Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 337: Ngày mai đến công xã lĩnh giấy đăng ký kết hôn





Âm thanh đột ngột vang lên khiến Cố Nguyệt Hoài và những người khác lập tức dừng lại, bọn họ nhanh chóng quay về bên cạnh Cố Đình Hoài và Bạch Mai
Xem ra Lưu Kiến Quốc đã cho người đưa Hoàng Thịnh về rồi, như vậy việc hắn cưỡng ép phụ nữ không thành có lẽ cũng sẽ do Vương Phúc tiếp nhận xử lý
Quả thật, chuyện của đám thanh niên trí thức ở Thủ đô này thật sự không dễ giải quyết chút nào, chỉ sơ suất một chút là sẽ tự rước họa vào thân
Coi như hai bên đã chạm trán nhau, khi Hoàng Thịnh thấy Bạch Mai đứng cùng Cố Đình Hoài, cơn bực tức trong lồng ngực anh ta cứ thế mà dâng trào
Anh ta còn ác ý trừng mắt nhìn Bạch Mai, có vẻ như muốn chửi bới gì đó nhưng đột nhiên nở một nụ cười méo mó
Anh ta hằn học giật mạnh đôi tay bị trói, cười khẩy nói: “Bạch Mai à Bạch Mai, cô đúng là người phụ nữ không biết an phận, vừa nãy còn ở trên giường của tôi, đến khi mặc quần áo vào liền đến gặp gỡ người khác sao
Cố Đình Hoài biết không?”
Lời vừa nói ra khiến mọi người xung quanh như hít phải một luồng khí lạnh
Ban đầu, hai thanh niên của đại đội sản xuất Đại Lao Tử chịu trách nhiệm áp giải Hoàng Thịnh còn đang ôm đầy bụng bực tức bởi vì trong đêm giao thừa, mọi người đều ở nhà vui vẻ ăn uống, làm gì có ai muốn ra ngoài làm việc cực khổ
Nhưng khi nghe được câu chuyện tình ái bí mật này, cả hai cũng không nhịn được mà nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý
Vậy là, Bạch Mai vừa mới ngủ với Hoàng Thịnh xong
Chuyện này là sao
Cô ấy vẫn chưa kết hôn mà
Cho nên đây chính là lý do mà thư ký bảo họ đưa Hoàng Thịnh trở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử
Trời đất, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì nguy to rồi
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, lạnh lùng nhìn Hoàng Thịnh, nếu sớm biết kẻ xấu không thể nói ra lời tử tế thì đáng lẽ lần trước cô nên trực tiếp giết chết anh ta
Hoàng Thịnh ơi là Hoàng Thịnh, có vẻ lần này phải tìm cơ hội rồi
Uông Tử Yên và Kim Xán gần như ngừng thở, không hẹn mà cùng nhìn về phía Cố Đình Hoài
Nếu để người ngoài nghe thấy chuyện này thì cũng chẳng có gì nhưng đối với Cố Đình Hoài lại không thể
Ban đầu định để Bạch Mai nói nhỏ với anh ấy, ai ngờ lại bị lộ ra trong hoàn cảnh thế này
Loại chuyện như vậy, ai nghe mà không hiểu lầm chứ
Sắc mặt của Bạch Mai tái nhợt, vốn dĩ cô ấy đã vượt qua được nỗi đau vừa rồi nhưng khi Hoàng Thịnh nói ra những lời này trước mặt Cố Đình Hoài, trong thâm tâm cô ấy không hề cảm thấy nhẹ nhõm mà ngược lại, trái tim như bị một bàn tay lớn vô hình bóp chặt khiến cô ấy gần như không thể thở nổi
Phải thừa nhận rằng bản thân cô ấy rất sợ Cố Đình Hoài thật sự sẽ tin lời nói của Hoàng Thịnh, sau đó sẽ đối xử lạnh nhạt với mình
