Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 338: Sau này cha chính la cha con





Cố Đình Hoài và Bạch Mai nghe lời thì thầm của Cố Nguyệt Hoài, nhìn thấy bóng dáng cô dần khuất xa, cả hai đều cảm thấy vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ
Trong thoáng chốc, bầu không khí căng thẳng đầy sự lúng túng ban đầu cũng trở nên dịu lại
Cố Đình Hoài thở dài, khi Bạch Mai còn đang lo lắng, anh ấy đã nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng, giọng nói kiên định mà dịu dàng: “Em đừng sợ, đúng như Nguyệt Hoài đã nói, trong chuyện này em là người vô tội nhất và tất cả đều là lỗi của cha mẹ em và Hoàng Thịnh, vậy thì có liên quan gì đến em đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh thích em, muốn cưới em, không liên quan gì đến chuyện này cả.”
Nghe vậy, Bạch Mai mím môi, cổ họng hơi nghẹn ngào rồi nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh vì vẫn muốn cưới em.”
Cố Đình Hoài có chút không vui, anh ấy đẩy cô ra một chút, giọng điệu không mấy hài lòng: “Em còn cảm ơn anh à
Chẳng phải chúng ta đã nói trước rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ em còn muốn lấy người khác
Anh không đồng ý đâu, anh sẽ đi cướp dâu đấy!”
Bạch Mai bật cười sau những giọt nước mắt, mọi u ám cứ thế mà tan biến theo lời nói của Cố Đình Hoài
Cô ấy bỗng nhận ra số phận của mình không tệ như tưởng tượng bởi vì ít nhất cô ấy đã gặp được Cố Đình Hoài
“Ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn vì vậy em cứ yên tâm ở nhà, đừng có áp lực gì hết.” Cố Đình Hoài nói nhỏ, xong lại cảm thấy có điều gì khó nói rồi lắp bắp: “À, cái này, anh… anh…”
Bạch Mai chớp mắt, tò mò nhìn anh ấy: “Sao thế?”
Cố Đình Hoài nuốt khan, tai đỏ lên
Anh ấy nói: “Bây giờ anh không có tiền sính lễ, cũng không thể cho em cuộc sống tốt, anh… anh vốn định sau Tết sẽ nhập ngũ, không ngờ… em yên tâm, anh vẫn sẽ nhập ngũ, anh muốn cho em một cuộc sống tốt hơn.”
Tiền trợ cấp khi nhập ngũ cũng được khá nhiều nhưng đi rồi sẽ giống như Diệp Thiếu Vũ, cả năm đều không thể về nhà, khi gặp nhiệm vụ nguy hiểm còn có thể mất mạng
Nhưng anh ấy không có kỹ năng gì nổi trội, không thể tìm được công việc ổn định nên chỉ có thể sống dựa vào nghề lính
Tất nhiên anh ấy có thể tiếp tục kiếm công điểm rồi sống như một người bình thường, cả đời làm lụng vất vả
Nhưng nếu vậy thì làm sao có thể mang lại cuộc sống tốt đẹp cho Bạch Mai
Cô ấy còn là một y tá với da dẻ mịn màng như thế, đâu thể vì cưới anh ấy mà phải chịu khổ được
Là một người đàn ông, phải luôn nỗ lực để mang lại môi trường sống tốt cho vợ mình và còn phải cố gắng để cuộc sống gia đình trở nên tốt đẹp hơn
Vốn Cố Nguyệt Hoài đã nói cho Bạch Mai biết việc Cố Đình Hoài sẽ nhập ngũ, cô ấy cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi nghe thấy vẫn không nhịn được mà cúi đầu mím chặt môi, cô ấy cũng không mong anh ấy sẽ rời đi
Nghĩ vậy, Bạch Mai liền nhỏ giọng: “Em có thể không cần sính lễ, cũng không cần gì cả.”
Cố Đình Hoài ngớ người sau đó cười
“Tiểu Mai, anh sẽ cố gắng hết sức, đến lúc đó sẽ đưa em theo làm hậu phương, như vậy được không?” Nói xong, anh gãi đầu, lại có chút lo lắng: “Chỉ có điều, đến lúc đó em sẽ không thể làm y tá nữa.”
Nghe vậy, Bạch Mai nhớ tới chuyện Cố Nguyệt Hoài từ bỏ công việc biên tập mỹ thuật rồi chuyển sang học y
Cô ấy nghĩ liệu lúc đó có thể giống như Cố Nguyệt Hoài, đến đơn vị làm bác sĩ quân y không
Vậy chẳng phải cả hai đều không bị ảnh hưởng sao
Cố Đình Hoài thấy cô ấy không nói gì, tưởng rằng cô ấy vẫn không muốn nên lập tức có chút lo lắng
“Tiểu Mai, anh thực sự muốn thử, anh không muốn dành cả đời ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử, có thể tìm được em làm vợ đã là điều may mắn nhưng anh muốn cả đời sau này càng may mắn hơn.”
Cố Đình Hoài cảm thấy miệng khô khốc, nhẹ giọng: “Em có thể hiểu cho anh không?”
