Bạch Mai nhìn Cố Đình Hoài với tâm trạng cực kỳ phức tạp, môi cô ấy run run, vốn định nói thêm gì đó nữa, nhưng khi nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của anh ấy, Bạch Mai đột nhiên cảm thấy dường như mình đã đánh giá thấp tình cảm của anh ấy.
Cô ấy cụp hàng mi dài xuống, có chút nản lòng: “Nếu cha mẹ em cứ mãi không đồng ý thì phải làm sao?”
Ánh mắt Cố Đình Hoài sáng trong, lời nói chân thành tha thiết: “Đừng sợ, có anh ở đây mà, anh sẽ cố gắng đối xử tốt với em và cả gia đình của em nữa, rồi một ngày nào đó họ sẽ cảm thấy anh tốt thôi, em yên tâm, anh sẽ không bỏ cuộc đâu.”
Lời này nghe có vẻ ngốc nghếch, nhưng qua tai Bạch Mai thì nó lại khiến trái tim cô ấy tràn đầy sự ngọt ngào.
Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì cô ấy cũng phải tự mình gánh vác, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, bị cha mẹ trách mắng đánh đập, cô ấy đã quen với việc lặng lẽ xoa dịu vết thương, nhưng hôm nay lại xuất hiện một người sẵn sàng bất chấp tất cả, che chở và bảo vệ cô ấy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cảm giác này rất khó tả, nhưng cô ấy rất rõ ràng, cả đời này có lẽ sẽ không ai đối xử với cô ấy tốt hơn Cố Đình Hoài Nghĩ đến đây, mặt Bạch Mai đỏ bừng, liếc trộm Cố Đình Hoài một cái, sau đó cô ấy nhón chân áp đôi môi mềm mại lên má Cố Đình Hoài, nụ hôn ấm áp ấy khiến Cố Đình Hoài sững sờ, anh ấy đang định đưa tay ôm lấy Bạch Mai thì cô ấy đã lùi lại.
“Em về đây!” Bạch Mai cười híp mắt, vẫy tay chào Cố Đình Hoài, rồi mới đuổi kịp nhóm Cố Nguyệt Hoài.
Cố Đình Hoài giơ tay sờ má mình, sau đó nở một nụ cười tươi, rất muốn nhảy vài cái ngay tại chỗ Đại đội Phiền Căn cách đại đội sản xuất Đại Lao Tử không xa lắm, nhưng phải đi qua nhiều bờ ruộng quanh co khúc khuỷu, đường làng vừa chật hẹp vừa tối tăm, đi một mình đúng là hơi sợ thật.
Bạch Mai không biết có phải tình cảm của cô ấy đã sâu đậm hơn hay không, nhưng cảm xúc nặng nề ban đầu đã dịu đi rất nhiều.
Cô ấy và Cố Nguyệt Hoài sóng vai đi phía trước, Uông Tử Yên và Kim Xán thì đi phía sau.
“Chị Bạch, chị và anh cả Cố định khi nào mới kết hôn vậy?” Uông Tử Yên tò mò hỏi, từ khi biết Cố Đình Hoài có bạn gái, cô ấy chỉ mong được gặp chị dâu cả Cố tương lai một lần, bây giờ được nhìn thấy rồi, quả thật là xuất sắc ngoài mong đợi Bạch Mai dừng lại, sau đó nhếch môi: “Càng sớm càng tốt.”
Cho dù cha mẹ cô ấy có thay đổi ý định hay không, thì trong lòng cô ấy thật sự muốn kết hôn với Cố Đình Hoài càng sớm càng tốt, rồi xây dựng một gia đình mới, một gia đình hạnh phúc, cô ấy tin rằng mình gả cho Cố Đình Hoài nhất định sẽ được bù đắp lại cho những khó khăn thời thơ ấu Nghe vậy, Uông Tử Yên cười phá lên, Kim Xán cũng cười theo Đối với một người phụ nữ, tìm được người tâm đầu ý hợp với mình thật sự là một hạnh phúc lớn lao Uông Tử Yên tặc lưỡi nói: “Anh cả Cố thận trọng, tính tình tốt, đối xử với chị cũng tốt, sau này gả qua còn có Nguyệt Hoài làm em chồng nữa, tsk, nghĩ mà thấy tốt quá trời, chị Bạch Mai à, chị phải hạnh phúc đấy nhé.”
Bạch Mai mỉm cười không nói gì, mà lại nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, vẻ mặt có chút muốn nói lại thôi Cô ấy biết tuy Cố Nguyệt Hoài còn trẻ, nhưng cô có chủ kiến rất lớn, những việc lớn trong nhà họ Cố đều do cô quyết định, cho nên cô ấy đang phân vân không biết có nên kể cho cô nghe chuyện vừa xảy ra hay không, nói không chừng còn có thể nghĩ ra giải pháp nào đó “Nguyệt Hoài à, sở dĩ hôm nay chị không đến sớm hơn là vì cha mẹ chị không cho, họ mời Hoàng Thịnh đến nhà ăn cơm, chị nói hết nước hết cái mà họ vẫn không cho chị ra ngoài, nếu không phải anh cả của em đến đón chị, thì chắc chị không thể đi được rồi.”
“Nhưng.. Họ đã nói rất nhiều lời quá đáng với Đình Hoài, thậm chí còn đẩy anh ấy ngay trước mặt Hoàng Thịnh nữa chứ.”
