Yến Thiếu Ngu nhếch miệng cười, đuôi mắt dài nhướng lên nhìn về phía cô: “Em định tham dự tiệc tiếp đón à?”
“Hôm nay tất cả quan chức của thành phố Hoài Hải đều sẽ đến dự, bao gồm cả Tống Lâm, Bạch Kính và các quan chức cấp cao khác Nhà họ Yến gặp chuyện, ít nhiều gì Tống Lâm cũng nhúng tay vào Không ai dám chắc rằng tối nay sau khi kết thông gia thành công, bọn họ sẽ không đề cập đến chuyện của nhà họ Yến, nghe ngóng một chút cũng không mất gì.”
“Vừa hay hôm nay anh cũng rảnh, chúng ta cùng đi nhé.”
Cố Nguyệt Hoài nói có tình có lý, Yến Thiếu Ngu nghe cô nói xong, đôi lông mày kiêu ngạo của anh dần thả lỏng Anh nắm lấy tay Cố Nguyệt Hoài đi về phía chiếc xe hơi có gắn biển quân đội: “Em nói phải, nghe thử một chút cũng không mất gì.”
Nếu chỉ có một mình, anh tuyệt đối không có hứng thú tham dự tiệc tùng dành cho quan chức cấp cao Đối với anh, chỉ cần không ngừng nâng cao sức mạnh, lập công, thăng tiến rồi leo đến một vị trí đủ cao, tất cả bọn yêu quái sẽ tự mình để lộ chân tướng.
Thực ra, anh cũng không mong Cố Nguyệt Hoài bị cuốn vào những ẩn tình trong vụ việc của nhà họ Yến, quá nguy hiểm Tuy nhiên, nhìn từng câu từng chữ cô bộc bạch ra vì nghĩ cho anh, thậm chí không ngần ngại xông vào hang cọp, cảm giác này quả thực khó tả, giống như một dòng nước ấm tràn vào trong tim phổi, mang đến cho anh một cảm giác êm dịu không thể bỏ qua khiến anh không đành lòng từ chối Hai người lên xe, Yến Thiếu Ngu đạp ga, lái xe đi đến đại viện thị uỷ Trên xe, Cố Nguyệt Hoài cũng không ngồi yên, bất cứ lúc nào cũng muốn tranh thủ hỏi thăm nhiều hơn về cuộc sống của Yến Thiếu Ngu Cô liếc mắt nhìn anh, khẽ hỏi: “Ở đơn vị có ai gây khó dễ cho anh không Bạn cùng phòng của anh là người như thế nào?”
Yến Thiếu Ngu ngẫm nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Hạ Lam Chương, cậu ấy ở cùng phòng với anh.”
Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài hơi kinh ngạc Cô chỉ biết Hạ Lam Chương và Yến Thiếu Ngu là chiến hữu thân thiết của nhau, không ngờ bọn họ còn là bạn cùng phòng Chỉ là đời này cô có mặt ở đây, không biết mối quan hệ của hai người họ có còn giống như đời trước hay không Cô khẽ ho một tiếng rồi hỏi: “Cậu ấy không gây khó dễ gì cho anh chứ Hẳn là không có chuyện đó, xưa nay tính cách của Hạ Lam Chương vẫn rất ôn hoà.”
Hạ Lam Chương không giống một tên đầu gỗ dễ nổi nóng, hơn nữa cô đã thẳng thừng từ chối cậu ấy, cũng không có bất kì quan hệ mập mờ, gian díu nào cả Hai người bọn họ cũng xem như là bạn bè, chắc là sẽ không đến nỗi đâm sau lưng để hãm hại Yến Thiếu Ngu đâu phải không Nghe thấy Cố Nguyệt Hoài khẳng định như vậy, Yến Thiếu Ngu chẳng nói chẳng rằng, quay đầu nhìn cô một cái rồi thôi Mặc dù anh không nói gì nhưng Cố Nguyệt Hoài nhìn thôi cũng biết anh đang ghen, không khỏi bật cười: “Em và cậu ấy quen nhau lâu lắm rồi, cậu ấy từng giúp đỡ em không ít chuyện, xem như cũng hiểu nhau Nhưng mà, lúc trước cậu ấy tỏ tình với em, em đã từ chối rồi.”
Yến Thiếu Ngu nhíu mày, tỏ tình ư Anh chỉ nhận ra tâm tư của Hạ Lam Chương với cô, nhưng chưa từng nghĩ đến việc cậu ấy dám hành động Cố Nguyệt Hoài nghĩ ngợi một lúc rồi nói tiếp: “Tuy Hạ Lam Chương là công tử nhà giàu, nhưng tính tình lại giống hệt như Tống Kim An, ngây thơ, dễ tin người, là người mà anh có thể tin tưởng tuyệt đối Đương nhiên là điều này cần anh tự mình xác thực.”
Cô cũng không dám chắc đời này Hạ Lam Chương có vì tình mà sinh hận hay không, tốt nhất là nên nói rõ cho anh biết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, tuy rằng tình hình hiện tại đã ổn định, nhưng khó tránh khỏi có lúc cần dùng vũ lực để đàn áp Anh cần có những người đồng đội đáng tin cậy, một thân một mình chiến đấu rất dễ bị kẻ khác nhắm tới, hai tay khó địch lại bốn tay.”
“Thiếu Ngu à, em biết anh muốn gì, nhưng em chỉ mong anh bình an, chỉ cần anh bình an sống sót Em sẽ giúp anh.”
