Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 313: Cùng ăn cơm tất niên tết Âm Lịch




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bây giờ Bạch Mai đã biết hết các thành viên trong nhà họ Cố, cô ấy nhìn Yến Thiếu Ly với ánh mắt hâm mộ
Cô ấy nhỏ giọng nói: “Nguyệt Hoài, cô đối xử với Thiếu Ly thật tốt.”
Nói thật là chẳng ai lại đi may quần áo mới cho thanh niên trí thức sống nhờ trong nhà mình cả
Mặc dù sau này có thể Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Ương sẽ là em gái chồng, em trai chồng của Cố Nguyệt Hoài, nhưng bây giờ cô và Yến Thiếu Ngu vẫn còn chưa kết hôn, tận tâm như thế, cho dù là ai cũng không nhịn được cảm thán một câu “Đầu óc mê muội!”
Lỡ như Yến Thiếu Ngu không về được, hoặc là tương lai có tiền đồ rồi chướng mắt cô thì sao
Cố Nguyệt Hoài nhỏ giọng cười, đuôi mắt hơi nhướng lên nói: “Vậy cô nói đúng rồi, tôi luôn đối xử với người nhà rất tốt.”
Lời này của cô còn có chút ám chỉ, mặt Bạch Mai đột nhiên đỏ ửng
Tất nhiên Vương Mỹ Hoa cũng nghe thấy những lời này, đôi mắt chuyển động nhanh như chớp, nghĩ tới mấy đứa nhỏ nhà họ Cố đều đã tới tuổi rồi
Bà ta cảm thấy không phải rất đúng dịp sao
Nhà bà ta có hai cô con gái, một người đã kết hôn nhưng một vẫn còn nhỏ đấy
Mọi người đều ở chung trong một đại đội nên cũng nắm được tình hình nhà họ Cố hiện tại khá tốt, có một cô em chồng giỏi giang như Cố Nguyệt Hoài sau này còn gì phải lo lắng chứ
Vương Mỹ Hoa càng nghĩ càng cảm thấy hài lòng, bà ta nói: “Tiểu Cố à, anh cả cháu cũng tới tuổi kết hôn rồi nhỉ
Thím có thể giới thiệu cho thằng cả một cô con gái xinh đẹp, được không?”
Bà ta vừa nói xong, Cố Nguyệt Hoài còn chưa kịp phản ứng gì, Bạch Mai đã cảm thấy căng thẳng
Cô ấy mím môi nhìn Vương Mỹ Hoa, mặc dù cô ấy biết đây chỉ là suy nghĩ đơn phương của bà ta, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện Cố Đình Hoài sẽ đi xem mắt, được người ta giới thiệu các cô gái khác, trong lòng cô ấy đã cảm thấy khó chịu rồi
Vương Mỹ Hoa chẳng quan tâm Bạch Mai nghĩ thế nào, bà ta nói: “Tiểu Cố, Lệ Lệ nhà thím rất xinh đẹp, nó mười chín tuổi, xứng đôi với anh trai cháu lắm
Cháu xem thử thế nào
Hay là buổi tối thím nói Lệ Lệ qua nhà cho cháu gặp mặt nhé, được không?”
Cố Nguyệt Hoài chẳng hề ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: “Cảm ơn thím, có điều anh cả cháu sắp có người yêu rồi.”
Nghe vậy, trong lòng Bạch Mai cũng cảm thấy bớt thấp thỏm lo âu, cô ấy nhìn Cố Nguyệt Hoài, có chút ngượng ngùng
Đương nhiên cô ấy biết “người yêu” Cố Đình Hoài trong câu nói của Cố Nguyệt Hoài là ai, cô ấy không bài xích thân phận mới này, nhưng con gái như cô ấy không tiện chủ động nói những lời như thế, phải để Cố Đình Hoài nói mới được
Cô ấy rất thích không khí ở nhà họ Cố, có thể gia nhập vào gia đình như vậy cũng là một điều may mắn
“Thế à!” Vương Mỹ Hoa có hơi thất vọng, nhưng lại nhanh chóng đánh trống phấn chấn tinh thần, nói: “Không sao cả, không phải cháu còn anh hai, anh ba sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thím đã thấy anh ba của cháu rồi, Tích Hoài không tệ, trông cũng đẹp trai, xứng đôi với Lệ Lệ nhà thím lắm!”
