Bầu không khí trên đường về nhà cũng trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn, lúc đi là bọn họ, lúc trở về cũng thế Uông Tử Yên vươn tay ôm lấy bả vai của Bạch Mai, cười nói: “Chúc mừng chị Bạch Mai, từ nay sẽ thoát khỏi những người và những việc không thích và sẽ chỉ còn lại niềm vui thôi, đừng mềm lòng nữa nhé.”
Kim Xán cũng nhẹ nhàng nói: “Anh cả Cố là người tốt, chắc chắn anh ấy sẽ chăm sóc chị thật tốt.”
Bạch Mai cười mỉm, bàn tay nắm chặt lấy giấy chứng nhận, nụ cười ấy rạng rỡ như ngày xuân Cô ấy nghiêm túc nói: “Nguyệt Hoài, Tử Yên, Tiểu Xán, cảm ơn các em, cảm ơn các em đã kéo chị ra khỏi vũng bùn và không để chị sa ngã, Tử Yên nói đúng, phần đời còn lại của chị sẽ chỉ có niềm vui.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướng mày, nói: “Chị không muốn mang thứ gì đi từ nhà họ Bạch sao?”
Bạch Mai lắc đầu: “Ở nhà họ Bạch, chị chưa bao giờ có thứ gì thuộc về mình, tất cả đều là sự ban ơn, dù có lấy hay không cũng không ảnh hưởng gì, chị thực sự không muốn trở về để nhìn thấy bộ mặt của bọn họ nữa Tối nay là đêm giao thừa vậy nên đừng vì những chuyện này mà phá hỏng tâm trạng.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Chị không nghĩ đến việc tìm lại cha mẹ ruột sao?”
Bạch Mai không phải con ruột của Từ Đông Mai và Bạch Sơn, cô ấy có cha mẹ ruột Dựa vào độ tuổi của cô ấy với tình trạng xã hội loạn lạc khi đó, có lẽ đã xảy ra biến cố khiến cô ấy trở thành trẻ bị bỏ rơi nhưng cô ấy còn có thể tìm lại sự thật Uông Tử Yên nói: “Đúng vậy, hay là đăng báo tìm người thử xem Biết đâu chị lại tìm thấy cha mẹ và anh chị em ruột thì sao.”
Nghe lời Cố Nguyệt Hoài nói, Bạch Mai nở nụ cười chua chát: “Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi bị oan ức, chị đều hy vọng cha mẹ ruột sẽ quay lại tìm chị nhưng đó đều là ảo tưởng Bây giờ đã thoát khỏi khổ nạn, sao lại phải nhảy vào một địa ngục khác?”
Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài và mọi người đều im lặng, có lẽ họ đều thấu hiểu được tâm tư của Bạch Mai Sau những chuyện trả xảy ra với Từ Đông Mai và Bạch Sơn, có lẽ Bạch Mai đã có sự bài xích sâu sắc dẫn đến sợ hãi, thậm chí là chán ghét gia đình và người thân Dù người thân thực sự xuất hiện trước mặt cô ấy, có lẽ cô ấy cũng không có cảm xúc gì Cố Nguyệt Hoài không nói gì thêm, an ủi: “Sau này chị sẽ sống ở nhà họ Cố, ở cùng Thiếu Ly và Thiếu Đường.”
Bạch Mai hơi do dự, ban đầu còn định nói bản thân có thể sống ở bệnh viện nhưng nghĩ đến việc đã chuẩn bị đối mặt với Cố Đình Hoài, nếu mọi chuyện may mắn thuận lợi thì có thể sẽ nhanh chóng kết hôn nên sống ở nhà họ Cố cũng không có vấn đề gì Cô ấy khẽ gật đầu, không nói lời từ chối Cố Nguyệt Hoài híp mắt lại, trầm ngâm suy nghĩ về việc xây nhà Có lẽ sau Tết cô phải đến thành phố Chu Lan một chuyến rồi đem những báu vật trong không gian đổi lấy một khoản tiền xây nhà, sau đó thì chuẩn bị sính lễ và mua sắm đồ đạc, bao nhiêu đó ít nhất cũng tốn ba bốn trăm đồng Ban đầu cô định sẽ từ từ kiếm tiền nhưng không ngờ kế hoạch lại nhanh chóng thay đổi như vậy, nếu Bạch Mai đã ở nhà họ Cố thì chuyện kết hôn cũng phải đưa vào lịch trình để sắp xếp Đây là lần đầu tiên anh cả của cô kết hôn trong hai đời, đương nhiên cô phải quan tâm nhiều hơn Đời trước vì cô mà anh cả ra đi sớm vậy nên đời này cô phải có trách nhiệm và nghĩa vụ để anh ấy có một cuộc sống hạnh phúc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đột nhiên, trong lòng cô nảy ra một ý tưởng, vốn đã định đi thành phố Chu Lan vậy sao cô không đến thành phố Hoài Hải thăm người thân luôn Bức thư mà cô đã viết chắc hẳn còn chưa được gửi đến tỉnh H bởi vì sau Tết mới khởi hành nên có lẽ khi thư đến nơi, cô cũng đã tới tỉnh H Vào ngày Tết, cô muốn tạo bất ngờ cho Yến Thiếu Ngu bởi vì cô thật sự rất lo lắng cho anh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngay cả Lâm Cẩm Thư cũng biết Yến Thiếu Ngu ở quân khu tám gặp nhiều khó khăn, như vậy cũng đủ để tưởng tượng được anh phải chịu đựng một cuộc sống thế nào Yến Thiếu Ngu là người chỉ nói đến chuyện vui không nói đến chuyện buồn, dù bị thương hay gặp chuyện khó khăn thì anh cũng sẽ không nói với cô, thay vì cứ mãi ở đây mà lo lắng không yên, chi bằng đến đó tận mắt nhìn thấy, còn có thể để lại cho anh một ít nước giếng trong không gian Hơn nữa, cô đã từng đến cửa hàng ký gửi ở thành phố Chu Lan rồi, nếu lại đi thêm một lần nữa sẽ không tránh khỏi sự dòm ngó của những người có ý đồ xấu Cô có thể mang đồ đến thành phố Hoài Hải sau đó đổi thành tiền rồi quay về, như vậy sẽ không chậm trễ chút nào Cố Nguyệt Hoài càng nghĩ càng phấn khích, môi đỏ cong lên như thể chỉ muốn ngay lập tức bay đến quân khu tám Kim Xán đứng bên cạnh Nguyệt Hoài nhìn nụ cười trên môi cô, chớp chớp mắt, không nhịn được mà tò mò hỏi: “Nguyệt Hoài, sao chị vui thế Có phải vì chị Bạch Mai sắp kết hôn với anh cả Cố không?”
