Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 323: Tương lai xán lạn





Khóe miệng Cố Ngân Phượng giật giật, có thể cảm nhận được rõ ràng sau khi Cố Chí Phượng nói những lời này, thỉnh thoảng mấy người đang bận rộn ở trong phòng lại lén nhìn sang bên này một cái, hình như đều vô cùng tò mò với mục đích đến đây của bà ta
Cho dù bà ta là người vụ lợi, da mặt cũng dày, nhưng không muốn mất mặt trước mặt những người vai dưới
Cố Ngân Phượng ho nhẹ một tiếng, nói: “Một lát nữa rồi nói chuyện cũng được, dù sao thời gian còn sớm, ăn cơm trước, ăn cơm, hôm nay tan làm là chạy đến đây, đói đến nỗi bụng kêu ọc ọc rồi, thằng tư à, hôm nay hai chị em chúng ta uống một chén?”
Cố Chí Phượng cũng không cố chấp truy hỏi, nghe lời nói của bà ta, ông im lặng gật đầu
Cố Nguyệt Hoài cũng không định cắt xén đồ ăn, lúc trước khi xây nhà Cố Ngân Phượng cũng cho bọn họ mượn tiền, cho dù là lãi cao nhưng tình cảm của cô với Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng giống nhau, có tình thân nhưng không nhiều
Ở bên kia, Diêu Mỹ Lệ, Kim Xán và Uông Tử Yên đang gói sủi cảo, thuận tiện dạy Yến Thiếu Ly và Vạn Thanh Lam, ngay cả cô nhóc Yến Thiếu Đường cũng ngồi trước bàn, cầm một cục bột mì nhào nặn rất ra dáng, còn lén lút nhét thêm nhân vào bên trong
Người nhiều sức lớn, gói sủi cảo cũng nhanh, khoảng một tiếng sau những miếng sủi cảo trắng mập đã bày đầy trên bàn
Lúc này Cố Nguyệt Hoài cũng xào thức ăn xong
Tổng cộng xào năm “chậu” thức ăn, bởi vì nhiều người vậy nên lượng thức ăn rất lớn
Lẩu thịt, cà chua hầm thịt bò, rau cải xào, khoai tây sợi xào dấm và chè, sau khi bày lên bàn thì đã chiếm hơn một nửa vị trí, sau đó lại bắc nồi đun nước, đợi nước lăn tăn thì cho từng cái sủi cảo vào
Một nồi sủi cảo đầy nhấp nhô, nhìn vô cùng thích mắt, bỗng chốc đã có cảm giác của giao thừa
Cố Ngân Phượng đã ngồi xuống trước bàn từ sớm, bà ta nhìn thức ăn đầy bàn, sắp chảy cả nước miếng
Mấy ngày nay trong nhà tích trữ lương thực, mỗi ngày tiết kiệm ăn tiết kiệm dùng, một tuần cũng chẳng được một lần ăn thịt, mỗi lần xào thức ăn cũng chỉ cho một chút thịt to bằng ngón cái, băm nhỏ xào thơm, nếu không thì đến ăn nhờ nhà anh cả Cố Thiên Phượng
Có điều vợ của Cố Thiên Phượng không phải là một người dễ đối phó, không nói đến việc lần nào đến cũng không được đối đãi tốt, xào thức ăn cũng keo kiệt, chỉ cho một đĩa khoai lang và cháo ngũ cốc, trừ khi bà ta mang một chút bông vải sang còn có thể được ăn một bữa ngon
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xem ra anh cả nói không sai, cuộc sống của nhà thằng tư càng ngày càng tốt, không nói bữa nào cũng ăn thịt, nhưng hôm nay là giao thừa, đồ ăn thật sự không tồi, thịt lợn thịt bò đầy đủ, trong thành phố cũng không có ai có thể sống cuộc sống tốt thế này
Nếu như vậy, hôm nay bà ta đến đây chắc là có thể đạt được mục đích nhỉ
Nghĩ mãi nghĩ mãi, Cố Ngân Phượng lại cười sung sướng, Lý Hiểu Hoa ngồi cạnh kéo vạt áo bà ta, đen mặt nói: “Rốt cuộc bao giờ bà mới nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay chúng ta không thể tay không trở về được!”
Cố Ngân Phượng chau mày, không kiên nhẫn nói: “Được rồi được rồi, biết rồi.”
Lý Hiểu Hoa nhìn sắc mặt bà ta không tốt, lập tức không dám tiếp tục thúc giục nữa
Một gia đình luôn có một người mạnh một người yếu, bởi vì chị gái và anh rể Cố Ngân Phượng đều là quan lớn ở trong huyện, anh cả lại là công nhân chính thức của nhà máy chế biến thịt, bình thường có rất nhiều người muốn đi cửa sau, chính vì vậy từ trước đến giờ ông ta đều tự giác thấp hơn nửa cái đầu trước mặt Cố Ngân Phượng, cho dù bà ta không thể sinh được một người con trai cho ông ta
Nghĩ như vậy, trong đôi mắt đang cụp xuống của Lý Hiểu Hoa xẹt qua một tia tối tăm không rõ
Cố Nguyệt Hoài vớt sủi cảo đã nấu chín ra, lại bê thức ăn được đậy lại ở một bên lên, nói với Lôi Nghị: “Tiểu Lôi, làm phiền cậu và anh ba tôi ăn cơm với Thiếu Ương ở buồng trong rồi.”
