Giữa trưa, ký túc xá quân đoàn một linh tám Sau khi huấn luyện xong, Yến Thiếu Ngu đi tắm nước lạnh, thay quần áo và chuẩn bị tới ký túc xá tạm thời dành cho người nhà Mãnh Hổ kéo lấy cánh tay của anh, vội rống lên: "Thiếu Ngu Thiếu Ngu, chuyện đội trưởng Lý nói có thật không Người yêu của cậu thật sự đến bộ đội để thăm cậu sao Hơn nữa sau này cô ấy còn sẽ làm bác sĩ quân y trong quân khu chúng ta Thật hay giả vậy?”
Yến Thiếu Ngu lạnh lùng, sau khi nghe anh ấy nói, anh nhíu mày: "Lý Đông Đông nói?”
Mãnh Hổ cũng bán đứng Lý Đông Đông một cách trắng trợn: "Hôm nay đội trưởng Lý nói lúc tập huấn, he he, đoán chừng là cả quân đoàn chúng ta đều biết rồi, anh ấy nói người yêu của cậu như tiên giáng trần, lúc này đang ở ký túc xá tạm thời dành cho người nhà.”
Nói xong, anh ấy đụng vào bả vai Yến Thiếu Ngu: "Thiếu Ngu, lát nữa cậu cũng đến căn tin đúng không, cùng đi đi?”
Anh ấy đâu phải muốn đến căn tin chung với Yến Thiếu Ngu, chẳng qua có dụng ý khác mà thôi Lúc này, Hạ Lam Chương đã trở lại, hiển nhiên cậu ấy cũng nghe nói đến chuyện này, vẻ mặt có chút hoảng hốt “Này, lão Hạ, lão Hạ, cậu mau nói với Thiếu Ngu, hai chúng ta cũng cùng đi căn tin với cậu ấy đi Mãnh Hổ nháy mắt ra hiệu nhìn về phía Hạ Lam Chương, vừa la hét vừa túm lấy cánh tay Yến Thiếu Ngu, sợ anh bỏ người lại chạy mình ên Hạ Lam Chương miễn cưỡng cười: "Thiếu Ngu có việc, cậu xen vào làm gì Tôi đi căn tin với cậu là được.”
Vẻ mặt Mãnh Hổ đầy ghét bỏ, cao giọng nói: "Hai ông già chúng ta cùng đi căn tin làm gì Tôi là muốn nhìn xem rốt cuộc người yêu của Thiếu Ngu có giống tiên giáng trần hay không, đội trưởng Lý toàn nói mê sảng, cũng không biết chừng là có lừa gạt bọn mình không nữa.”
Yến Thiếu Ngu không vội nói: "Thủ trưởng gọi tôi qua, cậu muốn đi cùng không?”
Mãnh Hổ sửng sốt: “Tư lệnh Không phải nói thủ trưởng bị tập kích ở đại viện thị ủy thành phố Hoài Hải, lúc này đang bị thương nặng sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Gọi cậu qua làm gì Cậu sẽ không lừa tôi đâu đúng không?”
Nói xong, anh ấy đau lòng nói: "Yến Thiếu Ngu, trước kia cậu không phải là người như vậy, cậu học hư rồi.”
Lúc này Yến Thiếu Ngu đã hết kiên nhẫn, trực tiếp rút cánh tay của mình ra, đi lướt qua Hạ Lam Chương, rời khỏi ký túc xá Mãnh Hổ ở phía sau tức giận giậm chân: "Lão Hạ, cậu nhìn cậu ta đi, đồ keo kiệt, còn giấu giấu giếm giếm nữa!”
Anh ấy trút giận mắng Yến Thiếu Ngu trọng sắc khinh bạn một trận, sau đó mới nói với Hạ Lam Chương: "Đi thôi, hai chúng ta đến căn tin cắm chốt trước, lát nữa chắc chắn bọn họ cũng sẽ đi qua, dù sao vẫn có thể nhìn thấy.”