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Vương Mỹ Hoa: “Xin lỗi thím, anh ba của cháu còn trẻ, hơn nữa anh cả còn chưa kết hôn, dẫu gì anh ấy cũng không thể nào kết hôn sớm hơn cả anh cả mình được.”
Cô có chị dâu ba của mình rồi, mặc dù hiện tại chị ấy đang ở Thủ đô, đường xá xa xôi, nhưng cô đã nhận người chị dâu này rồi
Vương Mỹ Hoa thấy Cố Nguyệt Hoài hoàn toàn không có ý kết thân với nhà mình thì không khỏi bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ, chỉ là một cô em chồng mà thôi, làm sao quyết định chuyện hôn sự của anh trai được chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà ta chuẩn bị qua nói chuyện với Cố Chí Phượng, ông là người lớn, chắc chắn sẽ quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của bọn nhỏ, bà ta chỉ cần nói tốt về Lệ Lệ nhiều một chút thì có thể nắm được cuộc hôn nhân này, tới lúc đó người được mặc áo mới không phải là con gái bà ta sao
Vương Mỹ Hoa nghĩ như thế, trong lòng lập tức cảm thấy sảng khoái
Bà ta vui mừng hớn hở nói: “Được rồi, vậy thím không quấy rầy cháu nữa
Các cháu tranh thủ thử đồ trước năm mới nhé, nếu không vừa thì mang qua để thím sửa lại, chỗ phường bông vẫn còn có việc, thím về trước đây.”
Nói xong, Vương Mỹ Hoa không đợi Cố Nguyệt Hoài nói thêm đã vội vàng bỏ đi
Cố Nguyệt Hoài nhìn theo bóng lưng bà ta, cô nhíu mày, quay lại nhìn quần áo mới trên giường rồi thở dài
Tiền tài cám dỗ lòng người, mấy lời này quả không sai
Vương Mỹ Hoa vừa đi không bao lâu thì Yến Thiếu Ly đã thay xong quần áo đi ra
Cô gái mười tám tuổi mặc áo màu hồng nhạt, đôi con ngươi đen lánh trên gương mặt xinh đẹp không biết vì cảm động hay vui mừng mà hai má đỏ ửng, cả người đều tỏa ra hơi thở trẻ trung hoạt bát
“Nguyệt Hoài, chị Bạch Mai, có đẹp không?” Yến Thiếu Ly đứng trước mặt hai người họ, thậm chí còn xoay một vòng
Đôi mắt Bạch Mai cong cong cười, giơ ngón cái về phía cô ấy: “Đẹp lắm
Thiếu Ly nhà chúng ta càng ngày càng xinh đẹp!”
“Thật sao?” Yến Thiếu Ly mở to mắt nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài
Cố Nguyệt Hoài nhỏ giọng cười: “Đương nhiên rồi, chiều cao vừa phải, nhan sắc cũng nở rộ.”
Trong chớp mắt đôi mắt cười của Yến Thiếu Ly cong thành hình trăng khuyết, cô ấy đi lại sờ sờ cái áo khác trên giường, vừa vui mừng lại có thêm chút lo nghĩ: “Mấy thứ này đắt lắm đúng không
Nguyệt Hoài, tiền chị kiếm được đều chi cho bọn em, thế này…”
Cô ấy cảm thấy xấu hổ, bất tri bất giác bọn họ lại giống như đỉa hút máu Nguyệt Hoài
“Mỗi ngày chị đi làm là ai ở nhà dọn dẹp nhà cửa
Thiếu Đường là chị mang về, cũng xem em ấy như em ruột, nhưng từ khi em tới, có phải chị không cần phải lo lắng nhiều nữa đúng không
Tất cả đều nhờ có em đó.”
