Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 395: Cô bé, cảm ơn cháu





Cố Nguyệt Hoài cau mày nhìn vết thương với vẻ mặt nghiêm túc
Yến Thiếu Ngu tin tưởng cô, thấy sắc mặt cô không tốt, trong lòng cũng hơi trầm xuống: "Không tốt
Cố Nguyệt Hoài mím chặt môi, ngẩng đầu nhìn Từ Xuyên Cốc: "Thủ trưởng, vết thương của ngài phải mau chóng chữa trị ạ, đề phòng bị sốc
Từ Xuyên Cốc ngẩn ra, nhưng ngay sau đó bèn lên tiếng: "Bây giờ không có vật tư y tế, có phải là rất khó xử lý đúng không
Cố Nguyệt Hoài hít sâu một hơi, lấy từ trong túi ra một bình thuốc cùng một cái kẹp, giơ lên trước mặt Từ Xuyên Cốc: "Cháu có đồ nhưng mà không đủ, không có thuốc gây mê, ngài sẽ phải chịu đau một chút đấy ạ
Tuy rằng cô có năng lượng chữa lành, chắc chắn sẽ không để Từ Xuyên Cốc xảy ra chuyện gì, nhưng ông ấy với Yến Thiếu Ngu đều không biết rõ ràng, chỉ sợ bọn họ thấy cô qua loa như vậy sẽ cho là cô đang đùa, thậm chí khả năng cao sẽ không để cô động tay
Nếu Từ Xuyên Cốc và Yến Thiếu Ngu đứng ở hai bên đối lập, cô sẽ không lãng phí thời gian này, suy nghĩ một hồi, Cố Nguyệt Hoài lại hạ một liều thuốc mạnh: "Giờ có phải ngài đang có cảm giác đầu óc choáng váng, chân tay có cảm giác lạnh buốt không ạ
Từ Xuyên Cốc không nói gì, chỉ chăm chú nhìn Cố Nguyệt Hoài, trong đôi mắt hơi có phần yếu ớt đó ánh lên vẻ kinh ngạc
Yến Thiếu Ngu bắt gặp ánh mắt của ông ấy, trong mắt lóe lên tia lo lắng
Cố Nguyệt Hoài khẽ thở dài một tiếng: "Nói thật ra thì đây là dấu hiệu cho thấy chì và thủy ngân trong đạn đã ngấm vào máu
Hơn nữa, ngài mất máu quá nhanh, nếu không xử lý kịp thời thì sẽ có thể bị sốc, hoặc thậm chí không bao giờ tỉnh lại nữa”
Cô không dám nói điều gì quá xui xẻo, chỉ có thể biến tướng nhắc nhở một câu
Tất nhiên, lời cô nói cũng không hoàn toàn mang tính đe dọa, cô muốn Từ Xuyên Cốc đồng ý chữa trị
Thay vào đó, cô đưa tay chạm vào vị trí vết thương của Từ Xuyên Cốc, thông qua năng lượng chữa lành mà có thể cảm nhận rõ ràng những vấn đề trên thân thể của ông ấy
Lần trước chữa trị cho Tống Kim An ở trên xe lửa, cô phát hiện ra những người khác không thể nhìn thấy ánh sáng xanh của năng lượng chữa lành
Cô đưa tay chạm vào vết thương, người khác chỉ cho rằng cô đang kiểm tra, hoàn toàn không hề hay biết rằng cô đã mở hack
Từ Xuyên Cốc không có phản ứng gì với lời của Cố Nguyệt Hoài, giống như không hề sợ hãi khi biết mình sắp chết
Ông ấy cụp mắt xuống, trầm mặc, không biết lúc này đang suy nghĩ gì
Yến Thiếu Ngu căng thẳng, giọng nói có phần cứng nhắc: "Chú Từ, đừng chậm trễ nữa
Từ Xuyên Cốc ngẩng đầu nhìn anh, nghĩ đến việc Yến Thiếu Ngu bị cô lập, bất lực, vẫn còn chưa tạo được chỗ đứng ở quân khu tám, ông ấy rốt cuộc mới gạt suy nghĩ của mình sang một bên, nói với Cố Nguyệt Hoài: "Làm đi, cô bé.”
