Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 32: Trần Nhân lại đánh người





Trần Nhân thấy Cố Nguyệt Hoài không có phản ứng gì, cô ta chỉ nghĩ là lời nói của mình có tác dụng
Cô ta tiến lên phía trước vài bước, lại nhổ một nắm cỏ khác ném lên người Cố Nguyệt Hoài, cười lạnh: "Có một số người nên bớt mơ mộng đi thôi, không tự soi mặt vào nước tiểu nhìn lại mình xem, trông vừa béo vừa xấu, thế mà còn muốn bay trên cành cây làm Phượng Hoàng cơ à
Cố Nguyệt Hoài đột nhiên động đậy, cô loạng choạng một cái, ngã ngồi trên mặt đất, nhưng bình gốm trong tay vẫn cầm vững vàng
Động tác của cô chật vật nhưng miệng vẫn không nhàn rỗi, hô to: "Đánh người rồi
Trần Nhân lại cay nghiệt với đồng chí cùng giai cấp
Trần Nhân nhìn Cố Nguyệt Hoài giả vờ bị đụng một cách trắng trợn như vậy, sắc mặt trắng bệch, cảnh tượng quen thuộc này lại kéo cô ta vào cơn ác mộng một lần nữa, cô ta có chết cũng không quên được cảnh tượng ngày hôm đó mình bị kéo đến đại đội xử phạt công khai mà không được ai giúp đỡ cả
Môi cô ta hơi run rẩy, lùi lại hai bước, một bước không cẩn thận giẫm chân lên mu bàn chân của Điền Tĩnh, để lại một dấu chân màu đen trên giày trắng hãng Warrior
Điền Tĩnh bị đạp đau, đẩy mạnh Trần Nhân ra, mình cũng giả bộ té ngã
Cố Nguyệt Hoài nhìn cảnh tượng náo nhiệt này, đuôi lông mày hơi nhướng lên, thú vị, thú vị, mọi chuyện đúng là càng ngày càng thú vị
Nhóm xã viên lao động trong ruộng đã sớm mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, làm sao có chuyện họ bỏ lỡ cơ hội hiếm hoi kéo dài công việc tham gia vào cảnh náo nhiệt như thế này cơ chứ
Từng cái cuốc bị quăng xuống đất, họ tràn đầy phẫn nộ chạy về phía bên này
"Trần Nhân lại đánh người à
Không phải cô ta vừa mới được thả ra khỏi đại đội sao
"Ha ha, có một người cậu là đội trưởng dân quân có khác ha
"Lôi Đại Chùy suốt ngày la hét om sòm, vênh vang đắc ý trong đội, nói làm quan đều vì nhân dân mà phục vụ, ông ta phục vụ cho tôi cái gì
Loại người này, đáng lẽ ra phải báo cáo cho công xã giải quyết ông ta từ lâu rồi
"..
Nhóm xã viên đều không có mù, nhà họ Trần ỷ vào mình có quan hệ với Lôi Đại Chùy mà năm nào cũng đều là hộ dư lương thực, ai mà không ganh tỵ cho được
Trong đội chỉ có một lượng lương thực và rau quả như vậy, nếu chia cho nhà họ Trần nhiều hơn thì mỗi nhà sẽ phải nhận ít đi, trước đây hai cha con Trần Khang và Trần Nguyệt Thăng có danh tiếng tốt, lúc trước mọi người gặp họ đều chỉ có thể nịnh bợ nhưng bây giờ đã khác trước rồi
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Trần Nhân lãng phí lương thực, lại cay nghiệt đồng chí cùng giai cấp, Trần Nguyệt Thăng cũng tùy ý ẩu đả với người khác, cả hai đều có vấn đề về đạo đức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một gia đình như thế mà vẫn được làm hộ dư lương thực, ai mà nuốt trôi được lời này
Nhóm xã viên đều mong nhà họ Trần gặp xui xẻo
Điền Tĩnh rụt rè nhìn thoáng qua đám người đang tràn đầy phẫn nộ, nhỏ giọng nói: "Không, không phải vậy đâu, Tiểu Nhân không có đánh Cố Nguyệt Hoài, là cô ta tự té ngã mà