“Thiếu Ly, em không cần phủ định bản thân, em đã làm không ít việc cho gia đình này rồi.”
Cố Nguyệt Hoài nhỏ giọng an ủi, còn vươn tay xoa đầu Yến Thiếu Ly
Cổ họng Yến Thiếu Ly chua xót, vành mắt đỏ ửng, sau khi cảm động một lúc, cô ấy nhịn không được bĩu môi, vừa khóc vừa cười nói: “Rõ ràng tuổi chị cũng gần gần tuổi em lại đi xoa đầu em, chiếm món hời lớn ghê!”
Bạch Mai cười khúc khích nói: “Thiếu Ly, em nói sai rồi, Nguyệt Hoài là chị dâu của em, sao không thể xoa đầu em chứ?”
Mọi người cười cười nói nói một lúc lâu, Cố Tích Hoài tỉnh giấc
Cậu ấy tức giận vén rèm đi ra, vừa tính khịa bọn họ nói chuyện quá ồn ào thì nhìn thấy quần áo được để bên lò sưởi, ánh mắt sáng lên, ngạc nhiên hỏi: “Có quần áo mới hả
Nguyệt Hoài, em mua hả?”
Đã rất nhiều năm rồi nhà bọn họ không mua quần áo mới, bây giờ nhìn thấy, thật sự vui mừng đó
Cố Nguyệt Hoài cười nói: “Anh đi thử đi, còn cả Thiếu Ương nữa, phiền anh ba giúp em ấy xem thử xem có vừa người không?”
Đây là năm mới đầu tiên kể từ sau khi cô sống lại, chỉ mong tất cả mọi người đều có thể vui vẻ, bây giờ xem ra không phí công may quần áo mới, mặc đồ mới nghênh đón năm mới, hy vọng sau này năm nào cũng đều có thể như thế. 
“Đi nào!” Cố Tích Hoài nhận lấy quần áo, mỉm cười đi vào trong phòng
Yến Thiếu Ly sờ sờ quần áo trên người, nhìn về phía Bạch Mai, giọng nói mong chờ: “Chị Bạch Mai, sau Tết chị có tới không, chúng ta cùng nhau ăn cơm tất niên, cùng nhau đón giao thừa nhé?”
Ăn Tết nên quây quần sum họp, cô ấy hy vọng tất cả mọi người có thể ở chung với nhau
Nghe thế, ánh mắt Bạch Mai ảm đạm, trong lòng cô ấy hiểu rõ cha mẹ cô ấy sẽ không cho cô ấy đón giao thừa ở bên ngoài, nhưng lại không muốn khiến Yến Thiếu Ly thất vọng, vì thế cô ấy mỉm cười thật tươi nói: “Chị sẽ cố gắng, cố gắng tới.”
Nói xong cô ấy chuyển qua chuyện khác: “Nguyệt Hoài thì sao
Đơn vị cô không được nghỉ à?”
Cố Nguyệt Hoài nhún vai: “Không được nghỉ, có điều cũng không có việc gì, mọi người cùng nhau tụ tập ăn bữa cơm đoàn viên, đón giao thừa, không sao cả.”
Ý nghĩa của Tết với người dân không cần nói cũng biết, nhưng tình hình hiện tại căng thẳng, người dân hưởng ứng lời kêu gọi “Chuyển cách mạng thành Tết xuân”, đơn giản mà nói chính là “Vì cải cách mà đẩy nhanh sản xuất”, ngày Tết không về nhà, “Ba mươi không dừng chiến đấu, mùng một vẫn kiên trì làm việc!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.