Cố Nguyệt Hoài thở phào nhẹ nhõm, nói với Yến Thiếu Ngu: "Lửa
Yến Thiếu Ngu không dám chậm trễ, lập tức đi ra ngoài tìm nến
Cố Nguyệt Hoài bôi một lớp thuốc bột lên miệng vết thương của Từ Xuyên Cốc để giảm đau, đồng thời cũng dễ dàng thao tác dao hơn
Cô có năng lượng chữa lành, có thể "nhìn thấy" viên đạn trên cơ thể của Từ Xuyên Cốc, rất không may, nó đã vỡ vụn trở thành những mảnh đạn nhỏ
Việc xử lý sạch sẽ viên đạn như vậy không phải là điều dễ dàng, đương nhiên, nếu có năng lượng chữa lành thì sẽ dễ hơn rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô chỉ cần ra thực hiện nhanh và chính xác là có thể để cho Từ Xuyên Cốc ít đau hơn
Cố Nguyệt Hoài đang vội vàng điều trị vết thương, Từ Xuyên Cốc lặng lẽ nhìn cô, nhẹ nhàng hỏi: "Cô bé, cháu với Thiếu Ngu quen nhau như thế nào vậy
Ở chung từ bao giờ
Hai đứa có dự tính kết hôn không
Lúc này, trông ông ấy chẳng hề giống thủ trưởng của một quân khu chút nào, thật sự hệt như một vị trưởng bối dong dài nhiều chuyện
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu kỳ lạ, nhìn ông ấy rồi khô khan kể lại quá trình mình với Yến Thiếu Ngu gặp nhau
Thực ra, quá trình làm quen của họ ở trong kiếp này cũng không có gì ly kỳ, nhưng so với việc hẹn hò qua mai mối giới thiệu thì dù sao chuyện của bọn họ vẫn đặc biệt hơn đôi chút
Nghe xong, Từ Xuyên Cốc không khỏi bật cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có điều, tiếng cười của ông ấy lại gây chấn động lên vết thương, máu lại bắt đầu chảy ra từ lỗ đạn
Nếu Cố Nguyệt Hoài không bôi thuốc trước, chỉ sợ bây giờ máu đã chảy đầm đìa
Cô tức giận liếc nhìn Từ Xuyên Cốc, giọng điệu nghiêm túc như bác sĩ: "Thủ trưởng, ngài yên tĩnh chút đi ạ, như thế mà vẫn không đau sao ạ
Tuy nhiên, chính vì Từ Xuyên Cốc như vậy mới khiến cô thả lỏng đôi phần
Xem ra ông ấy thực sự quan tâm đến Yến Thiếu Ngu, và có nội tình về nhà họ Yến
Có lẽ để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Cố Nguyệt Hoài, Từ Xuyên Cốc ngừng cười, nhẹ nhàng thở dài: “Tôi là cấp dưới của cha Thiếu Ngu, cũng là bạn tốt của mẹ nó, nhìn thằng bé lớn lên
Hôm nay cha mẹ thằng bé không có cách nào để đến gặp cô, tôi cũng chỉ có thể thay bọn họ hỏi nhiều thêm vài câu, tính ra thì cũng là một loại an ủi
Làm phiền cô rồi
Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của ông ấy thậm chí còn mang theo vài phần nghẹn ngào cùng cảm kích
Cố Nguyệt Hoài hơi khựng lại, chóp mũi đau xót, tuy đây là lần đầu gặp mặt Từ Xuyên Cốc, nhưng cô vẫn có thể nắm bắt được điều ông ấy muốn bày tỏ, biết ơn cô và Yến Thiếu Ngu đã ở bên nhau, khiến anh có thêm sức sống
Lồng ngực cô như bị thứ gì đó chặn lại, sau một lúc yên lặng, cô vẫn hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất: "Thủ trưởng, cha mẹ của Thiếu Ngu còn có thể trở về không ạ
Cô không biết chuyện của nhà họ Yến nghiêm trọng đến mức nào, cũng không biết nhiều chuyện ở thủ đô, rất nhiều chuyện vẫn chỉ là dựa trên trực giác và suy đoán
Cô cũng có chút ít bối rối, ở kiếp trước cho đến khi cô chết, họ đều không quay lại
Tuy nhiên, cô cũng không biết, liệu cha mẹ anh đã chết trong tù, hay chỉ đơn giản là không thể ra ngoài
Trong hai cái, cô nghiêng về trường hợp đầu tiên hơn
Năng lực của Yến Thiếu Ngu ở kiếp trước không cần phải nhiều lời, anh nắm giữ quyền lực, gần như có thể cạnh tranh với người có bàn tay vàng Điền Tĩnh
Phải biết rằng, Điền Tĩnh lúc bấy giờ đã đứng đầu trong giới thượng lưu, ai dám không nể mặt cô ta
Nhưng dù vậy, Yến Thiếu Ngu vẫn không đưa được cha mẹ về, kết quả có thể tưởng tượng được
Kiếp này cô sống lại, ở bên Yến Thiếu Ngu, điều cô mong muốn nhất không phải là khôi phục lại ánh hào quang trước đây của nhà họ Yến mà là muốn để cho gia đình họ được đoàn tụ