Bạch Mai đã nghĩ thông suốt, mặc dù không muốn nhưng cũng tôn trọng ý kiến của Cố Đình Hoài, cô ấy nói: “Chúng ta về trước đi, cũng đâu thể để anh đi khi chưa kết hôn được
Dù sao cũng là chuyện sau Tết mà.”
Cố Đình Hoài nở nụ cười tươi, vội gật đầu: “Được, được!”
Hai người nắm tay nhau trở về nhà
Sự kiện xảy ra tối nay không những không tạo ra khoảng cách giữa họ mà còn giúp cho tình cảm ấy trở nên gắn bó hơn
Vì sắp sửa bước vào một giai đoạn mới nên cặp đôi sắp cưới nhìn nhau với ánh mắt tràn đầy yêu thương
Khi họ về nhà thì nhìn thấy Cố Chí Phượng đang ngồi trên giường
Ông đang xoay quả óc chó trong tay, khi thấy hai người thì nở một nụ cười, có vẻ ông không hề ngạc nhiên về việc Bạch Mai quay lại thì cũng đủ hiểu được rằng ông đã biết chuyện tối nay rồi
Bạch Mai nín thở, bàn tay nắm lấy Cố Đình Hoài đẫm mồ hôi
Dù Cố Nguyệt Hoài và Cố Đình Hoài không để tâm nhưng cô ấy vẫn sợ Cố Chí Phượng ghét bỏ, cũng sợ rằng ông sẽ cảm thấy lấy cô ấy vào nhà còn bị người đời cười chê, lúc đó cũng khó tránh khỏi mà hối hận
Cố Chí Phượng như nhìn thấu sự lo lắng của Bạch Mai, ông cười hiền hòa rồi cất lên giọng nói dịu dàng ấm áp: “Tiểu Bạch à, sau này cứ an tâm sống ở đây, đừng sợ, từ nay ta là cha con, cha ruột của con!”
Lời nói dứt khoát của ông khiến cảm xúc của Bạch Mai như dâng trào một lần nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy nhìn Cố Chí Phượng, thấy được trong mắt ông không có chút ghét bỏ nào mà chỉ toàn là yêu thương
Tối nay thật sự có quá nhiều biến cố, nửa đầu là đau khổ và giải thoát, nửa sau lại là hạnh phúc và may mắn
Cảm giác băng lửa đan xen khiến cô ấy cảm thấy có chút lâng lâng khó tả, như thể cả cuộc đời đều có hy vọng và dũng khí mới
Cô ấy không phải người không có gia đình bởi vì khi mất đi Bạch Sơn và Từ Đông Mai, cô ấy lại có được gia đình mới
Bạch Mai nghẹn ngào nói: “Cảm ơn, cảm ơn chú Cố.”
Cố Chí Phượng xua tay, vẻ mặt thản nhiên: “Cảm ơn cái gì, đều là người nhà cả, sau này nếu Đình Hoài bắt nạt con thì cứ bảo ta, từ trước đến giờ nhà họ Cố đều không chấp nhận việc phụ nữ bị bắt nạt, phụ nữ mới là chủ gia đình!”
Nghe vậy, Bạch Mai có chút ngượng ngùng rồi cười
Yến Thiếu Ly thì cười khúc khích, thái độ đối với Bạch Mai vẫn như xưa
Cô ấy bước lên khoác tay Bạch Mai vui vẻ nói: “Chị Bạch Mai, Nguyệt Hoài đã nói tối nay chị ngủ với chúng em còn chị ấy sẽ tự ngủ ngoài phòng.”
“Chị không biết được đâu, chị ấy cứ luôn dậy sớm ngủ muộn, khiến cho mỗi ngày em đều cảm thấy giống như không có bạn cùng phòng vậy.”
Nói xong, Yến Thiếu Ly liếc Cố Nguyệt Hoài một cái
Cô ngồi bên bàn học đang học bài dưới ánh đèn dầu, nghe thấy lời Yến Thiếu Ly cũng nói không để tâm mà thản nhiên: “Không sao, sau này đổi bạn cùng phòng rồi sẽ không cảm thấy vậy nữa, có khi đến cả ngày cũng không thấy mặt chị.”
Yến Thiếu Ly nghe xong, mắt trợn tròn: “Vậy thì rất quá đáng, sao chúng ta không vun đắp tình cảm chị em dâu chút nhỉ?”
“Ha ha.” Cố Nguyệt Hoài cười khiến Yến Thiếu Ly bĩu môi
Bị hai người này chọc cười, mọi người đều cười theo
Cố Đình Hoài rót cho Bạch Mai cốc nước nóng, hỏi: “Tiểu Lôi với bọn họ đi rồi à?”
Cố Tích Hoài thò đầu từ trong phòng ra, nói: “Đi rồi, bây giờ cũng không còn sớm nữa, mau ngủ sớm đi, ngày mai Nguyệt Hoài còn đi làm.”
Cố Nguyệt Hoài gấp cuốn sách y học lại rồi xoa xoa đôi mắt đang nhức mỏi, sau đó nói: “À đúng rồi, con có một việc muốn thông báo với mọi người, sắp tới con sẽ đi xa một chuyến, có thể là trong vài ngày tới
Khi con trở về, chúng ta sẽ xây nhà mới.”
Lời cô nói hàm ý sâu xa, chỉ có Cố Chí Phượng là hiểu. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.