Từ Xuyên Cốc mỉm cười, xua tay nói: "Được rồi, Thiếu Ngu đưa Tiểu Cố ra ngoài đi Yến Thiếu Ngu khẽ gật đầu, kéo tay Cố Nguyệt Hoài rồi mở cửa đi ra ngoài, vừa đi ra bèn đụng phải Bạch Kính với vẻ mặt không tốt lắm, còn có Tống Lâm mặt vàng như đất, người phía trước lớn tiếng nói: "Lẽ ra ông phải nghĩ đến điều này sớm hơn chứ Mau tìm cách giải quyết đi Dường như Tống Lâm cũng cảm thấy uất ức, không muốn một mình gánh trách nhiệm, bèn nói: “Tôi cũng không muốn như thế này, nhưng vụ của Charles là do chính vị kia giao xuống Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, chỉ sợ chúng ta cũng không thể tự giải quyết được Ông ta rõ ràng đang muốn kéo Bạch Kính cùng xuống nước, sắc mặt Bạch Kính càng tệ hơn, dường như còn tức đến sùi bọt mép Lúc gặp phải Yến Thiếu Ngu, mọi biểu cảm trên mặt Tống Lâm đều cứng đờ Ông ta không thể tin nổi mà nhìn Yến Thiếu Ngu, như thể không ngờ sẽ gặp anh ở đây, nhưng nghĩ đến tin tức truyền đến từ Thủ đô vào mấy ngày trước, không thể không mỉm cười mà nhìn Yến Thiếu Ngu, giả bộ kích động: "Thiếu Ngu, cháu sẽ không. Yến Thiếu Ngu lạnh lùng nhìn Tống Lâm, nghĩ tới lời vừa nói ra khỏi miệng, anh đột nhiên cười khẽ, thế nhưng lại cảm thấy có ý mỉa mai: “Chủ tịch tỉnh đúng là người hay quên, vậy mà đã không còn nhớ là tôi họ Yến à?”
Giây phút này, Yến Thiếu Ngu không còn ngấm ngầm chịu đựng, cũng không mỉm cười đối đãi, càng không thuận theo lời ông ta mà lôi kéo làm quen Thay vào đó mà thẳng thắn vạch trần bộ mặt đạo đức giả của Tống Lâm, giống như thuở thiếu thời ngỗ ngược không thể kiềm chế, không quan tâm đến hậu quả Nụ cười trên khóe miệng Tống Lâm như khắc ở trên đó, nhưng ánh mắt nhìn Yến Thiếu Ngu cũng dần lạnh lùng hơn Ông ta không bị ngu, đương nhiên có thể nghe được lời mỉa mai không chút nao núng của Yến Thiếu Ngu Xem ra anh đã biết về sự thay đổi địa vị của nhà họ Tống, đã vậy thì ông ta cũng không còn gì để nói, chẳng qua chỉ là người mất đi sự che chở của gia tộc, phải thành cậu binh bét bắt đầu lại mà thôi, sao còn có thể gây ra mối đe dọa cho ông ta Nghĩ đến đây, Tống Lâm lại cười, vỗ nhẹ lên vạt áo không có vết bụi, dùng giọng điệu như một trưởng bối, nói: "Thiếu Ngu, tuổi còn trẻ mà sao cơn tức lại lớn đến thế Dù gì tôi cũng là người nhìn cháu lớn mà Hai người có qua có lại khiến Bạch Kính ở một bên híp mắt lại, như có điều suy nghĩ Ông ta đã từng đến thủ đô, đương nhiên biết cậu con trai trưởng của nhà họ Yến này Khi ấy, trong tay Yến Thú Chi đang nắm quyền hành, phong quang vô hạn, không biết có bao nhiêu người muốn ôm cái bắp đùi này Theo như những gì ông ta biết, con gái Bạch Thái Vi của ông ta cũng ôm những tâm tư khác thường với tên Yến Thiếu Ngu này Cũng không phải ông ta chưa từng nghĩ đến việc để con gái mình gia nhập nhà họ Yến, nhưng đáng tiếc, nhà họ Yến không bao giờ hạn chế hay ràng buộc con cái, chuyện kết hôn đều là do con cái tự quyết định Mà cái người Yến Thiếu Ngu này .. Nói thế nào nhỉ, nếu không có nhà họ Yến, anh sẽ không bao giờ là mẫu con rể mà ông ta muốn chọn Anh kiêu ngạo, không chịu gò bó, cũng không quan tâm đến bất cứ ai, chưa kể đến chuyện sau khi kết hôn có đối xử tốt với vợ mình hay không, chỉ nói về tính tình, nếu nhà họ Bạch xảy ra cớ sự gì, chắc chắn anh sẽ khoanh tay đứng nhìn, sẽ không vì mối quan hệ thông gia này mà mềm lòng Mà Yến Thú Chi cũng là một người đàn ông vô lý và nóng nảy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Được gả vào nhà hộ Yến là một điều may mắn, nhưng đáng tiếc là ông ta cũng sẽ không nhận được bất cứ lợi ích gì từ cuộc hôn nhân đó.