Tất nhiên, nếu cha mẹ của Yến Thiếu Ngu thực sự có thể quay về, vực dậy lại nhà họ Yến cũng không phải việc khó khăn gì
Cô đã nghe rất nhiều chuyện về Yến Thú Chi và Kỷ Thanh, năng lực của vợ chồng bọn họ không có gì để bàn cãi
Từ Xuyên Cốc nghe xong lời của Cố Nguyệt Hoài bèn im lặng, không biết qua bao lâu mới bình tĩnh nói: "Có thể
Giọng của ông ấy rất nhẹ, vô cùng nhẹ, dường như chính bản thân cũng không chắc chắn, lại giống như đang an ủi chính mình và Cố Nguyệt Hoài
Sau đó hai người cũng không nói gì nữa, một lúc sau, Yến Thiếu Ngu quay lại, anh cầm diêm và nến trong tay, đốt xong thì đặt ở một bên, nhìn Cố Nguyệt Hoài đặt kẹp lên ngọn nến để khử trùng
Anh có chút lo lắng, nhưng lúc này lại không thể nói được gì nên đành im lặng
Cố Nguyệt Hoài hít sâu một hơi, nói: "Thủ trưởng, cố chịu đựng nhé ạ
"Đừng căng thẳng, cô cứ làm đi
Từ Xuyên Cốc mỉm cười, vẻ mặt hết sức thoải mái
Cả đời ông đã phải chịu rất nhiều vết thương trong cuộc đời mình, trên chiến trường càng phải tranh thủ từng giây từng phút, có lúc chỉ có thể tự mình khoét đạn ra, như bây giờ thì có gì phải sợ? 
  
Chương 396: Thủ trưởng, cháu muốn làm quân y
Cố Nguyệt Hoài nín thở, tập trung, nghe được lời trấn an của Từ Xuyên Cốc cũng không thể cười nổi
Cô đã nghiên cứu kỹ các phương pháp làm sạch vết đạn và chữa trị vết thương trong sách y
Dù sao cũng có liên quan đến Yến Thiếu Ngu, khó mà không nghĩ tới, cũng may là cô không cần phải căng mắt nhìn vết thương và cảm nhận
Xử lý mảnh đạn là một công việc đòi hỏi sự tập trung cao độ, rắc rối và tốn nhiều công sức
Cố Nguyệt Hoài cầm lấy chiếc kẹp, lợi dụng năng lượng chữa lành mà nhanh chóng lấy ra mảnh đạn đầu tiên từ vết thương của Từ Xuyên Cốc
Mảnh đạn đẫm máu, rất mỏng, cũng rất nhỏ, nhưng lại khiến Từ Xuyên Cốc đổ đầy mồ hôi trên đầu
Trên tay không có thuốc mê nên cô dùng kẹp để gắp mảnh đạn ra
Tuy Cố Nguyệt Hoài có thể dùng cảm nhận để khuấy động nó ít hơn, nhưng cơn đau là thật, để tránh hoài nghi nên cô chỉ dám dùng một ít năng lượng chữa lành để gắp lấy mảnh đạn

Công việc này hết sức tỉ mỉ, nhưng với năng lượng chữa lành, vết thương của Từ Xuyên Cốc đã không còn chảy máu nữa
Yến Thiếu Ngu đứng sang một bên, hai tay không khỏi chắp lại, môi mỏng mím chặt, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, khí thế hung hãn
Không biết có phải Yến Thiếu Ngu đã báo trước hay không, nhưng trong quá trình gắp mảnh đạn ra cũng không có ai đến quấy rầy, vô cùng yên tĩnh
Cố Nguyệt Hoài cẩn thận gắp từng mảnh đạn ra khỏi vết thương
Đây là lần đầu tiên cô làm việc này, mất cả tiếng đồng hồ, trên trán cũng bắt đầu xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng
May mắn thay, quá trình diễn ra suôn sẻ, các mảnh đạn đều đã được gỡ bỏ
Cô thở phào nhẹ nhõm, đặt chiếc kẹp sang một bên rồi rắc bột lên vết thương
Bột thuốc có tác dụng ngay lập tức, Từ Xuyên Cốc chỉ cảm thấy vết thương vốn đang đau đến chết lặng chợt dâng lên cảm giác mát lạnh, dễ chịu như được ăn dưa hấu vào lúc tiết trời đầu hạ
Lúc này, cơ thể đang suy nhược.cũng dịu đi rất nhiều
Từ Xuyên Cốc cúi đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài đang nhanh nhẹn băng bó vết thương, trong ánh mắt rất đỗi ngạc nhiên
Ông ôn hòa nói: “Cô gái, cháu làm rất tốt, cũng không giống như người mới học y
Ông ấy thật sự tò mò, một cô bé còn trẻ nhưng có tính cách vô cùng điềm tĩnh
Rõ ràng trông cũng căng thẳng nhưng động tác lại vững vàng chính xác
Dường như còn rất có kinh nghiệm, cả quá trình gỡ lấy mảnh đạn cũng không thấy có gì khó khăn
Từ Xuyên Cốc lại cười nói: "Nếu không phải tận mắt nhìn thấy cháu gỡ mảnh đạn ra, tôi còn tưởng cháu là quân y dày dặn kinh nghiệm rồi đấy.”