Môi Bạch Mai khẽ mấp máy, nắm chặt tay Cố Đình Hoài và muốn mở miệng giải thích nhưng đột nhiên phát hiện Cố Đình Hoài đã rút tay lại
Cảm nhận được tay của anh ấy dần dần rời xa, trái tim Bạch Mai cũng vì vậy mà trùng xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt cô ấy như được phủ một lớp tro tàn nhưng lại lắc đầu và cười khổ
Lẽ ra cô ấy nên sớm biết, không có người đàn ông nào không để ý đến những chuyện này
Ngay cả Cố Đình Hoài cũng vậy, huống chi tình cảm giữa họ vốn đã không quá sâu đậm nên việc bị anh ấy ghê tởm là hoàn toàn bình thường
Mà thôi, dù sau này có một mình cũng không sao nhưng chỉ hy vọng cuộc sống sau này của Cố Đình Hoài sẽ tốt đẹp
Hoàng Thịnh thấy Cố Đình Hoài rút tay mình khỏi tay Bạch Mai liền vui vẻ cười ha hả, ánh mắt đắc ý liếc nhìn Bạch Mai, dù sao anh ta là đàn ông nên cũng thừa hiểu rõ bản tính xấu xa của đàn ông
Đời này, Bạch Mai chỉ có thể thuộc về anh ta
Anh ta ngoác miệng cười đến tận mang tai, nhìn chằm chằm Bạch Mai như một con sói dữ rình rập cừu non
Uông Tử Yên thấy vậy cũng không thể chịu nổi vẻ mặt đắc ý của Hoàng Thịnh, liền nói: “Không phải vậy, anh cả Cố, là Hoàng Thịnh anh ta...”
Dù biết lời này mà do cô ấy nói ra thì không thích hợp nhưng trong tình huống này cũng không thể bận tâm nhiều đến vậy
Bạch Mai lắc đầu ngăn lại: “Thôi được rồi, chúng ta về rồi nói tiếp nhé?”
Vừa nói xong, một đôi tay ấm áp liền nắm chặt lấy tay cô ấy
Bạch Mai ngẩn người, ngước mặt lên đối diện với ánh mắt dịu dàng của Cố Đình Hoài, đôi mắt trong suốt ấy không có chút khinh bỉ hay ghét bỏ nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh ấy có chút ngại ngùng nói: “Tiểu Mai, hiện tại anh chưa tìm được nghề nghiệp nhưng anh sẽ cố gắng, bây giờ em không có người thân nên từ nay gia đình anh sẽ là người thân của em
Nếu em không ngại, ngày mai chúng ta đến công xã lấy giấy chứng nhận kết hôn.”
Anh dừng lại, có chút căng thẳng rồi cẩn thận hỏi: “Được không
Em có đồng ý không?”
Sự thay đổi bất ngờ này khiến cho mọi người có mặt đều kinh ngạc
Hai thanh niên đến từ đại đội Phiền Căn lại còn trưng ra vẻ mặt như nhìn thấy rùa xanh*, đã thế này rồi mà anh ta vẫn muốn cưới Bạch Mai
Anh ta không sợ người khác cười nhạo sao
*rùa xanh: con vật này tượng trưng cho sự may mắn, sức chịu đựng và cuộc sống lâu dài
Bạch Mai khẽ run người, vẻ mặt không dám tin mà nhìn Cố Đình Hoài: “Anh, anh nói gì vậy?”
Cố Đình Hoài khẽ ho một tiếng, vì ngại ngùng mãi lấy tay gãi đầu sau đó cười nói: “Là anh nói chưa đúng, có phải anh nên nghiêm túc hơn không
Anh đang hỏi em là có đồng ý cùng anh đến công xã lấy giấy chứng nhận kết hôn vào ngày mai không?”
Bạch Mai nghẹn ngào, giọng nói chứa đầy cảm xúc: “Anh thật sự muốn, muốn kết hôn với em?”
