữ cứng cáp, phóng khoáng không hề gò bó, đúng thật là chữ viết của Yến Thiếu Ngu rồi
Trên thư có mã bưu chính, địa chỉ của người nhận thư và địa chỉ của người gửi vân vân
Cố Nguyệt Hoài nhìn kỹ địa chỉ của người gửi thư: “Quân đoàn một linh tám quân khu tám thành phố Hoài Hải tỉnh H.”
Xem xong cô liền vội vàng mở thư ra, thư không dài, chỉ vỏn vẹn có hai trang
Nhưng đối với Cố Nguyệt Hoài đây chẳng kém gì thần dược làm dịu đi cảm xúc căng thẳng của cô trong khoảng thời gian này
[Đồng chí Nguyệt Hoài thương mến:
Nhìn chữ như thấy người
Anh đã bình an đến được quân khu tám, trở thành một chiến sĩ hải quân nhân dân đầy vinh dự
Xin đừng lo lắng, anh sẽ viết thư thường xuyên để báo về tình hình gần đây
Năm mới đã sắp gần kề, chúc em năm mới vui vẻ
Trân trọng, kính thư
-- Thiếu Ngu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-- 1
12
1973]
Cố Nguyệt Hoài đọc nội dung chán ngắt trên thư, khóe môi cong lên thật sâu
Cô hít sâu một hơi, vội vàng lấy ra một vài trang thư sạch sẽ và cả bút máy, cẩn thận nắn nót đặt bút xuống, viết thư trả lời
Cô có rất nhiều rất nhiều điều muốn nói nhưng lại lo rằng anh phải chịu nhiều áp lực ở quân khu nên chỉ nói mấy chuyện lặt vặt hàng ngày trong nhà, ví dụ như Thiếu Đường đã cao lên rồi, Thiếu Ương đã có thể ngồi được rồi vân vân
Cuối cùng, phần đề chữ lại vô cùng mặt dày viết “Đồng chí Cố Nguyệt Hoài nhớ anh”
Cố Nguyệt Hoài thổi trang thư, chờ chữ khô hẳn rồi mới gập lại, chuẩn bị ngày mai lúc đi làm thì gửi
Cố Nguyệt Hoài dẹp bức thư mình viết xong bèn cấm lấy thư của Yến Thiếu Ngu ra ngoài
Yến Thiếu Ly khoanh hai tay, dường như hơi đăm chiêu quan sát Cố Nguyệt Hoài: “Nguyệt Hoài, chị lạ lắm nha, chị làm gì đấy
Sao mà cứ lén la lén lút vậy
Ban nãy em nghe thấy tiếng mở cửa, lúc ra khỏi phòng là đã chẳng thấy bóng dáng chị đâu mà chị đã chui vào trong phòng rồi.”
Khi nói chuyện, cô ấy nhẹ nhàng huých vai Cố Nguyệt Hoài một tí, nhìn Cố Nguyệt Hoài với vẻ nghi ngờ, giọng điệu hơi tủi thân: “Ban nãy em nghe được hết rồi, có người gửi thư cho chị, không phải là người anh cả mới đi vài ngày của em đâu nhỉ
Chị thay lòng đổi dạ rồi chứ gì?”
Cố Nguyệt Hoài tức giận lườm cô ấy, đưa bức thư trong tay cho cô ấy: “Này, thư mới về của người yêu đấy.”
Yến Thiếu Ly ngẩn tò te, cô ấy không ngờ Cố Nguyệt Hoài lại thẳng thắn thừa nhận như vậy
Tay cô ấy hơi run rẩy, nhận lấy thư nhìn thử, khi nhìn đến mấy chữ “quân khu tám” cô ấy mới biết người yêu đấy là ai
Lúc này cô ấy vui mừng khôn xiết: “Là thư của anh cả
Cuối cùng anh cả cũng gửi thư về rồi!”
Nét tươi cười trên khuôn mặt Yến Thiếu Ly không thể che giấu, cô ấy huơ huơ bức thư trong tay chạy vào trong phòng: “Anh hai
Anh cả gửi thư rồi nè!”
Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, hô to vào trong phòng: “Anh cả, anh làm cơm tối đi nhé, em về phòng đọc sách đây!”
Cố Đình Hoài vén rèm bước ra, cười nói: “Đã nấu cháo xong rồi, chỉ còn hấp bánh bao nữa là xong.”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười gật đầu, quay trở về phòng đọc sách y học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai mươi ngày nay không uổng phí công sức, giờ đã hiểu tường tận được một quyển, xem như cũng có hiểu biết vô cùng lý thuyết về y học, cô cũng càng ngày càng cảm thấy con đường này không dễ đi chút nào
Nhưng mà, điều đó không đả kích được lòng tin của cô, dù sao y thuật càng khó thì càng chứng minh năng lực của cô tốt đến nhường nào
Không gian Sumeru tươi tốt um tùm, sức sống tràn trề, thân là ký chủ như cô mỗi ngày đều cảm thấy sức khỏe, tinh thần và thể lực rất dồi dào, trí nhớ cũng tốt hơn nhiều so với trước đây, đọc sách y học đúng thật là làm ít công to. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.