Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 331: Cố Nguyệt Hoài thô bạo




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Nghe vậy, con đường nhỏ vốn yên tĩnh đột nhiên trở nên tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi
Sắc mặt Uông Tử Yên và Kim Xán thay đổi, cả hai đều nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, chờ cô quyết định
Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài đen như mực, cô nhìn thiếu niên đứng dưới ánh đèn pin, hỏi: “Chị ấy xảy ra chuyện gì
Làm sao cậu biết
Và tại sao cậu lại đến tìm chúng tôi?”
Thiếu niên bị những câu hỏi liên tiếp làm cho đỏ cả mặt, lắp bắp nói: “Em, em đi, đi bán thỏ, thỏ…”
Lời nói của cậu bé khiến Cố Nguyệt Hoài nhớ lại một chuyện, cô nhận ra thiếu niên hơn mười tuổi trước mặt này
Trước đây ở chợ đen, cô đã từng mua vài con thỏ của mẹ cậu bé, sau đó cậu bé lại theo mẹ đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử giao thỏ con cho cô, mấy con thỏ mà Yến Thiếu Đường ôm chơi hàng ngày chính là do cậu bé mang tới
Nghĩ đến đây, vẻ mặt vốn lạnh lùng của Cố Nguyệt Hoài dịu đi một chút: “Là em à, vừa nãy em nói Bạch Mai xảy ra chuyện sao?”
Thiếu niên vội vàng gật đầu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, cậu bé có chút xấu hổ: “Vâng ạ, vừa rồi bọn em đang chơi sau nhà chị Tiểu Bạch, các chị vừa đi thì em nghe thấy trong nhà có tiếng đập phá đồ đạc.”
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài vẫn không thay đổi, cô bình tĩnh nói: “Chắc em cũng quen với chuyện này rồi chứ nhỉ, dù sao chị ấy ở nhà cũng sống không được tốt lắm, hơn nữa nếu gặp chuyện thì em nên đi tìm bí thư chi bộ thôn, chứ người ngoài như bọn chị đi giúp đỡ chị ấy cũng không ổn lắm.”
Thiếu niên suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Em nghe thấy tiếng của chị Tiểu Bạch, còn có giọng nói của một người đàn ông, hình như là người đàn ông đến nhà chị ấy ăn cơm hôm nay, em cũng nghe nói, người đàn ông đó là người của đại đội sản xuất Đại Lao Tử các chị, chị Tiểu Bạch định kết hôn với anh ta.”
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy thì cau mày, ánh mắt cũng trở nên u ám
Cô không ngờ cha mẹ nhà họ Bạch lại vô liêm sỉ đến vậy, khi Bạch Mai đã nói rõ rằng cô ấy có người yêu mà bọn họ vẫn sắp xếp cho Hoàng Thịnh ở lại qua đêm trong nhà, ý đồ của bọn họ đã quá rõ ràng rồi
Uông Tử Yên quýnh lên, nói: “Nguyệt Hoài, chúng ta nhất định phải quay lại cứu chị Bạch Mai!”
Cố Nguyệt Hoài không nói gì mà chạy thẳng về phía đại đội Phiền Căn
Cô không có cách nào giúp Bạch Mai chống lại cha mẹ nhưng không thể trơ mắt nhìn cô ấy giẫm lên vết xe đổ, tính cách của Bạch Mai rất kiên cường, nếu thật sự xảy ra chuyện như đời trước, chắc chắn cô ấy sẽ chọn tự sát thay vì gả cho Cố Đình Hoài mà không chút gánh nặng nào
Cô vừa chạy đi, Uông Tử Yên và Kim Xán cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người vội vàng theo sau cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu bé cười toe toét đuổi theo sau Cố Nguyệt Hoài, bọn họ nhanh chóng chạy về hướng về nhà họ Bạch
Ngày nào Cố Nguyệt Hoài cũng uống nước giếng không gian, cộng thêm năng lượng của cây gừa lớn* nên khó có ai có thể sánh bằng thể chất của cô, cô dẫn đầu chạy đằng trước, không thèm gọi người ra mở cửa mà trực tiếp đá cửa xông vào
*Là một loài thực vật có hoa trong họ Dâu tằm
Ở Việt Nam, cây này thường mọc hoang ở vùng có thủy triều, dựa bờ sông suối và kênh rạch
Tiếng động cô gây ra rất lớn khiến vợ chồng nhà họ Bạch vốn đang cười tủm tỉm đếm tiền ở bên ngoài giật cả mình
Tối nay bọn họ cố ý đưa đám trẻ trong nhà đến nhà họ hàng, bọn họ đã âm mưu từ lâu, cố ý để Hoàng Thịnh trốn ở phòng trong, chờ cơ hội hành động, chỉ cần Bạch Mai trở thành người của Hoàng Thịnh thì sau này còn lo gì không lấy được tiền nữa
Bọn họ hoàn toàn không quan tâm Hoàng Thịnh có cưới Bạch Mai hay không, mà chỉ muốn nghiền ép cô ấy, vắt kiệt tất cả lợi ích mà cô ấy mang lại
Từ Đông Mai rụt vai trốn sau lưng Bạch Sơn, ngập ngừng nói: “Ai, ai vậy?”
Bạch Sơn cũng sợ hãi không kém, hai người đều thuộc loại chỉ dám làm càn ở nhà, bọn họ trừng mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài bước qua ngưỡng cửa
Nhìn thấy người đó chỉ là một người phụ nữ, Từ Đông Mai không còn sợ hãi nữa, chạy ra từ sau lưng Bạch Sơn, vẻ ngoài của bà ta to béo, chống nạnh đứng tại chỗ, chỉ vào Cố Nguyệt Hoài quát: “Cô là ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao cô dám tùy tiện vào nhà người khác hả?”
Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng lườm bà ta một cái, nhìn xung quanh, ánh mắt dừng lại ở hướng phòng trong, cửa phòng đó đóng chặt, mơ hồ nghe thấy tiếng phụ nữ kêu gào tuyệt vọng: “Cứu với, không, thả tôi ra, không, không—”
Trái tim Cố Nguyệt Hoài căng thẳng, cô bước nhanh phía trước, giơ chân đạp mạnh một phát, cánh cửa rung lên hai lần nhưng không mở ra
Vợ chồng nhà họ Bạch thấy thế thì giật hết cả mình, vội tiến lên ngăn cản, nhưng Cố Nguyệt Hoài đã kịp đạp mạnh thêm một phát vào cửa phòng trong, khiến khớp nối cửa lỏng ra, cánh cửa rung lắc rồi đổ xuống
Cố Nguyệt Hoài giẫm lên cánh cửa bước vào, liếc mắt một cái đã nhìn thấy cái lưng trơn bóng của người đàn ông, anh ta đang đè Bạch Mai quần áo xộc xệch ở dưới người, áo trên của cô ấy đã bị cởi ra, quần cũng bị cởi một nửa
Cố Nguyệt Hoài thở phào nhẹ nhõm, may mà chưa đến bước cuối cùng, vẫn còn cơ hội cứu vãn
Cô bước tới, túm lấy thắt lưng của Hoàng Thịnh, kéo mạnh anh ta ra rồi đẩy ngã xuống đất
Bạch Mai thoát khỏi sự áp chế, vội vàng kéo chăn mền trên giường che kín nửa thân trên trần truồng của mình, ánh mắt cô ấy đờ đẫn, con ngươi hơi tan rã, cơ thể quấn trong chăn run rẩy dữ dội, sợ hãi đến tột độ
Cô ấy hoàn toàn không dám nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, cả người cô ấy chìm trong sự tủi nhục và sợ hãi
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Bạch Mai rồi lại nhìn sắc mặt trắng bệch vì ngã đau của Hoàng Thịnh, anh ta đang che xương cụt, khuôn mặt nhăn nhó trông cực kỳ chật vật
Hoàng Thịnh nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, giọng nói như ép ra từ kẽ răng: “Cố
Nguyệt
Hoài!”
“Ồ, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là thanh niên trí thức Hoàng à
Người tốt thì không làm, lại thích đi làm súc vật cơ đấy
Ỷ mình đến từ Thủ đô, là người có địa vị nên có thể tùy tiện nhục nhã những người nông dân chúng tôi à?”
“Hoàng Thịnh, ban đầu tôi không định dạy dỗ anh, nhưng anh cứ muốn đâm đầu vào, vậy thì đừng trách tôi.”
Mặt Cố Nguyệt Hoài cực kỳ lạnh lùng, cô đi đến bên cửa, nhặt cây gậy dựng sẵn ở cửa, cổ tay xoay một vòng rồi nện mạnh vào lưng Hoàng Thịnh khiến cả người anh ta đau đến run rẩy, muốn la cũng không nổi
Cố Nguyệt Hoài không hề nương tay, gậy đập vào da thịt, lực ra đòn cực kỳ hung ác khiến Hoàng Thịnh da tróc thịt bong
Từ Đông Mai và Bạch Sơn vốn định đi vào ngăn cản, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ tàn bạo của Cố Nguyệt Hoài, bọn họ lại hèn nhát không dám động đậy
Thỉnh thoảng hai người lại cảm thấy da thịt căng thẳng, da mặt run rẩy, luôn có cảm giác cây gậy này đang nện vào người mình, khi nhìn thấy Hoàng Thịnh cuộn tròn như con tôm trên mặt đất, họ có chút lo lắng, sợ “đại gia” này sắp bị đánh chết, bọn họ cũng phải chịu trách nhiệm
Dường như tiếng gậy đập đã đánh thức Bạch Mai vẫn đang đắm chìm trong nỗi sợ hãi, cô ấy ngẩng đầu nhìn ánh mắt hung ác của Cố Nguyệt Hoài, cô đang trả thù cho cô ấy, hốc mắt Bạch Mai nóng lên, giọng cô ấy khàn khàn: “Đủ rồi Nguyệt Hoài, Nguyệt Hoài, anh ta không đáng, anh ta, không đáng.”
Cô ấy lặp lại hai câu này như đang nhắc nhở Cố Nguyệt Hoài, lại như đang tự nói với chính mình, người như Hoàng Thịnh không đáng để cô ấy làm chuyện dại dột, cuộc đời còn dài như thế, chỉ một suy nghĩ thoáng qua cũng có thể dẫn đến sai lầm
Cố Nguyệt Hoài dừng lại, sau đó ngước mắt nhìn ánh mắt gần như bi thương của Bạch Mai
Cô lại cụp mắt nhìn Hoàng Thịnh đang nằm im trên mặt đất, rồi ném cây gậy trong tay đi
Cố Nguyệt Hoài quay đầu nhìn về phía Bạch Sơn và Từ Đông Mai đứng nghệt ra tại chỗ, lạnh lùng nói: “Không thấy đại gia của mấy người sắp tắt thở tới nơi rồi à
Đi gọi bác sĩ và bí thư chi bộ đến đi, đợi anh ta chết rồi thì tiền trong tay mấy người sẽ là tiền phạm pháp đấy.”
Nghe vậy, sắc mặt Từ Đông Mai thay đổi, bà ta vội vàng gật đầu, kéo cánh tay Bạch Sơn rồi lao ra ngoài
  
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.