“Chị Thái Vi, hôm nay chị tới đây muốn mua gì thế Chuẩn bị cho buổi tiệc rượu ngày mai hả?” Một cô gái có gương mặt hơi trẻ con, dáng người hơi lùn kéo lấy tay của một cô gái khác, không khó nghe ra được vẻ thân thiết xu nịnh trong lời nói ấy Lại có một người trong đám đó hỏi: “Đúng đó chị Thái Vi, có phải chị muốn mua vài món trang sức không?”
Lúc này, lại có một cô gái đi qua, giọng điệu vô cùng ngưỡng mộ: “Ha ha, theo tôi thấy nha, dáng người của chị Thái Vi thướt tha như hoa, làm gì còn cần trang sức tôn lên nữa chứ Chị ấy đứng ở đâu thì nơi đó chính là tiêu điểm và trung tâm, đúng không mấy chị em?”
Đám phụ nữ này cứ ríu ra ríu rít không ngừng, đề tài đều vây xung quanh cô gái tên là “Thái Vi” kia Chủ cửa hàng ký gửi và các nhân viên cũng đều cười theo, những món trang sức như dây chuyền ngọc trai, nhẫn kim cương, kể cả vòng ngọc các loại đều được bày biện ngay ngắn trong tủ trưng bày, đặt ngay trên tủ tạo điều kiện cho mấy cô chủ nhà người ta tới lựa chọn Có thể thấy, mấy cô gái này là khách quen của cửa hàng ký gửi Cố Nguyệt Hoài đứng ở phía cuối cùng, ánh mắt hời hợt nhìn cảnh tượng trước mắt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ai mà có ngờ được trước tình cảnh thiếu hụt lương thực như này, người dân đều rầu rĩ vì lo chuyện miếng ăn, vậy mà ở trước cửa hàng ký gửi lại vẫn còn có người chọn mua những món trang sức đắt tiền nữa cơ Nhưng mà chuyện này cũng rất bình thường, ở bất cứ thời điểm nào đều luôn có sự phân chia giai cấp rất rõ ràng “Đây chính là món tốt nhất trong cửa hàng ký gửi của mấy người à?” Cô gái mặt trẻ con giở giọng hơi ghét bỏ Ông chủ lớn tuổi đứng ở sau tủ trưng bày, nghe lời này xong thì hơi đau đầu, vội hỏi: “Ôi trời, đồng chí Hứa đừng giận, cô cũng biết kinh tế của cửa hàng ký gửi bọn tôi sa sút, món tốt nhất đều được mấy cô mua về hết rồi, làm gì còn hàng tồn kho nào nữa?”
Hứa Ân bĩu môi, lẩm bẩm một câu: “Cũng đúng.”
Nói xong, cô ta nhìn về phía Bạch Thái Vi: “Chị Thái Vi, chỗ này không có món nào tốt hết, mình đi thôi, đổi sang tiệm khác xem thử.”
Bạch Thái Vi khẽ mỉm cười, lắc đầu: “Chỉ có thể như vậy rồi, đi thôi.”
Lúc này, Cố Nguyệt Hoài lách người đi ra khỏi đám người, nói với ông chủ cửa hàng: “Ông chủ, tôi muốn ký gửi đồ, ông xem thử món đồ này của tôi đáng bao nhiêu tiền rồi cho tôi một cái giá nhé, nếu thích hợp thì tôi sẽ bán luôn, không chuộc.”
