Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 324: Bác gái hai mặt dày





Cố Đình Hoài và Bạch Mai trở về, coi như đã đủ người rồi
Cái miệng Cố Ngân Phượng không nhàn rỗi nổi, vừa nhìn thấy Bạch Mai là bắt đầu đánh giá từ trên xuống dưới, so sánh với Lý Tinh Tinh bên cạnh mình, bà ta chua xót nói: “Ồ, Đình Hoài, đây là người yêu cháu sao
Trông xinh xắn thật đấy, nghe nói là y tá
Người trong thành phố nhỉ?”
Thật ra vừa nãy bà ta đã nghe ngóng rồi, người yêu của Cố Đình Hoài ở đại đội Phiền Căn bên cạnh, không phải người trong thành phố
Cố Đình Hoài vô cùng thản nhiên nói: “Vâng, người yêu cháu tên Bạch Mai, người ở đại đội Phiền Căn, cháu khá là hài lòng.”
Anh ấy thích Bạch Mai không phải vì công việc y tá của cô ấy, cũng không phải vì bất kỳ chuyện gì khác, chỉ dựa vào một loại cảm giác, một dòng máu nóng, một dũng khí có thể dũng cảm tiến tới vì cô ấy là đủ rồi
Bạch Mai nghe ra được sự bảo vệ trong lời nói của Cố Đình Hoài, cảm xúc thận trọng ban đầu của cô ấy được giảm bớt rất nhiều
Cô ấy cười gật đầu với Cố Ngân Phượng, sau đó cùng Cố Đình Hoài ngồi xuống bên cạnh Cố Nguyệt Hoài
Trên bàn là từng đĩa sủi cảo và mấy đĩa thức ăn thơm phức, cô ấy thật sự chưa từng thấy bữa cơm giao thừa khuôn mẫu thế này, nghĩ đến khoai lang ở nhà vừa nãy cùng với sự châm chọc khiêu khích của cha mẹ với Cố Đình Hoài, Bạch Mai mím môi lại
Sau khi nghe thấy lời của Cố Đình Hoài, Lý Tinh Tinh hiếm khi ngẩng đầu nhìn qua
Có điều cũng chỉ là nhìn một cái, cô ấy đã cúi đầu xuống, không biết đang nghĩ điều gì
Cố Ngân Phượng lại bĩu môi, ánh mắt nhìn Bạch Mai có hơi tức tối
Trong lòng bà ta thật sự có hơi mất cân bằng, cho dù là Cố Nguyệt Hoài hay là Bạch Mai, rõ ràng hai người đều là phụ nữ dưới quê chính gốc nhưng ai cũng rất xinh đẹp, như vậy cũng thôi đi, bọn họ còn đều có một công việc tốt
Haiz, phương diện nào Tinh Tinh nhà bà ta cũng không bằng được, nói ra cũng chỉ có thân phận người thành phố thôi
Nghĩ như vậy, Cố Ngân Phượng lại hơi hếch cằm lên, thời đại này người có sổ lương thực là cao hơn người một bậc, mỗi tháng bọn họ đều có khẩu phần lương thực cố định, thế nào cũng mạnh hơn người dưới quê đi đào lương thực ở trong đất, sống dựa vào công điểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ít nhất thì để thanh niên trai tráng chọn, chắc chắn sẽ chọn người thành phố có sổ lương thực, như vậy mạnh hơn người nhìn xinh đẹp nhiều
Cố Ngân Phượng thầm an ủi chính mình một hồi, cuối cùng cũng nuốt được vị chua trong cổ họng xuống
Cố Chí Phượng là chủ nhà, ông giơ tay nói: “Được rồi, đều nâng đũa đi, sắp nguội cả rồi.”
Mọi người trên bàn thở phào một hơi, nhao nhao bắt đầu nâng đũa, mấy người Vạn Thanh Lam, Diêu Mỹ Lệ, Yến Thiếu Ly đều im lặng ngồi đó, mấy người Cố Ngân Phượng đến đây nằm ngoài dự liệu của họ, có thêm mấy người lạ nên đương nhiên bầu không khí sẽ gượng gạo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều Cố Ngân Phượng lại không hề cảm thấy mình đến đây vào thời điểm này không thích hợp, bà ta cho nguyên một cái sủi cảo vào miệng, lại thêm một đũa thịt nấu lại, không nói đến việc mỡ chảy đầy miệng, bà ta còn bảo chồng và con gái mau ăn, chỉ sợ bị người khác giành mất
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt nhìn, thật sự không nhìn ra được chút dáng vẻ “cô chủ nhà địa chủ” nào từ bà ta
Mấy đứa trẻ được nhận nuôi như bọn họ được nhận sự giáo dục như nhau, đều được đi học, ăn mặc chi tiêu không phải là tốt nhất nhưng tốt xấu gì cũng tốt hơn nhiều so với những gia đình nông thôn
Bây giờ nhìn như vậy quả thực có hơi trào phúng
Hôm nay Cố Chí Phượng không muốn ăn lắm, thỉnh thoảng ông lại nhìn về phía Cố Ngân Phượng, muốn nói rồi lại thôi, tuy rằng ông xem trọng tình cảm giữa anh chị em nhưng cũng biết trong bốn người, dĩ nhiên bây giờ ông đã trở thành người không nổi bật nhất
Chị hai Cố Ngân Phượng từ trước đến giờ đều thích chiếm những món lợi nhỏ, không có lợi thì không làm, hôm nay qua đây có lẽ không có ý gì tốt
Bà ta cứ mãi không nói, trong lòng ông cũng thấp thỏm bất an
Một hồi lâu sau, Cố Chí Phượng chú ý đến ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài, thuận thế nhìn về phía Cố Ngân Phượng, người mà cô đang nhìn, thấy miệng bà ta nhét đầy ự, vết dầu chảy xuống bên khóe miệng, khóe miệng ông giật mạnh
Ban đầu ông không cảm thấy gì, bây giờ nhìn kỹ đúng là làm người ta không muốn ăn nữa
Quả nhiên đũa của mấy người Uông Tử Yên ngồi bên cạnh Cố Nguyệt Hoài cũng không vượt qua ranh giới, chỉ gắp thức ăn trước mặt
Huyệt thái dương của Cố Chí Phượng nổi lên, ông gác đũa xuống gọi một tiếng: “Chị hai.”