Ban đầu ông ta cũng không tìm được cách để Yến Thiếu Ngu gặp gỡ con gái mình nhiều hơn, sau đó thủ đô xảy ra biến cố lớn, nhà họ Yến vốn như một con cự long chiếm giữ thủ đô bỗng nhiên rớt đài, mà tường đổ thì mọi người đẩy, rất nhanh đã mai danh ẩn tích trong tầng lớp thượng lưu Những người đứng mũi chịu sào, bị liên lụy đầu tiên chính là người thân, bạn bè của nhà họ Yến, lúc đó ông ta cũng vô cùng sợ hãi, cũng may là ông ta chưa gả con gái cho nhà họ Yến, nếu không sợ là cũng bị dòng lũ lớn này cuốn trôi Bầu không khí trong hành lang đang vô cùng căng thẳng, đột nhiên vang lên một tiếng cười khẽ "Nhìn anh ấy lớn lên sao Lời của Chủ tịch tỉnh Tống đây cũng thật buồn cười, không phải nhà họ Tống muốn đến gần nhà họ Yến nên mới trăm phương ngàn kế tiếp cận, tự phong cho mình cái thân phận trưởng bối à Bây giờ nhà họ Yến sụp đổ, vậy mà ngài lại thoải mái mà nói đến chuyện này Người lên tiếng chính là Cố Nguyệt Hoài, xét theo thái độ của Yến Thiếu Ngu, cô đã xác định được lập trường của nhà họ Tống, hơn nữa cái người Tống Lâm này rõ ràng là kẻ nham hiểm Nếu có cơ hội, ông ta sẽ dốc hết sức lực mà ra tay diệt trừ Thiếu Ngu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Người như vậy cũng không đáng để cô nể mặt, đến con chó được cho ăn ngon còn biết vẫy đuôi với người, Tống Lâm thì sao Dùng quyền lợi có được nhờ giẫm đạp lên nhà họ Yến mà giáo huấn Yến Thiếu Ngu, hành động vô liêm sỉ này thật đáng kinh tởm "Cô Sắc mặt Tống Lâm vô cùng khó coi, nhìn Cố Nguyệt Hoài, lửa giận trong lòng đã dâng lên đỉnh điểm Nhà họ Tống sống bám vào nhà họ Yến là chuyện mà cả thủ đô đều biết Nhà họ Yến sụp đổ, nhà họ Tống nổi lên, ai mà không nhìn ra được ẩn tình trong đó Nhưng mọi người cũng chỉ bí mật thảo luận đôi ba câu, đến giờ cũng nào dám đem lên hẳn mặt bàn mà bàn tán "Một đứa nhà quê như cô thì biết cái gì mà bảo là bám À, tôi quên mất, trước đây cô cũng có ý đồ tiếp cận con trai tôi mà không thành nhỉ, thế nên mới oán hận tôi Bây giờ leo được lên người Yến Thiếu Ngu vậy mà miệng lưỡi vẫn bén nhọn như thế à, ha ha Dù sao Tống Lâm cũng là người nắm quyền trong thành phố, khi nói lời này, giọng điệu mang theo ý cười, nhìn Cố Nguyệt Hoài như nhìn đám phù du tầm thường Ông ta đã biết từ lâu, người phụ nữ này không hề đơn giản, với bộ mặt như vậy, nếu không làm ra chuyện gì đáng ngạc nhiên thì thật là lãng phí Cũng may là giờ người đã ở bên Yến Thiếu Ngu, vậy thì có thể chấm dứt hoàn toàn ý định bám lấy Kim An của cô ta Một người như vậy, tuyệt đối không thể bước vào cửa nhà họ Tống, trở thành con dâu của Tống Lâm ông được Nghĩ tới đây, trong mắt Tống Lâm hiện lên một tia lạnh lẽo Nếu một cô gái bình thường nghe thấy điều này, chắc hẳn sẽ xấu hổ và vô cùng giận dữ, có thể lấy thắt lưng ra treo cổ cũng nên Thủ đoạn của Tống Lâm vô cùng tàn độc, rõ ràng muốn chia cắt Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu Cố Nguyệt Hoài hoàn toàn không quan tâm, đôi môi đỏ mọng nhướn lên ý cười, giọng điệu suy tư: "Chủ tịch tỉnh Tống nói rất hay, bám lấy, chắc ông có thể không biết, con trai cưng của ông đã có không ít lần đưa thang cho tôi, muốn giúp tôi leo lên Đáng tiếc là tôi có tầm nhìn cao, thật sự coi thường ông, vị Chủ tịch tỉnh phải giẫm đạp lên chủ cũ mà chiếm lấy ngai vàng, sợ rằng tổ tiên dưới suối vàng có chết cũng không yên nghỉ được Tuy rằng trên mặt của Cố Nguyệt Hoài đang mang theo nụ cười, nhưng lời nói lại sắc như dao Trong mắt Yến Thiếu Ngu ánh lên ý cười, đôi môi mỏng nâng lên thành vòng cung, lộ ra vẻ thoải mái mà chính anh cũng không nhận ra Đây chính là người phụ nữ cùng tiến cùng lùi với anh, cho dù đối diện có là Chủ tịch tỉnh, cô vẫn có thể kiên định như vậy, có cùng chung mối thù với anh Có cô ở bên cạnh, xem ra đối mặt với những người này cũng không quá khó khăn Bạch Kính hơi hứng thú mà nhìn cô, lại liếc nhìn sắc mặt đang chuyển sang màu gan heo của Tống Lâm, không khỏi hả hê Tống Lâm này có tâm địa ác độc, bụng dạ hẹp hòi, ngoài miệng thì lảm nhảm muốn kết thông gia với ông ta nhưng thực ra chỉ muốn dùng sức mạnh của gia đình ông ta để ổn định chỗ đứng mà thôi Hôm nay mới vừa gặp chuyện không may đã muốn kéo ông ta xuống cùng Thông gia ác độc như vậy, ông ta cũng không dám muốn, vậy nên vẫn phải suy nghĩ kỹ xem có nên gia nhập phe của nhà họ Khương hay không Trong lòng Bạch Kính đã có chủ ý, nói: “Được rồi, mau đi tìm thủ trưởng Từ đi, ông ấy vì cứu tôi mà bị thương, cũng không biết bây giờ thế nào Nếu xảy ra chuyện gì thì thật sự không phải chuyện mà ông với tôi đảm đương được đâu