“Ha ha, năm nay là năm đầu tiên chúng ta cùng nhau đón năm mới, nhất định phải tập hợp rồi.” Tay Yến Thiếu Ly nắm chặt thành nắm đấm, trên gương mặt xinh đẹp ngập ý cười, có điều khi nhớ tới cha mẹ, đáy mắt cô ấy vẫn có chút ảm đạm Cô ấy hy vọng có một ngày cha mẹ có thể trở về, như vậy mới thực sự là đoàn viên [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài nhỏ giọng cười nói: “Được, vậy hôm tất niên chị sẽ nấu một mâm cơm, chúng ta cùng nhau ăn mừng.”
Yến Thiếu Ly hơi gật đầu, còn đi lại nắm chặt lấy Bạch Mai: “Chị Bạch Mai, hôm đó chị nhất định phải tới đấy.”
Bạch Mai mỉm cười kín đáo nói: “Tối nay ăn gì thế?”
“Vẫn là màn thầu xào rau?” Cố Nguyệt Hoài ngẫm nghĩ, gần đây ở nhà hấp màn thầu, tương đối nhiều, mặc dù nhiệt độ mùa đông thấp giúp đồ ăn không dễ hư hỏng, nhưng để lâu cũng ảnh hưởng tới vị giác, nhà đông người, vừa đúng lúc ăn nhiều một chút Yến Thiếu Ly kéo tay Bạch Mai, trừng mắt nói: “Hì hì, chúng ta còn được ăn màn thầu thì chọn cái gì chứ?”
Bạch Mai cũng cong cong khóe môi, cười dịu dàng Khi mọi người đang nói chuyện, Cố Tích Hoài đã thay quần áo xong đi ra Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên nhìn, đuôi mắt cong lên, không thể không nói, xem ra vóc dáng Cố Tích Hoài rất tốt, mày kiếm mắt sáng, dáng người dong dỏng, đẹp trai thanh cao nhã nhặn, mặc cái áo to lớn màu nâu đậm cũng không khiến cậu ấy trông có vẻ cồng kềnh mà ngược lại càng làm nổi bật gương mặt sáng sủa của cậu ấy Cố Tích Hoài vui mừng, xoa xoa vạt áo, chống nạnh cười nói: “Thế nào Có phải trông rất đẹp không?”
Nghe thế, Yến Thiếu Ly phì một tiếng bật cười, nghiêm túc cười nhạo cậu ấy: “Anh ba Cố, khoan nói tới chuyện người nhờ ăn mặc Phật nhờ mạ vàng, đẹp thì đẹp đấy, nhưng mà, nếu muốn so với anh cả em~”
Cô ấy chưa nói hết câu nhưng ý nghĩa trong đó vô cùng rõ ràng Cố Tích Hoài liếc mắt nhìn cô ấy một cái, tức giận nói: “Sao anh lại phải so với Yến Thiếu Ngu chứ hả?”
Yến Thiếu Ly cười đùa tí tởn mở to mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài, Bạch Mai ở bên cạnh cũng che miệng cười “Hừ, không vui, chẳng vui chút nào luôn!” Cố Tích Hoài hừ một tiếng rồi xoay người đi vào trong nhà Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, chỉ chỉ vào phòng, nói: “Thiếu Ly, em đi xem thử Thiếu Ương thử đồ chưa, xem kỹ xem có chỗ nào không vừa thì chúng ta sửa lại, chị đi nấu cơm đây.”
“Vâng!” Yến Thiếu Ly nhẹ nhàng gật đầu, lanh lợi đi vào trong phòng Bạch Mai nhìn bóng dáng nhanh nhẹn của cô ấy, giọng nói đầy hâm mộ: “Xem ra Thiếu Ly được nuôi dạy rất tốt, ngày nào cũng vui vẻ, hạnh phúc, được anh trai yêu thương còn có rất nhiều người cưng chiều, tốt thật đấy!”
