Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 383: Ừm, chúng ta kết hôn





Cố Nguyệt Hoài lau khô những giọt nước còn đọng lại trên tóc và lông mày của Yến Thiếu Ngu, tạm nén lại cảm giác hân hoan trong lòng, cô thắc mắc hỏi: “Thiếu Ngu, sao anh không viết thư báo trước cho em là sẽ trở về
Quân khu cho phép anh có thể về bất cứ lúc nào sao?”
Tuy rằng cô chưa từng tiếp xúc với quân đội, nhưng cô cũng biết nơi đó không phải chỗ muốn đi là đi được, đã thế một năm cũng chẳng có mấy ngày được nghỉ
Yến Thiếu Ngu lắc đầu phủ nhận: “Thủ trưởng có việc cần phải đi tới thành phố Hoài Hải, anh chỉ nhân tiện đi nhờ xe thôi.”
Hai mắt Cố Nguyệt Hoài loé sáng: “Có việc sao
Không lẽ là buổi tiệc tiếp đón bí thư tỉnh ủy ở đại viện thị uỷ?”
Địa vị thủ trưởng của quân khu tám không phải dạng vừa, với cà vị* đó đúng là hoàn toàn đủ tư cách để tham gia tiệc tiếp đón, cô chợt nghĩ đến việc khác
(*) Cà vị (咖位) là một thuật ngữ trong giới giải trí, chỉ địa vị của ngôi sao trong làng giải trí, ở đây ví von địa vị của thủ trưởng không kém gì các sao hạng A
Yến Thiếu Ngu hơi ngạc nhiên, nhướng mày hỏi: “Vì sao em biết chuyện này?”
Cố Nguyệt Hoài nhăn mũi, kể lại chuyện mình gặp phải ở thành phố Phong cho anh nghe
Có điều, cô cũng không dám nói ra chuyện mình đã thoả thuận hợp tác với Hình Kiện, cô không biết phải giải thích như thế nào về nguồn gốc của lương thực, chỉ có thể nói rằng bọn buôn người coi thường cô là phụ nữ, canh gác lỏng lẻo, cho nên cô mới có cơ hội dẫn Tống Kim An trốn thoát khỏi hang sói
Cô vẫn không lần ra được manh mối gì về chuyện ở những con phố chợ đen, sau này đợi đến một thời điểm thích hợp, cô sẽ kể lại chuyện này cho anh sau vậy
Cố Nguyệt Hoài thấy Yến Thiếu Ngu còn muốn hỏi thêm gì đó, lo rằng mọi chuyện sẽ bị bại lộ bèn trầm ngâm nói: “Có lẽ buổi tiệc hôm nay không chỉ đơn thuần là để tiếp đón Bạch Kính, mà là một buổi mai mối.”
Yến Thiếu Ngu nhìn cô, đoán bừa nói: “Tống Kim An
Bạch Thái Vi?”
Đôi mắt xinh đẹp của Cố Nguyệt Hoài híp lại, cô tò mò hỏi: “Anh biết Bạch Thái Vi sao?”
Đời trước, mặc dù cô có quen biết với Yến Thiếu Ngu nhưng chưa bao giờ để tâm đến những mối quan hệ giữa anh và người khác
Cô chỉ biết anh và Tống Kim An cùng nhau lớn lên, sau đó anh gia nhập quân đội rồi mới trở thành chiến hữu với Hạ Lam Chương
Nhưng những người này đều là đàn ông, còn phụ nữ thì một người cũng không có
Tuy hỏi vậy, những nghĩ lại cũng không có gì kỳ lạ
Dù sao Bạch Thái Vi cũng có xuất thân không tầm thường, cha mẹ cô ta cũng không phải hạng vô danh tiểu tốt
Giới thượng lưu trên đất Thủ đô cũng chỉ có vài nhà, cho dù chưa từng tận mắt chứng kiến thì chí ít cũng đã từng nghe danh. 
