“Sao bác gái hai lại đến rồi?” Hiển nhiên Cố Tích Hoài cũng không hoan nghênh mấy vị khách không mời mà đến này Cậu ấy chau mày, quay người đối mắt với Cố Nguyệt Hoài, cảm xúc trong mắt hai người đều có hơi vi diệu Người ta vẫn nói không có chuyện gì thì không đến thăm nhà, bình thường Cố Ngân Phượng đã quen nịnh bợ chị cả Nhiếp Bội Lan sống ở trụ sở lớn của Ủy ban Cách mạng huyện, tuy rằng không đến nỗi khịt mũi khinh bỉ Cố Chí Phượng như Nhiếp Bội Lan nhưng bình thường bà ta cũng hiếm khi liên lạc Mấy người Lôi Nghị, Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ nhìn nhau, bỗng nhiên có mấy người lạ mặt đến, vẻ mặt họ cũng trở nên thận trọng Cố Ngân Phượng liếc nhìn mọi người một cái, nghe thấy lời của Cố Tích Hoài, bà ta cúi đầu, chống tay ngồi lên giường sưởi, không vui nói: “Lời cháu nói có ý gì chứ Bác đến nhà em trai bác còn phải báo cáo với cháu sao?”
Vẻ mặt Cố Tích Hoài trầm xuống, vừa định nói chuyện thì nhận được ánh mắt Cố Chí Phượng Cậu ấy mím môi, trợn mắt, lười đọ sức với người ta nữa, cậu ấy vén rèm lên đi vào buồng trong tìm Yến Thiếu Ương Cố Ngân Phượng cười đắc ý, nắm một nắm hạt dưa và kẹo ở trong đĩa, sau đó thân thiện vẫy tay với Cố Chí Phượng: “Nào, thằng tư lại đây, chị nói chút chuyện với em Hiểu Hoa, Tinh Tinh, qua đây ngồi hết đi, chúng ta vừa ăn vừa nói.”
Nói rồi Cố Ngân Phượng lại hớn hở nói với Cố Nguyệt Hoài: “Bé con, làm nhiều cơm một chút, buổi tối mấy người bác ăn ở chỗ các cháu, khó khăn lắm mới qua một chuyến, hôm nay còn là giao thừa nữa, xào thêm hai món rau thịt biết chưa?”
Giọng điệu đương nhiên của bà ta làm Vạn Thanh Lam ở bên cạnh giật giật khóe miệng, thấy cả người khó chịu bứt rứt Cố Nguyệt Hoài cũng không để ý, tự mình xào thức ăn, đợi Cố Ngân Phượng nói ra mục đích đến [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lúc này Cố Đình Hoài vén rèm lên đi vào, anh ấy chau mày, sắc mặt có hơi lo lắng nói: “Cha, bé con, bây giờ Tiểu Mai còn chưa qua, con chuẩn bị đến đại đội Phiền Căn xem xem có phải xảy ra chuyện gì không.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ chau mày lại, dặn dò: “Nếu như nhà chị ấy không cho qua thì anh cũng không cần nói thêm gì nhiều.”
Dù sao thì bây giờ Bạch Mai và Cố Đình Hoài vẫn chưa kết hôn, cho dù cha mẹ nuôi cô ấy không cho qua, Cố Đình Hoài cũng không có lập trường gì nói mấy lời bác bỏ, Cố Đình Hoài nhìn thì trầm ổn, trên thực tế anh ấy gặp chuyện rất dễ tức giận, cô thật sự sợ anh ấy xảy ra chuyện gì ở đại đội Phiền Căn Cố Chí Phượng lại không nghĩ nhiều như vậy, ông gật đầu nói: “Con đi đi, quay về sớm một chút.”