Lời của ông ấy có thể coi như đã thừa nhận năng lực bác sĩ của Cố Nguyệt Hoài, Yến Thiếu Ngu ở bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, thần kinh vốn đang căng thẳng cao độ bây giờ đã thả lỏng, đưa tay vén phần tóc mai đã ướt đẫm mồ hôi lạnh của Cố Nguyệt Hoài ra sau tai
Giờ khắc này, anh chắc chắn cô có một bí mật, một bí mật vô cùng thần kỳ
Cố Nguyệt Hoài không biết chữa bệnh, nhưng bây giờ lại rất giỏi điều trị vết thương, như Từ Xuyên Cốc đã nói, cô giống như một bác sĩ quân y dày dặn kinh nghiệm, đã từng trải hàng trăm trận chiến
Nếu trình độ như vậy mà đưa lên chiến trường thì hoàn toàn có thể đảm đương một mình
Trên chiến trường
Đôi mắt Yến Thiếu Ngu tối sầm lại, ánh mắt thâm trầm dán chặt vào bóng lưng của Cố Nguyệt Hoài, im lặng hồi lâu
Cố Nguyệt Hoài không biết rằng Yến Thiếu Ngu đã nghĩ thông suốt được khúc mắc trước kia, cô thu dọn đồ đạc trong tay, ngước mắt nhìn Từ Xuyên Cốc, khẽ cười nói: “Thủ trưởng đã nói như vậy thì cũng coi như là đang khen cháu rồi ạ, thế thì cháu có thể có một yêu cầu nho nhỏ được không
Cô để lộ thủ đoạn của mình để cứu Từ Xuyên Cốc, một mặt là vì Yến Thiếu Ngu, mặt khác là bởi mưu tính và kế hoạch của riêng mình
Cô muốn trở thành một bác sĩ quân y, trở thành người có thể kề vai sát cánh cùng Yến Thiếu Ngu, cùng nhau tiến bộ
Từ Xuyên Cốc nghe vậy bèn mỉm cười, xua tay nói: "Đừng cứ thủ trưởng thủ trưởng mãi nữa, cứ theo Thiếu Ngu mà gọi là chú Từ đi
Cố Nguyệt Hoài cong môi, nghe lời nói: "Chú Từ ạ
Tuy rằng thần sắc của Từ Xuyên Cốc có phần tái nhợt, nhưng nụ cười trên mặt càng mừng rỡ
Ông ấy điều chỉnh tư thế dựa, với tay lấy nước trên bàn uống một ngụm rồi nói: “Nếu đều đã thành người một nhà thì đừng nói một yêu cầu nhỏ, cho dù cháu có nguyện vọng to lớn nào đi chăng nữa thì chú cũng có thể cân nhắc.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn vẻ nuông chiều giữa lông mày của Từ Xuyên Cốc, nhẹ nhàng thở dài
Người này thực sự là một trưởng bối vô cùng đạt tiêu chuẩn, cô đương nhiên biết thái độ của Từ Xuyên Cốc vốn xuất phát từ Yến Thiếu Ngu, yêu ai yêu cả đường đi lối về
Nhưng cái này không phải điểm trọng yếu, điều cô mong muốn là một người có thể dành nhiều tình yêu hơn cho Yến Thiếu Ngu
Cố Nguyệt Hoài hắng giọng, cười nói: "Chú Từ, cháu muốn làm quân y ạ
Quả nhiên, lời vừa dứt, trái tim của Yến Thiếu Ngu như rơi xuống
Suy đoán của anh đã được chứng thực, nhưng phản ứng đầu tiên của anh không phải niềm vui sướng khi có thể sớm chiều bên nhau với Cố Nguyệt Hoài, mà là sự chua chát và nặng nề tràn ngập trong lòng
Cô vẫn luôn là một người rất tự do, có tài năng, có năng lực, có gia đình, mọi điều đều thuận buồm xuôi gió
Nếu không phải vì gặp anh thì sao cô lại phải khổ cực như thế
Rõ ràng cô có một công việc xuất sắc, một công việc mà bao người bình thường đều khao khát, nhưng hết lần này đến lần khác vì anh mà theo ngành y, từ bỏ một lĩnh vực bản thân quen thuộc sang một lĩnh vực xa lạ khác