Cố Nguyệt Hoài chỉ cười nhưng không trả lời, sau đó nói với Bạch Mai: “Sau Tết, hãy để anh cả đi cùng với chị qua nhà bác sĩ Tạ một chuyến, chị nhớ mang theo một ít đồ cho bác ấy còn nếu một mình bác ấy đón Tết mà cảm thấy buồn thì cứ đón bác ấy về đại đội sản xuất Đại Lao Tử Còn có Thạch Đầu nữa, tối nay chính cậu ấy là người đã giúp đỡ chị nhiều nhất nên chị nhớ mang ít đồ đến thăm cậu ấy nữa nha.”
Bạch Mai hơi sững sờ sau đó cắn môi nói: “Nguyệt Hoài, thật sự cảm ơn em.”
Cảm ơn em đã luôn nghĩ cho chị, sau này dù không thể làm chị dâu của em nhưng chị nhất định sẽ làm bạn với em suốt đời Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn cô một cái: “Đều là người một nhà, sao lại nói chuyện khách sáo vậy?”
Bạch Mai không nhịn được bật cười, nghiêm túc nói: “Được, chị không nói nữa.”
Trong lúc mọi người nói chuyện rôm rả thì cũng đã đến gần đại đội sản xuất Đại Lao Tử, đằng xa có một bóng người đứng dưới gốc cây lớn ở đầu làng, vừa nhìn thấy họ liền chạy đến: “Bé con, các em về…”
Cố Đình Hoài thở hổn hển, nhìn Bạch Mai quay lại liền im lặng Anh ấy khẽ nuốt nước bọt, nhẹ giọng nói: “Không sao, ngày mai anh sẽ cùng em trở lại nơi đó, nhất định họ sẽ hiểu thôi, đừng sợ Tối nay em ngủ với bé con đi, đừng suy nghĩ lung tung.”
Cố Đình Hoài vừa nói vừa vươn tay xoa đầu Bạch Mai, sự ấm áp khiến người ta say đắm Anh ấy nghĩ rằng vì chuyện xảy ra tối nay đã khiến Từ Đông Mai và Bạch Sơn tức giận, thậm chí còn đuổi Bạch Mai ra ngoài không cho cô ấy về nhà nên trong lòng tỏ ra rất áy náy, nếu không phải vì anh ấy thì có lẽ cô ấy đã không bị như vậy Bạch Mai mím môi, im lặng đưa chứng nhận trong tay cho anh ấy Cố Đình Hoài ngạc nhiên: “Đây là gì?”
Trong lúc nói, anh ấy đã mở ra xem nhưng khi thấy “Giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ” được viết bằng bút máy, ngón tay vô thức run lên, cả người cứng đờ lại sau đó đọc từng chữ một Đọc xong, sự lo lắng của Cố Đình Hoài không thể che giấu được nữa, anh ấy ngây người một lát rồi vội vươn tay nắm lấy cổ tay Bạch Mai, gấp gáp nói: “Sao lại thế này Đây chỉ là chuyện nhỏ, đi thôi, anh sẽ trở về xin lỗi và nhận sai với họ cùng em!”
Anh ấy vẫn nghĩ rằng vì tối nay bản thân đưa Bạch Mai đi nên mới có tờ giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ này [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bạch Mai nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay Cố Đình Hoài, sau đó nắm chặt lại Cố Nguyệt Hoài nhìn hai người, nói với Uông Tử Yên và Kim Xán: “Đi thôi, chúng ta về nhà nào.”
Chuyện tối nay đối với bất kỳ người phụ nữ nào cũng là một cú sốc lớn, cô ấy đã định nói ra thì tụi cô cũng nên để họ có không gian riêng, dù sao loại chuyện này cũng khó nói Nhưng khi họ vừa đi được hai bước, từ con đường nhỏ lại truyền đến tiếng bước chân kéo lê và ồn ào Ngoài ra, còn có tiếng chửi rủa của Hoàng Thịnh: “Buông ông đây ra Tụi bây có muốn chết không Lưu Kiến Quốc không nói cho tụi bây biết thân phận của tao à Mày, ông đây nhớ kỹ mày rồi!”