Bạch Mai đã chủ động tiến cử làm bạn gái của Cố Đình Hoài, đương nhiên Cố Chí Phượng không có ý kiến gì, thiếu điều khóe miệng đã giương đến tận sau tai Bạch Mai xinh đẹp, dịu dàng lại có công việc ổn định, nếu là trước kia, ông thật sự không dám nghĩ sẽ cưới được con dâu thế này vào nhà Mà quan trọng nhất là, con mình rất thích người ta, việc lớn cả đời, vẫn là sống cùng người mình yêu thì mới hạnh phúc được Còn Lệ Lệ thì, thôi quên đi, lúc đầu ông cảm thấy Bạch Mai không coi trọng thằng cả nhà mình, nếu cứ chờ đợi mãi, nói không chừng tới cuối đời vẫn là người cô đơn Cảm giác này ông đã “hưởng thụ” hơn nửa đời rồi, không dễ dàng gì đâu Tuy ông làm cha không đáng tin cậy lắm, nhưng cũng không đến nỗi không tìm được vợ cho con chứ Cố Chí Phượng thoải mái cười: “Tiểu Bạch à, sau này nếu Đình Hoài bắt nạt cháu thì phải nói cho chú biết đó, chú tới thu phục nó!”
Ý tứ trong câu này đã rất rõ ràng rồi, trong phòng tức khắc vang lên âm thanh ồn ào từ đám người Lôi Nghị Hai má Bạch Mai ửng đỏ, vốn dĩ cô ấy còn hơi thẹn thùng, nhưng vừa quay đầu sang muốn nhìn Cố Đình Hoài một cái, đã thấy tai anh ấy đỏ bừng, ngắm dáng vẻ thành thật vò đầu không biết làm gì kia thì cười khẽ ra tiếng, khiến cảm xúc căng thẳng lúc đầu kia bỗng dịu đi rất nhiều Cô ấy cười rộ lên, giọng nói tràn đầy tin tưởng: “Anh ấy sẽ không bắt nạt cháu đâu.”
Yến Thiếu Ly mở to mắt, kêu to: “Nói như vậy, sau này anh cả Cố và chị Bạch Mai chính là một đôi?”
Cô ấy còn đang nghĩ không biết bao giờ hai người này mới đâm thủng lớp cửa sổ giấy mỏng tang kia, tu thành chính quả, không nghĩ tới hai người bất tri bất giác mà tu thành rồi, nói không chừng năm sau sẽ kết hôn luôn Đây quả là việc vui lớn nhất trong năm nay mà Yến Thiếu Ly vừa nói xong, càng làm mặt Cố Đình Hoài và Bạch Mai đỏ hơn Cố Chí Phượng cười to, nhìn về phía Bạch Mai, dịu dàng nói: “Tiểu Bạch này, sau Tết để thằng cả cùng cháu về nhà chào hỏi trước, nếu cha mẹ cháu cũng vừa lòng thì nhà chú sẽ tới ngay để định đại sự, cháu thấy thế nào?”
Vừa nghe vậy, Bạch Mai vốn đang ngượng ngùng bỗng chốc biến sắc Cô ấy mím môi, che đi cảm xúc bối rối của mình, gật đầu nói: “Vâng.”
Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, không biết Hoàng Thịnh có trả thù hay không Tuy Cố Đình Hoài còn chưa tới nhà cô ấy, nhưng nghĩ đến tính tình cha mẹ mình, trong lòng Bạch Mai không tránh khỏi lo lắng, sợ Cố Đình Hoài tới sẽ bị làm khó dễ Cố Nguyệt Hoài nâng mắt nhìn Bạch Mai, hiểu được suy nghĩ trong lòng cô ấy, trầm ngâm một lát rồi nói: “Đến lúc đó để em đi chung với hai người đi.”
Đương nhiên cô sẽ không làm ảnh hưởng gì, có điều ít nhất vẫn có thể che chở cho Cố Đình Hoài và Bạch Mai, không đến mức để hai người họ bị khi dễ rồi còn thành thành thật thật đáp lời Làm cha làm mẹ, nếu đã không muốn làm người thì cũng không cần được người khác tôn trọng Cố Chí Phượng sửng sốt, chần chờ nhìn Bạch Mai một cái: “Con đi cùng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có được không?”
Ông biết tính tình bé con nhà mình thế nào, nếu tới lúc đó cha mẹ nhà gái không đồng ý, khó tránh khỏi sẽ làm khó dễ một chút, âu cũng là chuyện đương nhiên Ông chỉ sợ bé con đi sẽ không cho nhà họ Bạch mặt mũi, đến lúc đó chuyện cũng tan tành Cố Nguyệt Hoài bình thản hỏi lại: “Sao lại không được?”
Cố Chí Phượng xấu hổ cười, liếc nhìn Bạch Mai một cái xong lại quay sang nháy mắt với Cố Đình Hoài Bạch Mai như không cảm nhận được, nhẹ giọng nói: “Không thành vấn đề, Nguyệt Hoài có thể đi cùng.”
Cô ấy tiếp xúc với Cố Nguyệt Hoài đã lâu, đương nhiên cũng rõ tính cách có thù tất báo của người này Kỳ thật có cô đi cùng, cô ấy cũng có thể yên tâm hơn một chút, dù thế nào, bọn họ đều không muốn nhìn thấy Cố Đình Hoài bị khi nhục Cố Chí Phượng nhẹ thở ra, cười với Bạch Mai: “Cũng không còn sớm nữa, hôm nay tiểu Bạch ở lại ăn cơm nhé, còn có đám tiểu Lôi các cháu cũng ở lại ăn cùng luôn đi, hôm nay cũng vất vả rồi.”