Cố Nguyệt Hoài vươn tay ra, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay đang nắm vô lăng của Yến Thiếu Ngu Đời này cô được sống lại, chính là để cho người thân của mình có thể bình an vui vẻ, trải qua một cuộc sống sung túc ấm no Giờ đây mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, chỉ còn mỗi Yến Thiếu Ngu, anh vẫn lẻ loi một mình May mắn thay cô đã tìm ra con đường mới có thể sánh vai cùng anh Cô không muốn để lại tiếc nuối, cũng hy vọng Yến Thiếu Ngu có thể thuận buồm xuôi gió cả đời, không phải gánh vác quá nhiều thứ trên lưng [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lông mi Yến Thiếu Ngu run run, ngón tay của cô hơi lạnh, nhưng khi đặt lên mu bàn tay của anh lại khiến cho anh cảm thấy ấm áp Anh khẽ gật đầu, tâm trạng bồn chồn nóng nảy không biết phải giải thích thế nào trong người được xoa dịu đi rất nhiều Hai người họ lái xe đến đại viện thị uỷ, Yến Thiếu Ngu không dừng xe lại mà lái thẳng vào bên trong đại viện Bảo vệ vừa nhìn thấy biển số xe quân đội, ngay cả thủ tục kiểm tra thông thường cũng không làm, trực tiếp cho vào Cố Nguyệt Hoài nhìn đồng hồ, lúc này đã là ba giờ rưỡi chiều, Thạch Bác vẫn chưa ra đón cô, xem ra phải thông báo một tiếng, cho dù đối phương không có cảm tình với cô, gọi cô đến chủ yếu là để sỉ nhục cô nhưng dù sao cũng coi như là giúp đỡ, cô cũng không phải kiểu người tuỳ hứng như vậy Yến Thiếu Ngu đậu xe xong, sau khi hai người bước xuống xe, Cố Nguyệt Hoài vội nói: “Vốn dĩ là Tống Lâm cho mời em tới, còn dặn dò rằng buổi chiều thư ký của ông ta sẽ ra đón em, như vậy chúng ta có thể vào trong suôn sẻ, cũng đỡ được bước này, để em gọi báo cho anh ta một tiếng, anh ở đây chờ em một lát.”
Yến Thiếu Ngu cũng không có ý kiến gì, anh gật đầu Cố Nguyệt Hoài đi về phía toà nhà của nhà họ Tống Cô gõ cửa, người mở cửa là dì Lý, vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, bà ấy đã hớn hở: “Đồng chí Cố Sao hôm nay cô có thời gian tới chơi vậy Có phải cô cũng đến tham dự tiệc tiếp đón của đại viện chúng tôi không?”
Dưới góc nhìn của bà ấy, Cố Nguyệt Hoài xinh đẹp, lại còn rất có khí chất, đã vậy cô còn là bạn của Tống Kim An nhà bọn họ, chắc chắn xuất thân không tầm thường, nếu không sao lại đến đại viện thị ủy Hôm nay là ngày đặc biệt, chắc chắn cô đến dự tiệc Cố Nguyệt Hoài còn chưa kịp trả lời, dì Lý đã mời cô vào nhà: “Mau vào đi, vào đi, Kim An đang thay quần áo trên tầng, sẽ xuống ngay đây, cô vào trong đợi cậu ấy rồi lát nữa hai người cùng đi chung với nhau!”
Hai đứa trẻ đẹp đôi thế này, đều là trai tài gái sắc, cùng đi với nhau không biết sẽ thu hút được biết bao sự chú ý đây Dì Lý chỉ nghĩ đến thôi đã cười không khép được miệng, càng nhìn Cố Nguyệt Hoài càng cảm thấy ưng ý, nhưng bà ấy chỉ là người làm trong nhà, có ưng ý đến mấy cũng đều vô dụng, chuyện này còn phải xem ý kiến của Chủ tịch tỉnh và vợ của Chủ tịch tỉnh mới được Cố Nguyệt Hoài cong môi cười, khách sáo nói: “Dì Lý, cháu không vào đâu, phiền dì nhắn cho Tống Kim An rằng cháu đã vào rồi, không cần thư ký Thạch ra cổng đón cháu nữa, cảm ơn dì.”
Nói xong, cô cũng không hàn huyên thêm mà quay người rời khỏi toà nhà của nhà họ Tống Dì Lý ngơ khác không hiểu gì, dõi theo bóng lưng Cố Nguyệt Hoài đang từ từ rời đi, đầu óc mơ hồ *
Khi Cố Nguyệt Hoài quay lại, từ xa đã nhìn thấy có một người đang đứng trước mặt Yến Thiếu Ngu, là một người phụ nữ Cô gái này mặc một chiếc váy rất đẹp, chân đi một đôi giày cao gót da bò màu trắng rất thời thượng, chiếc áo khoác dày cũng không che được vóc dáng yêu kiều của cô ta, mái tóc của cô ta được chăm sóc rất kỹ lưỡng, rất có phong thái của người phương Tây Mặc dù cô ta đứng quay lưng về phía Cố Nguyệt Hoài, nhưng rất nhanh cô đã nhận ra cô ta là ai, Bạch Thái Vi Bởi vì trên cổ tay trắng nõn buông thõng bên hông của cô ta đeo một cặp vòng ngọc mỡ cừu đẹp đẽ, đó chính là món cô đã bán đi vào hôm qua Cố Nguyệt Hoài không tiến lại gần, chỉ cảm thấy có chút hứng thú đứng cách đó vài mét, khoanh tay nhìn Bạch Thái Vi ngẩng đầu nói chuyện gì đó với Yến Thiếu Ngu, thoạt nhìn cô ta rất vui vẻ, đôi lông mày thanh tú cũng theo đó mà nhướng lên [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trái lại, thái độ của Yến Thiếu Ngu rất lạnh nhạt, khi thì gật đầu, khi thì cụp mắt nhìn, dường như chẳng mảy may đáp lại.