Cố Đình Hoài nghe được lời đồng ý thì vội vàng đi ra ngoài, có thể ở cùng người mình thích đối với anh ấy đã là niềm vui cực lớn rồi, bây giờ lúc nào anh ấy cũng muốn ở cùng với cô ấy, một ngày không gặp là nhớ đông nhớ tây Anh ấy nghĩ mình đã không thể đợi đến sau Tết, trước Tết anh ấy đã muốn xác định chuyện này rồi Vạn Thanh Lam nhìn bóng lưng Cố Đình Hoài gấp gáp rời đi thì cười chua xót một tiếng, lúc quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Diêu Mỹ Lệ, cô ấy như không hề cảm thấy buồn bã, thậm chí ánh mắt cũng không dừng lại lâu trên người Cố Đình Hoài Cố Ngân Phượng hết phun rồi lại nhổ, bà ta cắn hạt dưa vô cùng nhanh, buôn chuyện hóng hớt: “Đình Hoài có người yêu rồi?”
Cố Chí Phượng cười ha ha, gật đầu: “Vâng, còn là y tá của bệnh viện huyện đấy.”
Ông giống như tất cả những người cha, con mình tìm được một người vợ ưu tú thì không nhịn được phải khoe khoang với người khác một hồi Quả nhiên nghe được lời của ông, vẻ mặt của Cố Ngân Phượng có hơi ghen ghét, nhưng khi quay ra nhìn thấy con gái Lý Tinh Tinh ở bên cạnh, bà ta khẽ ho một tiếng, có chút đắc ý nói: “Con gái chị cũng không kém, cũng sắp kết hôn rồi, người yêu do chị cả giới thiệu.”
Từ trước đến giờ bà ta đều tuyệt đối nghe lời chị cả Nhiếp Bội Lan, đi theo làm tùy tùng, sự phục vụ như vậy là có báo đáp Tuy rằng Cố Nguyệt Hoài đang xào rau nhưng sự chú ý cũng chia ra một nửa trên người Cố Ngân Phượng, muốn biết tại sao hôm nay bà ta lại đến, nghe được tin Lý Tinh Tinh sắp kết hôn, cô khẽ nhếch mày lên Đời trước nhà họ Cố xảy ra chuyện, những người họ hàng này đều tránh còn không kịp, nhưng thỉnh thoảng cũng có thể biết được một ít tin tức của bọn họ từ trong miệng Lâm Cẩm Thư, Lý Tinh Tinh lớn hơn cô hai tuổi, năm nay hai mươi, nhưng cô nhớ đến khi cô ấy đến Thủ đô cũng chưa kết hôn Không thể nghi ngờ gì, người chị họ này là một người rất cổ quái, dưới sự trói buộc của thời đại này, đến khi sắp ba mươi tuổi mà cô ấy cũng không kết hôn, cứ bị người ta chỉ trỏ, nhưng cô ấy không hề để ý, giống như một thầy tu khổ hạnh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đời trước chuyện của Lý Tinh Tinh cũng ồn ào huyên náo, rất nổi tiếng ở cả huyện Thanh An Có điều đời này mới hai mươi tuổi cô ấy lại sắp kết hôn rồi Xem ra rất nhiều chuyện đều có sự thay đổi, chỉ là không biết sự thay đổi này là tốt hay xấu Nghĩ như vậy, Cố Nguyệt Hoài không khỏi quay đầu nhìn Lý Tinh Tinh một cái Người chị họ này nhìn rất giống Cố Ngân Phượng, thanh tú nhưng chưa đến mức xinh đẹp, nhưng dáng người cô ấy yểu điệu, cho dù được bọc trong chiếc áo khoác vẫn có thể nhìn ra được, khí chất trầm tĩnh quanh người rất thu hút người khác, hoàn toàn khác với Cố Ngân Phượng nói to nói lớn Từ sau khi vào cửa cô ấy vẫn không lên tiếng, khẽ cụp mắt ngồi bên cạnh Cố Ngân Phượng, cho đến khi bà ta nhắc tới