Cố Nguyệt Hoài đang cắt khoai tây, nghe cô ấy nói thế lập tức hiểu cô ấy đang nhớ tới chuyện của bản thân, trong lòng khó chịu không vui Nói tới thì, mặc dù đời trước cô cũng rất khổ, nhưng đó là số mệnh nửa đời sau thăng trầm khó khăn trắc trở, ngược lại nửa đời trước cuộc sống của cô rất tốt, ít nhất Cố Chí Phượng đối xử với cô rất tốt, thật sự là ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rớt Mặc dù Cố Duệ Hoài và Cố Tích Hoài đều không thích cô, nhưng về phương diện người thân trong gia đình, cô chẳng có gì tiếc nuối cả Bạch Mai thật sự đáng thương, cha mẹ nuôi đối xử với cô ấy không ra gì dẫn tới việc cô ấy chưa từng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, ngược lại còn vì bọn họ tham lam mà oan uổng chết sớm, thậm chí cuối cùng kẻ hại chết cô ấy còn ung dung ngoài vòng pháp luật Nói tới việc ung dung ngoài vòng pháp luật, không biết hôm nay y tá bị treo cổ sẽ ra sao, liệu có thể điều tra được Hoàng Thịnh hay không Nghĩ thì nghĩ thế, nói chung kết quả cuối cùng đều sẽ giống nhau, tình cảnh năm nay đói kém, chỉ cần Hoàng Thịnh bỏ ra ít tiền là có thể giải quyết tất cả mọi phiền phức, đừng nói là người ngoài không có chứng cứ, cho dù có đi nữa, cũng sẽ vì những đồng tiền đó mà im lặng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không hiểu sao Bạch Mai cũng nghĩ tới chuyện này, cảm xúc của cô ấy không tốt lắm, lúc giúp Cố Nguyệt Hoài nấu ăn, cô ấy nhỏ giọng nói: “Hy vọng sau này tôi cũng có thể giống như Thiếu Ly, lúc muốn cười có thể thoải mái cười lớn, lúc muốn khóc cũng có thể khóc lớn thành tiếng.”
Cố Nguyệt Hoài im lặng một lúc rồi trấn an cô ấy: “Sau này mọi chuyện đều sẽ tốt hơn, cô cũng sẽ giống như Thiếu Ly vậy.”
Sau khi kiếp nạn của Bạch Mai qua đi, mọi chuyện sau này đều sẽ thuận lợi, bình yên và hạnh phúc Không nói tới những chuyện khác, chỉ cần cô ấy gả cho Cố Đình Hoài, thời gian chắc chắn cũng không chênh là bao, anh ấy là người tính tình trầm ổn và có trách nhiệm, cũng xem như thật lòng thật dạ với Bạch Mai, đối với con gái ở thời đại này mà nói, gặp được người đàn ông tốt chính là may mắn lớn nhất đời Bạch Mai gật đầu cười, không biết có phải cô ấy cũng nghĩ tới Cố Đình Hoài hay không mà gương mặt ảm đạm cũng có tinh thần hơn một chút Lúc này, Cố Đình Hoài và Cố Chí Phượng cũng đã về, sau hơn hai mươi ngày nghỉ ngơi, vết thương của ông đã tốt hơn, có thể đi lại được, tuy rằng đi nhanh vẫn còn hơi đau nhưng đã có thể đi lại bình thường không vấn đề gì Cố Chí Phượng nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Bạch Mai thì hơi ngẩn ra nói: “Bé con, tiểu Bạch Sao hai đứa đã về rồi Không đi làm à?”
Bạch Mai quen thân nói: “Hôm nay được nghỉ ạ, chú đừng chê cháu tới làm phiền nhé?”
“Ha ha, sao thế được chứ Chú còn ước gì ngày nào cháu cũng tới nhà, bé con và Thiếu Ly cũng sẽ vui lắm.” Cố Chí Phượng bị cô ấy chọc cười, không nói tới tâm tư của thằng cả nhà ông, chỉ mỗi việc cô ấy là bạn bè của bé con tới nhà chơi, ông đã vui vẻ lắm rồi Cố Đình Hoài luôn điềm tĩnh phóng khoáng, khi nhìn thấy Bạch Mai thì bỗng nhiên trở nên khách sáo: “Đồng chí tiểu Mai, em tới rồi.”