Yến Thiếu Ngu thấy cô hỏi vậy cũng chỉ lẳng lặng ngắm nhìn cô một lúc
Đuôi mắt Cố Nguyệt Hoài hơi nhướng lên, không hề ngượng ngùng mà thừa nhận: “Ừ, anh nghĩ không sai, em đang ghen đó.”
Từ trước đến giờ cô vẫn luôn là một người rất dè dặt, vì vậy đời này khi có cơ hội được ở bên anh, cô sẽ đặc biệt trân trọng
Yến Thiếu Ngu cũng không phải là một người đàn ông thấp bé xấu xí không có sức hấp dẫn, không phải cô không tin anh, chỉ là cô không dám tin vào số mệnh
Đời trước hai người họ có duyên không phận, ai biết đời này có còn như vậy không
Yến Thiếu Ngu vươn tay bắt lấy cổ tay Cố Nguyệt Hoài, vui mừng thông báo: “Anh đã viết xong báo cáo kết hôn, vừa hay em tới đúng lúc, ký tên vào rồi nộp lên trên, thủ trường sẽ tra xét các mối quan hệ của em với người khác, nếu không có vấn đề gì thì sẽ được duyệt.”
Cố Nguyệt Hoài ngẩn người ra: “Báo cáo kết hôn?”
Yến Thiếu Ngu gật đầu nói: “Ừ, sau khi vào quân đội anh đã bắt đầu chuẩn bị rồi.”
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười: “Được, em ký tên, chúng ta kết hôn.”
Cô vừa nói xong, hai người đồng thời nhìn nhau cười
Sau khi bàn xong chuyện chính, Yến Thiếu Ngu mới từ tốn nói ra: “Trước đây khi còn ở Thủ đô, anh đã từng gặp Bạch Thái Vi vài lần.”
Cố Nguyệt Hoài lườm anh, cười như không cười nói: “Có phải cô ta rất xinh đẹp đúng không?”
Cô cũng đã gặp Bạch Thái Vi, thành thật mà nói thì sắc vóc vô cùng mỹ miều, chính là một người đẹp thanh tú, đã vậy còn rất có khí chất
Không chỉ ở thành phố Hoài Hải mà ngay cả ở Thủ đô, nơi các gia đình quyền quý tụ tập lại với nhau, cô ta cũng thuộc hàng thiên kim tiểu thư danh giá
Yến Thiếu Ngu nhìn Cố Nguyệt Hoài, nghiêm túc nói: “Không nhớ nữa.”
Anh biết cô ta cũng là vì Bạch Kính, còn cụ thể cô ta trông như thế nào thì anh cũng không để ý đến
Cố Nguyệt Hoài nhìn dáng vẻ nghiêm nghị của anh, không nhịn được mà bật cười
Nụ cười ngọt ngào của cô như tràn ra cả khóe mắt, chân mày, quá đỗi tươi tắn, khiến cho ánh mắt của Yến Thiếu Ngu cũng trở nên dịu dàng
Bất chợt, Cố Nguyệt Hoài nghĩ đến những gì Lâm Cẩm Thư đã nói trong khi hai người cùng nhau tán gẫu trước đây, nụ cười trên mặt chợt tắt
Cô đưa tay chạm vào ngực anh, nghiêm túc hỏi: “Trên đường đi đến tỉnh H, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”
Cô không chỉ nghe được chuyện này từ trong miệng Lâm Cẩm Thư mà đời trước cũng đã được chứng thực
Yến Thiếu Ngu bị một viên đạn sượt qua tim, chỉ cần sâu thêm một chút nữa, e rằng anh sẽ không qua khỏi
“Anh, bị phục kích.” Vốn dĩ Yến Thiếu Ngu không định nói, nhưng anh không muốn lừa gạt Cố Nguyệt Hoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, hơi ngẩng đầu lên nhìn anh: “Anh bị thương ở đâu
Để em nhìn xem.”
Yến Thiếu Ngu ho nhẹ, đảo mắt nhìn sang chỗ khác, nắm lấy tay cô: “Không sao nữa rồi, vết thương đã lành, bình thường tham gia huấn luyện cũng không xảy ra vấn đề gì, em đừng lo lắng
À, đúng rồi, mấy đứa Thiếu Ương thế nào rồi?”