Vốn dĩ ông chủ cửa hàng ký gửi còn đang buồn rầu vì không buôn bán được cho đám thiên kim tiểu thư này, bỗng nhiên nhìn thấy có khách tới nên cũng không nói gì nhiều bèn nhận lấy cái hộp gỗ trong tay của Cố Nguyệt Hoài, vuốt ve một lúc, ánh mắt hơi ngưng đọng Cái hộp gỗ này có hoa văn rất khác lạ, chất gỗ vừa sờ lên đã thấy vô cùng hiếm có, nhìn cách đóng gói đã có thể đoán được thứ đồ bên trong hộp rất không tầm thường Ông chủ lớn tuổi vội vàng mở hộp ra, lúc thấy đôi vòng ngọc được đặt bên trong đã kinh ngạc hít một hơi thật sâu “Shhh—— Đã nhiều năm trôi qua chưa từng thấy mặt hàng nào tốt như này, thứ này có thể làm đồ gia truyền đó Đồng chí, cô thật sự muốn bán món đồ này sao Không chuộc?” Ông chủ cẩn thận cầm vòng ngọc lên ngắm nghía, mắt càng lúc càng sáng Cuối cùng, ông ta nhìn Cố Nguyệt Hoài với đôi mắt sáng quắc, đợi cô xác nhận Dù sao thì cái vòng tay loại ngọc mỡ cừu trong suốt này cũng được coi là của quý rồi, cho dù không bán thì giữ lại trong cửa hàng ký gửi cũng xem như là một mánh lời thu hút người khác Cố Nguyệt Hoài vừa định mở miệng thì đám quý nữ đã chuẩn bị rời đi trước đó bỗng quay trở lại “Xin chào, có thể cho tôi xem vòng tay của cô một chút được không?” Người phụ nữ nói chuyện có dáng vẻ thướt tha, mái tóc dài gợn sóng mềm mại xõa ở sau lưng, giọng nói cũng vô cùng khách sáo chứ không hống hách kiêu căng vì bối cảnh gia đình của mình Cố Nguyệt Hoài quay đầu nhìn về phía người kia, môi khẽ nở một nụ cười khó nhìn thấy Người phụ nữ đó chính là Bạch Thái Vi, là trung tâm được đám chim oanh yến này vây xung quanh Thiết nghĩ địa vị rất cao quý, chắc là cũng có tiền để mua một cặp vòng tay nhỉ Nói không chừng hôm nay vòng tay ngọc mỡ cừu này của cô có thể trở thành món hàng người khác nhìn thấy là sáng mắt, từ đó nâng cao giá trị của bản thân thì sao Cố Nguyệt Hoài vuốt cằm đáp: “Dĩ nhiên là được, xin cứ tự nhiên.”
Bạch Thái Vi liếc mắt nhìn qua gương mặt của Cố Nguyệt Hoài, hơi ngừng lại một lúc Ở tỉnh H lâu như vậy rồi, đây là lần đầu cô ta gặp được người phụ nữ xinh đẹp như vậy, nhưng mà đáng tiếc người này cũng chỉ là một người bình thường ra ngoài bán đồ để đổi lấy tiền thôi Cô ta hơi hất cằm lên gật đầu với Cố Nguyệt Hoài, cầm lấy chiếc vòng ngọc tinh xảo trên tủ trưng bày và ngó nhìn Ông chủ lớn tuổi thầm lắc đầu, xem ra hôm nay vòng tay này không thể nào vào được trong cửa hàng ký gửi của bọn họ được rồi Mặc dù như này thì không hợp với đạo lý giá cả trên thị trường, nhưng ông ta lại không dám lên tiếng nói gì cả, dưới tình huống kiểu này thì vẫn chỉ giả câm thôi Bạch Thái Vi để vòng ngọc ở trước mắt, nhìn xuyên qua ánh mặt trời, thậm chí còn có cảm giác hơi ấm nóng Cô ta vuốt ve vòng ngọc, càng nhìn càng thích, còn ướm thử ở cổ tay, kích thước cũng rất vừa vặn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô gái mặt trẻ con đứng bên cạnh cô ta thấy thế, ánh mắt sáng lên vội vàng tâng bốc: “Chị Thái Vi, chiếc vòng tay này thật sự rất hợp với chị, trông vô cùng cao quý thoát tục Nếu như chị mang đi tham gia tiệc rượu, nhất định có thể vượt mặt được tất cả những cô gái khác!”