chuyện cô ấy có người yêu, sắp kết hôn, cô ấy mới khẽ cong ngón tay lại khó mà phát hiện Bên này, nghe Cố Ngân Phượng nhắc đến chị cả Nhiếp Bội Lan, nụ cười trên mặt Cố Chí Phượng hơi nhạt đi, hiển nhiên lần trước đối phương gọi ông dẫn Cố Nguyệt Hoài đến nhà ăn cơm, gặp phải Chu Phong không có ý tốt đã làm ông sinh ra hiềm khích với người chị cả này Đối với ông, đương nhiên anh chị em lớn lên cùng nhau từ bé rất quan trọng, nhưng sao có thể so với con gái chứ Cố Ngân Phượng khôn khéo lại thực dụng, tuy rằng mồm miệng nhanh nhảu nhưng vẫn có bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt, nếu không cũng không có cách nào nịnh bợ Nhiếp Bội Lan, để bà ta giới thiệu người yêu cho Lý Tinh Tinh Bà ta nhìn ra được sự bất mãn của Cố Chí Phượng với Nhiếp Bội Lan, trong lòng khinh thường, con người sống trên đời này có gì quan trọng hơn tiền và lương thực chứ Cố Nguyệt Hoài xinh đẹp, không biết nắm chặt lấy cơ hội, đúng là ngu hết thuốc chữa Chưa kể, nếu như có người làm quan lớn nhìn trúng Tinh Tinh nhà bà ta, vậy thì bà ta thật sự phải đốt mấy nén hương mới được Cố Ngân Phượng liếc mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài, cô vén hờ ống tay áo lên, để lộ cánh tay nhỏ trắng nõn như ngọc, rõ ràng là đang đứng trước bếp xào nấu, nhiễm hơi khói lửa, nhưng sương khói lượn lờ mù mịt càng làm gương mặt cô thêm tinh xảo xinh đẹp Cho dù đang làm một việc rất đời thường cũng thu hút hết ánh mắt của mọi người [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Ngân Phượng thầm xì một tiếng, trong lòng có hơi tức tối bất bình, một con nhóc dưới quê lại có ngoại hình hút mắt người ta như vậy có tác dụng gì Được nhìn trúng cũng không biết lợi dụng, nếu mà gương mặt này nằm trên mặt Tinh Tinh nhà bà ta, chậc Cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ lại ghen tị của Cố Ngân Phượng, Cố Nguyệt Hoài bỗng ngước lên nhìn bà ta, đúng lúc chạm mắt Cố Ngân Phượng ngây ra, ngượng ngùng cười với Cố Nguyệt Hoài, gượng gạo rời tầm mắt đi Sau khi bà ta nhìn sang chỗ khác, lập tức lại đối mắt với người đàn ông nhà mình, Lý Hiểu Hoa liều mạng nháy mắt ra hiệu cho bà ta, tỏ ý bà ta đừng nói những thứ linh tinh này, mau nói chuyện chính đi Cố Ngân Phượng cũng không ngốc, bà ta liếc mắt ra hiệu cho Lý Hiểu Hoa yên tâm không cần phải lo lắng Bà ta vẫn thấy phải ăn cơm trước rồi nói, nếu không ầm ĩ khó coi thì chẳng phải cơm cũng không được ăn sao Bây giờ con nhóc Cố Nguyệt Hoài này đã trở nên có hơi đáng sợ rồi, khi nhìn người ta tròng mắt cứ đen nhánh, thẳng tắp, làm bà ta có chút không dám mở miệng, vẫn phải đợi thêm một chút, đợi một lúc nữa lại nói Ai ngờ bà ta vừa nghĩ xong, Cố Chí Phượng đột nhiên lên tiếng: “Đúng rồi, chị hai, hôm nay chị qua đây có phải là có chuyện gì quan trọng không Có chuyện gì chị cứ nói, có thể giúp được em nhất định sẽ giúp.”