“Thím à, chị dâu tôi đã nói đến như vậy rồi, nếu mấy người còn tiếp tục dây dưa thì sẽ bị coi là gây rối trật tự dân cư thật đấy.”
Cố Nguyệt Hoài nói xong câu này thì liếc nhìn những người của đại đội Liễu Chi mà Từ Đông Mai mang đến: “Gây rối trật tự dân cư là phải vào tù đấy, hiện tại cuộc sống khó khăn, nếu mọi người thật sự muốn vào tù ăn cơm nhà nước thì tôi cũng có thể làm việc tốt, đưa mọi người vào đó.”
Mặc dù cô nói những lời này với nụ cười trên môi, nhưng khi những người của đại đội Liễu Chi nghe thấy thì lại khiến họ toát mồ hôi lạnh Họ chỉ là người bình thường, những từ như ‘cảnh sát’, ‘vào tù’, thậm chí ‘ăn cơm tù’ này, đối với họ mà nói đều như sét đánh ngang tai, họ đều là dân thường, nếu thật sự dính vào thì cả đời này sẽ bị hủy hoại Mặt mày Từ Đông Mai rất khó coi, bà ta run rẩy van xin: “Thả tay ra, cầu xin cô, thả tay ra!”
Nhìn từ bên ngoài, bà ta chỉ bị Cố Nguyệt Hoài nắm lấy cổ tay, nhưng lại không biết, cơn đau này không thể nào diễn tả bằng lời, giống như cô bé này cầm một cây kim đâm vào cổ tay bà ta, đau đến nỗi bà ta như muốn tự cắn đứt lưỡi Cố Nguyệt Hoài cười nhẹ, không buông tay Từ Đông Mai mà chỉ nhẹ nhàng nói: “Chị dâu tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với mấy người rồi, vậy nên mấy người thực sự không nên đến làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa, thím nghĩ sao?”
Cô nói xong câu này, Từ Đông Mai cũng không kêu la nữa, cắn chặt môi, nhìn Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt ác độc [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bạch Mai là túi tiền của bà ta, chỉ đợi để bán cô ấy đi để kiếm tiền sính lễ cho con trai, còn chuẩn bị của hồi môn cho con gái, mất Bạch Mai thì những thứ này đều phải do bà ta và ông Bạch gánh vác, đó cũng không phải là số tiền nhỏ Nhà họ Cố tính toán rất hay, chẳng phải là không muốn đưa sính lễ cho nhà họ Bạch của họ sao Thôi được rồi, đứa con Bạch Mai này đã quyết định không theo bà ta về, nếu đã như vậy thì giao cho nhà họ Cố, nhưng chắc chắn phải đòi một khoản sính lễ, không thể để nhà họ Cố lợi dụng không công được Từ Đông Mai nghĩ đi nghĩ lại trong lòng, cố gắng nở một nụ cười, dù đau đến nhăn nhó nhưng vẫn cười nói: “Cô bé à, chúng ta là thông gia, cần gì nói đến chuyện vào tù chứ?”
“Thế này đi, cô thả tay ra trước đi, chúng ta vào nhà từ từ nói chuyện được không?” Từ Đông Mai nói xong, sợ Cố Nguyệt Hoài không đồng ý liền nhìn về phía Cố Chí Phượng mà lấy lòng nói: “Ông thông gia, ông thông gia à, có gì thì chúng ta nói chuyện từ từ được không?”
“Ông nói xem, hai nhà kết thành một như thế rồi, đó là mối lương duyên tốt biết bao, làm ầm lên thế này cũng không hay mà?”
Từ Đông Mai nói xong còn nhanh chóng ra hiệu cho Bạch Sơn, người đang đứng một bên: “Ông Bạch, ông mau lại đây, ông mau nói chuyện với thông gia đi, có gì thì nói từ từ, cần gì phải làm căng thế này?”
Thật sự Bạch Sơn có chút không muốn đứng ra nói chuyện, nhưng ông ta vẫn nghe lời của Từ Đông Mai, chậm chạp bước ra Ông ta rụt tay vào ống tay áo, ngượng ngùng cười với Cố Chí Phượng: “Ông Cố, ông cũng nghe thấy rồi, chúng tôi qua đây chỉ vì sợ con gái sống không được tốt, ông cũng là người làm cha, chắc có thể hiểu cho chúng tôi mà?”
Bạch Sơn nói chuyện nhỏ nhẹ, không có chút kiêu ngạo nào, ngược lại rất phù hợp để nói chuyện giảng hòa Cố Chí Phượng nhìn Cố Nguyệt Hoài và Bạch Mai một cái, cũng cười nói: “Nói gì thì nói, tất cả giải tán đi, giải tán đi, đây là chuyện nhà chúng tôi, chúng ta tự nói chuyện là được rồi.”
Từ Đông Mai đau đớn nhăn nhó nói: “Đúng đúng, ông thông gia nói phải, chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện tử tế.”