Vốn dĩ là Điền Tĩnh đẩy mạnh Trần Nhân, hai tay cô ta đều bị cỏ khô đâm rách, đau đớn kinh khủng, khi nghe Điền Tĩnh nói như vậy cũng không còn tức giận nữa, đứng dậy nắm lấy cánh tay Điền Tĩnh như hai chị em
Cô ta nói: "Đúng vậy đúng vậy, tôi và chị Điền Tĩnh đang đứng đây nói chuyện, đột nhiên Cố Nguyệt Hoài giả vờ té ngã, nói tôi đánh chị ta, ai nhìn thấy
Tôi hỏi là ai nhìn thấy
Ai nhìn thấy tôi đánh chị ta
Xung quanh yên tĩnh, mọi người đều bận rộn làm việc, ai mà rảnh nhìn phụ nữ đánh nhau chứ
Trần Nhân thấy mọi người đều thành người câm điếc, trong lòng đắc ý nhưng trên mặt không lộ ra, cô ta cười ha ha: "Bình thường Cố Nguyệt Hoài có khi nào xuống đây đâu
Là chị ta cố ý tới đây tìm tôi gây sự đó
Điền Tĩnh lạnh lùng quan sát, cô ta không phải là Trần Nhân, cô ta sẽ không để cho Cố Nguyệt Hoài trở mình
Nhưng đúng vào lúc này, Trần Nhân lại vẽ rắn thêm chân giơ hai tay bị cỏ khô đâm lên: "Mọi người xem vết thương trên tay tôi đi, là do Cố Nguyệt Hoài làm cả đấy
Chị ta đến đây chỉ để trả thù tôi thôi
Điền Tĩnh cau mày, lẳng lặng kéo dài khoảng cách với Trần Nhân
Lý trí mách bảo cô ta là câu nói này không ổn rồi, nhưng cô ta lại không thể nói ra được chỗ nào không ổn
Nhóm xã viên nhìn Điền Tĩnh và Trần Nhân, sau đó lại nhìn Cố Nguyệt Hoài đang ngã ngồi trên mặt đất, bàn luận sôi nổi, có người tin Trần Nhân, có người tin Cố Nguyệt Hoài, cũng có người la hét tìm Hoàng Phượng Anh đến giải quyết mâu thuẫn
Lúc này Trần Nguyệt Thăng nghe thấy tiếng ồn cũng vội vàng chạy tới, anh ta thậm chí còn không thèm nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái mà nắm lấy tay Điền Tĩnh, kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới xem cô ta có bị thương hay không, bấy giờ anh ta mới thở phào nhẹ nhõm
Còn cô em gái Trần Nhân này, Trần Nguyệt Thăng cũng chả thèm quan tâm cô ta ra sao nữa
Sắc mặt Trần Nhân hơi trầm xuống, trong lòng cô ta cũng có chút ý kiến với Điền Tĩnh, còn chưa vào cửa mà anh trai của cô ta đã không nhìn thấy cô em gái này nữa rồi, nếu mà bước vào cửa thì sau này cô ta còn có chỗ đứng trong nhà không đây
"Chuyện gì xảy ra vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ đã bắt đầu vào giờ làm việc rồi, ồn ào cái gì thế
Mọi người không muốn kiếm công điểm nữa phải không
Trần Nguyệt Thăng trầm giọng quát lên
Khi anh ta nói lời này ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, rõ ràng chỉ trách mỗi mình cô mà thôi
Cố Nguyệt Hoài thở dài, chậm rãi từ dưới đất đứng dậy, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ đất trên người, cười như không cười nói: "Bỏ đi, hôm nay chủ nhiệm Hoàng không có ở đây, sẽ không ai lấy lại công bằng cho tôi
Cô nói bóng gió một câu rồi quay người bỏ đi ngay
Trần Nguyệt Thăng chú ý tới ánh mắt kỳ lạ của nhóm xã viên xung quanh, gọi Cố Nguyệt Hoài lại, lạnh lùng nói: "Có chuyện gì thì cứ nói ra, tôi là tiểu đội trưởng của đại đội sản xuất, chẳng lẽ không giải quyết nổi chuyện hai người phụ nữ cãi nhau cỏn con này sao