Hạ Lam Chương nằm trên giường, nâng cánh tay lên, mệt mỏi nói: "Tôi không đi, mệt.”
Vẻ mặt Mãnh Hổ đầy nghi ngờ: "Mệt Hôm nay vì để tán dóc mà cường độ huấn luyện của đội trưởng Lý còn không cao bằng bình thường, cậu mệt cái rắm gì Tôi biết rồi Có phải cậu cũng hâm mộ Thiếu Ngu có người yêu không Mệt lòng?”
Mãnh Hổ gào to nhưng thật tình không biết, đã đâm trúng nỗi lòng thật sự của Hạ Lam Chương Cậu ấy biết người yêu của Yến Thiếu Ngu là Cố Nguyệt Hoài, cho nên lần này người tới thăm cũng nhất định là cô, là một người theo đuổi thất bại, tận mắt chứng kiến cô gái mình thích đến thăm đồng đội, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu, cậu ấy không muốn đi Cũng may Mãnh Hổ cũng không ép buộc, chỉ đưa tay vỗ vai cậu ấy, thấm thía nói: "Lão Hạ, nghĩ thoáng ra một chút, cậu nhìn tôi đi, tôi như vậy mà còn chưa có người yêu, cậu lại trông như vậy thì lo cái gì Một ngày nào đó sẽ có thể tìm được một tiên giáng trần khác thôi, cho tức chết tên keo kiệt Yến Thiếu Ngu kia Hừ, hôm nay tôi chuẩn bị viết thư cho mẹ tôi, để bà ấy tìm cho tôi một cô gái nào đó thích hợp mới được.”
“Tôi khuyên cậu cũng tranh thủ thời gian đi, tốt nhất là bắt kịp Yến Thiếu Ngu, được rồi, lời khuyên bảo cũng chỉ có vậy thôi.”
Mãnh Hổ nói xong, cười ha hả, vui vẻ bước ra ngoài đi đến căn tin, người không tim không phổi (*) đúng chất (*) Không tim không phổi: Từ dùng để mô tả tính cách, ở góc độ tích cực thì những người có tính cách này có xu hướng gác lại những lo lắng và tận hưởng cuộc sống; nhưng ở góc độ tiêu cực, họ có thể bị coi là người thiếu quan tâm và không nhạy cảm với cảm xúc hoặc những vấn đề quan trọng của người khác Hạ Lam Chương cười khổ một tiếng, nằm trong ký túc xá thở dài *
Bên kia, sau khi rời khỏi ký túc xá, Yến Thiếu Ngu đi tới ký túc xá tạm thời dành cho người nhà Lúc anh đến nơi, mọi người đang kết bạn chuẩn bị đi căn tin, trong đó cũng bao gồm cả những đồng đội cố ý tới đây dẫn người nhà, nhìn thấy Yến Thiếu Ngu, bọn họ cũng không ngạc nhiên, trên mặt đều là vẻ trêu đùa chọc ghẹo, có thể thấy được phạm vi tuyên truyền của Lý Đông Đông lớn thế nào Dù là với tính tình của Yến Thiếu Ngu, dưới ánh mắt của nhiều người như vậy, anh cũng cảm thấy có hơi ngại Anh chạy một mạch lên lầu ba, nhìn thấy cửa ký túc xá hé mở, trong phòng có mùi cỏ xanh dễ chịu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngửi được mùi hương này, mọi sự căng thẳng trên mặt Yến Thiếu Ngu đều tan biến, anh đẩy cửa đi vào, trong đôi mắt tràn đầy sự dịu dàng ấm áp, anh nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đang nấu nước, trong phòng lạnh, cho nên mỗi phòng đều có bếp lò Nghe được tiếng động, Cố Nguyệt Hoài quay đầu lại thì thấy Yến Thiếu Ngu, cười nói: "Cuối cùng cũng về, em đói muốn chết luôn rồi.”