Trong lòng bà ta thầm hận, lát nữa nhất định phải đòi một khoản lớn từ nhà họ Cố, nếu không thì thật là phí công nuôi nấng Bạch Mai, dù sao cũng phải giải quyết hết những rắc rối cuối cùng của gia đình trước đã Hơn nữa bà ta còn muốn bàn về chuyện tiền lương của Bạch Mai sau này, bà ta vẫn sẽ đi nhận, coi như là Bạch Mai lo cho gia đình Nếu người nhà họ Cố không đồng ý, thì chứng tỏ họ đang nhắm vào công việc của Bạch Mai, là có ý đồ xấu, có khi còn có thể dựa vào đó khiến Bạch Mai thay đổi ý định, quay về đại đội Liễu Chi với bà ta Càng nghĩ, Từ Đông Mai càng hài lòng, thậm chí còn quên mất phần nào cơn đau ở cổ tay Lúc này, Cố Nguyệt Hoài lại tăng thêm lực, mặt Từ Đông Mai đỏ như gan heo, đau đớn hét lên [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng: “Bảo họ về đi.”
Từ Đông Mai không dám nói nhiều, vội quay đầu nói với đám người họ hàng đại đội Liễu Chi mà bà ta gọi theo: “Đúng đúng, hôm nay mọi người cứ về trước đi, về đi, tự chúng tôi nói chuyện với nhà thông gia là được rồi.”
Mọi người đã muốn đi từ lâu rồi, nếu không vì nể tình thân, ai muốn đến đây để mất mặt thế này chứ Họ đều biết Bạch Mai sống như thế nào ở nhà họ Bạch, bây giờ đã đoạn tuyệt quan hệ, chỉ có Bạch Sơn và Từ Đông Mai dám bỏ mặt mũi đến đây tìm người, thật sự nếu đúng như lời cô gái nhà họ Cố nói, lỡ để họ vào tù thì sao Nghĩ như vậy, đám người kia nhanh chóng giải tán, chẳng mấy chốc, trước cửa nhà họ Cố đã trở nên vắng lặng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Từ Đông Mai cẩn thận nhìn Cố Nguyệt Hoài, lấy lòng nói: “Cô, cô có thể thả tay ra rồi chứ?”
Cố Nguyệt Hoài liếc nhìn bà ta, vẫn nắm lấy cổ tay Từ Đông Mai kéo vào nhà, thấy vậy, Cố Chí Phượng cũng vội kéo Bạch Sơn vào nhà, vừa kéo vừa cười nói: “Đi đi đi, có gì chúng ta vào nhà nói, vào nhà nói!”
Bạch Sơn có chút không muốn, luôn cảm thấy vào nhà thì không an toàn, cười gượng hai tiếng muốn từ chối Nhưng thân hình ông ta nhỏ bé, so với người cao lớn mạnh mẽ như Cố Chí Phượng thì không biết kém bao nhiêu, chẳng mấy chốc đã bị người ta kéo vào nhà, rèm cửa hạ xuống, lập tức ngăn cách những âm thanh mơ hồ bên ngoài Không khí im lặng, nhịp tim của Từ Đông Mai và Bạch Sơn đập nhanh hơn vài phần, lúc này mới bắt đầu hối hận Họ đều là những người chuyên bắt nạt kẻ yếu, đột nhiên nhớ đến chuyện Cố Nguyệt Hoài đánh Hoàng Thịnh hôm đó, cô dám đánh cả quan chức đến từ Thủ đô, huống chi là những người nông dân không có nền tảng gì như họ Đây là một cô gái điên, không thể làm cô tức giận được Nghĩ vậy, Từ Đông Mai thay đổi ý định, nhỏ giọng nói: “Hôm nay chúng tôi đến nhầm, xin lỗi, hơn nữa cũng không mang theo quà, hay là chờ đến khi Tiểu Mai và anh cả của cô làm đám cưới thì chúng tôi sẽ đến, được không?”
Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài nhướng mày cười, nói với Cố Tích Hoài: “Anh ba, lấy giấy bút và mực đóng dấu ra đây.”
“Mực… đóng dấu?” Từ Đông Mai sững sờ, không hiểu gì Cố Tích Hoài cũng dừng lại một chút, dường như nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt sáng lên, gật đầu rồi lập tức vào trong Nhà họ luôn chuẩn bị sẵn những thứ này, cũng vì trước đây thường đi chợ đen giúp người ta bán hàng, cần phải viết hóa đơn Chẳng bao lâu sau, Cố Tích Hoài đã mang giấy bút và mực đóng dấu ra Cố Nguyệt Hoài nhìn Từ Đông Mai: “Thím và ông Bạch Sơn, ai biết viết chữ?”
Từ Đông Mai lập tức cảnh giác, nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài: “Không biết, chúng tôi là người quê, làm sao biết viết chữ?”
Lúc này Bạch Mai lại lên tiếng: “Bạch Sơn biết viết.”
Nghe vậy, Từ Đông Mai quay đầu trừng mắt nhìn Bạch Mai, đồ con gái phản bội Cố Nguyệt Hoài nhìn Từ Đông Mai một cái, như cười như không cười nói: “Thím ơi, có vẻ như thím không thành thật nhỉ.”
Nói xong, Từ Đông Mai lại hét lên một tiếng đau đớn như lợn bị chọc tiết, nghe tiếng hét của bà ta làm những người có mặt không khỏi dùng tay bịt tai, lưng cũng bắt đầu toát mồ hôi lạnh.