Cố Ngân Phượng đang ăn như hổ đói, nghe thấy âm thanh thì tranh thủ nhìn Cố Chí Phượng một cái: “Hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao vậy
Em nhìn chị làm gì, mau ăn đi
Em không phải nói, bé con có tay nghề tốt thật đấy, nhân sủi cảo đậm vị thật, bé con, một lúc nữa bác về thì trộn một chậu nhân nữa để bác bưng về, ngày mai cũng gói sủi cảo cho hai cha con họ!”
Bà ta hồn nhiên không cảm thấy dáng dấp của mình khó coi thế nào, ngược lại còn đưa ra yêu cầu
Khụ khụ khụ..
Vạn Thanh Lam nhất thời không nhịn được, suýt nữa thì phun sủi cảo đang nhai trong miệng ra
Cô ấy nhìn Cố Ngân Phượng với vẻ mặt khó tin, lại liếc mắt nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài ngồi bên cạnh, cô ấy chớp mắt, tỏ ý vô cùng rõ ràng: Không phải chứ, người họ hàng này của cô từ đâu ra vậy
Sao lại mặt dày thế này
Trên bàn cơm vốn đã tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng ho của Vạn Thanh Lam, một hồi sau, cô ấy cười hậm hực, có hơi xấu hổ nói: “Xin, xin lỗi, ăn nhanh quá bị sặc.”
Câu giải thích này của cô ấy có hơi giấu đầu lòi đuôi
Cố Ngân Phượng khó chịu nhìn cô ấy một cái, miệng lẩm bẩm: “Hấp ta hấp tấp.”
Lý Hiểu Hoa cũng cảm thấy Cố Ngân Phượng nói chuyện nhân sủi cảo quá đột ngột, đòi hỏi trước mặt một đám người vai dưới không quen biết thế này, ông ta thật sự cảm thấy nóng cháy mặt, không khỏi kéo vạt áo Cố Ngân Phượng, bảo bà ta đừng nói lung tung nữa
Cố Ngân Phượng tức giận đẩy ông ta ra, ghét bỏ nói: “Làm gì vậy
Đừng động vào tôi, tôi gắp thêm một miếng thịt nữa.”
Bà ta nhét thịt vào trong miệng, lại nhắc một lần nữa: “Thế nào bé con, nếu như cháu ăn no rồi thì bây giờ đi trộn nhân đi, nếu không thì muộn quá, phải để ý thời gian để về nữa, bác đang khen cháu đấy, khen cháu trộn nhân ngon!”
“Phụt…” Uông Tử Yên cũng không nhịn được nữa, vội vàng uống một ngụm nước che giấu
Mấy người họ liên tục gây ồn ào, cắt ngang lời của Cố Ngân Phượng, làm Cố Ngân Phượng vô cùng không vui, bà ta vừa định lên tiếng nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy Lý Tinh Tinh vẫn luôn yên lặng từ khi vào nhà nói: “Mẹ, đừng nói chuyện nữa, yên lặng ăn cơm đi.”
Tính cách Lý Tinh Tinh trầm tĩnh, có lẽ bởi vì không hay nói chuyện nên giọng nói cũng hơi khàn khàn gợn sóng
Cố Ngân Phượng bĩu môi, rất không đồng ý, cũng không nghe lời của Lý Tinh Tinh, tự nói một mình: “Hôm nay là giao thừa đấy, chúng ta phải nói chuyện nhiều hơn, đón năm mới mà, bé con, cháu phải hiếu kính bác gái hai đấy.”
Vốn dĩ Cố Đình Hoài không muốn gây sự trước mặt Bạch Mai, nhưng nghe được lời nói của Cố Ngân Phượng, anh ấy vẫn hơi tức giận
Anh ấy chau mày lại, vừa định từ chối thì nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài khẽ thở dài một tiếng, đặt đũa xuống
Anh ấy lập tức không nói nữa, mà Cố Nguyệt Hoài thì ngước mắt lên nhìn Cố Ngân Phượng, giọng nói trong trẻo, mang theo ý lạnh khó hiểu: “Bác gái hai, chúng ta có nhiều người ăn sủi cảo như vậy, bác đoán xem cháu dùng bao nhiêu nhân?”
Nói rồi, cô lại cười, khẽ nói: “Mấy cân thịt lợn, mấy cân rau cần, cộng thêm các loại gia vị, nể mặt chúng ta là họ hàng, bác đưa cho cháu năm đồng là được, không nhiều chứ
Nếu như bác đồng ý với giá này, vậy cháu cũng không ngại tốn công, vì bác là bác gái hai của cháu nên cháu không lấy phí công của bác nữa, có được không?”
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.