“Chị rất xin lỗi vì đã làm Đình Hoài bị tổn thương, chị cũng không biết phải làm thế nào để khiến cha mẹ thay đổi ý định, Nguyệt Hoài à, em nói xem rốt cuộc chị nên làm gì đây, phải cố gắng như thế nào?”
Giọng điệu của Bạch Mai có chút bối rối, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy gặp phải chuyện như thế này, cô ấy thực sự không biết phải làm sao cho thỏa.
Uông Tử Yên ở phía sau cảm khái nói: “Cha mẹ chị thật sự không đồng ý à Ôi, chuyện này khó giải quyết lắm đây.”
Bạch Mai cười khổ, không biết phải trả lời thế nào.
Cố Nguyệt Hoài nhìn cô ấy, Bạch Mai nhút nhát như vậy cũng là chuyện rất đỗi bình thường, dù sao từ nhỏ cô ấy cũng đã bị gia đình bỏ rơi, có thể nói là cô ấy sống rất vất vả dưới sự áp bức của “cha mẹ”, người như vậy đương nhiên là không có tự tin, không dám chống lại cha mẹ.
Là một người ngoài cuộc, đương nhiên cô cảm thấy nên làm theo ý mình, phản kháng lại những yêu cầu vô lý của “cha mẹ.”
Dù sao, vợ chồng nhà họ Bạch cũng không phải là cha mẹ ruột của cô, cho dù ân sinh không lớn bằng ân nuôi nấng, nhưng bọn họ lại chưa bao giờ thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ và trách nhiệm của một bậc cha mẹ với Bạch Mai, mà chỉ có sự khắt khe và lợi dụng, loại cha mẹ này không hiếu kính cũng được Đương nhiên, suy nghĩ này của cô nói ra thì có vẻ lệch lạc quá, không nên nói với Bạch Mai Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ một lát, rồi nói: “Bạch Mai, trong cuộc đời này chắc chắn con người ta luôn có những thứ mà mình mong muốn có được, thậm chí phải đánh đổi và từ bỏ để đạt được thứ đó, không thể chiếm cả cá và móng gấu.*”
*Thành ngữ dùng để chỉ phải đánh đổi và từ bỏ một cái để có được cái khác.
“Em nói với chị cái này, nếu như đời này anh cả của em không thể trở thành người có tiền, hay có được một công việc tử tế, thậm chí là có năng lực mạnh mẽ thì cha mẹ của chị cũng sẽ không bao giờ đồng ý, em không biết phải thuyết phục cha mẹ chị thế nào nữa.”
“Mặc dù Cố Đình Hoài là anh cả ruột của em, nhưng em cũng phải nói với chị rằng, anh cả của em thực sự rất bình thường, cũng không có ưu điểm nào đáng nói, nhưng em có thể chắc chắn rằng, anh ấy sẽ đối xử với vợ tương lai của anh ấy rất rất tốt.”
“Có thể có một chuyện chị không biết, anh cả của em dự định sau năm mới sẽ rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử và chuẩn bị nhập ngũ.”
Giọng Cố Nguyệt Hoài rất bình tĩnh, mặc dù chuyện này cô cũng vừa mới biết không lâu.
Bạch Mai thật sự ngỡ ngàng, cô ấy quay đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài, dường như có chút không thể tin được.
Cố Nguyệt Hoài lại không quá sốc, lúc nghe thấy chuyện này cô chỉ im lặng một lúc, dù sao thì đối với đàn ông niên đại này, nhập ngũ là một lối thoát vô cùng tốt, cho dù con đường phía trước có chông gai, thì vẫn tốt hơn là ở nhà không làm gì cả.
“Anh ấy cũng biết bây giờ anh ấy không có năng lực, sắp kết hôn rồi, anh ấy không thể cứ ở bên chị như thế này mãi được.”
“Anh ấy muốn mang lại cho chị một cuộc sống tốt đẹp, cho nên trong lòng em vẫn hy vọng chị có thể dũng cảm một lần ở bên anh cả của em, những cái khác thì em không dám chắc, nhưng nếu sau này anh ấy dám làm gì có lỗi với chị, em sẽ là người đầu tiên không tha cho anh ấy.”
“Đương nhiên, nếu chị muốn nghe theo ý kiến của cha mẹ chị, tìm một người có điều kiện tốt hơn thì em cũng có thể hiểu được.”
“Cuộc sống có rất nhiều sự lựa chọn, và tất nhiên kết hôn là chuyện quan trọng nhất, chuyện này không ai có thể giúp chị quyết định được.”
Cố Nguyệt Hoài cảm thấy mình có quyền lên tiếng, vì mọi bất hạnh của cô ở đời trước đều bắt đầu từ chuyện gả nhầm người Ở phía sau, khi nghe Cố Nguyệt Hoài nói như vậy, Uông Tử Yên và Kim Xán nhìn nhau, cả hai không kìm được mà giật giật khóe miệng Bạch Mai nghe đến đây thì cũng im lặng, nghĩ đến đủ loại chuyện ác độc mà cha mẹ đã làm với cô ấy ở nhà, rồi lại nghĩ đến ánh mắt dịu dàng và trìu mến của Cố Đình Hoài khi nhìn cô ấy, cô ấy mím môi, gật đầu nói: “Cảm ơn Nguyệt Hoài, chị hiểu rồi.”
Nếu thực sự phải nghe lời cha mẹ gả cho người như Hoàng Thịnh thì cô ấy thà chết còn hơn.
Cô ấy đã làm con rối nghe lời suốt nửa đời người, chẳng lẽ còn phải tiếp tục nghe theo hay sao Không, lần này, cô ấy muốn tự mình quyết định.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]