Anh ấy không chỉ khách sáo ở hành động mà cả ở nét mặt, hai gò má đỏ ửng, ánh mắt sáng rực, rõ ràng bản thân muốn nhìn lâu thêm chút nhưng lại sợ bị cô ấy phát hiện, ánh mắt né phải né trái, khiến người ta cảm thấy buồn cười So ra thì Bạch Mai thoải mái hơn nhiều, cô ấy gật đầu nhẹ với Cố Đình Hoài, thái độ không thân thiện nhưng cũng không xa cách Dù sao bây giờ quan hệ của bọn họ vẫn chưa tiến thêm một bước, nếu biểu hiện thân thiện quá rất dễ bị người ta bàn tán linh tinh Cố Chí Phượng nhìn Cố Nguyệt Hoài đang nấu cơm, càng nghi ngờ hơn: “Bé con, con cũng được nghỉ Tết rồi à Không phải chứ?”
Cố Nguyệt Hoài đang xào đồ ăn, không quay đầu lại mà nói: “Có chút việc nên con về nhà.”
Nghe thế Cố Chí Phượng cũng không hỏi gì thêm, ông biết con gái mình là người có chính kiến, những việc lặt vặt trong cuộc sống và công việc của cô, ông không xen vào, chỉ hy vọng cô vui vẻ là được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Năm tới ông sẽ làm việc thật tốt, tranh thủ kiếm thêm công điểm, không để cô phải vất vả như thế Cố Nguyệt Hoài tranh thủ quay qua nhìn chân ông, hỏi: “Cha, chân của cha có vấn đề gì không Không cần thoa thuốc nữa à?”
Cố Chí Phượng xua tay nói: “Tốt rồi, tốt rồi, cha nhịn vài ngày nay tới buồn bực luôn Buổi sáng cha ăn nhiều lắm, bây giờ vẫn chưa thấy đói nên ra ngoài đi dạo một chút, nấu cơm xong bọn con cứ ăn trước nhé, không cần chờ cha.”
“Khoan đã, cha, cha thử quần áo xem có vừa người không, con mang tới chỗ phường bông của đại đội may đó Trông có vẻ ổn, nhưng không biết có vừa không, cha và anh cả đều thử xem sao, nếu không vừa thì vừa đúng lúc cha cầm qua cho thím Mỹ Hoa sửa lại luôn.”
Cô hất cằm về phía giường đất, ra hiệu cho bọn họ đi thử đồ Cố Chí Phượng kinh ngạc, cười khổ lắc đầu nói: “Một mình con kiếm tiền lại dùng cho cả nhà, người cha già này cảm thấy rất khó chịu Bé con, con phải giữ lại tiền tiết kiệm cho bản thân, cha và các anh con không yếu ớt như thế.”
Cố Đình Hoài yên lặng gật đầu, anh ấy là anh cả trong nhà lại ăn uống của em gái, thật là xấu hổ Anh ấy tính toán ra ngoài tìm việc làm thêm như khiêng gỗ trên lâm trường, hoặc là tới nhà máy than đá đi vác đá, làm thêm một vài việc nặng nhọc bên ngoài, có thể kiếm thêm ít tiền nuôi gia đình Hơn nữa… Cố Đình Hoài ngước mắt nhìn Bạch Mai một chút rồi yên lặng cúi đầu Nếu anh ấy không kiếm đủ tiền sinh hoạt thì sau này sao có thể nuôi sống gia đình Sao có thể cho cô ấy một cuộc sống tốt hơn Bọn họ không thể cứ tiêu tiền của bé con mãi được Nếu cứ như vậy, không nói tới Bạch Mai có tình nguyện gả cho anh ấy không, mà chính anh ấy sẽ cảm thấy bản thân và gia đình đang ăn bám em gái, vô cùng xấu hổ