Lần trước anh ta tùy tiện đánh Nhậm Thiên Tường, nếu không phải trên người Nhậm Thiên Tường mang theo thuốc mê, có chứng cứ rõ ràng thì có lẽ vị trí tiểu đội trưởng thật sự sẽ bị bí thư chi bộ cách chức mất, tuyệt đối không thể làm việc lỗ mãng như trước nữa
"Giải quyết cái gì mà giải quyết
Anh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài đẩy em ngã đấy, nhìn tay em đây nè
Rõ ràng là chị ta đánh người, nhưng chị ta vừa ăn cướp vừa la làng nói là em và chị Điền Tĩnh đánh
Trần Nhân cũng sợ Cố Nguyệt Hoài cứ rời đi như thế nên vội vàng giơ tay đến trước mặt Trần Nguyệt Thăng
Để Trần Nguyệt Thăng nghiêm túc trừng trị Cố Nguyệt Hoài, cô ta còn có một chiêu trò nhỏ, kéo Điền Tĩnh xuống nước
Sắc mặt Điền Tĩnh có chút khó coi, nhưng không thể nói gì trước mặt mọi người, chỉ có thể tiếp tục duy trì hình tượng đóa hoa trắng yếu đuối, trong lòng lại thầm mắng Trần Nhân ngu ngốc
Trần Nguyệt Thăng vui mừng, cười lạnh nói: "Cố Nguyệt Hoài, cô đến đây để gây chuyện đúng không
Không phải cô muốn gặp chủ nhiệm Hoàng sao
Đi, chúng ta cùng đến đại đội
Để tôi xem hôm nay miệng cô còn có thể nói ra được lời hay ho gì nữa
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy cũng chẳng hoảng sợ chút nào
Cô đột nhiên mỉm cười, nhìn về phía Trần Nhân, gằn từng chữ một: "Tôi đánh cô à
Cô hoàn toàn không giải thích gì thêm, ánh mắt cô chỉ quét một vòng qua khoảng cách giữa cô, Trần Nhân và Điền Tĩnh, mọi người vây xem đều hiểu ra, ba người cách nhau hai, ba mét, làm sao mà Cố Nguyệt Hoài đẩy Trần Nhân được
Lời nói dối vụng về này tự nhiên bị vạch trần, Trần Nhân không nhịn được cắn môi, mấp máy nói: "Chị, chị đẩy tôi rồi chạy ra xa, cố ý hãm hại tôi và chị Điền Tĩnh
Ngay khi nói ra câu này, xung quanh vang lên một loạt tiếng thở dài
Trên mặt Trần Nguyệt Thăng cũng xuất hiện vẻ khó xử, hung dữ trừng Trần Nhân một cái, chỉ cảm thấy cô em gái này làm việc không đủ thành công mà lại đủ thất bại
Cố Nguyệt Hoài thở dài, nhìn Trần Nhân bằng ánh mắt thương hại: "Trần Nhân à, sự ngu ngốc của cô khiến tôi cảm thấy qua loa cũng dư thừa
Nói dối mà cũng không biết thì cô còn làm được cái gì nữa đây
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh kể lại toàn bộ sự việc
"Mọi người thấy đấy, bây giờ trên đùi tôi vẫn còn vết bùn đây này
Hôm qua trời mưa, đất trên đồng ruộng còn ẩm ướt nên vết bùn đập vào người trông vô cùng bắt mắt
Tất cả sự việc đã trở nên rõ ràng, nhưng Trần Nhân lại không chịu thừa nhận, cô ta nói: "Chị nói tôi ném là tôi ném sao
Ai nhìn thấy
Lần trước vì lỡ miệng mà cô ta phải chịu thiệt thòi, để lộ chân tướng, lần này cô ta thông minh hơn rồi, dù sao cũng không ai nhìn thấy, chỉ cần cô ta cứng đầu không chịu thừa nhận chẳng lẽ Cố Nguyệt Hoài còn có cách nào chứng minh được sao
Lần này, cô ta muốn Cố Nguyệt Hoài có khổ mà không nói ra được!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.