Chân mày Cố Nguyệt Hoài hơi nhíu lại khi nhìn những xác chết nằm ngổn ngang trên mặt đất Rõ ràng đám sát thủ này đã nhận được tin tức từ trước hơn nữa đã chuẩn bị mai phục từ sớm, chỉ chờ cơ hội đến Nhưng mà, kiểu xả súng bừa bãi như vậy cũng không biết là có thù hận sâu sắc thế nào Cái ao nước thành phố Hoài Hải này rõ ràng đã bị khuấy đục rồi Phải nói rằng, ngoài cô ra thì những người có thể đến tham dự bữa tiệc đêm nay, ít hay nhiều gì đều có bối cảnh và thế lực của mình Giới thượng lưu vốn luôn phức tạp mà hiện nay lại có nhiều người chết như vậy, thành phố Hoài Hải này thật sự sắp phải thay thời đổi thế rồi Không biết là đám sát thủ đã bị giải quyết triệt để hay là đã chạy trốn nhưng bên ngoài lại yên ắng đến đáng sợ Một số người may mắn không bị bắn chết, họ đang nằm trên đất và không ngừng kêu la Đại viện thị ủy vốn đầy hoa tươi nay đã trở nên hỗn loạn, máu chảy khắp nơi trông như một lò luyện ngục Cố Nguyệt Hoài cảm thấy trái tim như chìm xuống Đêm nay tiếp đón khách ngoại quốc, lại xảy ra chuyện tàn khốc như vậy, nếu nói không liên quan đến nước M thì e rằng chẳng ai tin Hiện giờ cô chỉ muốn biết xem Charles còn sống hay không Hiện tại, nước Z vẫn đang ở trong trạng thái bấp bênh vậy nên cũng không thích hợp để phát động chiến tranh với nước M Tuy cô rất hận Tống Lâm nhưng cũng không muốn vì sự ngu ngốc của ông ta mà người dân phải chịu khổ Nỗi lòng Cố Nguyệt Hoài nặng trĩu, chợt nghe thấy Yến Thiếu Ngu gọi tên mình Cô ngẩng đầu lên thì thấy Yến Thiếu Ngu chạy về phía mình, anh nắm chặt lấy cổ tay cô, không kịp nói gì nhiều đã kéo cô trở lại hội trường [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Vừa bước vào cửa, lập tức thấy một cảnh tượng hỗn loạn và tiếng khóc rền rĩ, sau khi xã hội mới được hình thành cũng chưa từng có cảnh tượng này "Không sao chứ Yến Thiếu Ngu nhíu mày, giọng điệu tuy không ổn nhưng vẫn kiểm tra khắp cơ thể Cố Nguyệt Hoài Anh không vui vì cô không đợi anh đến đón mà tự mình chạy về Nếu sát thủ chưa đi mà còn có người ẩn náu trong bóng tối thì sao Cố Nguyệt Hoài mím môi, giọng nhẹ nhàng: "Em lo cho anh Xung quanh Yến Thiếu Ngu tỏa ra sát khí [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đêm nay, tay anh đã dính máu vài mạng người nên trong nhất thời khó mà kiềm chế, khi nghe thấy lời của Cố Nguyệt Hoài, anh ngẩng đầu và dùng đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào cô Mãi một lúc sau, cảm xúc căng thẳng của anh mới dịu lại đôi chút, anh ôm chặt Cố Nguyệt Hoài vào lòng, lực rất mạnh Hội trường rất hỗn loạn, không ai chú ý đến họ Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng vỗ lưng Yến Thiếu Ngu, nhỏ giọng: "Thủ trưởng sao rồi Không xảy ra việc gì chứ Yến Thiếu Ngu không nói gì, thả tay Cố Nguyệt Hoài ra rồi kéo cô lên tầng hai Trái tim Cố Nguyệt Hoài hơi chìm xuống, đôi khi im lặng đã nói lên rất nhiều điều Từ Xuyên Cốc xem ra cũng không ổn chút nào, tuy lập trường của ông ấy còn đáng nghi nhưng việc Yến Thiếu Ngu sẵn sàng mạo hiểm tính mạng để tìm ông ấy cũng sẽ khiến cô lo lắng Huống hồ cô biết, Yến Thiếu Ngu có thể thành công tiến vào quân khu tám tất nhiên không thể thiếu sự giúp đỡ của Từ Xuyên Cốc Tầng hai yên tĩnh hơn tầng một, Yến Thiếu Ngu kéo Cố Nguyệt Hoài vào một phòng Vừa vào cửa, người canh giữ đã giơ súng nhắm vào cánh cửa đang mở Nhưng thấy Yến Thiếu Ngu đi vào, người đó lập tức hạ súng xuống, trầm giọng nói: "Thế nào rồi Bên ngoài thế nào Thương vong có nghiêm trọng không Yến Thiếu Ngu không biểu lộ cảm xúc, nhìn về phía Từ Xuyên Cốc đang nửa dựa nửa ngồi trên ghế da Anh tiến lên hai bước, nhìn Từ Xuyên Cốc với mí mắt đang khép lại và khuôn mặt nhợt nhạt, chân mày anh càng nhíu chặt: "Thương vong rất nghiêm trọng, cần phải nhanh chóng báo cho người đến xử lý, vết thương của thủ trưởng thế nào Người canh giữ cười khổ: "Trúng đạn ở eo, mất máu nghiêm trọng Sắc mặt của Yến Thiếu Ngu vô cùng trịnh trọng, nói: "Bảo Tống Lâm nhanh chóng