Hoàng Thịnh chớp lấy cơ hội châm chọc: “Đúng vậy, anh thật sự muốn kết hôn với một người phụ nữ không sạch sẽ à?”
Nói xong, anh ta hít một hơi, lộ vẻ mặt thỏa mãn: “Bạch Mai..
thật mềm mại..
tôi...”
Hoàng Thịnh còn chưa kịp dứt lời, Cố Nguyệt Hoài đã đột nhiên cười, tiếng cười lạnh lẽo vang đến bên tai mọi người: “Hoàng Thịnh, hôm nay ăn phải một cục phân lớn à
Sao miệng hôi thối vậy
Anh đã tự tin như vậy thì ngày mai tôi sẽ đăng hết những việc anh làm lên báo, để xem cha mẹ làm quan của anh khi biết con mình gây ra những chuyện này ở nông thôn liệu có còn ngồi yên được không.”
Lời nói của cô lạnh lùng không một chút nể nang, giọng điệu lộ rõ sự ghét bỏ
“Mày!” Hoàng Thịnh trừng mắt tức giận, đang muốn mắng chửi thì Cố Nguyệt Hoài liền nhìn hai thanh niên đứng xem kịch từ nãy đến giờ: “Các anh nghe theo mệnh lệnh của bí thư chi bộ Lưu đến đưa người đi phải không
Vậy đưa anh ta thẳng đến chỗ bí thư của chúng tôi đi.”
“Đêm nay là đêm giao thừa, vất vả cho các anh phải chạy một chuyến rồi.”
Giọng cô dịu đi, vẻ đẹp xinh xắn dưới ánh trăng càng thêm nổi bật khiến hai thanh niên đại đội Phiền Căn đỏ mặt ngay lập tức, cả hai liên tục xua tay như thể hiểu ý của Cố Nguyệt Hoài, sau đó nhanh chóng đưa Hoàng Thịnh rời đi
Anh ta vừa đi, không khí không những không dịu lại mà còn nặng nề hơn
Uông Tử Yên và Kim Xán nhìn nhau cũng không biết nói gì, đúng lúc này, Cố Tịch Hoài và Lôi Nghị đi công xã tiễn Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ đã trở về: “Ơ
Sao mọi người lại ở đây
Ngoài này không lạnh sao?”
Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn họ, nói: “Trước tiên các cậu cứ về với Tử Yên và Tiểu Xán đi.”
Cố Tịch Hoài nhướng mày, nhìn Cố Đình Hoài và Bạch Mai đang im lặng, cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ nên cũng không nói nhiều, đáp: “Được, vậy mọi người cũng nhớ về sớm nha, bên ngoài lạnh lắm.”
Bọn họ đi hết, giờ chỉ còn lại Cố Nguyệt Hoài, Cố Đình Hoài và Bạch Mai, tổng cộng ba người
Cố Nguyệt Hoài dừng lại, bình tĩnh nói: “Anh, chuyện tối nay để em kể đi.”
Cô biết sau khi trải qua chuyện này, Bạch Mai đã bị tổn thương cả tinh thần lẫn thể chất nên chưa chắc đã có đủ dũng cảm để nhắc lại chuyện này
Hai người cũng không phản đối, Cố Nguyệt Hoài liền kể lại toàn bộ chuyện tối nay cho Cố Đình Hoài, bao gồm cả giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ: “Chuyện là như vậy, anh phải biết rằng, người vô tội nhất trong chuyện này chính là Bạch Mai.”
“Được rồi, chuyện đã kể xong, thời gian còn lại dành cho hai người
Dù không biết phải an ủi thế nào nhưng em vẫn mong ngày mai có thể thấy hai người đi đăng ký kết hôn, thật sự đã lâu rồi nhà chúng ta không có chuyện vui.”
Cố Nguyệt Hoài duỗi người, thở dài: “Còn tưởng rằng cha chúng ta có thể kết hôn trước anh.”
Cô lẩm bẩm xong rồi lặng lẽ rời đi. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.