Anh không muốn nói nhiều về chuyện bị thương, hơn nữa, nếu có muốn kiểm tra thì cũng phải đợi đến sau khi kết hôn, bây giờ mà cởi quần áo ra thì xem sao được
Cố Nguyệt Hoài hiểu rõ anh muốn đánh trống lảng nên lái sang chuyện khác, cô nắm chặt tay anh, cẩn thận để năng lực chữa lành truyền qua đầu ngón tay, len lỏi vào trong cơ thể Yến Thiếu Ngu, lan tỏa khắp nơi, giúp anh xử lý những vết thương còn sót lại bên trong
Yến Thiếu Ngu chỉ cảm thấy bàn tay đan chặt vào tay Cố Nguyệt Hoài đang dần trở nên ấm áp, khắp cơ thể giống như đang được ngâm mình vào trong dòng suối nước nóng vậy
Anh thẳng lưng lên, mím môi nhìn Cố Nguyệt Hoài nhưng không hỏi thêm gì
Cố Nguyệt Hoài không nhìn anh, cụp mắt nói: “Thiếu Ương đã có thể ngồi dậy, Thiếu Ly và Thiếu Đường đều rất ngoan ngoãn, chỉ là năm nay không được về nhà ăn Tết nên các em ấy cảm thấy không quen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn anh, ở trong quân đội thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã quen chưa?”
Yến Thiếu Ngu vén lọn tóc rủ xuống bên má cô ra sau tai, khẽ nói: “Anh rất tốt, chỉ là nhớ em.”
Cố Nguyệt Hoài nghe thấy anh nhỏ giọng dỗ dành, nhất thời có hơi thất thần
Đã lâu lắm rồi cô mới được nghe lại những lời dịu dàng như vậy được thốt ra từ miệng Yến Thiếu Ngu, thật giống như đã quay trở về đời trước
Đang suy nghĩ miên man, Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, cô hơi nhổm người dậy, đôi môi đỏ mọng in lên môi mỏng của anh một nụ hôn, chỉ chạm nhẹ rồi dừng lại
Ngay khi Yến Thiếu Ngu đang định hôn sâu hơn, Cố Nguyệt Hoài đã lui ra
“Xem như đây là phần thưởng cho anh vì anh nhớ em.” Cô nháy mắt, cố tỏ ra bình tĩnh nhưng vành tai đã đỏ bừng
Yến Thiếu Ngu còn chưa kịp ổn định lại hô hấp, trái tim đã đập mạnh liên hồi
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài mơ màng, vừa định nhắc đến bữa tiệc chiều nay, tiếng gõ cửa “cốc cốc cốc” vang lên, giọng nói của nhân viên nhà khách từ bên ngoài vọng vào: “Đồng chí, làm phiền hai vị xuất trình giấy đăng ký kết hôn, nếu không có thì không được ở chung phòng!”
Nhân viên phục vụ ăn nói rất lịch sự, dù sao Yến Thiếu Ngu cũng mặc quân phục, vừa nhìn có thể thấy rất đàng hoàng, đứng đắn
Cố Nguyệt Hoài bật cười khúc khích, kéo Yến Thiếu Ngu đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài đã, vừa đi vừa nói.”
Yến Thiếu Ngu cũng không ý kiến gì, hai người họ ra ngoài giải thích đôi câu, nhân viên phục vụ cũng không gây khó dễ, chỉ nghiêm túc nhắc nhở hai người họ nếu không xuất trình được giấy đăng ký kết hôn thì không được ở chung một phòng vân vân, đến cả Cố Nguyệt Hoài có mặt dày đến mấy thì lúc này cũng phải đỏ mặt
Hai người rời khỏi nhà khách, Yến Thiếu Ngu vội hỏi: “Anh lái xe đến đây, chúng ta đi đâu?”
Cố Nguyệt Hoài híp mắt lại, giọng điệu có vẻ thần bí: “Đại viện thị uỷ.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.