gọi cho bác sĩ Người đó đáp một tiếng rồi rời khỏi phòng Trước khi đi, anh ta nhìn Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài đang nắm tay nhau, tuy muốn hỏi thêm vài câu nhưng hoàn cảnh hiện tại rõ ràng không thích hợp để tám chuyện Anh ta vừa đi, trong phòng chỉ còn Từ Xuyên Cốc bị thương nặng, Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài Cố Nguyệt Hoài từ khi vào cửa luôn giữ im lặng Người vừa đi cũng mặc quân phục giống Yến Thiếu Ngu, chắc là đồng đội cùng hộ tống Từ Xuyên Cốc từ quân khu ra Yến Thiếu Ngu buông tay Cố Nguyệt Hoài, ngồi xổm trước ghế sau đó vén áo Từ Xuyên Cốc lên nhìn Từ Xuyên Cốc từ từ mở mắt, nhìn thấy Yến Thiếu Ngu thì khuôn mặt nhợt nhạt nở một nụ cười: "Không sao, không chết được Nói xong, ông ấy dùng chút sức quay đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài như một trưởng bối hiền lành, quan sát kỹ một lượt, khuôn mặt càng thêm tươi cười: "Không tệ, là một cô gái xinh đẹp, thằng nhóc này có mắt nhìn không tệ Mấy câu nói ra dường như đã làm hao tổn hết sức lực của Từ Xuyên Cốc Đáy mắt Yến Thiếu Ngu như ẩn chứa sát khí, nhìn vết thương chảy máu không ngừng, trong giọng nói lạnh lùng pha chút lo lắng khó nhận ra: "Chú đã lớn tuổi rồi vậy mà còn đi cứu người, không sợ mình không sống nổi à Từ Xuyên Cốc cười khẽ, nhắm mắt lại, ý tứ sâu xa: "Mạng của tôi vốn là được nhặt về Tuy ông ấy cười nói ra câu này nhưng Cố Nguyệt Hoài lại nghe thấy chút bi thương Sắc mặt Yến Thiếu Ngu càng khó coi hơn, anh đứng lên rồi đi sang một bên, cố kiềm chế cảm xúc đang dâng trào Cố Nguyệt Hoài nhìn anh một cái, rồi nhìn Từ Xuyên Cốc, khẽ ho một tiếng rồi hạ giọng: "Thủ trưởng, bác sĩ không biết khi nào mới đến, cháu gần đây đang học y nên biết chút kỹ năng hay là để cháu xem vết thương của ngài Nói xong, giống như cảm thấy có chút đột ngột, cô lại nói thêm: "Cứ để máu chảy cũng không phải cách Nghe vậy, Yến Thiếu Ngu đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, đôi mắt đẹp nheo lại có chút phức tạp Anh chưa bao giờ biết rằng Cố Nguyệt Hoài còn đang học y Và tại sao lại học y Từ Xuyên Cốc cũng mở mắt, nhìn đôi mắt trong trẻo của Cố Nguyệt Hoài, ông ấy cười nhẹ, lông mày cũng giãn ra: "Được Với thân phận của ông ấy, theo lẽ thường thì ngoài quân y không nên để người ngoài chạm vào vết thương Nhưng trong mắt ông ấy, Cố Nguyệt Hoài không phải người ngoài Cô là người Yến Thiếu Ngu đã chọn vậy cô là cháu gái của ông ấy, là người có thể hoàn toàn tin tưởng Cố Nguyệt Hoài nửa quỳ xuống, chuẩn bị kiểm tra vết thương nhưng bị Yến Thiếu Ngu nắm cổ tay lại Anh mím môi, trong ánh mắt chứa đựng sự quan tâm Từ Xuyên Cốc không phải người bình thường nếu để Cố Nguyệt Hoài can thiệp vào, nếu xảy ra vấn đề gì, cô sẽ không gánh nổi trách nhiệm này vậy nên tốt nhất là ngay từ đầu đừng động tay Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, nháy mắt với Yến Thiếu Ngu: "Tin em Đôi mắt mèo trong veo của cô long lanh như có những vì sao lấp lánh, khiến người ta nhìn liếc qua một cái liền bị đắm chìm vào Yến Thiếu Ngu nghĩ đến dòng nước kỳ diệu đã cứu mạng mình, đối với sự tự tin của Cố Nguyệt Hoài, anh cũng chậm rãi buông tay nhưng vẫn thấp giọng: "Cẩn thận, nếu không xử lý được thì đừng động vào Từ Xuyên Cốc nhìn Yến Thiếu Ngu với ánh mắt kì lạ, thằng nhóc này, đã học được cách quan tâm người khác rồi Cố Nguyệt Hoài mỉm cười cũng không nói gì, vén quân phục của Từ Xuyên Cốc lên nhìn Vết thương giống với của Hứa Ân nhưng lượng máu chảy ra nhiều hơn Hứa Ân Sự thật là khi viên đạn vào cơ thể con người sẽ bị lệch hướng trong dòng máu sau đó gây ra tổn thương diện rộng Đây có lẽ là tình trạng hiện giờ của ông ấy, vậy nên ông ấy mới bị mất lượng máu nhiều đến mức kinh khủng như vậy Tình trạng của Từ Xuyên Cốc rất nguy cấp, viên đạn còn mang theo các độc tố như chì, thủy ngân Để chúng thẩm thấu vào máu sẽ làm vết thương ngày càng nặng thêm Trong tình trạng nghiêm trọng hơn còn có thể gây chết người.