Có người đã lên tiếng, mấy cô gái ở phía sau cũng bắt đầu xôn xao nịnh hót phụ họa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Chị Thái Vi, hay là chọn cái vòng tay này đi, không phải ông chủ đã nói món này có thể làm đồ gia truyền hay sao!”
“Tiệc rượu ngày mai không phải là bữa tiệc nhỏ, cũng chỉ có chiếc vòng tay này mới có thể gánh được loại tiệc như vậy.”
“Thật là ngưỡng mộ chị Thái Vi ghê, vừa xinh đẹp mà gia thế lại tốt, tính cách lại hào phóng tự nhiên Nếu như ai mà cưới được chị Thái Vi về nhà, chắc phải cung phụng như báu vật cơ.”
“...”
Bạch Thái Vi nghe đám người đó khen ngợi, khóe môi khẽ cong lên, gương mặt thanh tú lại càng trở nên dịu dàng hơn Cô ta gật gù, đeo thẳng chiếc vòng lên cổ tay: “Được, vậy cứ mua cái vòng tay này đi.”
Sau khi đeo vòng tay vào, Bạch Thái Vi mới quay đầu lại nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, dò hỏi: “Không biết cô bán vòng tay này bao nhiêu tiền?”
Cố Nguyệt Hoài nhoẻn đôi môi đỏ mọng lên, cũng không để ý tới việc đối phương lấy đồ trước mà nói: “Đây cũng không phải là cửa hàng ký gửi đầu tiên mà tôi tới, trước đó cửa hàng kia ra giá một ngàn hai trăm đồng với tôi bị tôi chê ít nên không bán Cô thấy sao?”
Tuy giá tiền này là cô nói bừa, nhưng lúc trước cô đã từng trải qua lần bán nhẫn ở thành phố Chu Lan nên cũng miễn cưỡng có thể ra được một cái giá Một ngàn hai trăm đồng, chỉ ít chứ không nhiều, vốn dĩ ngọc mỡ cừu là loại ngọc hiếm có, huống hồ đây còn là một cặp Cái giá trên trời một ngàn hai trăm đồng vừa nói ra, cửa hàng ký gửi vốn dĩ đang náo nhiệt đã bỗng chốc im lặng như tờ Hàng lông mày lá liễu của Hứa Ân dựng thẳng đứng, lớn tiếng nói: “Đắt vậy sao Cô ăn cướp đó hả?!”
Nghe thế, Cố Nguyệt Hoài bày ra vẻ mặt lạnh lùng, liếc mắt nhìn Hứa Ân một cái: “Không ăn gian nói dối, vốn dĩ chuyện buôn bán là chuyện đôi bên tình nguyện, nếu như đồng chí thấy đắt thì có thể không mua, sống ở xã hội mới thì không có đạo lý ép mua ép bán đâu.”
Vào giai đoạn mà người dân đều chỉ có thu nhập khoảng chừng hai mươi đồng, một ngàn hai trăm đồng quả thật là một khoản tiền khổng lồ Nhưng mà, cô cũng không ép buộc bọn họ phải mua, vậy mà là ăn cướp sao Nếu như cặp vòng tay này để qua đến đời sau thì nhất định giá trị sẽ hơn triệu đồng, đưa lên buổi đấu giá thì không chừng giá cũng tầm triệu Bây giờ chỉ bán với giá một ngàn hai trăm, nói ăn cướp thì hơi quá đáng rồi “Cô tỏ thái độ gì đó hả?!” Mặt Hứa Ân đỏ bừng lên, hận không thể tới tát cho Cố Nguyệt Hoài một cái Mặc dù xuất thân của cô ta không bằng Bạch Thái Vi nhưng cũng là kiểu được nuông chiều từ nhỏ, làm sao nuốt trôi cơn giận này Gương mặt tinh tế của Cố Nguyệt Hoài hiện ra vẻ lạnh lùng: “Tôi tỏ thái độ gì cơ Mua thì mua không mua thì thôi.”