Khi xới đồ ăn cô đã để thừa ra một phần, có ý định như vậy
Thiếu Ương không có cách nào ra ngoài, hơn nữa cho dù có thể ra ngoài cô cũng không muốn để mấy người Cố Ngân Phượng dùng ánh mắt khác thường nhìn anh ấy, thay vì để anh ấy ra ngoài hao tâm tổn trí việc xã giao, không bằng gọi mấy người cùng vào phòng với anh ấy
Lôi Nghị lại rất vui vẻ, gật đầu cười nói: “Được, chị Nguyệt Hoài, chị đưa đồ cho em đi.”
Cậu ấy có quan hệ tốt với Yến Thiếu Ương, đương nhiên cũng gọi một tiếng “chị Nguyệt Hoài” theo đối phương, trên thực tế Cố Nguyệt Hoài ít tuổi hơn cậu ấy, nhưng không hiểu sao ở trước mặt cô cậu ấy luôn có một cảm giác bị đè đầu
Bưng cơm nước vào trong phòng, Cố Nguyệt Hoài quay người ra ngoài, nhìn về phía ngoài, môi đỏ khẽ mím lại, sắc mặt có hơi không tốt
Cố Đình Hoài đã đi rất lâu rồi, đến bây giờ cũng chưa về, có thể biết trên đường đi tìm Bạch Mai không hề thuận lợi, không biết có phải bị làm khó dễ ở nhà họ Bạch không, hay là gặp phải Hoàng Thịnh rồi
Cho dù là khả năng nào đều không phải là tin tức tốt
Cố Nguyệt Hoài cau chặt mày, nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn cởi tạp dề chuẩn bị ra ngoài tìm người
Cô sợ nhất là Cố Đình Hoài đến nhà họ Bạch lại vừa hay đụng phải Hoàng Thịnh đón giao thừa ở nhà Bạch Mai, với tính tình của cha mẹ Bạch Mai, thật ra rất có khả năng, suy cho cùng Hoàng Thịnh đến nhà chắc chắn sẽ không đi tay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gặp phải chuyện như vậy, Cố Đình Hoài khó nhịn được sẽ ra tay, cô thật sự sợ chuyện của đời trước xảy ra một lần nữa
Cố Chí Phượng chú ý đến động tác của Cố Nguyệt Hoài, nghi ngờ nói: “Bé con, sắp ăn cơm rồi, con đi đâu đấy?”
Cố Nguyệt Hoài thu lại suy nghĩ trong lòng, nói: “Con đi tìm anh cả, anh ấy đi lâu quá rồi.”
“Không sao, nó lớn như vậy rồi còn có thể đi lạc mất sao
Con ngồi xuống ăn cơm, khi nào nó về thì về, có lẽ bây giờ đang đi trên đường cùng Tiểu Bạch đấy.” Cố Chí Phượng lại không lo lắng cho Cố Đình Hoài một chút nào
“Mọi người ăn trước đi.” Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, mặc áo lên rồi chuẩn bị ra ngoài
Cô cầm đèn pin, vừa vén rèm lên, bên ngoài đã truyền đến tiếng bước chân, thò đầu ra nhìn thử, quả nhiên là Cố Đình Hoài, bên cạnh anh ấy còn có một bóng hình mảnh khảnh, là Bạch Mai
Có điều trạng thái của hai người có hơi khác, Bạch Mai đang dìu Cố Đình Hoài
Cố Nguyệt Hoài mím chặt môi, tăng nhanh tốc độ chân bước đến, ngước mắt nhìn Cố Đình Hoài
Trên mặt anh ấy vẫn là vết thương cũ, không có vết thương mới, có điều chân trái nhìn khập khiễng, giống như là bị ngã
Giọng nói của cô có hơi thấp, giọng điệu cũng không được tốt: “Chuyện gì vậy?”
Cố Đình Hoài vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài là trở nên căng thẳng, anh ấy vội xua tay nói: “Không, không sao, trời tối đường trơn nên trượt ngã một cái, bị trẹo chân thôi, nghỉ ngơi hai ngày là khỏi, thật sự không sao.”
Cố Nguyệt Hoài không nói gì, nhìn về phía Bạch Mai
Bạch Mai cắn môi, hé miệng muốn nói gì đó nhưng bị Cố Đình Hoài kéo cánh tay lại
Cố Nguyệt Hoài thấy vậy thì thu ánh mắt lại, cũng không hỏi thêm nữa, cô nói: “Trở về đi, cơm đã nấu xong rồi, chỉ đợi hai người thôi, hôm nay là giao thừa, những chuyện khác chúng ta không nói nhiều nữa.”
Rõ ràng Cố Đình Hoài đã thở phào một hơi, anh ấy quay đầu cười với Bạch Mai đang sa sút tinh thần: “Đi thôi Tiểu Mai, trở về ăn cơm, hôm nay gói sủi cảo, em ăn nhiều thêm mấy cái, ăn xong chúng ta lại nói những chuyện khác.”
Bạch Mai nhìn Cố Đình Hoài rõ ràng phải chịu tủi thân còn an ủi mình, vành mắt cô ấy nóng lên, mím môi gật đầu
Cố Nguyệt Hoài nhìn ra được mối quan hệ của hai người càng ngày càng sâu sắc, khẽ thở dài một tiếng, cô chỉ là em gái, cho dù đã từng sống lại, luôn muốn người nhà mình tránh khỏi vận rủi của đời trước, nhưng cũng không nên ngăn chặn quỹ đạo cuộc đời của họ
Có lẽ cô nên thả lỏng một chút, suy cho cùng đời này rất nhiều chuyện đã có sự thay đổi
Cả nhà họ sẽ nghênh đón một tương lai sáng sủa. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.