Cố Nguyệt Hoài xoay người về phòng đọc sách, vừa vào phòng liền nói: “Anh cả, anh nấu cơm đi.”
Cô vẫn còn hai trang sách chưa hiểu lắm, vừa nãy lại đi ra ngoài giải quyết chuyện ẩu đả nên việc nấu cơm hôm nay giao cho Cố Đình Hoài đi, tay nghề anh ấy không kém, ít nhất nhét đầy bụng đám người trong phòng là không thành vấn đề Cố Nguyệt Hoài ước lượng chừng nửa giờ nữa cơm sẽ xong Cố Đình Hoài rất nghiêm túc thực hiện công tác tiết kiệm, bữa tối chỉ nấu một chút cháo và bánh bột ngô làm từ bột ngô và bột mì, cũng không xào rau mà chỉ lấy dưa muối ra cắt thành từng miếng dài là xong cơm tối Có điều, dù khá đơn sơ nhưng so với mấy món Lôi Nghị và nhóm xã viên ăn khi ở tạm trong nhà dân vẫn ngon hơn Nhóm thanh niên trí thức bọn họ không ở cố định một chỗ quá nhiều ngày, quan hệ giữa ba người Lôi Nghị, Kim Xán và Uông Tử Yên tốt nên cố ý chọn ba nhà nằm gần nhau để làm hàng xóm Vừa rồi bọn họ có thể giúp được Cố Đình Hoài, cũng là trùng hợp Cố Đình Hoài đi tìm bọn họ, nói ngày mai là giao thừa, mời bọn họ về nhà ăn cơm Mấy người bọn họ nói chuyện được vài câu đã phải nhìn Cố Đình Hoài rời đi theo sau Bạch Mai rồi Vốn dĩ không định đi theo nhưng từ xa xa bỗng thấy đám người Hoàng Thịnh chặn đường hai người, dáng vẻ hùng hùng hổ hổ, lúc này bọn họ mới chạy tới Cơm nước xong xuôi, đoàn người nối đuôi ai về nhà nấy, Cố Đình Hoài cũng bắt tay vào làm đèn pin để tặng Bạch Mai Không khí trong nhà phút chốc yên tĩnh lại, Yến Thiếu Ly tự giác thu dọn chén đũa Thuộc tính buôn chuyện của Yến Thiếu Ly được kích hoạt, lớn tiếng nói: “Nguyệt Hoài, chị nghĩ cha mẹ chị Bạch Mai có đồng ý để chị ấy và anh Cố ở bên nhau không Nếu đồng ý thì khi nào bọn họ sẽ kết hôn nhỉ Đến lúc đó chắc anh cả của em vẫn chưa về đâu.”
“Không biết nữa.” Cố Nguyệt Hoài lắc lắc đầu, đi vào phòng Kỳ thật ngoài miệng cô nói không biết, nhưng cô có thể khẳng định rằng, cha mẹ Bạch Mai chắc chắn sẽ không đồng ý Dù là trong lời nói hay là thái độ thờ ơ sau cái chết của Bạch Mai ở đời trước, trong mắt bọn họ Bạch Mai cũng chỉ là một món hàng đang được treo giá mà thôi, chỉ cần ai trả giá cao hơn là có thể mua về Cố Đình Hoài so với Hoàng Thịnh, dù là “tiền tài” hay “địa vị” đều không bằng Xem ra trong mắt cha mẹ Bạch Mai, Hoàng Thịnh đến từ Thủ đô, có thể đưa ra mức giá cao càng hợp với tâm ý của bọn họ hơn Vào đến phòng, Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy Yến Thiếu Ương đang ngồi trên giường, nương theo ánh đèn dầu đọc sách thì sắc mặt thoáng dịu lại: “Thiếu Ương, tình trạng hôm nay thế nào Lưng còn đau không Chị ấn cho em nhé?”
Yến Thiếu Ương có thể ngồi được trong vòng hai mươi ngày, đương nhiên không thể thiếu được công trị liệu của cô Chẳng qua, cô sử dụng các thủ pháp xoa bóp trong sách y để giúp giảm đau, cũng không có ai nghi ngờ gì Có điều vì rất hữu dụng nên Cố Tích Hoài vẫn hay cảm khái cô chính là bác sĩ tương lai Yến Thiếu Ương vội khoát tay, hơi ngượng ngùng nói: “Không cần đâu chị Nguyệt Hoài, em đỡ hơn nhiều rồi Tuy đứng lên vẫn còn hơi đau, nhưng ngồi dựa vào nệm một hồi sẽ không sao nữa, chắc là cũng sắp khỏe hẳn rồi.”
Cố Nguyệt Hoài cũng không cưỡng ép, nói mấy câu với Yến Thiếu Ương xong mới đi vào phòng trong [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngày mai là giao thừa, không chỉ phải dán câu đối, song cửa sổ mà còn phải đốt tùng hương và chuẩn bị các đồ dùng cần thiết khác cho năm mới Cô còn chuẩn bị làm nhân sủi cảo, chay mặn khác nhau, ngày mai sẽ gói sủi cảo, có nhiều người nên số lượng cần gói cũng không ít Mà ngày mai cô còn phải đi làm, chắc chắn không lo được nhiều việc như thế Khi về nhà còn phải ghé qua cung tiêu xã một chuyến, mua hai bình rượu, nước ngọt và kẹo linh tinh Đêm giao thừa, không biết Yến Thiếu Ngu ở quân khu thế nào rồi?