Nhìn cô bình tĩnh gắp lấy mảnh đạn rồi xử lý vết thương, ai mà biết được cô đã nỗ lực thế nào, lại tích lũy được bao nhiêu dũng khí
Anh không dám nghĩ
Yến Thiếu Ngu nắm chặt tay, móng tay gần như cắm vào da thịt
Anh nhắm mắt lại, cảm thấy tim mình đau thắt lại
Anh có tài đức gì mà có thể khiến cô phải hy sinh vì anh như vậy
Anh có xứng đáng không
Theo tiếng cuối cùng của Cố Nguyệt Hoài, bầu không khí trong phòng như trầm ngưng lại
Phản ứng đầu tiên của Từ Xuyên Cốc là sửng sốt, nhưng sau đó ông ấy liếc nhìn Yến Thiếu Ngu, còn có điều gì mà ông ấy không hiểu nữa chứ
Trong lúc nhất thời, ánh mắt ông nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài không chỉ có thiện ý, còn thêm mấy phần phức tạp khó mà diễn tả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi còn trẻ, Kỷ Thanh cũng như thế này, rõ ràng là một người ưu tú kiêu ngạo, người theo đuổi ở bên người cứ như cá diếc qua sông, nhưng vì muốn được ở bên Yến Thú Chi mà cải trang thành nam giới, lao đến chiến trường, trở thành phóng viên chiến trường chiến đấu hăng say nơi tiền tuyến
Khi đó ông ấy không biết bà là phụ nữ, gặp nhau cả ngày lẫn đêm, quan hệ họ ngày càng thân thiết, cho đến khi..
Ánh mắt Từ Xuyên Cốc hơi ảm đạm, đến khi tỉnh táo trở lại, trong mắt chỉ tràn ngập hoài niệm về quá khứ
Ông ấy nói: “Cô có biết làm bác sĩ quân y vất vả thế nào không
Trong quân đội đều là những người đàn ông đã trưởng thành, có quen được không?”
Không phải là không có nữ quân nhân nào ở nước Z
Có điều, nếu Cố Nguyệt Hoài đã đề nghị làm bác sĩ quân y, vậy thì mục đích của cô rõ ràng là muốn ở bên Yến Thiếu Ngu, thế thì dĩ nhiên chỉ có thể đi quân khu tám
Cố Nguyệt Hoài còn chưa kịp trả lời, Yến Thiếu Ngu đã lên tiếng: "Thủ trưởng, cháu muốn nói chuyện riêng với cô ấy
Giọng nói của anh có chút khàn, tâm tình dường như đang vô cùng kém
Từ Xuyên Cốc mỉm cười gật đầu, không để ý đến việc Yến Thiếu Ngu đột nhiên cắt ngang cuộc trò chuyện của ông với Cố Nguyệt Hoài
Tuy nhiên, Cố Nguyệt Hoài lại hết sức bất mãn, quay đầu, bực bội trừng mắt nhìn Yến Thiếu Ngu, giả vờ như không nhìn thấy vẻ suy sụp của anh
Cô biết anh đang nghĩ gì, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện, cô luôn cảm thấy có thể ở bên nhau mới là điều quan trọng nhất
Họ đã lãng phí quá nhiều thời gian ở kiếp trước, kiếp này không dễ dàng gì mới được ở bên nhau, vậy nên càng phải quý trọng
Mặc dù mục tiêu đầu tiên của cô vẫn là làm cho Điền Tĩnh đau khổ và chết trong thê thảm, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc cô và Yến Thiếu Ngu ở bên nhau, cả hai giờ đây đều đã là châu chấu trên cùng một sợi dây, cùng nhau nỗ lực, lật đổ được nhà họ Tống mới là chuyện khẩn yếu
Một khi nhà họ Tống sụp đổ, Điền Tĩnh còn có chỗ nào để mà nương nhờ được nữa? 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.