Trọng Sinh 70 Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam

Chương 400: Về quân khu tám





Sau khi cả hai thổ lộ tâm tình xong thì không trì hoãn nữa mà quay về nhà khách lấy đồ rồi lại quay lại đại viện thị ủy
Lúc này, Từ Xuyên Cốc và Tống Lâm, Bạch Kính đã thương lượng xong kế sách tốt nhất để giải quyết hậu quả
Phần lớn các bác sĩ cũng được điều động tới đại viện thị ủy, giúp người bị thương xử lý vết thương và băng bó, trong số này có cả Hứa Ân
Hứa Ân chịu đau, sợ hãi hỏi: “Tôi… Cánh tay tôi có sao không bác sĩ?”
Bác sĩ đang giúp Hứa Ân lấy mảnh đạn ra, lau đi mồ hôi trên trán rồi khách khí nói: “Vết thương của đồng chí Hứa được xử lý kịp thời, nhưng tôi muốn hỏi chút cô đã sử dụng thuốc gì
Sao hiệu quả cầm máu lại tốt như thế?”
Hứa Ân chần chờ một chút, không nói gì nhưng sắc mặt tối sầm xuống
Bác sĩ cẩn thận trở nên im lặng, không dám hỏi han gì nữa, vội vã cầm hòm thuốc đi xử lý vết thương cho người tiếp theo
Nhưng Hứa Ân nổi giận không phải là với bác sĩ mà nhắm về phía Bạch Thái Vi
“Tiểu Ân, em không sao chứ?” Bạch Thái Vi quay qua nhìn cánh tay Hứa Ân, ánh mắt áy náy và thương xót
Hứa Ân lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt nhìn Thái Vi không còn vẻ thân thiết như mọi khi, cô ta chế giễu nói: “Không sao à
Chị cứ bị bắn một phát thử xem có sao không
Bạch Thái Vi, chị bỏ cái vẻ mặt đó đi, nhà chị thế lớn nhưng nhà tôi cũng chẳng nhỏ, đừng tưởng rằng chị ở đây giả mù sa mưa quan tâm tôi vài câu thì tôi sẽ không truy cứu hành vi ác độc dùng tôi để cản súng của chị.”
Từ trước tới giờ cô ta là người có gì nói đó, bây giờ không còn theo đuôi Bạch Thái Vi nữa, tất nhiên giọng điệu sắc bén hơn nhiều
Khóe mắt Bạch Thái Vi đỏ bừng, đôi mắt nhòe lệ nói: “Tiểu Ân, thật sự xin lỗi, lúc nãy chị sợ quá, không đứng vững được nên mới kéo em qua, chị thật sự không cố ý muốn làm tổn thương em đâu.”
“Đủ rồi
Chị không thấy giả dối à?!” Hứa Ân liếc mắt nhìn cô ta, trong giọng nói đầy vẻ chán ghét
Trước kia cô ta còn hâm mộ Bạch Thái Vi tính tình hào phóng, nhưng hôm nay cô ta hiểu ra đó cũng chỉ là vẻ ngoài giả dối bày ra cho người khác xem mà thôi, Bạch Thái Vi thật sự tuyệt đối không phải người tốt lành gì, làm bạn với cô ta nói không chừng bỏ mạng lúc nào cũng không biết
Sắc mặt Bạch Thái Vi cứng đờ, ánh mắt đang nhìn chằm chằm Hứa Ân tối đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ta đột nhiên nhìn thấy Hứa Ân cười rạng rỡ, dùng sức kéo cánh tay đang bất động để đứng dậy, còn một tay khác thì vẫy vẫy về hướng nào đó: “Này
Này
Cô kia, tôi ở đây này, ở đây này!” 
Bạch Thái Vi nhíu mày cũng quay qua nhìn theo, sắc mặt cô ta trầm xuống, đáy mắt chỉ còn vẻ lạnh lùng
Cố Nguyệt Hoài không ngờ rằng chỉ thuận tay làm chút việc thôi mà nhận lại được tình bạn của Hứa Ân
Cô gái nhà giàu này được cái tính cách thẳng thắn, tuy rằng vẫn có dáng vẻ kiêu ngạo của đám con ông cháu cha nhưng dám yêu dám hận, không phải kiểu người xấu xa, hơn nữa thái độ của cô ta đối với Bạch Thái Vi và Cố Nguyệt Hoài cũng đã xảy ra sự đảo ngược hai cực
Cố Nguyệt Hoài đi tới gần, Hứa Ân còn tới trước hai bước để đón cô: “Cô vừa đi đâu thế
Tôi còn đặc biệt kêu người đi tìm cô nữa!”
Cô ta mở to mắt, giọng nói thân thiện và thân thiết
Cố Nguyệt Hoài nhìn cô ta đầy tế nhị rồi nhìn lướt qua Bạch Thái Vi ở sau lưng cô ta, hỏi: “Cánh tay cô không sao chứ?”
Hứa Ân cười ha ha nói: “Sao mà có chuyện gì được chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
May mà có bàn tay y thuật tuyệt vời của cô
Đi nào, tôi dẫn cô đi gặp cha tôi, lúc nãy ông ấy hỏi tôi ai đã cứu tôi, ông già nói ít nhất thì cũng phải đưa cô ít tiền khám bệnh đó?”
Nói xong cô ta không thèm nhìn Bạch Thái Vi mà kéo Cố Nguyệt Hoài đi xa
Bạch Thái Vi đứng tại chỗ nhìn chằm chằm bóng lưng càng lúc càng xa của hai người họ, một lúc lâu sau cũng không động đậy
*
Hứa Ân kéo Cố Nguyệt Hoài đi xa rồi mới bỏ tay xuống, vẫn còn tức giận quay lại nhìn thoáng qua Bạch Thái Vi, nói: “Đúng là người phụ nữ đã dối trá còn thích làm màu, may mà anh An chướng mắt chị ta, nếu không thì coi như hủy cả đời luôn rồi.”
