Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 341: Đăng báo nói rõ





Vạn Thanh Lam ngượng ngùng cười nói: “Anh cả Cố, chị Bạch Mai, sao hai người lại đến đây?”
Bạch Mai hơi cong khóe môi, nói với Vạn Thanh Lam về việc cô ấy cắt đứt quan hệ với cha mẹ
Giọng điệu của cô ấy rất bình tĩnh
Nếu Hoàng Thịnh vẫn có thể khiến cô ấy chán ghét nhưng từ bây giờ Từ Đông Mai và Bạch Sơn đã trở thành những người hoàn toàn xa lạ
Họ đã nuôi nấng cô ấy, cô ấy không thể nói những điều như là căm giận gì, nhưng về mặt cảm tình thì bị tiêu hao hết
Nghe xong lời này, vẻ mặt Vạn Thanh Lam ngơ ngác, cô ấy cũng không biết chuyện Hoàng Thịnh, chỉ cho là cha mẹ Bạch Mai đã làm chuyện gì đó khiến cô ấy không thể chịu đựng được
Cô ấy vốn là người nhanh nhẹn, cũng không vì vậy mà sinh ra ý nghĩ không tốt về Bạch Mai
Nhìn nhận một cách khách quan, quả thực Bạch Mai là một người bạn tốt, xinh đẹp, dịu dàng, hào phóng và giỏi giang trong công việc
Nếu như cô ấy là Cố Đình Hoài, cô ấy cũng sẽ chọn Bạch Mai ưu tú hơn
Cho nên cô ấy cũng cảm thấy bình thường đối với chuyện này
Hơn nữa tối hôm qua khi về nhà, cô ấy đã gặp Hoàng Bân Bân vẫn đang yên lặng chờ ở cửa..
Vạn Thanh Lam thất thần trong chốc lát, vội vàng lắc đầu bỏ Hoàng Bân Bân ra khỏi tâm trí, vỗ ngực nói: “Chị Bạch Mai yên tâm đi, chuyện này giao cho em, em nhất định sẽ cho đăng báo rõ ràng khiến chị hài lòng!”
Ở lĩnh vực chuyên môn của mình, cô ấy vẫn rất tự tin, cô ấy tin chắc người ngoài sẽ không trách móc Bạch Mai
Bạch Mai cảm kích nói: “Cảm ơn em, Thanh Lam.”
Cô ấy thực sự cảm động
Trước kia cô ấy từng lẻ loi một mình, cho dù là ở đơn vị hay ở nhà, lúc nào cũng im lặng làm việc, không có bạn bè, không có cảm giác tồn tại
Nhưng từ khi gặp Cố Nguyệt Hoài, cô ấy đã thực sự tìm thấy chính mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ấy phát hiện ra rằng mình thực sự có thể trở thành một người có giá trị, cô ấy có thể tiếp nhận lòng tốt và sự ấm áp của người khác
Cố Đình Hoài cũng tỏ ra cảm kích, khách sáo nói với Vạn Thanh Lam: “Cảm ơn đồng chí Vạn.”
Vạn Thanh Lam xua tay, mỉm cười nói: “Có gì mà phải cảm ơn
Em và Nguyệt Hoài là bạn tốt
Hơn nữa, đăng báo cũng phải trả tiền đấy, cái này em không giúp được hai người đâu
Đương nhiên nếu như hai người kết hôn mời em uống rượu mừng, em cũng không phải không giúp được, coi như là quà cưới đi, thế nào?”
Cô ấy nói xong, Cố Đình Hoài và Bạch Mai không khỏi bật cười
Việc đăng báo giao cho Vạn Thanh Lam, mọi người đều yên tâm
Cố Nguyệt Hoài lấy bản phác thảo ra, cũng không quay đầu lại nói: “Được rồi, hai người có thể đến công xã, buổi trưa không cần mang cơm cho em
Có lẽ tối nay em phải đi học, sẽ về muộn một chút
Mọi người không cần đợi em ăn tối.”
Lỗ tai Vạn Thanh Lam khẽ động: “Đến công xã
Đến công xã làm gì?”
Hỏi xong, cô ấy đảo con ngươi một vòng, ngạc nhiên nói: “Hôm nay hai người định lấy giấy chứng nhận kết hôn hả?”
Bạch Mai có chút xấu hổ, cuối cùng vẫn là Cố Đình Hoài ho nhẹ một tiếng, gật đầu cười
“Vậy thực sự chúc mừng hai người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã nói là sẽ uống rượu mừng nhưng không ngờ lại diễn ra sớm như vậy, haha!” Cô ấy thực sự mừng cho hai người, nói xong vỗ vai Cố Nguyệt Hoài: “Dựa theo tốc độ này, nói không chừng năm nay cô sẽ lên chức cô rồi.”
Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Có khả năng.”
Hai người trêu chọc một phen khiến cho hai người da mặt mỏng là Bạch Mai và Cố Đình Hoài đỏ bừng hết cả mặt lên
Họ không ở lại [Nhật báo Quần Chúng] lâu, trả tiền xong rồi rời đi, chuẩn bị lên công xã để lĩnh chứng
Vạn Thanh Lam ghen tị nhìn bóng lưng hai người, thở dài: “Mối tình đầu của tôi đã tan vỡ từ đây, ôi, không biết khi nào tôi mới có thể kết hôn
Xét đến tuổi tác, thật sự không còn mấy năm còn trẻ nữa.”