Yến Thiếu Ngu mím môi, giữ chặt tay cô, giọng nói mang theo vẻ áy náy: "Là anh về muộn.”
Cố Nguyệt Hoài sửng sốt, rồi hứng thú nhìn về phía Yến Thiếu Ngu: "Anh làm sao đấy Em chỉ nói thuận miệng thôi, anh lại cảm thấy có lỗi thật đấy à Nếu anh thật sự cảm thấy có lỗi thì mau mau dẫn em đi căn tin đi.”
Yến Thiếu Ngu dừng một chút, nói: "Chú Từ bảo chúng ta qua đó ăn.”
“Chú Từ?” Cố Nguyệt Hoài giật mình một chút, chợt trầm ngâm một lát rồi nói: "Vậy chúng ta đi một chuyến đi, vừa lúc em cũng muốn xem vết thương của ông ấy thế nào rồi, để em mang chút đồ qua cho chú Từ nếm thử tay nghề của em.”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài liền nhặt ra mấy cái bánh nhân thịt và bánh bao, chuẩn bị đóng gói mang qua cho Từ Xuyên Cốc Yến Thiếu Ngu nhíu mày, nắm chặt cổ tay cô, giọng nói có chút lạnh lùng: "Là cho anh mà.”
Khóe miệng Cố Nguyệt Hoài giật giật, kinh ngạc nhìn anh: "Anh nhỏ mọn như vậy?”
Yến Thiếu Ngu không nói gì, sau khi buông tay cô ra, lại cẩn thận đặt bánh nhân thịt và bánh bao trở lại, trong đôi mắt như gỗ mun lóe lên sự ấm áp: "Em từ ngàn dặm xa xôi mang đến cho anh, anh phải ăn hết, chú Từ không cần những thứ này.”
Nhìn dáng vẻ anh nói chững chạc, đàng hoàng, Cố Nguyệt Hoài cũng không tranh cãi với anh, không cho thì không cho vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cô suy nghĩ một chút, con ngươi lóe lên, làm bộ làm tịch nói: "Vậy lấy mấy quả trứng gà bồi bổ sức khỏe cho chú Từ đi Đây đều là do em vất vả lắm mới mang đến, may mà không vỡ, nếu không thì lỗ lớn rồi, ngày thường anh cũng có thể ném vào bếp lò nướng ăn.”
Yến Thiếu Ngu nhìn thoáng qua số trứng gà trên bàn, nhẹ nhàng gật đầu: "Được.”
Cố Nguyệt Hoài vốn còn sợ anh sẽ nghi ngờ, nhưng nhìn thấy anh bình tĩnh chấp nhận lai lịch của số trứng gà như thế, cô thở phào nhẹ nhõm Cô lấy mười quả trứng gà, rời khỏi ký túc xá cùng Yến Thiếu Ngu, đi tới chỗ ở của Từ Xuyên Cốc Thân là thủ trưởng quân khu tám, tất nhiên ông ấy sẽ không ở chung với mọi người mà ở một mình tại một tiểu viện riêng biệt Trên đường đi chạm mặt không ít quân nhân, bọn họ kết bạn cùng đi theo tốp năm tốp ba, ai nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài cũng đều sẽ ngoái đầu nhìn lại, Yến Thiếu Ngu nhíu mày, cầm lấy giỏ trứng gà, nắm chặt tay Cố Nguyệt Hoài, thể hiện địa vị người yêu chính thức của mình Cố Nguyệt Hoài bật cười, tức giận nói: "Sao lại giống như một thằng nhóc chưa trưởng thành vậy?”
Tính tình thế này khác hoàn toàn so với kiếp trước, chẳng qua như vậy cũng rất tốt, ít ra nhìn có hơi người hơn, sẽ không làm cho người ta cảm thấy có cảm giác khoảng cách, tóm lại là có thứ gì đó đã thay đổi Cố Nguyệt Hoài khóe miệng cong lên, cười tủm tỉm nhìn anh, trong lòng cảm thấy thoải mái khó tả.