Cố Nguyệt Hoài từ chối cho ý kiến về vấn đề này, nếu Bạch Thái Vi thật sự ở bên cạnh Tống Kim An thì nhất định sẽ bị Điền Tĩnh chơi tới chết
Hứa Ân nói thầm xong thì ngước lên nhìn Cố Nguyệt Hoài, nhỏ giọng ho khan một tiếng, giọng điệu có chút kiêu ngạo nhưng ánh mắt lại rất có thiện ý: “Tôi vẫn chưa biết tên đầy đủ cô là gì, hay là chúng ta giới thiệu một chút nhé
Tôi tên là Hứa Ân, chữ Ân ý chỉ cơm no áo ấm.”
Cố Nguyệt Hoài nhìn cô ta một chút, giọng nói bình thản: “Cố Nguyệt Hoài.”
Cô gái này tính toán quá nhiều, vì tức giận với Bạch Thái Vi mà kéo cô ra làm lá chắn
Hứa Ân xấu hổ cười một tiếng: “Cô đừng tức giận, tôi chỉ không thích dáng vẻ giả nhân giả nghĩa của Bạch Thái Vi thôi
Hơn nữa cô còn là người duy khiến chị ta khó chịu, tôi chỉ chọc tức chị ta một chút thôi
Nói mới nhớ, vì sao cô không chọn anh An mà ngược lại chọn…”
Cố Nguyệt Hoài nhướn mày, lạnh lùng nói: “Tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta không thích hợp nói những chuyện này đâu.”
Hứa Ân bĩu môi: “Được rồi, chỉ là tôi nghĩ mãi không hiểu nên mới hỏi thôi, nếu cô đã không thích anh An, vậy thì tôi sẽ ra tay, tuyệt đối không để Bạch Thái Vi chiếm được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người lương thiện như anh An nếu thật sự cưới loại con gái mưu mô, độc ác này về thì chắc chắn cuộc sống tương lai sẽ không được thoải mái, tôi không thể thấy chết mà không cứu được.”
Lúc cô ta nói những lời này giọng điệu căm phẫn nhưng gương mặt lại đỏ ửng, hiển nhiên là thật sự có tình cảm với Tống Kim An
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: “Tôi có việc, đi trước đây.”
“Hả
Cô đi đâu thế, tôi còn chưa dẫn cô tới gặp cha tôi mà
Họ Cố
Nguyệt Hoài
Cố Nguyệt Hoài!” Hứa Ân nôn nóng tới giậm chân, Cố Nguyệt Hoài cũng không để ý tới tiếng kêu la của cô ta, cứ thế rời đi
Cô đi tìm Yến Thiếu Ngu
Anh ấy đi đón người của quân khu tám tới, cũng chính là tâm phúc của Từ Xuyên Cốc – Thượng tá Ngô Tuyệt
Thân phận của Từ Xuyên Cốc nhạy cảm, không nên ở đại viện thị ủy lâu, cho nên mặc dù ông ấy đang bị thương cũng muốn cả đêm về quân khu tám, huống gì đại viện thị ủy cũng không còn an toàn, có thể bị sát thủ tập kích dễ như trở bàn tay, nếu truyền ra ngoài thì đúng là trò cười
Cố Nguyệt Hoài chuẩn bị đi lên lầu thì nhìn thấy hai người lính xa lạ đang khiêng cáng đưa Từ Xuyên Cốc bị thương xuống dưới
Sau lưng là một đoàn người đông đúc, khí thế mạnh mẽ, Yến Thiếu Ngu cũng ở trong đó, anh đi xuống dưới lầu rồi kéo tay Cố Nguyệt Hoài ra sau, nhỏ giọng nói: “Đi thôi, chúng ta về quân khu.”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, một đoàn người ngay ngắn trật tự rời khỏi hội trường
Lúc lên xe cô nói: “Còn việc khắc phục hậu quả ở đây thì sao?”
Yến Thiếu Ngu nói: “Thượng tá Ngô sẽ ở lại đây xử lý và điều tra những việc liên quan, thủ trưởng cần nghỉ ngơi.”
Anh vừa nói xong thì cửa sau xe bị mở ra, Lý Đông Đông thở hồng hộc leo lên xe: “Thiếu Ngu, đi nhờ xe với.”
Mặc dù nói là đi nhờ nhưng ánh mắt anh ấy không ngừng liếc nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, vẻ hóng hớt trong mắt sắp tràn ra cả mặt, có thể thấy anh ấy không đơn thuần đi nhờ mà chính là muốn tìm hiểu tin tức
Yến Thiếu Ngu không nói gì, anh quay qua nhìn Cố Nguyệt Hoài một chút, cô hiểu rõ ý anh, yên lặng nắm thành xe
Một khắc sau, xe lao đi như tên bắn, nhanh chóng rời khỏi đại viện thị ủy
Sau khi xe chạy ổn định, Lý Đông Đông vươn tay xoa xoa cái trán sưng đỏ, nhe răng trợn mắt: “Yến Thiếu Ngu!!
Cậu tính giết người à!”
Vẻ mặt Yến Thiếu Ngu lạnh lùng, trong lòng chẳng có chút gánh nặng nào
Lý Đông Đông tốt tính, tâm trạng nhanh chóng khôi phục lại bình thường, sau đó tò mò hỏi thăm: “Trễ thế này rồi cậu còn muốn dẫn cô ấy về, tính cho con gái người ta ở đâu?” 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.