Cố Nguyệt Hoài tranh thủ liếc cô ấy một cái, cười như không cười hô về phía cửa: “Hoàng Bân Bân!”
Ngay tức khắc Vạn Thanh Lam thẳng lưng lên, nhìn qua trông có vẻ vô cùng căng thẳng, cũng lập tức thu hồi cảm xúc, liếc qua
Nhưng cửa ra vào lại trống không, làm gì có Hoàng Bân Bân nào
Khóe miệng cô ấy giật giật, biết mình đã bị Cố Nguyệt Hoài lừa
Vạn Thanh Lam tức giận nhìn Cố Nguyệt Hoài, trừng mắt nói: “Cô biết cái gì?”
Cô ấy cũng không ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu Cố Nguyệt Hoài nhắc tới Hoàng Bân Bân, nhất định là đã biết một ít “nội tình”
Cố Nguyệt Hoài cười nhẹ, cầm bút vẽ nhàn nhã trên bảng vẽ, lắc đầu nói: “Vạn Thanh Lam, chỉ có cô thiếu mất gân cảm xúc, phản ứng chậm chạp
Cô thử hỏi người trong đơn vị xem có ai là không biết Hoàng Bân Bân thích cô?”
“Suỵt, suỵt, im miệng, im miệng!” Vạn Thanh Lam thở hổn hển, lao tới bịt miệng Cố Nguyệt Hoài, lập tức trợn tròn mắt như có tật giật mình, sợ người khác nghe thấy
Hai hàng mày Cố Duyệt Hoài nhíu chặt thành chữ “xuyên”, đẩy tay Vạn Thanh Lam ra, hướng về phía cửa lạnh lùng hét: “Bân Bân tới rồi.”
Vạn Thanh Lam ôm ngực cười lạnh: “Tôi đây không thèm tin cô, mau nói cho tôi biết, làm sao cô nhìn ra được
Cô cũng không biết, đêm qua anh ấy đột nhiên nói với tôi… nói những lời đó, tôi thực sự bị dọa cho ngây người!”
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên, nhìn Hoàng Bân Bân bị lời nói của Vạn Thanh Lam làm cho dừng bước, chậm rãi nói: “Ồ
Anh ấy tỏ tình rồi à
Muốn tiến triển mối quan hệ với cô à
Vậy cô nghĩ sao?”
Nói đến đây, Vạn Thanh Lam phiền muộn thở dài: “Tôi có thể nghĩ gì đây
Cô không biết chứ, tuy hai nhà chúng tôi gần nhau, người trong nhà cũng quen biết
Nhưng tôi biết rõ, mẹ anh ấy không hề thích tôi.”
Cố Nguyệt Hoài nghi hoặc, đây là lần đầu tiên cô nghe nói tới chuyện này: “Tại sao?”
Lông mày Vạn Thanh Lam nhíu chặt lại thành hai con sâu, nhìn cô ấy càng khổ não hơn: “Mẹ Hoàng Bân Bân làm việc trong một nhà hàng quốc doanh, còn được đánh giá là điển hình trong ngành dịch vụ, nổi tiếng khắp cả khu phố chúng tôi.”
“Mẹ tôi là người lắm điều, hồi còn trẻ, bà ấy không bao giờ hòa hợp với mẹ Hoàng Bân Bân, lúc nào cũng muốn so sánh ganh đua
Mặt ngoài thì bình thường nhưng như cô biết đấy, chắc chắn không hề yên bình như vậy
Hơn nữa tôi nghe nói gần đây mẹ anh ấy đang cố gắng tác hợp cho anh ấy và con gái của chủ nhà hàng quốc doanh, chắc chắn sẽ chướng mắt tôi, vậy thì tôi nghĩ gì thì có ích gì
Hoàng Bân Bân chỉ biết gây rắc rối cho tôi.”
Vừa nói, Vạn Thanh Lam vừa giơ tay gãi tóc, vẻ mặt có chút bực bội
Cố Nguyệt Hoài như có điều suy nghĩ gật đầu: “Nghe ý tứ trong lời cô nói thì cũng không giống như cô phản cảm với việc phát sinh tình cảm gì đó với Bân Bân nhỉ.”
Vạn Thanh Lam nghe vậy, mặt lại đỏ bừng, lẩm bẩm nói: “Ừ, cũng không phải..
chỉ là..
nói sao nhỉ...”
Lúc này Hoàng Bân Bân ho nhẹ một tiếng: “Thanh Lam?”
Vạn Thanh Lam giật mình, suýt chút nữa ngã xuống đất: “Anh, anh tới khi nào vậy?”
Cố Nguyệt Hoài bật cười, cầm một xấp giấy vẽ đứng dậy: “Tôi không quấy rầy hai người nói chuyện nữa, tôi đi báo cáo công việc với tổng biên tập đây
Thuận tiện xin nghỉ phép, hỏi thăm một chút chuyện lớp học tối nay.”
Vạn Thanh Lam nghe xong lời này, lập tức quên mất Hoàng Bân Bân: “Xin nghỉ phép
Sao lại xin nghỉ cơ?”
Cố Nguyệt Hoài xua tay không trả lời, trực tiếp đi tới phòng làm việc của Ngụy Lạc
Nhưng không nghĩ tới lại gặp phải lúc Ngụy Lạc đang cãi vã
Bà ấy là một người trầm tính, vậy mà hận không thể dùng hết những lời thô tục có trên đời, thậm chí giọng nói cũng trở nên run rẩy vì tức giận. 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.